Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xe buýt chạy trốn.

Tiểu thuyết gốc · 1839 chữ

Thành phố Thanh Hà đây là vị trí mà Trần Vũ và Giang Linh đang ở, trên một con đường nhỏ đang xảy ra một trận chiến của hai con người cùng với một bầy thây ma hung hãn.

Phốc phốc những thanh phi đao được Trần Vũ dùng tinh thần lực điều khiển xâm nhập vào trong bầy thây ma tàn sát, bây giờ Trần Vũ đã có thể điều khiển được bốn thanh phi đao.

Sử dụng niệm lực liên tục độ thành thạo của Trần Vũ được nâng cao, vì khi vừa mới thức tỉnh cậu chỉ có thể sử dụng tối đa ba thanh phi đao và chỉ có thể điều khiển bọn chúng bay theo một hướng.

Bây giờ cậu đã sử dụng được bốn thanh phi đao, còn có thể điều hướng từng thanh ra những đường khác nhau.

Bên này Giang Linh cũng không thua kém, sau khi phụ thể độ quyến rũ của nàng tăng cao, trên tay hai bộ vuốt sắc bén liên tục gặt đầu những thây ma xấu số.

Có một thứ mà cả hai đều giống nhau, đó là con thây ma mà bị hai người tiêu diệt thì phần đầu không bao giờ còn hoàn chỉnh. Trần Vũ thì xiên nát đầu thây ma, còn Giang Linh nàng cắt đầu lâu bọn chúng ra từng mảnh.

Bầy thây ma vài chục con, bị Trần Vũ cùng Giang Linh hợp lực chỉ một lúc sau đã càn quét sạch sẽ. Trần Vũ gọi bốn thanh phi đao về, sau đó dùng niệm lực thu thập những viên nguyên thạch cấp F dưới đất lên sau đó vứt vào trong lập phương giới.

Trần Vũ thở dài." Đáng tiếc một bầy thây ma đông như vậy mà không có một con biến dị cấp E."

Giang Linh đứng kế bên gật đầu nói." Đúng vậy a con cự lực thây ma lần trước cũng mới là ngụy cấp E, nếu như anh để lại thì có thể nó bây giờ đã thăng cấp lên cấp E rồi đó."

" Ah hình như anh không nghĩ tới việc đó." Trần Vũ vỗ trán, nghe Giang Linh nói cậu mới giác ngộ. Nuôi gà sau đó thịt gà là công đạo, nếu không chạy bắt gà rừng thì đến khi nào bắt được.

Thấy Trần Vũ mặt ủ rũ, Giang Linh che miệng cười trộm." Hì hì dù sao việc cũng qua rồi, anh tiếc nuối thì có thể làm được gì."

" Em nha lúc nào cũng muốn trêu ghẹo anh." Trần Vũ đưa tay ra định sờ đầu nàng, nhưng Giang Linh đã nhanh chóng lách người thoát khỏi.

Tránh thoát ma trảo của Trần Vũ, Giang Linh nàng thè lưỡi ra làm mặt quỷ hướng phía Trần Vũ. Cậu cũng chỉ biết cười khổ cô nàng này tốc độ quá nhanh, bây giờ nếu chạy hết sức chưa chắc gì cậu chạy thắng nàng.

Bất ngờ lúc này có thể nghe được tiếng động cơ của một xe đang tiến đến gần, Trần Vũ bước đến gần Giang Linh che chắn trước mặt nàng.

Một chiếc xe buýt trường học đang từ xa chạy dần đến, tốc độ nhanh dần không có dấu hiệu chậm lại. Trần Vũ toả ra tinh thần lực phạm vi năm trăm mét, cậu có thể thấy được trên xe đang có năm người ba nam hai nữ.

" Đây là ?." Trần Vũ nhíu mày cậu cảm thấy từ phía sau đang có hai đầu thây ma, bọn chúng có tốc độ rất nhanh đang đuổi sát xe buýt.

Nhìn qua Giang Linh cậu cười ha ha hai tiếng ôm nàng sau đó hôn lên môi một cái sau đó nói." Sắp rồi chúng ta sắp có thể thăng cấp lên cấp E rồi ha ha."

Giang Linh khó hiểu vì hành động của cậu, nhưng sau khi nghe được lời phía sau thì nàng hai mắt sáng lên vui mừng hỏi." Là thây ma cấp E sao, vậy thì chúng ta có thể tiến cấp rồi hì hì."

" Đúng vậy nhưng mà em phải cẩn thận, bọn chúng là hai đầu thây ma loại tốc độ, móng vuốt của nó khá là sắc bén." Trần Vũ nhắc nhở nàng một câu.

" Ân em hiểu rồi, nhưng mà em muốn xem tốc độ của em nhanh hay là nó nhanh."

Trần Vũ lắc đầu cười cười, sau đó nhìn chiếc xe buýt và hai đầu tốc độ thây ma dần dần đến gần.

Trên xe một thanh niên ốm gầy đeo mắt kính toả ra vẻ thư sinh mọt sách, nhưng mà trên người mặc bộ đồ bị rách rưới tả tơi, đang quan sát phía sau xe sau đó hỏi một tên khác đang ngồi lái xe.

" Vương Kiệt, có thể chạy nhanh hơn một chút không, hai con thây ma phía sau sắp đuổi tới nơi rồi kia kìa."

Tên lái xe tên Vương Kiệt nghe vậy nói." Sở Tường tao đã đạp hết ga rồi, làm sao có thể nhanh hơn được chứ."

" Con mẹ nó hai con thây ma làm gì mà dai như đỉa, bám từ trường đến đây vẫn không chịu bỏ." Sở Tường cắn răng chửi bậy.

Bên trong hai nữ sinh ngồi ôm nhau rung rẩy sợ hãi cho tương lai của mình, tên thanh niên còn lại nhìn Sở Tường sau đó nói." Sở Tường hết cách rồi, bây giờ tao lao ra chặn lại bọn chúng mày mau dẫn bọn họ rời đi tìm quân đội để được bảo vệ."

Nghe vậy Sở Tường giật mình sau đó quát lớn." Đường Long mày điên rồi sao, làm sao có thể bỏ bạn mình mà rời đi chứ."

" Chứ bây giờ mày muốn cả bọn chết hết hả, cực khổ lắm mới có thể thoát khỏi đây, như vậy thì phải có người ở lại cản trở và đó sẽ là tao." Đường Long đứng lên đối diện song song với Sở Tường, thể hình của Đường Long là thể hình của một dân tập gym, cao một mét tám mặc áo thun ba lỗ, mặc một chiếc quần jeans ngắn làm lộ ra cơ bắp lực lưỡng của mình.

Thấy hai người sắp cãi nhau, hai cô gái đứng lên khuyên can một lúc mới tách được cả hai ra.

Lúc này từ phía ghế lái nghe được âm thanh sợ hãi của Vương Kiệt vang lên." Ah phía trước có người, mau tránh ra." Hắn ấn kèn xe ting ting, các thây ma xung quanh nghe được bước qua đây mà đi.

Thấy hai người vẫn đứng im tại chỗ, Vương Kiệt định tông qua luôn nhưng mà hắn lại không có lá gan làm như vậy.

Két két âm thanh thắng xe vang lên, chiếc xe buýt thắng gấp dừng lại trước mặt Trần Vũ cách khoản hai mươi mét.

Bên trong xe buýt vì thắng gấp những người bên trong, mất thăng bằng ngã nhào xuống nền xe.

Đường Long đứng gần hai cô gái, cậu nhanh chóng đỡ lại hai nàng nằm trên người cậu cho nên không bị thương gì, còn Sở Tường đứng ngay giữa xe thì bị văng lên tới đầu xe kế bên Vương Kiệt.

Sở Tường quay sang chửi." Cái đm mày Vương Kiệt ai bảo mày dừng lại."

Hắn ta ấp a ấp úng nói." Tại...tại phía trước có người."

" Có người." Vì từ lúc Vương Kiệt la lên tới lúc thắng gấp xe quá nhanh, cho nên Sở Tường chưa nghe được tiếng hét của Vương Kiệt là đang nói gì.

Nhưng bây giờ nghe thấy vậy, Sở Tường nhìn qua cửa kính ra ngoài." Đúng thật là có hai người, tại sao bọn họ lại ở bên ngoài nơi nguy hiểm này."

Nhưng mà lúc này có một việc khác Sở Tường lo lắng hơn, chính là hai con tốc độ thây ma.

Roẹt roẹt âm thanh từ phía sau đuôi xe phát ra, một tốc độ thây ma dùng móng vuốt sắc bén xé toạc phần đuôi xe buýt ra một lổ thủng. Sau đó bước vào trong.

Ánh mắt của năm người trên xe co rút lại, sau đó sợ hãi và tuyệt vọng bao phủ bọn họ, tốc độ hình thây ma khác biệt với cự lực thây ma, không có cơ thể to lớn, sức mạnh cũng không mạnh bằng.

Nhưng bọn chúng có tốc độ và sắc bén từ cặp móng vuốt của mình, trước mặt bọn người trong xe nhìn thấy một thây ma hình người, nhưng màu da xanh xao lạnh lẽo, cơ thể gầy gò có thể nhìn thấy da bọc xương lộ ra ngoài, hai bàn tay có bộ móng vuốt đen xì dài hơn năm mươi xăn ti mét.

Nhìn thấy những con người béo ngậy tụ họp đầy đủ trong xe, tốc độ thây ma gào lên một tiếng vui vẻ sau đó lao nhanh đến trước mặt Đường Long, một trảo nhắm vào đầu cậu cào lấy.

Đường Long cảm thấy sát khí bao phủ, cả người run rẩy không có khí lực chống trả, khi thấy một trảo của tốc độ thây ma sắm chạm đến đầu mình, cậu nghĩ là lần này toi mạng thật rồi.

Nhưng khi tất cả mọi người nghĩ rằng đầu của Đường Long sẽ bị đánh nát huyết nhục tung toé, thì một thanh phi đao xuất hiện phá vỡ kính chắn gió xe buýt lao vào trong vòng qua tất cả người bên trong, nhắm vào đầu tốc độ thây ma đâm tới.

Bản năng cảm nhận được tử vong đến gần, tốc độ thây ma không do dự lùi về sau tránh thoát, nhưng mà tốc độ của phi đao tự nhiên bộc phát bay nhanh xiên qua phá nát đầu của nó.

Thi thể không đầu của tốc độ thây ma còn theo quán tính lui về sau một khoản cách, sau đó đổ ầm xuống đất.

Tất cả mọi người trong xe buýt đều mộng, không hiểu điều gì đang xảy ra lúc này Trần Vũ từ phía sau xe từ lỗ thủng bước vào trong nhặt lên nguyên thạch cấp E bỏ vào balo.

Xoay chuyển ánh mắt từ lỗ thủng trên xe nhìn ra ngoài, bọn họ thấy được một cô gái tai báo đang chiến đấu với con tốc độ thây ma còn lại.

Với tốc độ nhanh nhẹn và ưu thế về trang bị, cuộc chiến nghiên về một phía Giang Linh ép cho tốc độ thây ma không thở được, chỉ sau vài phút đầu của nó đã bị nàng cắt lát ra từng mảnh.

Trần Vũ kẽ cười sau đó hỏi." Xe này chạy về đâu ah."

Tặng cho tác một tim và cho tác một bình luận đáng giá, khi nhìn thấy thì tác sẽ có thêm động lực viết tiếp.

Kết chương.

Bạn đang đọc Siêu phàm tận thế sáng tác bởi Vasto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vasto
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.