Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh niệm lực.

Tiểu thuyết gốc · 982 chữ

Sáng hôm sau, sau khi mây mưa với Giang Linh xong Trần Vũ cùng nàng đã thiếp đi.

Trần Vũ tỉnh dậy, cậu cảm nhận được một thân thể mềm mại đang nằm cuộn tròn trong lòng. Thấy Giang Linh còn đang ngủ say lâu lâu còn nở ra nụ cười ngây ngốc.

Rời khỏi giường đắp chăn và hôn lên trán nàng một cái sau đó cầm lấy quả cầu ra khỏi phòng. Bước đến cửa sổ quan sát bên dưới, vẫn không có gì thay đổi xác sống cứ đi lang thang con người thì chả thấy một ai.

Trần Vũ kiểm tra xung quanh căn phòng, thấy được hệ thống điện vẫn còn hoạt động, nhưng vòi nước thì không chảy ra một giọt. Chắc là hệ thống nước đã bị hư hỏng, dù có chảy ra đi nữa cậu cũng chả dám uống, ai mà biết được bên trong có bao nhiêu virus.

Bước đến cửa cậu nhìn từ mắt mèo ra ban công nhưng chả có gì ở đấy, nhưng cậu cũng không ngu xuẩn đẩy cửa ra để nhìn, cậu vẫn còn phần quà chưa mở mà tên Saka nói đâu.

Bước đến sofa ngồi xuống Trần Vũ cầm lấy quả cầu, trong đầu liên tục kêu gọi." Saka, Saka ngươi có nghe ta nói không."

Kêu la một hồi vẫn không thấy phản hồi, Trần Vũ đầu đầy hắc tuyến." Này này ngươi còn ở đấy không." Trần Vũ tiếp tục kêu gọi nhưng lần này cũng không nghe thấy gì cả.

" Cmm, tên lừa đảo đã nói đưa quà đâu mà giờ biến mất tăm rồi." Trần Vũ cay cú cầm quả cầu ném xuống đất, quả cầu rơi xuống đất nhưng lại tưng lên như một trái banh.

Trần Vũ thấy vậy nở nụ cười xấu xa, cầm lấy quả cầu tưng nó như một trái bóng rổ, sau vài lần tung hứng, quả cầu không còn nảy lên nữa mà nức ra từng đường.

" Ngạch, không thể nào đồ của thần dễ hư vậy sao. Khoan đã nếu mà hư rồi thì phần quà của mình còn không." Trần Vũ luống cuống muốn cầm lên, nhưng mà khi gần chạm đến từ những vếch nức phát ra hào quang sáng chói. Trần Vũ lấy tay che mắt lại, vì độ sáng này chả khác gì ăn một quả flash vậy.

Dụi dụi mắt Trần Vũ nhìn về phía quả cầu, bây giờ ngay chỗ đấy không còn một quả cầu nào nữa, thay đó là những món đồ khác bất quá nhưng vật này Trần Vũ đều biết được nó là gì.

" Đây là, mình không nhìn nhầm chứ." Trần Vũ xoa mắt nhìn những vật phẩm nằm trên đất.

" Không hề, những vật phẩm này đều là thật ngươi không nhìn lầm đâu." Âm thanh của Saka vang lên trong đầu của cậu.

" Ách là ngươi sao Saka, ta tưởng ngươi chết đâu luôn rồi chứ."

" Cái gì mà ta đã chết, kẻ có thể khiến ta chết đi vẫn chưa ra đời đâu. Được rồi những thứ này chắc là người đều nhận biết đúng chứ."

Trần Vũ gật đầu trả lời." Đúng vậy, đây toàn là vật phẩm mà trong game ta từng thấy bọn chúng rất hiếm ở đầu game, nhưng về sau thì lại bị out meta vì có những món hiếm và mạnh hơn thay thế."

" Vậy thì ta cũng chả cần tốn công giải thích khà khà, biết vì sao ta còn ở đây sao."

Trần Vũ nghi ngờ hỏi." Không phải ngươi ở đây là để đưa quà cho ta sao."

" Chính xác, bây giờ ta sẽ đưa cho ngươi một phần quà đặc biệt, nó sẽ khiến ngươi hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng hơn."

Hai mắt cậu sáng lên." Vậy ngươi còn không mau chóng đưa ra."

" Khụ khụ ngươi gấp gáp cái gì a, nhìn thấy khối lập phương đó sao cầm lên đi."

Trần Vũ bước đến từ trong những vật phẩm cầm lên một khối lập phương." Là cái này sao, nó là gì vậy Saka tại sao ta lại không nhận ra được."

" Đương nhiên là không nhận ra được rồi, nó là độc nhất vô nhị vì nó mà tốn vài phần không gian chi lực đấy."

" Không gian chi lực?, ngươi đang nói thứ gì ta không hiểu."

" Chả có gì, với năng lực của ngươi hiện tại biết thì cũng chẳng có ít gì. Bây giờ dùng máu của ngươi nhỏ một giọt lên nó."

" A, phải nhỏ máu sau."

" Cứ làm đi."

" Ok." Trần Vũ bước đến bếp cầm lấy một con dao, gạch lên ngón tay một đường, một giọt máu từ ngón tay của cậu rơi vào khối lập phương.

Giọt máu khi rơi vào khối lập phương, nó nhanh chóng hấp thu, khối lập phương sáng lên hóa thành một đạo quang mang bay vào trong mi tâm của Trần Vũ.

Trần Vũ sững sờ, cậu chả biết chuyện quái gì đang xảy ra nhưng mà không đợi cậu đợi quá lâu, một cơn đau đầu ập đến Trần Vũ rên la một tiếng, khụy gối xuống hai tay ôm đầu.

Âm thanh của Saka trong đầu cậu vang lên." Cố gắng chịu đựng."

Nghe vậy Trần Vũ cắn răng chống chịu cơn đau như búa bổ này. Một giờ, hai giờ, ba giờ sau năm tiếng trôi qua cơn đau đầu dịu đi , Trần Vũ người chảy đầy mồ hôi, nằm sấp dưới sàn nhà thở dốc.

Âm thanh của Saka tiếp tục vang lên." Chúc mừng ngươi, bây giờ ngươi đã thức tỉnh được dị năng Niệm Lực."

Bình luận của ae chính là động lực để cho tác viết tiếp.

Kết chương.

Bạn đang đọc Siêu phàm tận thế sáng tác bởi Vasto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vasto
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.