Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang Linh tâm sự.

Tiểu thuyết gốc · 1367 chữ

" không biết là mình có thể sử dụng được thức tỉnh thạch được không nhỉ, dù sao Niệm Lực là do Saka thức tỉnh giúp."

" Khà khà, đúng là tên không biết đến điểm là dừng."

Trần Vũ giật mình sau đó chửi ầm lên." Cmm Saka đell phải là ngươi đi rồi sao."

" Ha ha ha ý thức của ta vẫn còn có thể trả lời cho ngươi thêm vài ba câu nữa đấy, nhưng mà cũng sắp cạn kiệt rồi nếu ngươi muốn hỏi gì thì hỏi nhanh đi ha ha ha."

Trần Vũ thở dài, cái tên thần này cũng thật là khiến người ta không tin tưởng chút nào." Đúng rồi Saka ta có thể sử dụng được thức tỉnh thạch sao." Cậu hỏi vậy vì không phải không nắm chắc mà là trước đây trong game khi một người đã thức tỉnh dị năng thì sẽ không sử dụng được thức tỉnh thạch.

" Có thể." Saka khẳn định trả lời.

" Vì sao ?."

" Vì niệm lực thuộc vào trong phần tinh thần lực, còn những dị năng khác phải sử dụng năng lượng trong thân thể."

Trần Vũ khó hiểu hỏi." Nhưng nó cũng là dị năng, nó không bài xích những dị năng khác sao."

" Không hề, ngươi từng thấy được người sử dụng niệm lực sao?."

" Ách, chưa a." Trần Vũ gãi đầu lúng túng trả lời.

" Khà khà Niệm lực của ngươi hoàn toàn không bài xích dị năng nào cả, thường dị năng giả có được niệm lực đều có một dị năng khác."

" Song dị năng." Trần Vũ nói.

" Đúng vậy song dị năng hiếm thấy nhưng cũng là một chiến lực mạnh mẽ, một kẻ có được niệm lực mà lại có một dị năng khác thì độ bá thì khỏi phải bàn với lại niệm lực cũng không phải dễ dàng có được, phải là một kẻ may mắn bẩm sinh có được niệm lực hoặc lập phương giới mà ta sử dụng để kích phát tinh thần lực của ngươi khiến niệm lực xuất hiện, nếu không cả đời ngươi cũng đừng mong có được nó. Ví dụ như trong tu tiên đi một kẻ song tu tinh thần lực cùng với linh lực thì chả phải là chiến lực gấp đôi sao."

" Ra là vậy, nhưng mà sao ngươi cứ lấy tu tiên ra làm ví dụ mãi vậy."

" Khụ khụ, ý thức của ta đã không còn nhiều lần này là ta đã biến mất thật sự. Ta đi đây."

Trần Vũ hắc tuyến đầy đầu nói." Chắc chắn là một tên cuồng đọc truyện."

Trần Vũ cầm lên một quả cầu màu đen, khi cầm lên cậu cảm nhận được sự mềm dẻo và đàn hồi của trang phục slime. Tay cầm cục slime trong đầu suy nghĩ ra một bộ đồ evisu dân chơi phố, đùa thôi hi hi.

Slime rung động hoá thành một tấm màn sau đó bao phủ Trần Vũ lại, một cái áo thun màu trắng xuất hiện, sau đó là một chiếc quần thể dục màu đen, một chiếc áo khoác gió cũng màu đen nốt trên người của Trần Vũ hiện ra.

" Cảm giác thật thoải mái, cứ như là vải thật vậy." Cậu đưa tay cầm lên quả cầu slime còn lại, nhưng mà quả cầu này cứng rắn hơn quả cầu của trang phục slime. Trong đầu suy nghĩ quả cầu rung động sau đó biến thành một thanh trường kiếm, Trần Vũ thí nghiệm những hình dạng vũ khí khác nào là đao, thương, kích, giáo, cung.

Sau đó Trần Vũ có biến nó thành ba cây phi đao sau đó dùng tinh thần lực điều khiển." Tại sao phải cận chiến khi có thể cấu rỉa từ xa chứ he he he." Ba thanh phi đao quay về tay trở lại trạng thái ban đầu. Cậu đặt quả cầu tới Trang phục slime thấy quả cầu đấy hoá thành chất lỏng sau đó dung nhập vào như vậy rất là tiện lợi.

Cầm lên cây súng năng lượng, cậu quyết định đưa nó cho Giang Linh dù sao nữ nhân của mình phải sài được đồ tốt nhất. Nhìn lại thì chỉ còn năm viên thức tỉnh thạch, Trần Vũ suy nghĩ một viên cho mình sử dụng một viên cho Giang Linh còn lại vứt vào lập phương giới sau này có cần thì lấy ra sử dụng.

Khi Trần Vũ định sử dụng thức tỉnh thạch, bất chợt cậu cảm thấy bên trong phòng Giang Linh đã tỉnh lại. Trần Vũ cười cười bước vào phòng nhìn thấy Giang Linh đang ngồi trên giường ngơ ngác nhìn xung quanh. Nhưng mà trên thân nàng không một mảnh vải che thân, Trần Vũ đã được cường hoá cho nên con mắt cậu bây giờ sáng hơn bao giờ hết.

Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, da thịt trắng mịn, đôi vú to tròn căng mọng, cặp nhũ hoa hồng hào như hạt anh đào rung động cùng cặp vú khi nàng duy chuyển.

Trần Vũ nuốt nước bọt áp chế dục vọng, cậu sợ mình bây giờ sẽ đè nàng ra mà hành sự.

Nhìn thấy Trần Vũ bước vào Giang Linh hừ lạnh." Hừ sắc lang, nhìn thấy bổn cô nương sao còn không đến."

" A ha ha, chuyện gì thế nhỉ hết tên Saka giờ đến Giang Linh cũng nói chuyện theo kiểu trung hoa vậy." Vứt hết suy nghĩ ra sau đầu bước đến cạnh giường ngồi xuống kéo Giang Linh vào trong lòng.

" Thế nào bảo bối tỉnh rồi, có đói hay không." Vừa nói Trần Vũ còn hôn lên má nàng một ngụm.

" Hừ ai là bảo bối của tên sắc lang nhà ngươi." Giang Linh quay mặt sang chỗ khác thẹn thùng nói.

" Vậy sao thế thì khi đó là ai tự động tiến đến a." Trần Vũ cười xấu xa nói.

Nghe vậy Giang Linh mặt đỏ bừng, chôn hết giương mặt vào trong ngực của Trần Vũ. Lúc mà quả cầu màu trắng toả ra luồn khí kích dục đó, nhưng mà trí óc của cả hai đều thanh tỉnh nên vẫn còn nhớ tất cả.

Một lúc sau Giang Linh mở miệng nói." Cảm ơn anh Vũ."

" Hử sao em lại cảm ơn."

Giang Linh rời khỏi lòng ngực của Trần Vũ, nàng nhìn giương mặt cậu sau đó đưa bàn tay lên sờ lấy." Em rất sợ, rất sợ không hiểu vì sao hai tuần trước con người lại trở thành những con quái vật ăn thịt người như vậy, lúc đó em ở trong nhà quan sát hết tất cả những việc đáng sợ bên dưới. Em sợ hãi lẫn trốn trong nhà không dám ra ngoài, mỗi ngày đều nghe được âm thanh la hét cùng với tiếng gầm gừ của lũ quái vật đáng sợ, thức ăn dự trữ thì không trụ được bao lâu, em sợ rằng mình cũng sẽ bị ăn thịt rồi biến thành bọn chúng, em đã định tự kết liễu bản thân mình để tránh thoát đều đó, nhưng mà anh lại xuất hiện trong lúc đấy."

Thấy Giang Linh càng nói càng kích động, Trần Vũ ôm nàng vào lòng, hôn lên đôi môi nàng một nụ hôn thật sâu, hai chiếc lưỡi quấn quýt vào nhau, cả hai hôn nhau một cách mãnh liệt cứ như là về sau sẽ không còn gặp lại nhau vậy.

Sau một lúc cảm thấy Giang Linh cảm xúc đã ổn định trở lại, cậu tách môi mình ra khỏi cả hai hôn nhau mãnh liệt đến mức có thể thấy được đôi môi của Giang lên sưng lên một vòng.

Trần Vũ buồn cười nhéo nhéo hai má của nàng nói." Yên tâm đã có anh ở đây, sẽ không bao giờ có ai khiến em tổn thương cả."

Hãy cho tác một yêu thích và bình luận đáng giá đó sẽ là động lực cho tác có thể viết tiếp.

Kết chương.

Bạn đang đọc Siêu phàm tận thế sáng tác bởi Vasto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vasto
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.