Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm tên côn đồ

Tiểu thuyết gốc · 1963 chữ

" nhưng mà bên ngoài có rất nhiều quái vật a, dù sao anh cũng có một mình mà thôi. Như vậy không phải là em đang làm vướng chân anh sao."

Nghe thấy Giang Linh nói vậy, Trần Vũ sững sờ sau đó cười khổ tiếp tục véo má nàng. Bất quá trong lòng cậu cảm thấy ấp áp, từ trước đến giờ chưa ai quan tâm cậu đến như vậy.

Giang Linh vỗ cái tay thúi của cậu ra hờn dỗi nói." Hừ véo đủ chưa, không thấy em đang nói chuyện với anh sao."

" Khà khà không đủ, véo cả đời cũng không đủ."

Giang Linh liếc xéo cậu một cái." Miệng lưỡi trơn trượt, không biết trước giờ đã nói qua bao nhiêu cô gái khác rồi."

Trần Vũ khoé mắt rung rung, nhanh chóng đổi chủ đề." Anh có chuẩn bị cho em một món quà, đi ra ngoài anh đem nó đưa em."

Không đợi nàng trả lời Trần Vũ bế Giang Linh theo kiểu công chúa đem nàng ra ngoài phòng khách. Đặt nàng xuống sofa, từ trong lập phương giới Trần Vũ lấy ra một viên đá màu đỏ rực, đó chính là viên thức tỉnh thạch cấp A.

Cậu đưa nó cho Giang Linh sau đó giải thích về chức năng và cách sử dụng nó, Giang Linh bất ngờ vì lại có thứ kỳ lạ này ở trên đời. May mắn là nàng không biết về độ hiếm hoi của vật này, nếu không cô phải sung sướng đến ngất đi mất, lúc trước trong game một viên thức tỉnh thạch cấp B thì các người chơi đã đánh nhau đến sức đầu mẻ trán để giành lấy đừng nói đến cấp A hay cấp S, khi hai cấp độ này xuất hiện đó sẽ là một lần thánh chiến của cả sever.

" Vậy là khi em sử dụng viên đá này, thì sẽ thức tỉnh ra cái gì đó gọi là dị năng sao." Giang Linh vừa nói vừa cầm viên đá quan sát.

Trần Vũ khẽ cười." Đúng vậy khi em thức tỉnh được dị năng, thì xác sống ngoài kia chả là cái móng chân gì cả. Nhưng mà em không nên nói với người khác là mình sử dụng một viên thức tỉnh thạch cao cấp, cho dù kẻ đó đáng tin cậy đến mức nào, không phải là người nhà thì bọn chúng lúc nào cũng sẽ vì cái lợi trước mắt mà sẽ đâm sau lưng mình một cái thật đau."

" Hì hì em biết rồi, vậy sau khi thức tỉnh được dị năng, em sẽ bảo vệ anh được không."

Bốp Trần Vũ vỗ lên bờ mông của nàng khiến cho nó tạo thành những đợt sóng vờn." Ta không phế vật đến mức để nữ nhân của mình phải bảo vệ đâu."

" Ưm...ưm đáng ghét người ta chỉ nói chơi mà thôi."

Trần cười khổ véo cái mũi nhỏ xinh xắn của nàng nói." Nhanh chóng sử dụng thức tỉnh thạch đi a, nơi này không thể ở lâu đâu."

Nghe vậy Giang Linh ngoan ngoãn gật đầu ngồi sang một bên, cầm thức tỉnh thạch bỏ vào trong miệng sau đó nuốt chửng. Trên người toả ra một vòng hào quang hồng nhạt.

Thấy Giang Linh đã bắt đầu Trần Vũ bước ra chỗ khác lấy ra một viên khác, nhưng trước khi sử dụng cậu toả ra tinh thần lực trong phạm vi một trăm mét, cảm thấy không có gì nguy hiểm Trần Vũ cũng yên tâm bỏ thức tỉnh thạch vào miệng luyện hoá.

Trên người Trần Vũ toả ra hào quang màu xanh lam, dần dần hào quang bắt đầu mạnh dần sau đó xung quanh cơ thể Trần Vũ toả ra những dòng khí lạnh buốt, ngay chỗ cậu đang ngồi bên dưới đang kết băng rồi lan ra tứ phía.

Một tiếng sau Trần Vũ mở mắt ra cảm nhận dị năng mới của mình, khoé miệng cậu nở ra một nụ cười Trần Vũ cảm thấy hôm nay mình thật may mắn, nào là Niệm lực bây giờ cậu lại thức tỉnh một dị năng khác cũng cường đại không kém.

" Băng hệ không ngờ thức tỉnh được nó, không hổ danh là thức tỉnh thạch bậc A ha ha ha. Chắc là tên Saka đã tốn không ít công phu để đưa những vật này cho mình." Phải nói là hệ băng có thể là loại dị năng nguyên tố đứng hàng đầu, vì nó có thể công và thủ một cách toàn diện nó chỉ yếu hơn lôi hệ và dị hoả hệ ngoài ra còn có hai hệ cực hiếm là không gian và thời gian nhưng mà cậu không đem vào so sánh vì đó là hai hệ cực kỳ hy hữu gần như chả ai có được. Trần Vũ nhớ lại băng hệ có một kỹ năng rất là tà giáo, hình như là Hàn Băng ấn khi đánh vào kẻ địch nếu như không có một dị năng giả có được dị hoả hoặc hệ ánh sáng để thanh tẩy, vậy thì chờ đợi kẻ bị đánh trúng đó là cái chết, hàn băng trong cơ thể sẽ đóng băng tất cả cơ quan chức năng và dị năng của người bị đánh trúng.

Bất quá kỹ năng này khá là khó tìm thấy, cho nên cậu cũng chả quan tâm nếu sau này tìm được thì tính sau.

" Meoww." Khi Trần Vũ đang than thở về dị năng và sự hiếm hoi của sách kỹ năng, từ chỗ Giang Linh phát ra tiếng mèo kêu.

Nhìn sang thì xém chút nữa cậu không kìm được máu mũi xịt ra. Chỉ thấy Giang Linh đứng đó nhưng mà nàng lại có một ngoại hình khác.

Trên đầu mọc ra hai chiếc tai báo nhỏ nhắn, đôi mắt trở nên sắc bén lăng lệ, ở mông mọc ra một cái đuôi, hai tay hai chân mọc ra bộ lông dài đến khuỷu tay và chân, hai bàn tay dài ra một cặp móng tay sắc bén, tất cả thống nhất là một màu hồng đặc trưng.

Nhìn thấy Trần Vũ không chớp mắt nhìn mình Giang Linh khoé miệng nở một nụ cười đắc ý, bước đến trước mặt cậu.

" Thấy em đẹp không."

Lời nói như sấm chớp bên tai, phòng thủ của Trần Vũ tan vỡ cậu kéo tay sau đó áp nàng nằm xuống sàn nhà. Trần Vũ nằm áp người lên thân nàng.

" A anh làm gì mà sốt sắn vậy." Nói như vậy chứ Giang Linh cũng đã dùng hai tay ôm cổ cậu.

Khi cả hai chuẩn bị hành sự thì nghe thấy được tiếng súng bên ngoài.

" Bằng bằng bằng, đại ca bọn xác sống này nhiều quá."

Trần Vũ cùng Giang Linh dừng lại, bước đến cửa sổ nhìn xuống đường. Thấy bên dưới có năm người đàn ông trung niên, hai tên cầm súng, ba tên cầm trên tay gậy sắt cùng gậy bóng chày đang chống trả những xác sống đang đến gần. Xung quanh cũng chỉ có được hơn hai mươi con đang lao đến, nhưng vì tiếng súng mà số lượng đang tăng dần lên.

Tên đàn ông trung niên trên mặt có một vếch sẹo cầm trên tay một thanh đao dài chém lấy những xác sống mắng." Con mẹ mày thằng ngu, ngươi bắn súng khiến cho bọn chúng nghe thấy đến đông hơn thì bỏ mẹ à."

Hai tên trung niên đang cầm súng bắn nghe vậy nói." Nhưng mà đại ca trên tay em chỉ có súng mà thôi, nếu không bắn thì phải làm sao."

Tên còn lại phụ hoạ gật đầu." Đúng vậy, hạ bân nói đúng đó đại ca nếu bỏ súng thì bọn em đánh làm sao."

" Con mẹ hai thằng óc c-c, lúc trước sau không tự tìm một thanh vũ khí phòng thân hả. Còn cãi con mẹ có tin lão tử chém bọn mày cho lũ quái vật này ăn không hả."

" Không, không cần." X2

Phía trên Trần Vũ thấy vậy lắc đầu." Xác sống rất là nhạy cảm với âm thanh, những tên này vừa bắn súng còn la làng lên thì hết cứu."

Giang Linh núp sau lưng cậu hỏi." Vũ anh có định giải cứu bọn họ không."

Trần Vũ quay đầu lại ôn hoà nói." Em thấy sao có nên cứu hay không."

Giang Linh chần chờ một chút rồi nói." Em nghĩ là không."

Trần Vũ bất ngờ hiếu kỳ hỏi." Tại sao a, không lẽ em biết bọn chúng."

" Bọn họ là những tên xã hội đen nổi danh ở đây, anh thấy tên trên mặt có vếch sẹo kia không. Chú của hắn là thị trưởng của thành phố, cho nên thường ngày bọn chúng không hề xem pháp luật ra gì, ngông cuồng phá phách, em nghe nói bọn chúng từng bắt cóc và hãm hiếp đến chết một nữ sinh, nhưng mà vì chú của hắn cho nên việc đấy đã được giải quyết trong âm thầm, nhưng mà hắn cùng đồng bọn đều bình an vô sự chả có bản án nào cho bọn chúng cả."

Trần Vũ sờ cằm suy tư." Một bọn bình thường đã hạng người hung ác thì tận thế xảy ra, nếu đạt được sức mạnh áp đảo thì sẽ trở thành loại ác quỷ gì." Trần Vũ biết những kẻ này ở đâu đều có, nhưng mà Trần Vũ không phải là thánh mẫu cũng không phải là một kẻ máu lạnh, trời xui đất khiến cho cậu gặp bọn chúng. Trần Vũ chắc chắn sẽ trừ đi những con sâu làm rầu nồi canh này.

Bên dưới cuộc chiến bắt đầu diễn ra gây cấn, số lượng xác sống đã đạt đến con số hơn năm mươi con. Năm tên côn đồ bị ép đến trước cửa một siêu thị, bọn chúng muốn chạy vào tránh nạn nhưng mà cửa kéo đã bị khoá chặt.

" Đại ca cửa bị khóa rồi, không thể mở được."

Tên đại ca thấy vậy bước lại gần quan sát sau đó đẩy tên đứng gần đó ra." Keng." Tên đại ca dùng cây đao trên tay chém về phía ổ khoá khiến nó phá toái.

Bọn chúng mừng rỡ, nhanh chóng kéo cửa lên, nhưng trước mặt là một cái cửa kính.

Thấy tên đệ mình sửng người đứng đó hắn ta quát lớn." Phá cửa đi, còn đứng đó đợi bọn chúng đến xé xác hay gì."

Tên tiểu đệ giật mình tay cầm gậy sắt phang mạnh vào cửa kính." Ầm ầm." Cửa kính phá toái chừa ra một cửa đi.

" Gàoww." Từ xa có thể thấy một đám xác sống đang tiến đến nhanh chóng chỉ còn năm mươi mét, nhiu đó chỉ là thời gian vài giây mà thôi.

Cả đám bước vào trong nhưng mà một tên cầm súng đứng bên ngoài không kịp trở lại, bị một xác sống bắt lấy." Không không đại ca cứu em, ahhh." Hắn ta nổ súng loạn xạ nhưng mà đó cũng chỉ là vũng vẫy dẫy chết mà thôi.

Một con hai con sau đó cả đám bu vào xé sống hắn, bốn tên còn lại sợ hãi nhanh chóng kéo cửa xuống mặc kệ kẻ đó ở lại.

Trên nhà Trần Vũ thở dài đóng cửa sổ lại cùng với Giang Linh trở vào.

Cho tác một yêu thích và một bình luận đáng giá đó sẽ là động lực cho tác tiếp tục viết.

Kết chương

Bạn đang đọc Siêu phàm tận thế sáng tác bởi Vasto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vasto
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.