Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10

Tiểu thuyết gốc · 1543 chữ

Và đúng như kế hoạch đề được vạch ra từ trước, Dương Quý đeo mặt nạ, cải trang thành một kẻ thách đấu mà không đến từ bất kì bang phái nào. Còn Dương Khang và Trịnh Nguyệt thì chỉ cần nhận thấy Mạc Lâm rời khỏi nơi canh gác chiếc hộp sắt kia là lập tức sẽ đột nhập là đánh cắp chiếc hộp sắt ấy.

Còn với Lưu Tuyết, cô được Dương Quý nhờ cậy đánh cắp chiếc chìa khóa để mở chiếc hộp sắt ấy ở trên người Lưu Tùng. Đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng khi mà Lưu Tùng quả thật là một con cáo già, hắn ta không thể để một thứ quan trọng ấy dễ dàng bị đánh cắp được nên Lưu Tuyết cũng chẳng thể nào dễ dàng đánh cắp được chiếc chìa khóa trong tay Lưu Tùng.

Lúc này ở dưới võ đài, Dương Quý cũng đã bắt đầu những trận đấu của mình với những đối thủ “dễ thở” và hoàn toàn nắm thế chủ động trong kế hoạch của mình.

“Tên này là ai vậy Lưu huynh? Chẳng lẽ là người của huynh cài vào hay sao?”

Lý Tán - bang chủ Lý Kim Phái ngồi bên cạnh Lưu Tùng thắc mắc. Nhưng chính bản thân Lưu Tùng cũng chẳng nhận ra vị cao thủ đang hạ từng đối thủ dưới võ đài kia có phải là người của mình hay không?

“Lưu lão gia, người của ngài võ nghệ cao cường thật đó. Dưới trướng của Lưu lão gia đã có một Mạc Lâm là đã đủ khuynh đảo thiên hạ, nay lại còn vị cao nhân bí ẩn này nữa, sau này chắc chắn ngài sẽ thành nghiệp lớn.”

Ngô Mạnh - bang chủ Ngô Gia Phái cũng không tiếc lời tán dương Lưu Tùng khiến cho Lưu vừa cảm thấy phấn khích những cũng có chút tò mò về thân phận của người kia.

Còn dưới võ đài, Dương Quý tiếp tục hạ từng người từng người bước lên võ đài tỉ thí với mình.

“Còn vị anh hùng nào muốn tỉ thí chút tài mọn cùng tại hạ hay không? Xin mời bước lên võ đài. Còn các vị cao thủ của Ngũ đại bang hội, từ nãy giờ vẫn chưa thấy các vị xuất hiện, phải chăng là không dám?”

Sau khi thắng một cách như chẻ tre, Dương Quý bất ngờ quay mặt về phía Lưu Tùng cũng những vị bang chủ trong Ngũ Đại mà lên tiếng thách thức trước sự kinh ngạc của tất cả. Đến lúc này, từ thái độ ngạo mạn trước đây, Lưu Tùng dần chuyển sang tức giận khi ông ta đã đoán được rằng, người đang đứng dưới kia không phải là người của mình.

Nhưng khác với vẻ mặt có phần bình tĩnh của Lưu Tùng, những bang phái khác lại tỏ ra tức giận vì những lời mà Dương Quý khiêu khích khiến họ chẳng thể ngồi yên được.

“Tên nhãi ranh, được Phạm Kỳ Phái ta sẽ cho người biết tay.”

Phạm Tài, bang chủ của Phạm Kỳ Phái - bang phái trước đây mà Trịnh Nguyệt trà trộn vào, cũng chính hắn là người mách nước cho Lưu Tùng vào phòng Trịnh Nguyệt để lục soát. Và giờ cũng chính hắn là người bất bình tĩnh nhất trước những lời khiêu khích của Dương Quý.

Phạm Tài cho con trai duy nhất của mình - Phạm Hà, cũng chính là thiếu bang chủ của Phạm Kỳ Phái bước ra tỉ thí cùng với Dương Quý. Phạm Hà từ xưa đến giờ được biết đến như là một đối trọng và là đối thủ ngang sức ngang tài cùng với Mạc Lâm, chính bản thân Mạc Lâm cũng dè chừng với người này.

Phạm Hà sử dụng vũ khí là một cặp kiếm mà thiên hạ gọi là Song Tuyết Kiếm, được mệnh danh là thanh song kiếm khát máu nhất thiên hạ. Chỉ cần chỗ nào có sự xuất hiện của cặp kiếm này, máu sẽ chảy ở đó.

Phạm Hà từ từ bước lên võ đài, ánh mắt đầy sát khí nhìn về phía Dương Quý. Chính bản thân Dương Quý cũng cảm nhận được sự nguy hiểm toát ra từ người của Phạm Hà.

“Ngươi là ai? Mau nói ra danh tính trước khi nằm xuống Song Tuyết kiếm của ta.”

Phạm Hà nắm chặt thanh song kiếm, nhìn thẳng về hướng mà Dương Quý đang đứng và không chớp mắt lấy một lần, thái độ của chút ngạo mạn của Phạm Hà khiến cho Dương Quý có chút e dè. Từ trước đến nay trước khi xuất kiếm, hắn ta luôn có thói quen hỏi danh tính của đối thủ, và đó cũng đã trở thành đặc trưng của hắn so với Mạc Lâm.

“Nếu ngươi đỡ được ba chiêu của ta, ta sẽ nói cho người biết danh tính thật sự của ta.”

Gió bắt đầu nổi, Dương Quý nắm chặt nấm đấm của mình, miệng nở một nụ cười đầy bí ẩn xông tới Phạm Hà. 3 chiêu mà Dương Quý dành cho Phạm Hà là về phía sườn, bụng và tay của y. Nhưng lời thiên hạ đồn cũng chẳng sai, tuy Dương Quý sử dụng tốc độ để ra chiêu nhằm gây bất ngờ cho Phạm Hạ nhưng y nhanh chóng né tránh mà không hề hấn gì.

“Đã qua ba chiêu, ngươi mau nói danh tính của ngươi.”

Lúc này, Dương Quý từ từ tháo mặt nạ ra, để lộ ra gương mặt của mình trước sự chứng kiến của tất cả những người có mặt bên trong Anh hùng hội.

“Tại hạ họ Dương tên Quý, người Sơn Lâm Các.”

Và khoảnh khắc Dương Quý tháo chiếc mặt nạ của mình ra và cái tên Dương Quý xuất hiện, Lưu Tùng là người kinh ngạc nhất. Vì sao ư?

Dương Quý là sở hữu gương mặt của Dương đại nhân thời trẻ, từng đường nét trên khuôn mặt như từ một khuôn đúc ra vậy. Chưa hết, khí chất tỏa ra trên người Dương Quý cũng y hệt như người cha của mình năm xưa.

Ngồi trên lầu cao, Lưu Tùng hoảng hốt khi trông thấy hình ảnh của Dương xuất hiện trước mặt mình. Hắn bắt đầu lắp bắp, có phần run rẩy khi đứng lên tiến về phía trước để nhìn cho rõ người ở dưới võ đài.

“Đây….đây là thật…hay sao? Người đâu, mau gọi Mạc Lâm tướng quân đến đây nhanh lên.”

Và đó cũng chính là lúc Dương Quý lần đầu tiên đối mặt với Lưu Tùng, người bạn thân năm xưa của cha mình. Nhưng là may mắn hay vận xui thì chắc chắn chính bản thân Dương Quý cũng chẳng thể lường trước được.

Nhưng tại sao Dương Quý lại tiết lộ thân phận của mình, lời hứa với Phạm Hà vừa rồi cũng chẳng phải nguyên nhân chính để Dương Quý phải làm như vậy, chắc chắn đằng sau đó có lí do gì đó nên anh mới làm như vậy.

“Họ Dương kia, ngày hôm nay, người sẽ lại bại tướng tiếp theo của Song Tuyết kếm của ta.”

Nói xong, Phạm Hà vung kiếm tứ tung về phía Dương Quý, và với sự nhanh nhẹn của mình từng đường kiếm của Phạm đều được Dương Quý né tránh một cách dễ dàng và trả đòn lại khiến Phạm Hà bất ngờ.

“Tại sao?”

Dương Quý lúc nãy và Dương Quý bây giờ là hai con người hoàn toàn khác. Nếu như Dương Quý lúc nãy ra chiêu ngoài tốc độ ra thì chẳng có gì nhưng Dương Quý này ngoài tốc độ ra thì những chiêu thức mà anh sử dụng đều có được lực và đều nhắm vào những chỗ hiểm của Phạm Hà.

Điều đó cũng khiến tất cả kinh ngạc khi mà một trong những cao thủ dễ dàng bị một tên vo danh tiểu tốt lấn át như vậy.

Chớp mắt, Phạm Hà đã bị đánh rớt xuống võ đài và thua cuộc. Ánh mắt kinh ngạc và có phần bực tức hiện rõ lên trên khuôn mặt của Phạm Hà, người lúc này đang nằm bẹp dí dưới đất. Thậm chí, hắn còn cần nhờ lính của Phạm gia giúp đỡ mới có thể ngồi dậy được.

“Ngươi… ngươi…” - Phạm Hà nghiến răng khi được đám lính đưa vào bên trong trị thương.

Rõ ràng mà nói thất bại này của Phạm Hà không chỉ khiến cao thủ của Phạm gia bị thương mà còn là một cái tát vào sự tự trọng của Phạm Tài khi mà Phạm Kỳ phái do hắn ta đứng đầu là bang phái có thực lực nhất trong Ngũ Đại.

Cục tức này cả Phạm Tài cũng không thể nuốt trôi được.

Nhưng quay trở lại Dương Quý, rõ ràng anh có thể một chiêu là có thể hạ dễ dàng Phạm Hà nhưng tại sao anh lại tiết lộ danh tính của mình như vậy. Rõ ràng đằng sau đó là một kế hoạch do Dương Quý lập ra.

Và lúc này, Mạc Lâm xuất hiện.

Bạn đang đọc Sơn Hà Đồ sáng tác bởi huynhu1007

Truyện Sơn Hà Đồ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.