Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Tiểu thuyết gốc · 1929 chữ

Lưu phủ lúc này vang lên tiếng kèn, tiếng trống để báo hiệu đến anh hùng khắp nơi tề tựu về đây rằng Anh hùng hội đã bắt đầu. Ngay sau đó, các bang phái lớn theo sự hướng dẫn của tùy tùng của Lưu Tùng hướng dẫn ngồi vào vị trí đã sắp đặt sẵn.

Các bang phái được sắp xếp ngồi trên các lầu cao, bao quanh một võ đài hình vuông làm bằng gỗ, được làm riêng cho buổi tỉ võ ngày hôm nay. Lưu Tùng ngồi ở một góc cùng với đó là 5 bang chủ của “Ngũ đại bang hội” để chứng kiến cuộc tranh tài sắp sửa bắt đầu.

“Xin chào các vị anh hùng đã đến Lưu phủ ngày hôm nay. lời đầu tiên cho Lưu mỗ xin được gửi lời cảm ơn đến các vị anh hùng đã bớt chút thời gian quý báu để đến tham dự Anh hùng hội ngày hôm nay.”

Trong tiếng tù và, Lưu Tùng đứng lên giữa Anh hùng hội với một phong thái đĩnh đạc, dõng dạc, từ từ bước lên võ đài, đối mặt với bốn bề đều là anh hùng hào kiệt nhưng chẳng hề tỏ ra e dè. Uy nghi của ông ta còn được nâng cao sau những gì xảy ra ngày hôm qua, chính vì vậy, họ Lưu nhanh chóng làm chủ Anh hùng hội khiến các bang hội ở dưới hưởng ứng những gì mà Lưu nói.

“Ngày hôm nay sẽ là một ngày trọng đại đối với tất cả chúng ta. Trong Anh hùng hội lần này, chúng ta sẽ tìm ra vị anh hùng văn võ song toàn, tài năng để lãnh đạo anh hùng hào kiệt khắp nơi tiêu diệt kẻ thù của cả thiên hạ.”

Ngay sau khi kết thúc “bài diễn văn” của mình, Lưu Tùng nhận được những sự hoài nghi và bàn tán xôn xao từ những người đang ngồi ở dưới.

“Xin hỏi Lưu lão gia, kẻ thù của cả thiên hạ là ai? Tại sao chúng tôi ở đây lại phải giết hắn.” - Sau những sự bàn tán, tranh luận là những câu hỏi được đưa ra cho Lưu Tùng.

“Chẳng giấu gì các vị anh hùng có mặt ở đây. Tại hạ vừa nhận được tin tức về một người. Cũng chính người đó đã gây ra vụ thảm sát Dương Gia, người huynh đệ vào sinh ra tử với ta. Cũng chính hắn đã lấy đi một phẩn bản đồ của vua Đinh Tiên Hoàng năm xưa và lẩn trốn.”

Những tiếng xôn xao bắt đầu lớn dần, sau khi nghe thấy thông tin về kho báu của vua Đinh khiến ai nấy bắt đầu tập trung vào những gì mà Lưu Tùng sẽ nói tiếp theo đây vì những người có mặt tại Anh hùng hội đều là vì tung tích của tấm bản đồ kia.

Và ở một góc, Dương Quý cũng đã nghe thấy tất cả những gì mà Lưu Tùng đang nói từ trên võ đài. Hơn ai hết, chính bản thân anh cũng muốn tìm ra kẻ đã gây ra vụ thảm sát năm xưa và tung tích của mảnh bản đồ còn lại.

Nhưng điều anh không ngờ đó là những điều mà Lưu Tùng sắp nói tới đây lại nhắm về những người còn sót lại của nhà họ Dương và tấm bản đồ lại chính là phần mà anh đang nắm giữ.

“Thưa các vị anh hùng, theo điều tra của Lưu mỗ, suốt nhiều năm nay kẻ ấy đã gây ra không biết bao nhiêu tội ác hòng để tìm ra mảnh bản đồ còn lại.”

“Vậy tên đại ác nhân đó là ai? Hắn ta đang trốn ở đâu, cả võ lâm ta phải tiêu diệt, trả lại công đạo cho thiên hạ. Lưu lão gia chỉ cần lên tiếng, chúng tôi sẽ nghe theo lệnh của ngài.”

Sau đó, tiếng đồng thanh vang lên, toàn bộ những người có mặt ở đấy đều đứng dậy hô hào gọi tên Lưu Tùng. Không khí lúc ấy chẳng khác nào năm xưa vua Đinh Tiên Hoàng làm lễ bắt đầu chiến dịch bình loạn 12 sứ quân cả.

“Các vị anh hùng hãy bình tĩnh. Trên tay tại hạ là vị trí nơi tên đại ác nhân đó đang lẩn trốn. Ai chiến thắng ở Anh hùng hội ngày hôm nay sẽ có trong tay tấm bản đồ nay và dẫn đầu liên minh đi tiêu diệt kẻ ác đó.”

Hưởng ứng lại lời nói của Lưu Tùng, đám đông phía bên dưới bắt đầu rộn ràng, xôn xao vì thứ đang nằm trên tay của gã, vì nếu có được tấm bản đồ đó trong tay, bang phái của họ có thể nắm được lợi thế trong trận chiến tranh giành tấm bản đồ kho báu cũng với những bang phái khác.

Và sau đó, những cuộc tỉ thí, nói đúng hơn là những trận chiếc căng thẳng bắt đầu diễn ra giữa các bang phái vừa và nhỏ, ai nấy đều đưa ra sân những cao thủ hàng đầu của bang phái mình hòng đánh bật những đối thủ khác.

Không khi càng lúc càng căng thẳng khi đã có nhiều cao thủ đã không những bị đánh đại mà còn mất cả mạng khiến các bang phái bắt đầu thanh trừng lẫn nhau. Từ một cuộc tỉ thí võ thông thường, nay đã trở thành những trận chiến một mất một còn và kết quả là sẽ có người ngã xuống.

“Dương đại ca, huynh thấy võ công của những đó như thế nào?”

Dương Quý từ nãy giờ tập trung quan sát từng cuộc tỉ thí mà không bỏ sót bất cứ một chi tiết nào dù là nhỏ nhất. Nét mặt của anh bắt đầu chuyển sang căng thẳng khi trông thấy đám người dưới kia bắt đầu thi triển tuyệt kĩ của bản thân.

“Ai ai cũng đều có cái hay của mình. Nếu như tất cả cùng liên thủ đánh lên Sơn Lâm Các, chắc chúng ta sẽ khó mà chống đỡ được. Nhưng mà mọi người có để ý có điều gì đó không ổn hay không?”

“Điều gì vậy Dương đại ca? Có vấn đề gì hay sao?”

“Ta cũng không biết chắc nữa. Nhưng ta có cảm giác phía sau có âm mưu. Từ nãy đến giờ vẫn chưa thây người của Ngũ đại bang hội xuất quân hay không?”

Đúng như lời Dương Quý nói, từ nãy đến giờ người của “Ngũ đại bang hội” vẫn không có bất kì động thái gì. Anh có lí do để nghi ngờ mục đích thật sự của Anh hùng hội lần này.

Nếu như đúng theo cái lí thì những người đầu tiên xuất trận chắc chắn là một trong năm bang phái kia vì cả thiên hạ này không ai là không muốn kho báu của vua Đinh để xưng bá thiên hạ. Nay trước mặt họ đang là manh mối của kho báu đó thì họ lại án binh bất động, phải chăng là bên trong đang có những âm mưa gì đó ở đằng sau.

Những điều mà Dương Quý lo lắng không phải là không có cơ sở. Nhìn sự bình thản của 5 người đứng đầu cả 5 bang phái và cả sự hả hê của Lưu Tùng ngồi xem cái trận tỉ thí khiến Dương Quý có chút lo lắng. Lúc này, Lưu Tùng mới đứng dậy.

“Các vị anh hùng hảo hán, đến thời điểm hiện tại vẫn còn khá nhiều anh hùng chưa ra mặt nhưng cũng đã có khá nhiều anh hùng phải ngã xuống. Đao kiếm vô tình, mong các vị anh hùng hãy bỏ qua hiềm khích mà hướng về đại cục. Trời cũng đã trưa, Lưu mỗ có chuẩn bị vài món ăn đạm bạc, mời các vị vào trong dùng bữa, chiều nay chúng ta sẽ tiếp tục.”

Nói xong, Lưu Tùng và 5 bang chủ bước vào bên trong, trông thấy điều đó, Dương Quý và nhóm của mình quyết định sẽ đi theo vì có thể sẽ biết được âm mưu thực sự đằng sau Anh hùng hội lần này.

Lưu Tùng và 5 vị bang chủ bước vào bên trong một căn phòng được canh giữ kĩ càng do chính Mạc Lâm phụ trách nên cả nhóm Dương Quý chẳng thể nghe lén được một cách dễ dàng cuộc nói chuyện diễn ra trong đó, nên đành phải nghe lén từ phía trên mái nhà.

Dương Quý và Trịnh Nguyệt sẽ là những người leo lên trên mái nhà còn Dương Kha là người canh gác. Từ đây, Lưu Tùng bắt đầu tiết lộ âm mưu thực sự của mình qua Anh hùng hội lần này.

Theo hắn, mục tiêu lần này chính là để thiên hạ tự tranh giành lẫn nhau, qua đó thế lực sẽ suy yếu. Lúc này nhà họ Lưu cùng với 5 bang phái sẽ thu phục những bang phái đó và sáp nhập vào liên minh vì một mục tiêu thống nhất thiên hạ của Lưu Tùng.

Và đối tượng đầu tiên của liên minh này không ai khác, chính là nhà họ Dương ở Sơn Lâm Các. Và bản đồ địa điểm của Sơn Lâm Các trên tay Lưu Tùng lúc nãy thực chất chỉ là đồ giả để kích thích sự hiếu chiến của đám được gọi là anh hùng kia. Còn với hắn, bản đồ thực sự đang nằm trong một cái hộp sắt, được giấu bên trong căn phòng này, và chỉ có chìa khóa của Lưu Tùng mới có thể mở khóa hộp sắt ấy.

Đến đây, mục tiêu của Dương Quý và nhóm của mình buộc phải thay đổi kế hoạch của mình để đánh cắp tấm bản đồ Sơn Lâm Các kìa, đảm bảo tính mạng cho những huyết thống cuối cùng của nhà họ Dương.

Và cách tốt nhất để đánh cắp được chiếc hộp sắt đó cùng với chiếc chìa khóa thì phải là người đứng đầu Anh hùng hội, dụ Mạc Lâm ra ứng chiến vì lúc đó kế hoạch của Lưu Tùng sẽ bại lộ nếu như người chiến thắng không phải là người của Lưu Tùng mà lại là một người khác.

Mạc Lâm đi, đồng nghĩa canh phòng sẽ lỏng lẽo, lúc đó chính là thời cơ để đánh cắp chiếc hộp sắt ấy.

Nhưng đó chẳng khác nào nhảy vào biển lửa cả khi mà ai cũng biết Mạc Lâm là con người như thế nào, luận về võ công, Dương Quý chắc chắn không phải đối thủ của hắn, huống chi đây là Lưu phủ, hắn ta chuẩn bị thứ gì thì chẳng ai mà biết được.

Không thể quay đầu lại được, Dương Quý quyết định là người sẽ đứng ra ứng chiến với cả thiên hạ để kéo dài thời gian. Lưu Tuyết sẽ lấy cắp chìa khóa từ chỗ Lưu Tùng và Dương Kha cùng với Trịnh Nguyệt sẽ đánh cắp chiếc hộp sắt và rời khỏi Hoa Lư.

Tất cả đều thống nhất sẽ đợi nhau ở cửa phía Bắc của thành Hoa Lư, qua giờ Tuất nếu như không thấy Dương Quý xuất hiện thì tất cả phải nhanh chóng rời khỏi thành Hoa Lư và trở về Sơn Lâm Các để di tản Dương Gia đến địa điểm khác mà không cần chờ anh quay lại.

Bạn đang đọc Sơn Hà Đồ sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.