Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạch trần âm mưu

Tiểu thuyết gốc · 1719 chữ

Buổi tối hôm sau, vào lúc canh ba, không gian tĩnh mịch như đang bao trùm lấy bầu trời. Vương Tử Yên liếc nhìn trộm Ôn Thục đang chìm vào giấc ngủ say nồng. Nàng khẽ bước khỏi giường rồi thay bộ hắc y giả làm thích khách. Sau đó, nàng cầm trường kiếm rồi phóng qua khung cửa sổ đi về phía Bắc. Vừa đi được một đoạn, nàng quan sát thấy có vài quan sai đang đi tuần tra thì liền khinh công lên mái nhà để tránh né.

Lý Phong đang nằm trên giường thì bỗng nghe có tiếng động lạ ở trên mái nhà. Chàng ngồi dậy, với tay lấy chiếc mặt nạ đeo rồi nhảy qua cửa sổ tìm hiểu tình hình. Nhìn thấy bóng đen vừa vụt qua quán trọ chạy thẳng về phía trước, Lý Phong cảm thấy hiếu kì lập tức khinh công đuổi theo phía sau một cách nhẹ nhàng, không hề phát ra tiếng động.

Cuối cùng cũng đã đến nơi, Vương Tử Yên đứng trên mái nhà nhìn xuống hậu viên. Nơi đây chính là nhà của tên quan tham Lưu Chí Hành. Nàng nhìn thấy ở thành Tương Dương có rất nhiều người ăn xin nên sinh lòng xót thương vô hạn. Vì ý niệm thâm căn cố đế về lời dạy của mẫu thân “luôn sẵn lòng giúp đỡ người cần giúp” cho nên nàng đã nghĩ đến một việc táo bạo đó là đột nhập vào nhà quan tham, cướp vàng bạc đưa cho họ để có cơ hội tạo dựng cuộc đời mới.

Ở hậu viên, nàng nhìn thấy khoảng mười tên thuộc hạ vác đao bên mình đứng canh gác. Lúc này, nàng mới chợt nhận ra Lưu Chí Hành cho người canh phòng thật nghiêm ngặt. Tình cảnh lúc này chẳng khác nào "cán cân lực lượng, nghìn cân treo sợi tóc". Nàng bấm bụng nói: “Dù gì cũng đã đến đây rồi!”.

Bất chấp sự an nguy của bản thân, Vương Tử Yên liều mình nhảy xuống khiêu chiến với bọn chúng. Lý Phong vừa đuổi theo kịp nàng nhưng chỉ đứng trên mái nhà quan sát, không hề đến giúp nàng. Chàng dõi theo bóng đen mà nghĩ thầm: "Hắc y nhân đó là đến đây có mục đích gì?"

Vương Tử Yên vừa đáp xuống mặt đất, nàng tuốt nhanh kiếm ra khỏi vỏ lao đến đâm chém loạn xạ. Năm tên thuộc hạ đang đứng canh ở hậu viên hốt hoảng nhưng cũng kịp xuất đao đánh tới.

Vừa nghe thấy tiếng binh khí chạm vào nhau kêu beng beng, thuộc hạ của Lưu Chí Hành càng thêm chú ý lập tức chạy đến tiếp ứng. Ngay lúc này, ở hậu viên đã tập hợp hơn hai mươi tên mặt mày đều hung tợn, đồng loạt xuất đao tấn công về phía Vương Tử Yên.

Dường như nàng đang rơi vào thế hạ phong nhưng không vì thế mà cam tâm giơ tay chịu trói. Vương Tử Yên cầm chặt chui kiếm lao thẳng tới đả thương liên tiếp năm tên. Quả nhiên, kiếm pháp của phái Tuyết Sơn vô cùng tinh xảo khiến cho đám thuộc hạ có phần lo sợ lùi lại vài bước. Thừa thế xông lên, lưỡi kiếm của nàng tiếp tục vung ra lẹ như chớp về phía bên trái, chính là hướng đi đến phòng riêng của Lưu Chí Hành. Bọn thuộc hạ thất kinh đều lách qua tránh né nhường đường cho nàng.

Ngay lúc này, Vương Tử Yên luôn để kiếm ở thế phòng thủ, nàng bước một thì bọn chúng lùi lại hai.

"Đùng"

Nhân lúc Vương Tử Yên không để ý, một kẻ lén phục kích ở phía sau, tung cước vào ngay lưng nàng. Cả cơ thể của Vương Tử Yên va mạnh vào cửa phòng ở đại sảnh. Lực đá quá mạnh khiến cánh cửa vỡ tan tành. Lúc này, khăn che mặt màu đen bay khỏi gương mặt kiều diễm. Thanh kiếm trên tay cũng vì thế mà tuột khỏi tay nàng, văng đi xa lắc. Vương Tử Yên nằm dài trên sàn, cả thân đè lên những mãnh cửa vỡ, hộc huyết liên hồi. Bọn chúng xông xáo bao vây, một tên bước đến kề đao vào cổ nàng.

Đứng trên mái nhà quan sát không hề rời mắt, chàng nhìn thấy nữ hắc y dũng mãnh ấy lại có dung mạo khả ái, xinh đẹp tuyệt luân. Lúc này, Lý Phong càng nhìn kĩ nàng hơn thì chợt nhớ đến hôm đó nàng xả thân vì Trương Kiến Thành, còn bây giờ, nàng chỉ là một thân nữ nhi võ công không phải là hàng cao thủ nhưng lại bất chấp quên mình vì nghĩa. Đột nhiên, tận sâu đáy lòng của chàng có chút thầm ngưỡng mộ.

Lý Phong biết nàng đang gặp nguy hiểm liền nhảy xuống phía nàng. Trên tay chàng cũng đang tập trung vận nội lực. Vừa đáp xuống đứng gần nàng, Lý Phong xuất chưởng Tiêu Ma Phục về phía bọn chúng. Kình lực phát ra đầy uy mãnh khiến cho cả đám đều không kịp tránh né, ngã lăn lóc, nằm đè lên nhau. Những tên ở phía đầu hàng lĩnh hội độc chưởng của chàng thì bỏ mạng ngay tức khắc.

Lý Phong đưa tay cho nàng nắm lấy rồi dìu nàng đứng dậy tựa vào tấm thân vạm vỡ của mình. Cả hai nhanh chóng rời khỏi Lưu phủ chạy đến ngôi miêu hoang để lẩn trốn sự truy sát. Cuối cùng, cả hai cũng cắt đuôi được bọn chúng. Vương Tử Yên được người lạ mặt cứu giúp, trong lòng nàng khắc cốt ghi tâm ơn đức của chàng, chưa kịp hỏi danh tính thì Lý Phong khinh công bỏ đi chỉ để lại một câu nói:

"Sau này làm việc gì thì phải biết tự lượng sức mình."

Nàng nhìn theo hướng chàng vừa đi khỏi trong lòng thầm nghĩ:

"

Người này võ công thâm hậu, thân thủ bất phàm, rốt cuộc thì y là ai và tại sao lại cứu mình".

Những suy nghĩ cứ lặp đi lặp lại trong đầu, nàng vẫn không tìm ra câu trả lời. Vương Tử Yên đem nỗi buồn bã vì không hoàn thành mục đích mà trở về quán trọ.

Ngay tối đêm đó, Lý Phong ra lệnh cho thuộc hạ của mình đến giết hết cả nhà của Lưu Chí Hành và cướp hết vàng bạc châu báu đem phân phát cho những người ăn xin ở thành Tương Dương. Phải chăng Lý Phong làm việc đó chỉ vì muốn trút giận cho Tống Khương hay là vì chàng không muốn Vương Tử Yên hi sinh vì nghĩa?

Ở trong quán trọ, Vương Tử Yên hay được tin này, trong lòng hết sức ngưỡng mộ vị anh hùng hào hiệp trượng nghĩa nhưng lại không biết chàng là ai. Nàng nhìn thấy những người ăn xin ở thành Tương Dương được ấm no đầy đủ thì không còn hao tâm tổn trí nữa bèn rủ Ôn Thục cùng nàng đi dạo phố.

Cả hai nàng vừa đi dạo đến quầy bán đậu hũ thì nhìn thấy hai vị khách đều là đấng trượng phu đang ngồi trò chuyện:

"Huynh hay tin gì chưa? Giáo chủ của Phàn Thành đã xuất hiện ở Thành Tương Dương đó!"

Nghe danh Phàn Thành ai ai cũng đều khiếp sợ, Vương Tử Yên tò mò chạy đến hỏi:

"Hai vị thúc thúc cho tiểu nữ hỏi sao các vị lại biết giáo chủ đã đến đây?"

Gã trượng phu miệng nói lắp bắp cũng vì lo sợ:

"Hôm qua Giáo chủ Phàn Thành cùng với thuộc hạ giết chết cả nhà quan tham Lưu Chí Hành. Cô nương không hay tin này sao?"

Lúc này Vương Tử Yên mới vỡ lẽ, thì ra người cứu mình lại là Giáo chủ Phàn Thành. Nàng thầm trách mắng chàng: “Cứ tưởng y tốt lắm, thì ra vì Lưu Chí Hành là kẻ thù của y nên mới ra tay cứu ta”. Ôn Thục nghe vậy vội kéo Vương Tử Yên lại gần rồi nói nhỏ:

"Giáo Chủ Phàn Thành đã xuất hiện, chúng ta không được để lộ thân phận là đệ tử phái Tuyết Sơn. Nếu không... Y nhất định sẽ không tha cho chúng ta."

Vương Tử Yên thắc mắc:

"Sư tỷ có biết y đến đây làm gì không?"

Đột nhiên, khuôn mặt của Ôn Thục trở nên tái nhợt, không hết hoảng sợ. Thị nhìn nàng lắc đầu vì không tìm ra nguyên nhân. Gã trượng phu nói tiếp:

"Hai vị cô nương cũng có hứng thú với chuyện Phàn Thành sao?"

Trước giờ, Vương Tử Yên chỉ ở khu bếp nên không hiểu biết nhiều về tình hình của các môn phái. Thế nên nàng tò mò muốn hỏi cho rõ:

"Tiểu nữ đây tầm nhìn hạn hẹp xin thúc thúc giải bày."

Phàn Thành luôn là đề tài bàn tán sôi nổi, gã hí hửng hết lời tân bốc vị giáo chủ của Phàn Thành:

"Giáo chủ Phàn Thành đời thứ năm này tuy còn trẻ nhưng võ công phải nói là thiên hạ vô song không có ai là đối thủ của ngài. Ta còn nghe người ta kể lại chẳng ai có thể tiếp được quá ba chiêu của ngài."

Nghe đến đây, Vương Tử Yên và Ôn Thục tròn mắt nhìn nhau, tim như ngừng đập, lòng đầy hoang mang, lo sợ trước sự xuất hiện của phái Thiên Giáo. Lúc này, cả hai đều nhận ra được ý đồ của Giáo chủ Phàn Thành đến đây chính là muốn trừ diệt các môn phái. Ôn Thục vội nắm chặt tay của Vương Tử Yên mà nói:

"Trước kia, giáo chủ đời thứ tư chưa hề dám xâm phạm đến Thành Tương Dương. Phàn Thành vừa đổi người cai trị thì đã có ý muốn làm náo loạn các môn phái. Chuyện này sư tỷ nhất định phải báo lại cho sư phụ."

Ôn Thục cùng với Vương Tử Yên vội vã trở về phòng viết thư báo lại cho Từ Hiên để nhắc nhở đề phòng cẩn mật.

Bạn đang đọc Song Kiếm Chi Mệnh sáng tác bởi Nhuyvt1112
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhuyvt1112
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.