Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giáo chủ hành sự

Tiểu thuyết gốc · 1179 chữ

Từ thành Tương Dương nhìn qua con sông Trường Giang, có một tòa thành cao lớn đầy âm u, không có người dân sinh sống. Thông qua người dân ở thành Tương Dương mới biết rằng đó chính là Phàn Thành và người đứng đầu cai quản chính là giáo chủ đời thứ tư tên là Trần Phong. Chàng chỉ mới vừa tròn mười tám tuổi, tính tình nóng nảy, hiếu chiến, kẻ nào nghịch lại ý chàng thì lập tức bị xử chết.

Ở trong Phàn Thành ai ai cũng biết chàng chính là nghĩa tử của giáo chủ đời thứ ba tên Trần Viên. Cả đời Trần Viên hết lòng phụng sự cho bổn giáo. Ông có một mối tình thầm lặng với thuộc hạ dưới trướng của mình tên là Nhược Ly cũng chính là người đã đưa Lý Phong cho ông nuôi dưỡng.

Vì luôn khắc cốt ghi tâm lời nhờ cậy của Nhược Ly, Trần Viên hết lòng yêu thương chàng và để chàng theo họ của ông. Sau khi Trần Viên qua đời cũng truyền lại chức vị giáo chủ cho chàng.

Lý Phong đang ngồi trong gian phòng xem binh thư thì nghe tiếng gõ cửa.

"Ai đó!"

Tầm mắt vẫn không rời khỏi cuốn sách đang cầm trên tay mà khóe miệng của chàng cứ theo phản xạ tự cất lời.

"Là Tiểu Nguyệt đây!"

Một giọng nói trong trẻo của thiếu nữ đang đứng phía ngoài cửa cất vào. Lý Phong nghe thấy, nhất cử nhất động đều rất thư thái, lãnh đạm.

"Vào đi!"

Nghe một tiếng két, cánh cửa từ từ hé mở, một thiếu nữ trông rất hoạt bát, lanh lợi nhẹ nhàng bước vào hành lễ với chàng:

"Bái kiến Giáo chủ!"

Nữ nhân có dung mạo thanh tú, kiều diễm chính là thuộc hạ của chàng tên Tố Nguyệt. Lý Phong vừa nhìn thấy thị thì lập tức phất tay bảo thị đứng lên.

"Ngươi đến tìm ta có chuyện gì?"

Tố Nguyệt cung kính đáp:

"Bẩm giáo chủ! Về chuyện giáo chủ sát phạt ở núi Hằng Sơn, thuộc hạ lo nghĩ Tây Ngụy sẽ đến phái Tuyết Sơn để nhờ giúp đỡ!"

Từ các đời trước, phái Tuyết Sơn và Thiên giáo luôn đối đầu với nhau, nhưng phái Tuyết Sơn còn có các môn phái khác ở trong thành Tương Dương hỗ trợ thế nên Lý Phong vẫn luôn dè chừng về chuyện thâu tóm tất cả các môn phái để xưng bá võ lâm Trung Nguyên. Lý Phong ngẫm nghĩ suy xét:

"Phái Tuyết Sơn đúng là cái gai trong mắt của ta, nếu như không trừ khử cái gai này.... E rằng... phái Thiên giáo không còn chỗ đứng trong võ lâm!"

Tự cổ chí kim, Băng Phiên Kiếm và Trường Hỏa Kiếm có uy lực vô song nhưng lại là khắc tinh của nhau, nếu hợp chung sức mạnh của hai thanh kiếm này thì mới có thể phát huy tối đa uy lực có tên là trường phiên hỏa băng đạt đến cảnh giới cao nhất, khó có quân địch nào chống cự lại nỗi. Lý Phong từng nghe Trần Viên nhắc đến bí mật này cho nên chàng đã lập sẵn âm mưu cướp đoạt Băng Phiến Kiếm của phái Tuyết Sơn.

Trung nguyên năm 621,...

Thiên hạ loạn lạc, binh đao chém giết tạo nên khung cảnh nhấn chìm trong biển máu, chúng sinh ngày đêm sống trong thấp thỏm sợ hãi ở cái thời đại cá lớn nuốt cá bé. Dưới sự cai trị của Vua Tùy Hoắc Đế, vua có mà cứ ngỡ như không tồn tại. Trong mắt dân, thì hắn chẳng khác gì là một tên hôn quân, bởi lẽ ngày đêm sống trong trụy lạc, vui đùa ong bướm, mặc cho gian thần lộng quyền, ức hiếp dân lành, làm cho sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than. Vua không được lòng dân thì ắt hẳn bất cứ ai cũng phải phẫn uất, nuông nấu mưu đồ tạo phản, dựng cờ khởi nghĩa khắp nơi trong Trung Nguyên.

Nhân lúc nhà Tùy dần lâm vào cảnh suy yếu, Lý Phong nghĩ đến đại sự, đó chính là phản Tùy lập quốc. Từ đó, chàng bày sẵn kế hoạch sẽ dùng hai bảo kiếm này thống lĩnh quân đánh thẳng vào kinh thành, nơi Tùy Hoắc Đế ngự trị và lật đổ cơ nghiệp nhà Tùy.

Tố Nguyệt liếc nhìn trộm nét mặt suy tư của chàng. Tuy Lý Phong có bản tính tự cao tự đại nhưng chàng lại mang vẻ đẹp tuấn tú, tướng mạo dũng mãnh. Ngay lúc này, trên gương mặt chàng không còn chiếc mặt nạ thì càng thu hút ánh nhìn của Tố Nguyệt. Vẻ đẹp anh tuấn hoàn mỹ của chàng khiến cho nữ nhi trong Phàn Thành không cầm được lòng mà ái mộ, nguyện sống chết phụng sự cho chàng.

Lý Phong nhìn sang Tố Nguyệt đang đứng ngây người mà căn dặn:

"Có lẽ ta nên đến thành Tương Dương một chuyến để thám thính sự tình! Ngươi cùng với Tố Thắng ở lại thay ta cai quản Phàn Thành!"

Tố Nguyệt trố mắt ngạc nhiên:

"Giáo chủ tấm thân nghìn vàng, nếu ngài muốn biết tình hình của các môn phái thì cứ để Tiểu Nguyệt đi thay, không cần giáo chủ phải cực thân đến đó đâu!"

Lý Phong vội lắc tay, sắc mặt lạnh lùng:

"Các môn phái không dễ bề đối phó, nếu mà ngươi đến đó, lỡ như bứt dây động rừng chẳng phải là phá hỏng đại sự của ta sao?"

Chàng muốn đích thân hành sự chỉ vì đại nghiệp vĩ đại lần này có liên quan đến âm mưu lật đổ cơ nghiệp của Đại Vương nước Tây Ngụy. Tố Nguyệt thấy chàng đã hạ quyết tâm nên cũng không dám thêm nửa lời khuyên can, trong ánh mắt có chút đượm buồn:

"Giáo chủ nhớ phải bảo trọng!"

Tố Nguyệt và Lý Phong cùng nhau lớn lên cùng nhau luyện võ, Tố Nguyệt chưa một lần nào có diễm phúc ngắm nhìn nụ cười trên gương mặt chàng. Mười hai năm sống ở Phàn Thành, Lý Phong mang nặng một nỗi hận thù, lãnh cảm với thế nhân, chàng đối với ai cũng sinh lòng nghi ngờ. Sống trong nơn nớp lo sợ có kẻ muốn ám hại mình cho nên Lý Phong thường hay đem chiếc mặt nạ để phòng thân, dùng khi xuất thành. Vì thế mà ở ngoài thành không ai có thể biết được diện mạo thật sự của giáo chủ Phàn Thành, chỉ biết chàng là một thiếu niên tài trí hơn người, văn võ song toàn nhưng lại mang mình dòng máu vô tình.

Trước khi xuất thành, Lý Phong lên kế hoạch tỉ mỉ, tính toàn từng bước. Trước là trà trộn vào thành Tương Dương, sau đó là diệt trừ các môn phái khác, cuối cùng mới tấn công thẳng vào phái Tuyết Sơn.

Bạn đang đọc Song Kiếm Chi Mệnh sáng tác bởi Nhuyvt1112
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhuyvt1112
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.