Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhanh đi mời...(1)

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Chương 161: Nhanh đi mời...(1)

Phá Thiên phong, trước Bách Phàm điện.

Hữu Cầm Huyền Nhã mặc một chiếc váy dài màu băng lam, đang vác đại kiếm bận bịu trước chạy chạy sau.

Cũng không có người yêu cầu Hữu Cầm Huyền Nhã nhất định phải làm những việc vặt này, nhưng Hữu Cầm Huyền Nhã tự giác, được môn phái giao phó danh hiệu “Thủ tịch đệ tử”, vì vậy nàng phải gánh vác trách nhiệm như vậy.

Mặc dù, nếu như chỉ phán đoán từ tu vi, có lẽ thủ tịch đệ tử là...

Một vị đẹp trai nào đó họ Lý không biết tên.

Bây giờ bản thể của vị thủ tịch đệ tử thật sự này đang thi triển Hóa Hình thuật, trốn ở một nơi nào đó tự cho rằng, đó là nơi hết sức an toàn, mặc dù tránh ra rất xa đại chiến bên ngoài, nhưng cũng hao tâm tổn trí mưu đồ, bố trí, ra sức chống đỡ cho Độ Tiên môn...

"Huyền Nhã!"

Trong Bách Phàm điện có trưởng lão hô một tiếng, kêu Hữu Cầm Huyền Nhã đi qua đó.

Mấy vị trưởng lão Chân Tiên cảnh luân phiên túc trực xử lý ngoại vụ ở nơi này, giao ngọc phù sắp mở địa mạch Na Di trận cho Hữu Cầm Huyền Nhã, bọn họ cũng muốn đi ra bên ngoài sơn phong, ra trận đấu pháp!

"Các vị trưởng lão xin yên tâm mà đi!"

Hữu Cầm Huyền Nhã nằm chặt ngọc phù trong tay, trong mắt tràn đầy kiên định.

Các vị trưởng lão ngoại vụ gật đầu mỉm cười, mặc dù...

Đáy lòng thoáng cảm thấy, những lời này của Hữu Cầm Huyền Nhã nghe có vẻ có chút không ổn.

Ngay lập tức, mấy vị trưởng lão Chân Tiên cảnh cưỡi mây hướng về tây nam.

Nơi đây còn lưu lại hơn trăm Nguyên Tiên, đang kết trận bảo vệ đệ tử các phong, để tránh nơi đây bị làn sóng đấu pháp gây thương tích.

Còn những đệ tử bảo vệ này cũng tùy thời chuẩn bị chiến lược rút lui, lúc này cũng không giúp đỡ được điều gì, chỉ có thể ngửa đầu nhìn đại trận bên ngoài không trung...

Lúc này linh thức bọn họ đều không thể dò ra quá xa, nhưng tinh thần cũng không khỏi kinh hãi.

Ngày bình thường đọc sách quá nhiều, lúc này trong miệng không ngừng toát ra một số từ hình dung đẹp đẽ, chẳng hạn như:

"Xem này đấu pháp quả nhiên là ——

Long ném phượng lấy, gió táp mưa rào, sóng to gió lớn, thần thông bất phàm!

Trong thoáng chốc trời đất rung chuyển, bỗng nhiên bảo quang văng tung tóe!

Hoàng hoàng uy lực Kim Tiên, kinh sát tinh thần chúng ta!"

Bên cạnh lại có mấy người gật đầu phụ họa, liên tục nói "Không tệ, không tệ", từng tuyến xe lướt qua người có văn hóa trong Hồng Hoang.

Ngày bình thường cũng chuyên tâm tu đạo, ngoại trừ kinh văn không làm nhiều “Xem ngoại khóa”, phần lớn đều là từng tiếng...

"Lợi hại a!"

"Ừm, thật lợi hại."

"Đến khi nào chúng ta có thể lợi hại như vậy!"

Chúng đệ tử cũng có không người huyết tính, lúc này đã làm tốt dự định cùng sống chết với tiên môn.

Mà tin tức có liên quan đến đại trận địa mạch Na Di, rất nhanh đã lan truyền trong đám người, không ít đệ tử đã khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Mọi người đều có suy nghĩ cũng hợp tình hợp lí.

Nhưng tình thế xung quanh đại trận hộ sơn lại ngày càng cấp bách hơn.

Hai bên tây nam, tây bắc đều có mấy trăm bóng đen, điên cuồng oanh kích tầng sáng của đại trận hộ sơn.

Đứng đối lập là những Chân Tiên, Thiên Tiên trong môn phái đang súc thế chuẩn bị bộc phát!

Sau khi đại trận hộ sơn hoàn toàn mở ra, giống như mai rùa kín đáo không chút kẽ hở, trong lúc nhất thời người ngoài không thể nào tấn công được, người bên trong cũng không có cách nào thi triển thần thông đối ngoại, ném pháp bảo.

Nhìn thế tiến công của những bóng đen bên ngoài, một lát nữa đại trận hộ sơn sẽ không chống đỡ nổi.

Những khôi lỗi bóng đen này đều bị huyết muỗi khống chế, mặc dù lúc chạy tới đầu óc đã không hiệu nghiệm, phần lớn đều không suy nghĩ, chỉ tuân theo mệnh lệnh đã ra trước đó.

Nhưng lúc đấu pháp, bọn họ lại ăn ý hơn rất nhiều so với chúng tiên trong Độ Tiên môn...

May mắn có độc trận Lý Trường Thọ bố trí, đã tiêu hao hết hai phần mười sức chiến đấu của những con muỗi khôi lỗi này.

Lúc này lại dựa vào đại trận hộ sơn, dùng địa mạch, sức mạnh linh thạch, tiêu hao hết những tiên lực, yêu lực, linh lực của những khôi lỗi.

Đại chiến sau đó, mặc dù Độ Tiên môn vẫn nằm thế yếu như trước, nhưng thế yếu đã không tính là quá lớn.

...

Trước Bách Phàm điện, Hữu Cầm Huyền Nhã sau khi bận rộn một hồi thì đứng dưới mái vòm đỉnh điện để nghỉ ngơi, ánh mắt đảo qua các nơi ở bên dưới.

“Tại sao Trường Thọ sư huynh không ở chỗ này?”

Trong lòng Hữu Cầm Huyền Nhã thất kinh, cẩn thận tra tìm một lần nữa.

Rất nhanh nàng đã xác nhận, trong ngoài Bách Phàm điện đều không có bóng dáng của Lý Trường Thọ và Lam Linh Nga.

Hữu Cầm Huyền Nhã lập tức nhìn về phía Tiểu Quỳnh phong, đôi mi thanh tú khẽ nhíu, muốn đuổi tới Tiểu Quỳnh phong dẫn Lý Trường Thọ và Linh Nga tới đây.

Nhưng Hữu Cầm Huyền Nhã vừa vận chuyển pháp lực chuẩn bị ngự không, đột nhiên có một tia dẫn âm lọt vào tai...

"Hữu Cầm sư muội, bây giờ ta và Linh Nga không tiện hiện thân.

Sau khi đại trận hộ sơn bị phá, tự nhiên ta và ngươi sẽ gặp mặt nhau dưới đại trận dưới mặt đất."

Nghe những lời nói ấy, đáy lòng Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ thở ra.

Mặc dù không biết tại sao Trường Thọ sư huynh và Linh Nga sư muội lại muốn ẩn núp trong đám người, nhưng Trường Thọ sư huynh đã nói như vậy, chính mình cũng không cần quá mức sốt ruột...

Cùng lúc đó, Lý Trường Thọ ở một góc tối nhỏ hẹp nào đó cũng nhẹ nhàng thở ra.

Cũng may hắn đã sớm phòng bị chiêu này của Hữu Độc!

“Giải quyết” tai hoạ ngầm đang rơi xuống này, Lý Trường Thọ tiếp tục quan sát, sau đó cũng nghĩ đến chuyện “thăm hỏi” Tửu Cửu và Tửu Ô, vẫn phải tiếp tục truyền âm nhắc nhở...

Đây cũng là “bạn” qua nhiều tệ nạn.

Bên ngoài ba ngàn dặm phía tây nam, tây bắc, hai giấy độc nhân khống chế độc trận đã hoàn thành toàn bộ sứ mệnh của bọn chúng, thuận lợi trở về hộp nhỏ của chính mình.

Lý Trường Thọ cũng có thể tạm thời nghỉ ngơi một chút.

Bây giờ ở trong tình huống này, thật ra còn “đơn giản” hơn một chút so với dự tính lúc trước của Lý Trường Thọ.

Đối phương chỉ có ba tên cao thủ Kim Tiên, không có sự tồn tại siêu cương của Đại La.

Hơn nữa, chúng tiên Độ Tiên môn cũng không phải toàn cơ bắp.

Nhìn trận thế mà chúng tiên Độ Tiên môn bày ra, rõ ràng là muốn về sau vừa đánh vừa lui.

Miệng của mấy vị thái thượng trưởng lão không ngừng mấp máy, có lẽ đang truyền âm đến các nơi, nói sau đó nên đối địch như thế nào.

Điều này cũng làm cho Lý Trường Thọ yên tâm không ít.

Người giấy “chữ Thiên số tám” duy trì thân hình Tề Nguyên lão đạo, đang ngồi trên ghế đu trước phòng đan.

Lý Trường Thọ mượn giấy đạo nhân này để quan sát Kim Tiên đấu pháp và đại trận rung chuyển.

Đáy lòng đã suy tính kỹ càng, tiếp theo nên điều khiển giấy đạo nhân ra tay ở phương nào, đợi thời cơ đại trận hộ sơn bị đánh nát sẽ bắt đầu chính thức thực hiện kế hoạch tác chiến của mình...

“Tiểu sư thúc và Tửu Ô sư bá có Vong Tình thượng nhân bảo vệ, ta cũng là không cần quá lo lắng.”

Tiên thức Lý Trường Thọ liếc nhìn phía tây nam, dựa ngực biết người, trong thoáng chốc đã tìm được tung tích của Tửu Cửu sư thúc.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.