Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trạng thái kinh doanh

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Chương 14: Trạng thái kinh doanh

“Thanh tỷ, chúng ta đến nơi.”

Cổ Đức Bạch chào hỏi trước, thật ra cũng không phải bọn hắn đến muộn, mà là nhà của Hứa Thanh Nịnh ở gần sân bay.

Minh tinh có tiền, vì đi lại thuận tiện, cơ bản ở gần sân bay. Đi chuyến bay, đa phần cũng là lựa chọn lúc nửa đêm.

Đoạn thời gian này ít người, không gây phiền phức cho sân bay.

Đương nhiên, minh tinh lưu lượng tự lộ hành tung, còn sắp xếp fan hâm mộ chuyên nghiệp đến sân bay tiếp ứng, xây dựng hình ảnh mình rất hot, thì lại nói khác.

Dù sao, Hứa Thanh Nịnh không cần loại sắp xếp này.

Có người thực lực, tự nhiên không cần phải tạo phồn vinh giả tạo.

Dù sao Chu Mục vào phòng khách vip, liền thấy một số nhân viên rảnh rỗi của sân bay, nhao nhao mượn cơ hội, lặng lẽ tìm Hứa Thanh Nịnh muốn ký tên, chụp ảnh chung.

Hứa Thanh Nịnh đáp ứng nhu cầu của bọn họ, mãi cho đến khi một quả lý có u nghiêm, không vừa mắt lên tiếng quát bảo ngưng lại, phòng khách vip mới khôi phục yên tĩnh.

“Tiểu Bạch, mau tới đăng ký.”

Đi cùng Hứa Thanh Nịnh, là hai trợ lý nhỏ, chuyên viên trang điểm, trợ lý tạo hình.

Một nhóm năm người, chỉ hành lý không, đã có tám cái vali lớn. So sánh, Chu Mục và Cổ Đức Bạch, mỗi người một balo lớn, xem như đơn sơ vô cùng.

Dưới sự hỗ trợ của nhân viên mặt đất, những hành lý này được ký gửi trước.

Về sau là kiểm an, đăng lý.

Công ty bao hết toàn bộ khoang nhất, đầu tiên để cho khách ở khoang phổ thông đi vào hết trước, tiếp viên hàng không lại kéo mành, một đoàn người mới tiến vào bên trong. Chỉ cần bí ẩn một chút, chỉ sợ khách hàng ở khoa phổ thôn đều không biết mình đi cùng một chuyến bay với đại minh tinh.

Chuyến bay này, khoang nhất có tám vị trí. Chu Mục và Cổ Đức Bạch đi vào sau cùng, liền thấy hai trợ lý nhỏ, còn có chuyên viên trang điểm, chuyên viên tạo hình ngồi ở phía sau hai người.

Hứa Thanh Nịnh ngồi ở phía trước, vị trí gần cửa sổ.

Chu Mục mới chuẩn bị đi tới một bên, liền bị Cổ Đức Bạch đè lại, “Anh, anh ngồi ở đây đi, nói chuyện phiếm với Thanh tỷ.”

Cậu ta khẽ đẩy, Chu Mục an vị tại vị trí bên cạnh Hứa Thanh Nịnh, lại giãy giụa thì quá rõ ràng. Chu Mục hơi trừng mắt liếc, dứt khoát ngồi xuống.

Tiếp viên hàng không cũng theo đó đi tới, hỏi thăm hắn có muốn phục vụ ăn uống không.

“Thanh tỷ, muốn ăn chút gì không?” Chu Mục nghiêng đầu hỏi.

“Không, cho tôi ly nước.” Hứa Thanh Nịnh đổi giày, phủ thêm chăn nhung, cũng không che giấu được dáng người hoàn mỹ.

Chu Mục gật đầu, nói với tiếp viên hàng không đang ghi chép, “Cho hai ly nước ấm.”

“Được.”

Tiếp viên hàng không mỉm cười, khi quay lại thì mang theo hai ly nước.

Hứa Thanh Nịnh nhấp một ngụm nước, liền lấy tai nghe bluetooh ra, mở danh mục nhạc, nhắm mắt say đắm trong đó.

Chu Mục cũng lấy tai nghe, nhưng không phải là nghe nhạc, mà mở giao diện giao web, hắn chuẩn bị thể nghiệm hết tất cả game online xếp ở 30 vị trí đầu.

Giết giết giết…

Đao quang kiếm ảnh, kỹ năng phóng ngoại, chói lọi hoa lệ.

Thấy cảnh này, Cổ Đức Bạch chỉ có thể lo lắng suông, hận đến nghiến răng.

Cậu ta cảm thấy mình uổng phí tâm cơ, phải biết vì chỗ trống bên cạnh Hứa Thanh Nịnh này, cậu ta đã tìm những người đi cùng khác, cho không ít chỗ tốt.

Nhưn là Chu Mục không phối hợp, ngay cả lấy lòng bà chủ cũng không. Lại nói, nói chuyện phiếm cùng đại mỹ nữ như Thanh tỷ này, bao nhiêu người tha thiết mơ ước chứ.

Cơ hội như vậy không biết nắm chắc, thật sự là đầu gỗ không thể cứu nổi mà.

Cổ Đức Bạch nhìn trời thở dài, phảng phất như cá mặn.

Không lâu, máy bay chuẩn bị cất cánh, dưới sự nhắc nhở của tiếp viên hàng không, Chu Mục và Hứa Thanh Nịnh tắt thiết bị điện tử, cảm nhận cabin đang lướt đi, sau đó bay lên không.

Máy bay từ mặt đấy bay lên, trong khoảng thời gian trước khi đến tầng bình lưu, là nhàm chán nhất.

Không được làm cái gì, nhắm mắt dưỡng thần là lựa chọn tốt nhất.

Huống chi lúc tờ mờ sáng, buồn ngủ nhiều nhất, Chu Mục cũng buồn ngủ, nhắm mắt lại liền bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Trong lúc xóc nảy nhẹ, hắn mới tỉnh lại.

Đảo mắt nhìn quanh, những người khác cũng nghỉ ngơi, đặc biệt là Hứa Thanh Nịnh bên cạnh, tiếng hít thở đều đều, mềm mại kéo dài, như có như không.

Ngoài cửa sổ cabin, ánh nắng nhuộm tầng mây đen thành sắc hoàng kim, chiếu rọi lấp lánh đến chói mắt.

Chu Mục nghĩ nghĩ, liền nghiêng người đưa tay, chuẩn bị kéo tấm che nắng.

Thình lình, Hứa Thanh Nịnh mở mắt, con ngươi đen nhánh lấp lánh, tựa như ánh nắng trên hồ nước lưu động, trong sáng tươi đẹp.

Hai người nằm cạnh có chút gần, bốn mắt nhìn nhau, hơi thở phả lên mặt đối phương.

Nhìn chăm chú mấy giây đồng hồ, mí mắt Hứa Thanh Nịnh khẽ chớp mấy lần, mới một lần nữa khép lại, thuận tiện nghiêng gương mặt mỹ lệ sang một bên khác.

Chu Mục kéo tấm che nắng xuống, thân thể đang ngồi, thuận tiện lấy cuốn tạp chí du lịch ở túi ghế ngồi phía trước ra lật xem.

Một hồi, âm thanh ngọt ngào vang lên, tiếp viên hàng không của chuyến bay nhắc nhở mọi người, máy bay sắp hạ cánh, để mọi người chuẩn bị sẵn sàng.

Cabin cũng từ yên tĩnh, khôi phục ồn ào náo động.

Máy bay hạ cánh, chậm rãi lướt đi trên mặt đất, cuối cùng dừng lại bên cạnh sân bay. Đoàn người ở khoang hạng nhất đi ra trước, thông qua lối vip, đến phòng nghỉ.

“Thanh tỷ, uống nước.”

“Thanh tỷ, em bổ trang cho chị!”

“Thanh tỷ, có muốn làm lại kiểu tóc không ạ?”

Hai trợ lý nhỏ, thêm chuyên viên trang điểm, chuyên viên tạo hình lập tức vây quanh Hứa Thanh Nịnh, giống như chúng tinh phủng nguyệt.

Về phần Chu Mục và Cổ Đức Bạch, thì bị đuổi đi lấy hành lý. Tám cái vali lớn, còn phải mượn xe đẩy của sân bay, mới thuận lợi kéo về.

Hành lý đưa vào phòng nghỉ, hai người lại chạy ra. Đại khái giày vò nửa tiếng, cửa phòng mở, Hứa Thanh Nịnh đi, trước mắt lập tức sáng lên.

Vẫn là một thân trang phục vận động đơn giản, nhưng lại mười phần thời thượng, trào lưu, còn phô diễn hết ưu thế dáng người của cô.

“Đi!”

Hứa Thanh Nịnh cất bước, hơi thở lười biếng tản mạn biến mất, thay vào đó là tự tin mãnh liệt, cùng khí chất cường đại.

Đây chính là trạng thái kinh doanh sao?

Chu Mục ngẩn người, cùng Cố Đức Bạch kéo mất cái vali lớn đi theo.

Bãi đậu xe của sân bay, hai chiếc xe bảo mẫu cùng một chiếc xe con đã chờ đợi lâu. Còn có người chuyên liên lạc với trợ lý, giao lưu.

“Anh, biểu hiện tốt một chút.” Cổ Đức Bạch động viên Chu Mục, liền cùng nhân viên đoàn đội, xách hành lí leo lên hai chiếc xe bảo mẫu khác.

Còn lại một chiếc xe con, bên trong đã lắp camera. Chu Mục và Hứa Thanh Nịnh vừa lên xe, liền có ý nghĩa quay chụp chính thức bắt đầu.

“Chu Mục, cậu có biết bây gio chúng ta phải dâu đâu không?” Hứa Thanh Nịnh trở nên nói nhiều, đôi mắt càng là tràn ngập ý cười.

Chu Mục cảm thấy thú vị, phối hợp nói: “Không biết, đi đâu vậy?”

“Đi ăn tiệc.”

Hứa Thanh Nịnh cười xinh đẹp, nói: “Nghe nói có người sắp xếp cho chúng ta tiệc rượu phong phú, để chúng ta hưởng thụ đãi ngộ tôn quý chí cao vô thượng, cậu cảm thấy đây là thật sao?”

“Hẳn là… Thật đi.”

“Tôi lại nghi ngờ… Kinh nghiệm nói cho tôi biết, người đại diện của tôi, sẽ không hảo tâm như vậy, sắp xếp cho tôi một cái thông cáo nhẹ nhàng nhàn nhã, trong đó, nhất định có bẫy.” Hứa Thanh Nịnh nghiêm túc mà cáo trạng.

Chu Mục cười, “Hồng tỷ sẽ không.”

Hứa Thanh Nịnh thở dài, “Chu Mục à, cậu còn trẻ, không biết nhân gian hiểm ác. Qua mấy ngày nữa, cậu sẽ biết, trái tim của người đại diện đã đen tối rồi…”

Bạn đang đọc Sự Ra Đời Của Đỉnh Lưu (Bản Dịch) của Bạch Đậu Giác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.