Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại lặp lại một lần nữa!?

Tiểu thuyết gốc · 777 chữ

1 tháng sau.

Hôm nay lớp cậu có học sinh mới. Ờ thì… một đứa con gái ăn chơi, cậy quyền của bố mẹ nên mới có thể vào học trường này, haizzz. Mà cậu, anh và cô chẳng mảy may quan tâm. Một người làm một việc, cậu thì ngủ, anh ngồi nhìn cậu không chớp mắt, còn cô thì ngồi nghe nhạc và làm việc của công ty qua máy tính. 3 người được nhà trường cho phép làm những việc mình thích vì thành tích quá khủng a. Và một phần vì hiệu trưởng biết thân thế của 3 người nữa.

Quay trở lại chuyện chính đây.

Cô gái kia bước vào lớp với dáng vẻ yểu điệu, cuốn hút để…ừm thì để quyến rũ con trai trong lớp. Khi cô ta giới thiệu song, nhìn qua cả lớp, cô ta liền chú ý đến bàn của cậu và anh. Và có vẻ như anh đã lọt vào mắt xanh của ả rồi. Ả thấy phía dưới chỗ hai người còn ghế trống nên nói thầy cho xuống đó ngồi.

- Thưa thầy, em ngồi phía dưới hai bạn nam bàn gần cuối dãy trong cùng được không ạ. Ở đó vẫn còn chỗ trống. - Ả.

Thầy giáo nhìn ả rồi ngước lên nhìn 3 người, cất tiếng hỏi:

- Bloom, ý em sao?

Cô rời mắt khỏi máy tính, nhìn ả rồi gọi Nobita:

- Nobita! Có người đang nhắm tới người yêu nhóc kìa.

Cậu nghe vậy liền từ từ ngồi dậy, nhìn xuống dưới với ánh mắt vô hồn, lạnh lẽo như thường lệ. Cậu nói:

- Em không đồng ý, phía sau bọn em 1 là không có bất kì người nào, 2 là chỉ có một mình Bloom-neesan.

- Được rồi. Vậy em chọn chỗ khác đi. – Thầy giáo quay qua nhìn ả.

Ả ta không phục liền nói:

- Việc này do thầy sắp xếp, tại sao phải hỏi ý kiến của bọn họ? Thầy đứng trước lớp mà lại tỏ ra mình là một kẻ yếu đuối vậy sao. Như vậy thì thầy đi dạy làm gì cho mệt người ra. Ở nhà ngủ thì tốt hơn đấy.

Ả ta mỉa mai thầy giáo bằng hàng đống các từ ngữ khác nữa. Lúc đó, cô đứng dậy, trên ta cô là một viên đá. Với một lực “khá” nhẹ, cô ném thẳng đến chỗ ả ta. Viên đá đó bay trượt qua cổ ả ta và tiếp xúc với bờ tường. Ngay khi viên đá chạm tường liền tạo ra tiếng rầm hơi mạnh, nó vỡ ra thành từng mảng vụn nhỏ, đến cả bờ tường cũng bị nứt. Cô nhìn ả ta đang hoang mang run sợ, ánh mắt cô lạnh lẽo hơn cả băng nghìn năm, cô cất giọng nói âm độ lên:

- Thứ lỗi. Tôi cố tình ném viên đá về chỗ cô đấy.

- Mày…mày biết nếu nó trúng tao mày sẽ phải ở tù không hả con ranh kia. - Ả ta quát lên.

- Ồ, vậy sao. Riêng tôi thì nghĩ loại người như cô có chết cũng chẳng ai quan tâm đâu. Có khi đem cô cho chó sói, chúng nó cũng chỉ đem cô ra cào cấu mà không thèm nhai thịt của cô nữa là. – Cô nói, giọng nói, ánh mắt vẫn chẳng thay đổi chút nào.

Điều đó khiến cho ả ta cùng toàn thể lớp học rung sợ. Ngay lúc đấy, thầy hiệu trưởng chạy đến lớp.

- Dekisugi, em gọi thầy xuống lớp ngay trong giờ học có chuyện gì không? – Thầy hiệu trưởng nhìn anh hỏi. Rồi sau đó liếc mắt đến đống hỗn lộn trên bảng. Thầy giáo có hơi kinh ngạc.

- Em muốn ý kiến với thầy về bạn học sinh mới kia. Em mong thầy chuyển cô ta sang lớp khác giúp ạ. Em không muốn có loại người như cô ta ở trong lớp này. Có cô ta trong đây chỉ tổ làm ô nhiễm bầu không khí của lớp mà thôi. Hơn nữa, cô ta mới vào chưa đầy 15 phút mà đã lên giọng chửi mắng thầy giáo lớp em. – Anh nói.

- Vậy sao? Được rồi, thầy sẽ chuyển học sinh mới này sang lớp khác. – Thầy hiệu trưởng.

- Khoan, em không muốn chuyển. - Ả ta không đồng tình lên tiếng phản đối.

- Lời tôi nói là mệnh lệnh. Em không có quyền cãi lại. – Thầy hiệu trưởng.

Ả ta câm nín mà đi theo thầy hiệu trưởng sang lớp khác. Lớp cô cũng nhanh chóng ổn định và học tập bình thường như chưa có chuyện gì sảy ra trước đó.

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.