Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúng ta sẽ chơi đùa với ngươi một thời gian vậy!!!

Tiểu thuyết gốc · 786 chữ

Đến giờ ra chơi. Ả ta lại đến lớp anh đang học, đi vào rất tự nhiên. Ả tiến tới chỗ anh, tự tiện ngồi kế anh rồi nói:

- Bạn học nè! Cho mình làm quen được không vậy ak?

Ả ta tỏ vẻ thùy mị, nết na với anh. Cậu với cô nghe xong thì da gà da vịt nổi đầy trên tay. Còn những người trong lớp thì… xém chút họ nôn ra.

Còn về phía anh, khi ả ta ngồi xuống cạnh anh, theo phản xạ anh liền ngồi xát lại phía cậu. Thậm chí còn ôm chặt lấy cậu, điều này khiến cho cả lớp nhìn chăm chú, bởi vì…gần như dân số trong lớp là “hủ”.

Về phía ả ta, khi thấy anh ôm cậu sinh ra bực tức, nghĩ rằng cậu chính là nguyên nhân khiến cho anh không để ý tới cô.

- Bạn học, mình làm quen được không? - Ả ta khiên nhẫn.

- Không! – Anh.

- … Tại sao? - Ả.

- Vợ tôi không cho phép. – Anh.

- Vợ? Vợ bạn là ai vậy? Bạn vẫn còn đi học mà. - Ả.

- Người đang ngồi cạnh tôi là vợ tôi đây. – Anh nói rồi ôm chặt cậu hơn. Còn cậu khi nghe anh nói vậy, mặt ửng lên một tầng hồng. Nhưng chỉ có mình cô và anh nhận thấy được. Anh đơ người vì biểu cảm cute của cậu. Không thể cưỡng chế cảm xúc nên anh đã hôn cậu. Điều này khiến cậu càng đỏ mặt hơn.

Ahhh, và không thể bỏ qua những trái tim bé bỏng của dân hủ khi được nhìn thấy cảnh tượng này. Họ thực sự muốn chụp lại nhưng… không giám. Còn cô ngồi phía sau, cầm điện thoại, cô không những chụp mà còn quay lại luôn. Haha, nee-san tranh thủ. Cô gửi cho các ba mẹ xem, phản ứng của họ như nào mọi người đoán thử xem?

Ả ta, sau khi chứng kiến hàng loạt hành động đó, tức tối, đứng dậy đập mạnh tay vào bàn nói:

- Mày được lắm, mày giám cướp anh ấy. Tao chắc chắn sẽ dành lại anh ấy. - Ả ta nhìn cậu đầy căm phẫn.

- Em chắc chắn sẽ khiến anh phải bỏ cậu ta để yêu em. Em xứng với anh hơn thằng trai bao kia. - Ả ta nhìn anh.

Nói xong ả quay mặt đi về lớp. Còn anh, khi nghe ả nói cậu là trai bao, anh thực sự muốn đứng dậy đập thẳng vào mặt ả, nhưng cậu đã ngăn lại. Sau khi ả đi, anh nhìn cậu hỏi:

- Tại sao em không để cho anh đập ả một trận.

- Từ từ nào, Hidetoshi. Cứ mặc ả ta đi. Để xem ả định bày trò gì. Dù sao chúng ta cũng đang chán. Chơi đùa với ả ta một thời gian cũng không sao. – Cậu cười nhẹ với anh nói. Trong câu nói của cậu đầy… sát khí nguy hiểm.

Anh khi nghe cậu nói vậy thì cũng chiều theo. Đúng là truy thê.

Những ngày sau đó, ả ta luôn tìm cách khiến cho anh nghĩ khác về cậu. Tìm đủ mọi cơ hội để gài bẫy cậu, nhưng tất cả đều không thành. Anh cũng không có ý kiến gì cả, những việc ả ta làm lại khiến của anh và cậu ngày càng gần gũi, yêu thương nhau hơn. Miễn sao ả ta không làm cho cậu bị thương là được.

Sau hơn vài tháng theo đuổi và làm loạn, ả ta vẫn chẳng thể làm rung chuyển tâm trí của anh dù chỉ một chút. Ghép ảnh có, giả tạo có,… vậy mà vẫn chẳng thể lay chuyển anh. Và cũng công nhận mấy người này rảnh rang dễ sợ. Cô là người chứng kiến tất thảy những hành động lời nói của cả ba người kia. Cô thấy có sự thú vị nhè nhẹ trong việc này.

Và sự rảnh rang này kéo dài đến học kì hai. (Au: Quèo.)

1 tháng kể từ sau khi bắt đầu học kì hai. Ả ta cuối cùng cũng chẳng thể chịu được nữa. Ả liền thuê người đánh cậu , nhưng ngặt nỗi không thể tìm được thời gian thích hợp vì anh luôn kề sát cậu.

Vào một ngày đẹp trời, chim ca líu ríu hót trên cành, các đám mây đang tắm nắng, những tia sáng mặt trời đang chơi đuổi bắt nhau trong nhưng lùm cây, trên những cành cây cao. Ả ta viết một bức thư gửi cho cậu, hẹn cậu xuống sau trường học. Hmmm, việc này quen quen, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải???

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.