Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mã Đáo Thành Công

Tiểu thuyết gốc · 1912 chữ

Chương 8: Mã Đáo Thành Công

Tính Tuyết Tông trên không bầu trời mây đen càng lúc càng dày trong mây còn xuất hiện hắc khí bao trùm cả tông môn, không khí lạnh tăng lên dần.

Trong mây đen và hắc khí xuất hiện một ánh sáng trắng nhỏ, đang cố chống lại bóng tối đang càng mạnh lên.

"Ha ha Bạch Kiểm ngươi còn không mau chịu thua đi giao chức chưởng môn và ba chí bảo, ta có thể tha mạng cho ngươi" Hạ Chí cười giọng nói nhẹ nhàng bắt ngờ.

"Hạ Chí ta thật cho ngươi một cơ hội quay đầu, chúng ta cùng nhau ngồi xuống thương lượng" Bạch Kiểm giọng run run vẫn cô gắng thuyết phục Hạ Chí, chỉ là Hạ Chí đã không còn lí trí hắn cười gằn:

"Ha ha ha " tiếng cười vang vọng, hắn cười như điên chỉ vào Bạch Kiểm gằn giọng: "ngươi vẫn ngây thơ như vậy sao, ngươi không nhìn tình hình một chút à, bị vây trong hắc khí còn cuồng ngôn, giao ấn kí chưởng môn và ba chí bảo mau"

Bạch Kiểm nhìn Hạ Chí lắc đầu: " Hạ Chí ngươi còn biết ba chí bảo, sao không nghĩ đến việc ta sẽ sử dụng nó" nói rồi hắn lấy ra cánh hoa tuyết liên trắng.

Đây là chí bảo mạnh nhất trong cả ba, cánh hoa này là một cánh hoa trong đoá Hoa Tuyết Liên ngàn năm, mảnh tuyết liên của Bạch Tiên chỉ là mảnh của một cánh hoa đã giúp hắn chóng lại cả ba trưởng lão, vì vậy một cánh hoa có thể nghịch chuyển cuộc chiến.

Cánh hoa sáng lên hắc khí lặp tức đóng băng chỉ trong vài giây. Không chỉ vậy còn hướng Hạ Chí mà lao nhanh đến.

Bạch Kiểm sử dụng gần như toàn bộ linh lực mới có thể vận dụng cành hoa tuyết liên này, nên giờ hắn gằn như kiệt sức chỉ có thể ngự Không đối diện Hạ Chí.

Hắn lắc đầu cũng lấy ra một cánh hoa tuyết liên màu đen đưa hắc khí vào, đoá hoa này là con bài tẩy của hắn, hắn không do dự phóng nó ra.

Đây là một lần tình cờ hắn phát hiện hắc khí cộng hưởng cành hoa tuyết liên, hằn thừa dịp liền không ngừng huy động lực thôn tính cuối cùng cũng tạo ra cành hoa hắc tuyết liên này.

Dù vậy đây chỉ là vật mô phỏng không thể như bản gốc, nhưng linh lực của Bạch Kiểm lại không bằng hắc khí của Hạ chí nên cả hai cánh hoa lại như cân sức mà giằng co nhau.

" Bạch Kiểm đi chết đi" Hạ chí hét lên dồn hết hắc khí và một vụ nổ ánh sáng trắng đen vang dội.

Ở bên dưới tình cảnh tỉnh lặng lạ thường, sự việc của ba trưởng lão vẫn đang đánh vào tâm trí của tất cả, làm mọi người không ai dám thở mạnh mà đòng loạt nhìn về Phạm Thừa Thiên.

Phạm Thừa Thiên đã cạn sạch linh lực còn bị thương nên đứng không vững mà ngã xuống, Tang Trầm vội đỡ hắn cho hắn nuốt viên đan dược, đan dược cũng chỉ trị thương không thể hồi phục linh lực được nên Phạm Thừa Thiên vẫn còn mệt mỏi.

" Hazz cuối cùng cũng xong" hắn cười nhẹ, hắn thật không nghĩ chỉ mô phỏng hình ảnh nhỏ cùng tiếng sủa của Thiên Cẩu gia lại kinh khủng như vậy, nhưng cũng khiến hắn nằm thành thế này.

" Huynh không sao chứ" Tang Trầm hỏi khẽ, giọng nói nhẹ nhàng còn như trúc được gánh nặng.

" Ha ha không sao không cần lo lắng chỉ hơi mệt tý thôi, giờ nên giải quyết chuyện này đã" hắn nói rồi nhìn về phía Hạ Thi, Tang Trầm cũng nhìn hướng đó.

Hạ Thi ngã quỵ xuống, khuôn mặt trắng bệch, không còn sức lực, nàng nhìn xung quanh như tìm cộng rơm cứu mạng:

" Các ngươi nhìn ta làm gì, không được qua đây ông ta là đại trưởng lão đó" cô ta nói

xong hùng hồn chỉ xung quanh. Mọi người vẫn nhìn làm cô ta càng hoảng sợ mà la lên:

" Ông ơi cứu cháu với"

Lúc mọi người vẫn đang nhìn định xong lên thì phía trên không một luồng hắc khí lao xuống, Hạ chí bao quanh bởi hắc khí hạ xuống nhìn xung quanh lên tiếng:

" A Thi xảy ra chuyện gì ba vị trưởng lão đâu"

" Ông ơi ba vị trưởng lão bị hắn ta giết hại, bọn chúng còn muốn làm hại cháu nữa" cô ta chỉ chỏ khóc lóc lên án.

Hạ Chí nghe xong không khỏi nhíu mày: " tiểu tử ngươi là ai từ đâu xuất hiện còn phá hủy chuyện tốt của ta"

" Hắn chính là tên nhóc họ phạm trốn thoát đó ông, hắn sử dụng một bí pháp giết hại ba vị trưởng lão " Hạ Thi tiếp tục kể lễ rõ hơn, làm Hạ Chí có chút ngoài ý muốn.

Hắn định nói thì Tang Trầm lên tiếng: " Hạ Chí sư phụ ta đâu"

Hắn nghe vậy cười mỉm: " Đây" hắn phất tay một luồng khí đen bao lấy Bạch Kiểm rơi xuống trước mặt mọi người.

Tang Trầm vội chạy lại nàng khóc, vội lấy đan dược cho vào miệng sư phụ mình, mắt ông từ từ mở ra khó khăn nói: " Tăng Trầm sư phụ xin lỗi"

Hạ Chí nhìn cảnh này mỉm cười rồi nhìn Phạm Thừa Thiên nói: " nhóc con ta cảm nhận khí tức ngươi khác biệt có phải ngươi ở trong bí cảnh đạt được báo vật không" nó rồi hằn đã dẫn động hắc khí bao quanh tất cả đệ tử. Có vài đệ tử chạm vào hắc khía lập tức bị thôn phệ.

Hạ Chí không bận tâm nói tiếp: " giao Lục Linh Thạch và bảo vật đó ra ta thả cho ngươi một mạng".

Phạm Thừa Thiên nhìn hắn cười: " ngươi thật muốn lấy"

Lại nghe câu hỏi này Hạ Thi lại rùng mình vội lên tiếng: " ông ơi đừng nghe hắn, lần trước ba vị trưởng lão cũng nghe vậy sao đó bị bí thuật của hắn đánh thành bột mịn".

Nghe vậy hắn cười lấy trong túi áo ra hai vật rồi vận dụng linh lực và hắc khí của mình: " ha ha vậy để ta xem thế nào".

Ba người Tang Trầm nhìn thấy liền không thể tin mà lên tiếng: " cánh hoa tuyết liên"

Trong tiếng nói bất ngờ của ba người, hắc khí và ánh sáng trắng tấn công mãnh liệt bốn phía và tấn công thẳng vào Phạm Thừa Thiên, mọi người trong lòng nguội lạnh chúng đệ tử khóc than.

Trong tiếng khóc than, tiếng cầu xin, ánh sáng trắng và hác khí vẫn không ngừng lại về phía Phạm Thừa Thiên, mọi người nghĩ đã xong lại một lần nữa điều kì diệu lại xảy ra.

Từ trong túi áo một tờ giấy tuyên bay ra, ánh sáng vàng nhạt từ từ xuất hiện đảy lùi cả hắc khí và tuyết trắng, giấy tuyên từ từ mở ra hiện ra bốn chữ mang nét rồng bay phượng múa:

" Mã Đáo Thành Công"

Từ giấy tuyên tiếng hí của ngựa vang vọng, một bầy ngựa vàng nhạt bay ra hướng thẳng vào Hạ Chí và Hạ Thi.

Hạ Chí thất kinh vội huy động hắc khí cùng cành hắc liên hoa và tuyết liên hoa nhưng không tác dụng, chỉ để lại tiếng hét không cam tâm của hắn: " KHÔNG".

Bầy ngựa bay xuyên qua cả hai khiến chúng thành bột mịn rồi bây thẳng lên trời.

Bầu trời như bị đánh vở mây đen tang biến, ánh sáng mặt trời lại lần nữa chíu vào Tính Tuyết Tông.

Bên trong viện tử

Cùng lúc một con cờ lại được hạ xuống bạn cờ lại hình thành hai đầu chiến tuyến.

Một bên đã ăn bài xong bên còn lại, lại như chưa có gì chỉ mới bắt đầu nhưng chỉ cần có mắt nhìn đều sẽ thấy chỉ cần hạ một nước vô số nước đi cùng cạm bẫy sẽ xuất hiện.

Ngồi trước bàn cờ Phạm Trường An lên tiếng: " thật là lâu rồi không có cảm hứng như hôm nay làm 2 ván trong cùng một ván a"

Hắn cười nhẹ như nhớ tới gì đó, có lẽ gặp được Phạm Thừa Thiên làm hắn hứng chí bừng bừng chuẩn bị tiếp tục đánh, tiếp tục hạ thêm một con cờ để mở ra tiếp vô số nước trên bàn cờ với một bên ngã ngủ.

Đột nhiên một cơn gió lạnh thổi qua. Hắn không khỏi rùng mình nhẹ, tầm mắt nhẹ chuyển nhìn bầu trời, tay cầm cờ cũng dừng lại, trong lòng không khỏi vì cơn gió lạnh giữa hè này mà lên tiếng:

" Hazz tu tiên giới quả nhiên có nhiều bí ẩn a, hình như cũng bắt đầu thay đổi rồi"

Hắn lại không biết lúc hắn nói xong hạ con cờ xuống bên ngoài thực sự đã biến thiên vô số dị tượng sự tình bí ẩn liên tiếp nối đuôi nhau xuất hiện.

Đế Thiên Đại Lục

Một vùng rừng núi hoang vu, giữa ba cái tự tiên giả xuất hiện một viên hồng ngọc lơ lửng đang hút máu và nguyên khí của cả ba.

Bên cạnh một nam nhân trường bào đen đeo mặt nạ quỷ cười: " tốt, tốt lắm"

Lúc này đột nhiên xuất hiện một bóng đen khác, kẻ này lên tiếng: " đại nhân tất cả đã chuẩn bị xong"

Năm nhân: " tốt cứ thế mà làm" nói ròi lại nhìn viên hồng ngọc.

Tây Lâm Đại Lục

Một nơi hoang sơn bên trong có ba cái lão giả đang thiền đột nhiên một người lên tiếng:

" Cái gì phong ấn có biến"

"Làm sao thế" một lão giả khác lên tiếng

" Đột nhiên phong ấn chấn động như có gì đó muốn thoát ra"

" Cái gì phong ấn này đã gần mười vạn năm không động tỉnh tại sao hôm nay lại" người còn lại hỏi.

" Không biết đi xem thử" nói rồi cả ba cùng biến mất

Tứ Hải Biển

Sâu dưới đáy biển, từng cái lóc xoáy xuất hiện, một lão giả tóc bạc trên đầu mọc sừng cùng thiếu niên trên đầu cũng mọc sừng nhìn chằm chằm vào lóc xoáy ấy.

" Rốt cuộc là chuyện gì Lôi nhi báo mọi người tránh xa nơi này rồi cùng phụ hoàng vào xem".

Long Chấn Lôi: " dạ phụ hoàng" nói rồi mặt không biểu tình biến mất.

Nam Dương Đại Lục

Một thôn làng nhỏ, trên không đột nhiên xuất hiện một cái lỗ đen hút tất cả mọi thứ vào.

Ba tu tiên giả không biết gì bay lại kiểm tra cũng bị hút vào mà không thể chống cự.

Hố đen cũng đống lại như không có gì xảy chỉ để lại một nơi giờ đây là hoang mạc.

Những sự việc như vậy xảy ra ở khắp các đại lục, tu tiên giới biên chuyển.

Bạn đang đọc Sủng Vật Ta Nuôi Toàn Là Thượng Cổ Hung Thú sáng tác bởi yy58677879
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy58677879
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.