Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưởng Lão hội

Phiên bản Dịch · 2026 chữ

Dịch giả: Tĩnh Triều.

- Ta cũng chỉ suy đoán bình thường thôi, Vong Tiên tông hàng năm đều sẽ kiểm tra các tông phái phụ thuộc một lần, không lâu trước đây các cao thủ Ẩn tông đều bị triệu tập về, lại tốn lượng lớn diệu thù mời thêm rất nhiều cao thủ từ tiểu tông môn khác tới, làm tới mức này chỉ để đối phó đợt kiểm tra thì rõ là quá mức.

Lâm Việt giải thích lấp liếm cho qua, tất nhiên không thể nói trong vòng lặp từng điều tra qua việc này được.

(Dịch: Diệu thù đại khái như linh thạch thôi, không có gì khác cả, có thể đem đi tu luyện có thể dùng tới mua bán.)

Liễu Vô Ngân nghe vậy thì kinh ngạc, ngưỡng mộ mà nhìn Lâm Việt.

- Vong Tiên tông bản tọa khâm phục không có mấy người, bây giờ nhiều thêm một vị thánh tử.

Liễu Vô Ngân chân thành nói, đây là ơn cứu mạng a, không báo không được.

- Chuyện Ẩn tông cũng không chỉ có trên mặt nổi mỗi vậy thôi đâu, vẫn liên lụy đến một số thế lực khác nữa, sau này thời cơ chín muồi ta sẽ tiết lộ.

Lâm Việt bình thản nói.

Thế lực khác?

Ba người còn lại bắt được cụm từ mấu chốt này nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ cảm thấy vị thánh tử này thâm sâu khó lường, trong lòng càng thêm kính nể.

Lúc này, một cột sáng từ Tông Chủ điện phát ra chọc thẳng lên trời, Dương Tình và Liễu Vô Ngân trông thấy, cả hai nhìn nhau vẻ nghiêm trọng, Dương Tình lên tiếng:

- Tông chủ triệu tập Trưởng Lão hội?

- Hẳn là có đại sự.

Liễu Vô Ngân nói:

- Chỉ cần trưởng lão nhìn thấy bắt buộc phải lập tức đi tới, vậy hai người chúng ta xin đi trước, thánh tử xin cáo từ.

Lâm Việt vốn định gật đầu, nhưng lúc này từ trong cột sáng vọng ra giọng nói của Cầm Cơ:

- Mời thánh tử cũng đến trưởng lão hội chủ trì đại cục.

Hậu sơn Đệ Thất cung, Long Lân đang miệt mài tu luyện đao pháp nghe thấy vọng âm thì bật cười:

- Quả nhiên có đại sự a.

Hắn thu Long Lân đao về, đạp không mà bước tới Tông Chủ điện.

Trở về Đệ Thập Nhị cung, Liễu Vô Ngân và Dương Tình trong lòng đều thầm đánh giá lại địa vị của Lâm Việt.

- Tông chủ dùng lý do chủ trì đại cục mà triệu kiến thánh tử tham gia với chúng ta, xem ra nàng sớm coi thánh tử là tâm phúc a.

Dương Tình suy đoán:

- Có lẽ tông chủ muốn bồi dưỡng ngươi thành một thế lực đối trọng với thái thượng trưởng lão a.

Liễu Vô Ngân hỏi lại:

- Cái gì? Huyền U trưởng lão đã gặp thánh tử bao giờ chưa?

Dương Tình thở dài:

- Nào chỉ gặp quá, thánh tử còn suýt bị thái thượng trưởng lão một chiêu đánh chết cơ mà, may mà né được, sau đó tông chủ ngăn cản mọi sự mới yên được.

Dương Tình nhớ lại tình hình nguy ngập lúc ấy, tốt bụng nhắc nhở Lâm Việt:

- Chắc chắn thái thượng trưởng lão sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, lần này đi Tông Chủ điện phải cẩn thận đấy.

Liễu Vô Ngân vốn không ưa Tư Đồ Huyền U, cả giận mắng:

- Hừ, Huyền U trưởng lão vẫn luôn lấn lướt tông chủ, lần này thánh tử xuất hiện, nhất định hắn sẽ đối phó ngài, Dương trưởng lão, lúc nữa Trưởng Lão hội bắt đầu họp, xin nói giúp thánh tử mấy lời.

Dương Tình gật đầu ngay, tuy trên lời nói không dùng tôn xưng nhưng ít ra nàng cũng không còn phản cảm với Lâm Việt như đêm qua, ngược lại còn rất khâm phục tài năng của hắn, hơn nữa bản thân nàng cũng có chuyện muốn cầu người a, đủ thứ nhân tố đã khiến nàng đã sớm chọn phe luôn rồi.

Lâm Việt rất hài lòng với biểu hiện của họ, dựa vào lời nói và hành động có thể nhận ra hai người này đã coi hắn thành người một nhà rồi, lúc này mỉm cười:

- Là phúc thì không phải họa, là họa có tránh cũng khó thoát, cứ đi nhìn xem đã.

Trước Tông Chủ điện, Huyền U đã tới từ trước, nhìn thấy Lâm Việt đi tới thì cung kính cười chào.

Lâm Việt gật đầu coi như đáp lại, Dương Tình và Liễu Vô Ngân không rõ ẩn tình bên trong thì toát mồ hôi lạnh.

"Mẹ kiếp, tên này càng như vậy, ắt mưu ma chước quỷ trùng trùng, phải cẩn thận mới được."

Liễu Vô Ngân nghĩ vậy, đoạn áp sát Lâm Việt gần hơn chút, miễn cho đột nhiên Huyền U xuất thủ thì hắn có thể ứng phó kịp thời.

Dương Tình cũng có cùng ý nghĩ, cơ mà rất rõ ràng là bọn họ hiểu lầm rồi, nói chung là cả đám người bình bình ổn ổn đi vào Tông Chủ điện mà chẳng có gì xảy ra cả.

Lâm Việt cúi đầu chắp tay chào Cầm Cơ, những người khác thì hắn chỉ nhìn qua một lượt.

Ngoài trừ Long Lân, Dương Tình, Liễu Vô Ngân thì ở đây còn bốn vị cung chủ nữa, năm người còn lại có lẽ đang bên ngoài phạm vi Vong Tiên tông rồi.

- Thánh tử, mời ngồi.

Cầm Cơ đưa tay chỉ cho Lâm Việt chỗ ở đằng trước nhất đối diện với Huyền U, đây cũng là vị trí cao quý nhất chỉ dưới mỗi cái ghế tông chủ thôi, vốn dĩ thông thường đại trưởng lão, cũng là cung chủ Đệ Nhất cung sẽ ngồi đó, nhưng mà lần này thì không phải thông thường rồi.

Bốn vị cung chủ không quen biết Lâm Việt kia thấy tên tiểu tử từ đâu chạy ra lại ngồi ở trước bọn họ thì tỏ ý không vui, đặc biệt có một người còn bất mãn ra mặt.

Lâm Việt biết Cầm Cơ đây là cố ý để mình đối nghịch với Huyền U nhưng vẫn cứ ngồi xuống, Liễu Vô Ngân và Dương Tình thì lần lượt ngồi dọc hàng ghế bên hắn, tâm tình căng thẳng.

- Tông chủ, cũng nên tuyên bố đại sự rồi?

Lão giả ngồi bên cạnh Huyền U lúc này lên tiếng, đây là người có vẻ không thích Lâm Việt nhất trong số bốn vị kia.

Cầm Cơ gật đầu:

- Được rồi, bản tọa vừa nhận được bái thiếp của Xích Tiêu các, sáng sớm mai Tiêu Dao Tôn Địa các chủ sẽ đích thân tới đây.

Tất cả mọi người bên dưới trừ Lâm Việt đều ngẩn ra, không biết đối phương đang có ý gì.

Vị cung chủ mới vừa lên tiếng khi nãy tên Mạc Hà, chính là cung chủ Đệ Nhất cung, cũng là đại trưởng lão, khó trách tại sao thần sắc khó chịu với Lâm Việt đến vậy, hóa ra là mới bị cướp chỗ a.

Mạc Hà hừ lạnh:

- Mấy năm gần đây Xích Tiêu các liên tục đối đầu chúng ta, bây giờ Hồng Mông đấu chiến sắp tới mà Tiêu Dao Tôn lại đến nhà, nhất định có ý xấu.

Lâm Việt cười:

- Hẳn là hắn muốn thử thực lực chúng ta sâu cạn ra sao.

Mạc Hà không thích một tên tiểu tử đâu ra tiếp lời hắn, giận dữ phản bác:

- Xích Tiêu các bây giờ thực lực hùng mạnh, chỉ sợ đã không để tông ta vào mặt, cũng không rảnh rỗi tới thử đâu.

Ngồi cạnh Mạc Hà cũng là một lão giả khác, người này có mái tóc màu lam khá nổi bật, chính là cung chủ Đệ Nhị cung, tên Tiêu Danh Khuyết, lúc này hùa theo:

- Phải đấy, suy nghĩ của thánh tử xem ra vẫn có chút non trẻ.

Lâm Việt im lặng không đáp, Huyền U thấy vậy thì định phát biểu gì đó, Mạc Hà và Tiêu Danh Khuyết cho rằng hắn muốn đối phó Lâm Việt, trong lòng có chút hả hê.

- Bản tọa lại thấy thánh tử nói có lý.

Mọi người cảm giác như tai mình nghe lầm.

Nhưng rõ ràng họ không có nghe lầm, vì Huyền U đã giảng giải tiếp:

- Vong Tiên tông chúng ta từng là đại tông môn đỉnh cấp lục địa, tuy hiện giờ không được như xưa nhưng cũng không phải có thể dễ dàng khinh thường được.

Tiêu Danh Khuyết hơi ngỡ ngàng ngó lại trân trân, Huyền U cũng quay sang nhìn thẳng vào mắt hắn:

- Hai vị trưởng lão đây nghĩ rằng Xích Tiêu các căn bản không thèm để ý chúng ta, có chút đề cao người khác mà hạ thấp người mình đấy.

Mẹ nó, mặt trời mọc từ đằng Tây à? Thiên tai thảm họa sắp đổ bộ rồi đúng không?

Dương Tình và Liễu Vô Ngân đều đã chuẩn bị tư tưởng ủng hộ Lâm Việt, ai ngờ đâu người tiên phong lên tiếng lại là đại địch tiềm năng nhất Huyền U thái thượng trưởng lão?

Cầm Cơ ánh mắt nghiêm túc, trong lòng không đoán được vị điện chủ Tề Tiên điện này đang tính làm trò gì, nhưng càng khiến nàng tò mò hơn là Lâm Việt nãy giờ không hề có chút kinh ngạc, như thể đã sớm đoán ra sự thay đổi của Huyền U vậy.

"Xem ra tiểu quỷ này cũng lắm chiêu thật, cũng lợi hại quá chứ."

Cầm Cơ thầm nghĩ, lại thấy Mạc Hà và Tiêu Danh Khuyết đang sững sờ cứng họng thì đứng ra giải vây, nàng quay sang Lâm Việt:

- Bản tọa cũng nghĩ thánh tử nói có lý, tạm bỏ qua chuyện mục đích của hắn có thật sự như vậy hay không, nếu Tiêu Dao Tôn thật tới thử tông ta, vậy nên ứng phó như thế nào đây?

Sở dĩ nàng đặt câu hỏi cho Lâm Việt là do hôm qua khi cùng hắn mặt đối mặt, Lâm Việt từng nói tới bố cục hiện tại ở Hồng Mông lục địa cũng như chỉ ra khó khăn trong lòng nàng.

Lâm Việt không mất bao lâu liền đưa ra đáp án:

- Giết.

Hắn vừa nói ra, hai cung chủ không quen biết còn lại nhìn nhau suy tính, một trong hai đứng dậy lên tiếng:

- Không được, hiện tại địch mạnh ta yếu, nếu theo lời thánh tử sẽ rước đại họa cho Vong Tiên tông a.

Người đứng lên diện mạo nghiêm chính, nước da ngăm đen, là ngũ trưởng lão Địa Tương, cung chủ Đệ Ngũ cung.

Cầm Cơ chỉ duỗi tay ra hiệu hắn ngồi xuống:

- Địa Tương trưởng lão hãy đừng nóng vội, nghe thánh tử giải thích xem sao.

Người còn lại là cung chủ Đệ Tứ cung, tứ trưởng lão Âm Khôi, dung mạo khác biệt khá lớn với Địa Tương, là một nam tử trung niên, da dẻ tím tái cắt không có một giọt máu, móng tay có màu xanh nhợt, nhìn qua cực kỳ lạnh lẽo u ám, dễ khiến liên tưởng tới tử thi, lúc này cũng lên tiếng:

- Ta cũng không đồng ý với thánh tử.

Cầm Cơ cũng cảm thấy đề xuất của Lâm Việt hơi gắt, hiện tại đôi bên vẫn chưa đến mức trở mặt thành thù.

Cơ mà có người không nghĩ thế.

Huyền U lại cười lớn mà nói:

- Bản tọa cảm thấy kiến nghị của thánh tử rất tốt.

Lời này vừa ra, Địa Tương, Âm Khôi đều cau mày nhìn hắn.

- Vốn dĩ là nước sông không phạm nước giếng, nhưng nếu đã muốn đối địch với nhau vậy tất phải giết cho đến khi chúng sợ mà không dám làm càn.

Nói rồi hắn chắp tay với Lâm Việt:

- Thánh tử quả là hào hùng bá khí, xứng danh thiếu niên anh hùng a.

Bạn đang đọc Ta Bị Kẹt Tại Cùng Một Ngày 10 Vạn Năm (Dịch) của Hoàng Thiên Tại Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HCTver2
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 328

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.