Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau đớn

Tiểu thuyết gốc · 1496 chữ

Sau khi đi ra ngoài thì hắn thấy nàng đang ngồi trước chiếc bàn gổ chỉ vào chiếc ghế ý bảo hắn ngồi xuống cùng nàng .

Hắn thấy vậy cũng gật đầu ngồi xuống thì nàng chớp chớp đôi mắt to nhìn hắn tò mò hỏi .

" Ngươi là ai , sao lại bị thương nặng như vậy ".

Tiêu Phong thấy nàng hỏi thị nhẹ gật đầu sau đó trả lời .

" Ta gọi Tiêu Phong , do bị kẽ địch đánh lén nên mới bị như vậy "

Nàng thấy hắn trả lời thì gật đầu coi như đã hiểu rồi hỏi tiếp .

" Thế sao ngươi lại chạy tới đây ?".

Hắn nghe câu này thì cũng mộng bức , ta đây bị truy sát a thì cứ đâm đại một đường mà chạy thôi chứ biết đây là đâu đâu . Nhưng mà ngoài mặt cười nói .

" Kì thực ta nghe bằng hữu nói ở đây có một vị mỹ nữ tốt bụng hay giúp người nên là ta cố gắng lết người đến đây để nhờ sự giúp đở từ cô ấy ".

Nàng nhìn hắn cười cười sau đó nói " ngươi có vị bằng hữu thật lợi hại a , nơi này là khu làng hẻo lánh ít người này mà hắn cũng tìm tới được ".

Hắn nghe nàng nói vậy thì cũng chỉ cười cười nói " Kỳ thực ta thích ngươi , yêu thích ngươi vô cùng , vì thế ngươi .... "

Nàng giơ tay lên nói " khì thực ta cũng không thích một người không rỏ lai lịch , với lại chúng ta cũng không quen biết nên ta không thể chấp nhận được và ta ngươi cũng không phải gu của ta".

Hắn nghe vậy nhìn nàng hỏi " thế ngươi đối với nam nhân thế nào mới hứng thú ".

Nàng thấy hắn nói vậy thì xuy nghĩ một hồi nói " nam nhân như thế nào á , sau cũng được nhưng ta đối với ngươi không hứng thú "

Hắn nghe vậy mà không từ bỏ mà tuyên bố với nàng " ta nhất định sẽ theo đuổi được nàng , ta hứa ".

Nàng thấy vậy thì hờ hững tùy ngươi rồi tiếp tục công việc của mình . Hắn thấy vậy đi theo nàng nói .

" Mặc kệ ngươi như thế nào thì ta vẩn luôn theo ngươi ".

Nàng nghe hắn nói vậy thì cạn lời không nói gì tiếp tục công việc của mình .

Cứ thế hàng ngày thời gian 2 tháng từ khi hắn trở thành cái đuôi của Diệp Tịch Thủy , nàng đi đâu thì hắn đi đó trừ đi tắm cùng đi thay đồ còn lại thì hai tư trên hai tư không tách một mét.

Trong làng ai thấy vậy thì cũng nghị luận về Tiêu Phong . Còn những cô gái trong làng thì đầy ao ước khi có một người theo đuổi như vậy tuy chưa thấy mặt hắn .

Mà Diệp Tịch Thủy cũng đã quen với cái đuôi này , nhiều lúc nàng nói với hắn rằng nàng không thích hắn kêu hắn từ bỏ đi nhưng hắn vẫn khiên trì theo đuổi nàng làm nàng cũng có chút tâm động . Có lúc nàng gạ hắn đánh nhau nếu đánh thắng nàng thì sẽ xem sét nhưng không thấy nói gì . Nàng sau khi thấy hắn không dám ứng vì tưởng hắn sợ vì nàng đã là hồn Tông nên tỏ ra khinh thường cho rằng hắn không bằng nàng .

Cứ thế thời gian trôi qua cũng đã thêm 4 tháng nữa và thế hắn đã theo đuổi nàng từ 7 tháng trước . Tuy rằng hắn cũng được nắm tay nàng có nhiều lúc còn tháo chiếc mặt nạ xuống hôn lén nàng . Nàng cũng vui vẽ không nói gì .

Trời lúc này đã đổi tuyết là một ngày ấm áp bên gia đình nhưng hôm nay thì khác , nàng hôm nay ăn mặc thật đẹp đi ra ngoài . Hắn từ trong rừng săn được hai còn gà vừa mới vặt long về chuẩn bị vào nhà thì thấy nàng ăn mặc lọng lẫy đi ra " nàng đi đâu ".

Nàng thấy hắn vậy thì cười nói " ta đi ra ngoài gặp vị bằng hữu mới quen " rồi nói tiếp " ngươi ở nhà nha, tối nay ta sẽ cố gắng về sớm"

Hắn nghe vậy thì chỉ gật đầu rồi cúi thấp đầu đi vào bên trong vì hắn biết được vị bằng hữu của nàng là một vị nam nhân .

Hắn thấy mình nổ lực cũng đã cảm thấy mệt mỏi , người ta nói rằng phụ nữ là để yêu thương như lúc này hắn lại cảm thấy phụ nữ lại làm hắn đau đớn , đau lắm .

Tối hôm đó hắn đã dùng lưu ảnh ngọc mua từ không gian hệ thống gửi tới lời chúc phúc từ nàng và trở lại tương lai .

Diệp Tịch Thủy khi đi trên đường thì luôn có cảm giác như thứ gì đó sắp rời khỏi mình mà đi vì thế đi đến nữa đường thì nàng về lại trong nhà thì không thấy Tiêu Phong đâu cả mà chỉ để lại một tờ giấy cùng một viện ngọc lục bảo .

Chỉ thấy trên tờ giấy ghi hãy truyền hồn lực vào viên ngọc ấy . Sau khi đọc những dòng chữ ấy thì đưa hồn lực rồi từ trong khối ngọc đó xuất hiện một thanh niên mặc một trường bào màu vàng đeo mặt nạ màu cam hình xoắn óc nhìn nàng rồi tháo xuống mặt nạ lộ ra một khuôn mặt anh tuấn tà dị đang mĩn cười nhìn nàng yêu thương nói .

" Tịch Thủy à , khi nàng thấy được hình ảnh này thì ta đã đi rồi . Kỳ thực ta đến từ tương lai , và ta cũng đã cố gắng theo đuổi nàng mà chỉ nhận được sự lạnh nhạt thì ta cũng không chịu được . Còn những lần nàng rủ ta luận bàn kỳ thực ta không phải sợ vị hồn Tông như nàng mà vì ta sợ tổn thương nàng mà ta lại là một tên hồn Vương , mà ngày hôm nay nàng làm ta quá thất vọng cũng đã phá vỡ đi hi vọng cuối cùng mà ta luôn để dành cho nàng . Ta biết nàng đi ra ngoài cùng bằng hữu kỳ thật là nam nhân đó là hẹn hò , vì sợ ta làm phiền nên nàng nói là bằng hữu . Thôi nói nhiều cũng mất cái hay nên ta cũng chúc hai ngươi hạnh phúc mà nêu có thể quay có một điêu ước ta , ta ước rằng ta sẽ không đến đây và quen được nàng vì điều điều ấy có thể làm ta bớt đau đớn hơn , còn viên lúc bảo này có chứa ba lần công kích tối đỉnh của cực hạn đấu la " . Vừa nghe hắn nói nước mắt nàng chảy ra ròng ròng không kìm lại được , rồi lại nghe hắn nói tiếp

" Đây là ca khúc ta sáng tác cánh đây vài ngày trước như ta cảm nhận được nàng càng ngày càng lạnh nhạt nên ta hôm nay ta sẽ tặng nàng ".

Nàng lúc này thấy trên tay hắn xuất hiện một thứ kỳ là rồi nghe hắn vừa đánh thứ ấy vừa hát .

" Ngọt ngào em mang đến , làm mùa đông tan biến , tình yêu đã trao bao điều anh ước ao , ngập ngùng anh muốn nói , ngàn câu yêu thương tới , người trao đến em câu ca tình yêu ấm êm . Đông vừa sang , ........" sau khi hát xong thân thể hắn dần dần tan biến thành vô số hạt phấn màu vàng rồi dập tắt .

Khi lưu ảnh ngọc kết thúc thì nàng khóc nức nở ôm lấy mảnh ngọc nói " Tiêu Phong , kì thực ta cũng thích ngươi . Ta xin lỗi , ta nhất định sẽ cố gắng tìm kiếm ngươi để bù đắp những gì ngươi phải chịu dựng " .

Cứ thế nàng bắt đầu cố gắng tu luyện và chưa tới hai mươi năm đã đạt đến Phong Hào đấu la . Khi nàng bị Chung Ly lão quỷ giở trò thì nàng dung 1 lần công kích của Tiêu Phong đã cho và hấp thu hắn và tiếp quản Thánh Linh Giáo . Sau đó sử dụng thế lực này để tìm hắn nhưng không thấy cho đến gần 190 năm sau thì nàng nghe được tin Một yêu nghiệp của Sử Lai Khắc học viện tên là Tiêu Phong bị mất tích . Mà tìm kiếm hơn 7 tháng mà vẩn không có tung tích gì thì nàng đã biết cuối cùng cũng đã tìm được hắn .

P/s : hơi buồn nên viết vậy thôi

Bạn đang đọc Ta .Cầm Tiêu . Phang Cả Đấu La sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 516

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.