Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗi nhớ

Tiểu thuyết gốc · 1047 chữ

Đông Dương thành !

Nơi này đã thay đổi thật lớn từ khi Tiêu Phong bị tập kích . Không khí thành vẫn luôn ồn ào náo nhiệt. Nhưng ở nơi đây , bây giờ hồn sư qua lại rất nhiều . Nhiều lúc còn có tà hồn sư quanh quẫn nơi đây để điều tra , nhưng đáng tiếc họ đã tìm hơn năm tháng mà không tìm được cộng long nào của Tiêu Phong .

Rồi bọn họ sau vài tháng cố gắng mà cũng không tìm được gì thì dần rút lui khỏi nơi này . Nhưng vẫn luôn có ít người tới đây như hiệu trưởng hồn đạo khí Tiên Lâm Nhi , Tiêu Gia , Đường Môn , Hồn Thú và cuối cùng là Diệp Tịch Thủy .

...

Hôm nay tuyết rơi khắp bầu trời của mảnh đất du lịch Đông Dương thành này . Trên phố những con người cười vui vẽ , những cặp đôi đang tậm hưởng cái yêu thì nắm tay nhau âu yếm rồi vứt cơm chó cho mấy thanh niên đang đi trên đường .

Lúc này , trên con đường tuyết xuất hiện một thân ảnh nam nhân thân cao 1m90 , mặc chiếc áo màu đen có những đám may màu đỏ dài đến đầu gối . Hắn lúc này đang đội một chiếc nón vành rộng , xung quanh được một màng vãi che lại và những chiếc chuông đính trên đó rồi theo từng bước chân của hắn mà vang ra tiếng reng reng . Nhiều người đi qua hắn thì cảm thấy không khí như đang bị ngưng kết lại như chuẩn bị đống băng .

Mà thanh niên ấy không ai khác chính là Tiêu Phonh của chúng ta . Hắn đã trở về tương lai ngày hôm qua . Sau khi trở về thì hắn bắt đầu trở nên trầm lặng và lạnh lùng hơn , khiến cho thằng chủ quán trọ cũng phải run mà không giám lấy tiền trọ.

Hắn lúc này đang hướng về phía Bắc đại lục hay còn được gọi là cấm địa của nhân loại vùng cực Bắc mà đi .

....

Nhật Nguyệt đại lục! Thánh Linh giáo .

Nơi này là thánh điện của những tội ác đối với người người và hồn sư , còn đối với tà hồn sư thì là thiên đươngg của họ vì nơi này chỉ dành cho các nhân vật khủng bố Phong Hào đấu la hay là cấp 8 hồn đạo sư trở lên .

Linh giáo đường , trên ngai vị đang có một nữ nhân yêu mị với thân hình đẹp như tiên đang ngồi ở đó , nàng không ai khác chính là Diệp Tịch Thủy . Tuy đã hơn hai trăm tuổi nhưng nàng vẩn giữ được thanh xuân như lúc thờ trẻ , chỉ khác là nàng càng trở nên mạnh hơn thôi . Lúc này từ ngoài đi vào một lão già , lão già bước đi vào sau đó cúi người cung kính với nữ nhân đang ngồi trên ngai vị đó , mà hắn cũng là một vị Phong Hào đấu la rồi bẩm báo.

" Thưa giáo chủ , theo như tin tức mà thuộc hạ vừa nhận được thì đã nhìn thấy được người mặc áo bào màu đen và có những đám mây màu đỏ rồi ạ ".

Trên chiếc ngai vị , khi nghe được lão già nói vậy thân hình nàng chấn động , trên đôi mắt bắt đầu chạy xuống hai hàng thanh lên rồi nhìn lão già hỏi .

" Ngươi có biết hắn đi hướng nào không , để bổn giáo chủ đích thân đi tìm ".

Lão già nghe vậy cung kính trả lời " thưa giáo chủ là hướng về Cực Bắc chi địa ạ " . Tiếng nói của lão vừa dức thì nàng cũng đã biến mất tại chổ mà hướng về phía vùng cực Bắc mà đi đi .

......

Sử Lại Khắc học viện !

Phòng hiệu trưởng hồn đạo hệ , lúc này có bốn thân ảnh đang ngồi ở đó , họ là Tiên Lâm Nhi , Đường Nhã , Giang Nam Nam , Mã Tiểu Đào . Các nành trên mặt mỗi người đều mang một nỗi buồn và mất mát . Lúc này có người nhìn thấy các nàng như vậy thì rất muốn che chở cho các nàng .

Lúc này Tiên Lâm Nhi mở miệng nói " Hài . Tuy vẫn chưa tìm được tung tích của chàng nhưng ta vẫn sẽ đợi chàng ấy trở lại ". Ba nữ còn lại thấy nàng như vậy cũng gật đầu khẳng định .

...

Ký túc xá phòng Tiêu Phong !

Hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghĩ cuối năm nên là Vương Đông cũng không biết làm gì mà nằm trên chiếc giường của mình . Nằm một lúc thì nàng trở mình nhìn vào chiếc giường của Tiêu Phong làm bẩm .

" Tiêu Phong , sau ngươi vẫn chưa trở về a . Ta ở đây một mình cũng bắt đầu buồn rồi a ".

Tiếp đó trong đầu nàng lại hiện lên cảnh cái tay hắn lúc ngủ nắm lấy một bên con heo nhỏ của mình bóp bóp thì má đỏ lên , xấu hổ úp mặt vào gối nói với giộng nhỏ xíu mà chỉ có nàng nghe .

" Hừ , tên sắc lang ngươi tốt nhất đừng có ...."

Hai chữ cuối cùng muốn phát ra nhưng nàng lại không nói , mà trên đôi mắt cũng đã rơi lệ . Nàng , lúc này đang nghĩ về lúc hắn cười với mình , lúc hắn trêu đùa mình , lúc mình buồn hắn làm mình vui. Tuy cả ở chung với nhau chưa đến một tháng nhưng lữa gần rơm thì lâu ngày cũng cháy chứ nói gì một nữ hài mới biết yêu như nàng , lúc này nàng cảm thấy trái tim mình như bị ai đó siết chặt làm nàng đau đớn vì nàng biết mình đã thích phải hắn , thích phải tên sắc lang này .

Nàng ngồi dậy rồi với lấy con sâu mà hắn hay ôm để ngủ mà đưa vào lòng của mình ôm thật chặt như để biểu hiện tình yêu của mình đối với hắn qua con sâu bông ấy .

Bạn đang đọc Ta .Cầm Tiêu . Phang Cả Đấu La sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 468

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.