Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Phụ Vĩ Đại

Tiểu thuyết gốc · 1158 chữ

Màn đêm buông xuống. Đỉnh núi Văn Lăng tông lúc này, đôi thầy trò Bạch Võ Nam ngồi bên đống lửa. Cả hai đang cùng thưởng thức thịt trâu nướng, uống Quế Hoa Tửu.

" Đồ nhi, hôm nay xuống núi ngươi làm những việc gì ? Kể cho vi sư nghe " Bạch Võ Nam thắc mắc.

Sau một buổi chiều vật vã vì cơn đau, khi dịu lại hắn cũng để ý đến thông báo của hệ thống. Hắn thấy lạ không biết vì lý do gì điểm Danh Vọng vừa tăng lên 1 liền lập tức bị trừ. Chẳng nhẽ Đinh Bá Long sau khi giúp liền giết người.

Hắn cũng hỏi qua hệ thống xem có thể tra xét đến hành động của Đinh Bá Long hay không.

Tất nhiên hệ thống trả lời không thể.

Mang theo tò mò thế nên hắn đợi tới bữa cơm tối nay mới mang ra hỏi.

" À, chiều nay đệ tử giúp được một lão nông đống củi, sau đó giúp một lão nông khác hái trái cây. Cuối cùng giúp một người chết "

" Giúp một người chết "

" Đúng á sư phụ. Hắn đau khổ, vật vã vì cuộc sống. Muốn tìm đến cái chết, đệ tử thấy hắn đáng thương chết bằng cách treo cổ đau đớn quá, cho nên giúp hắn ra đi một cách thanh thản.

Đệ tử còn giúp hắn đắp mộ và lập bia "

Nghe Đinh Bá Long giải thích, Bạch Võ Nam hiểu ra. Nếu chiếu theo kiếp trước đến nói thì đúng hơn gọi là cái chết nhân đạo. Có thể người đàn ông kia bệnh tật biết sống không nổi, không muốn gia đình tốn kém tài sản cho nên chọn cái chết.

Trường hợp này cũng đã có nhiều luồng tranh luận trái chiều về đúng sai, bên nào cũng nói có lý. Riêng Bạch Võ Bam cho rằng việc làm này hoàn toàn không có gì sai trái.

Nhưng tại sao hệ thống vẫn báo Danh Vọng bị trừ. Chẳng nhẽ hệ thống nhận định hành động này của Đinh Bá Long là không hợp lệ.

Nếu không hợp lệ tại sao không trừ một lần 2 điểm lại trừ hai lần 1 điểm ? Bạch Võ Nam càng nghĩ càng mông lung.

" Vậy ngươi giúp xong, hai người dân kia có nói gì không " Bạch Võ Nam lại hỏi lại cho kỹ.

" Có á ! Người ta cảm động quá trời, ở đâu ra tiên nhân giống chúng ta giúp đỡ họ.

Đệ tử còn không quên báo ra tông môn, để sau này họ còn ca tụng công đức của sư phụ "

Bạch Võ Nam vốn chỉ hỏi kết quả, không hỏi quá trình còn Đinh Bá Long cũng thành thật báo lên, hắn không có suy nghĩ đến việc quá trình mình làm là đúng hay sai.

Sau một hồi suy nghĩ không ra kết quả, Bạch Võ Nam chỉ có thể đổ do hành động giết người kia của Đinh Bá Long là sai lầm. Cho nên lên tiếng dạy dỗ.

" Đồ nhi, vi sư biết ngươi chỉ muốn giúp người ta ra đi một cách thanh thản.

Nhưng cây cỏ còn muốn sống, huống chi con người. Còn nước còn tát.

Còn hi vọng thì nên khuyên nhủ người ta sống lạc quan, yêu đời. Không nên bi đát. Cuộc sống còn nhiều tốt đẹp

Cho nên sau này không cần loạn giết người"

Đinh Bá Long nghe xong có chút mộng. Lời sư phụ dạy hoàn toàn tương phản với lời lão tổ tông đã truyền đạt lại cho bọn hắn.

Theo lời lão tổ tông, tu tiên giới vốn là nơi người chết ta vong. Khắp nơi lừa gạt nhau. Cái gì mà hảo hữu, cái gì mà huynh đệ chí cốt, tất cả đều là lừa gạt.

Thử nhìn xem những kẻ hùng cứ một phương. Ai không từng bước qua xác người khác mà đi lên. 

Lời sư phụ thì giống như phải biết lạc quan, yêu đời mà sống. Không nên quá bi quan vào thế giới này.

Rốt cuộc ai đúng ai sai ? Lần này đến lân Đinh Bá Long trong lòng ngổn ngang trăm câu hỏi. Hắn ngồi nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.

Bạch Võ Nam cũng không làm phiền hắn. Thấy dáng vẻ của hắn suy tư, có lẽ đang nghĩ tới việc vừa dăn dạy. Bạch Võ Nam chỉ lặng ăn thịt rồi uống rượu.

" Oh " Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Đinh Bá Long. Hắn đã nghĩ và hiểu ra.

Sư phụ lần này trở về. Hẳn là rất thất vọng với thế giới này. Nơi đây đã khác rất nhiều so với thời kì sư phụ từng sống.

Thời kì đó có tranh đấu nhưng có lẽ chỉ là tranh đấu nhỏ lẻ. Tổng thể mà nói, vạn vật trong đại lục vui vẻ mà sống. Nhân tộc cũng đoàn kết trên dưới một lòng.

Sau này nhân tộc nội bộ bắt đầu lục đục, sức mạnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Mấy nghìn năm nay nhân tộc ẩn ẩn có dấu hiệu bị Ma Tộc, Yêu Tộc chèn ép.

Sư phụ có lẽ muốn thay đổi, muốn nhân tộc lại muốn một lần nữa đoàn kết với nhau cho nên mới dạy dỗ ta như vậy.

Sư phụ thật vĩ đại. Đinh Bá Long hốc mắt có chút phiếm hồng.

" Cẩn tuân sư phụ dạy bảo "

Đinh Bá Long thề. Sau này nhất định phải noi gương và làm theo lời sư phụ dạy bảo. Thay đổi thế giới này theo ý sư phụ muốn.

" Ừm, trẻ nhỏ dễ dạy "

Bạch Võ Nam mỉm cười mà không biết suy nghĩ trong lòng Đinh Bá Long, nếu biết chắc hắn cũng chỉ có thể giơ lên ngón cái và hô lên một câu

" Ngươi ngưu bức "

" À sư phụ, ta thấy ngài rất giống một nhân vật mà ta từng đọc được trong sách "

Cơn xúc động qua đi, Đinh Bá Long gợi chuyện nói.

" Ồ, Vị đại năng, bá chủ nào " câu nói của Đinh Bá Long gợi lên cho Bạch Võ Nam hứng thú.

" Dạ Lão Hạc "

"......."

Mặt Bạch Võ Nam đen như đít nồi. Đường đường xuyên việt giả bị so sánh như Lão Hạc. Hắn chỉ muốn hỏi thăm luôn phụ mẫu nhà Đinh Bá Long.

" À mà khoan.....Lão Hạc " Như chợt nhớ ra điều gì, Bạch Võ Nam đánh rơi luôn miếng thịt trâu trên tay mà đứng phắt dậy

" Ngươi nói Lão Hạc......? " Bạch Võ Nam gấp gáp hỏi lại

" Đúng á sư phụ, sư phụ giống y Lão Hạc " Đinh Bá Long giọng điệu chắc nịch nói ra.

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.