Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lừa Đảo

Tiểu thuyết gốc · 1131 chữ

Trong Nạp Lan đế quốc có một hình thức lừa đảo, gọi là giả dạng.

Hình thức lừa đảo này rất đơn giản, bọn chúng thường đóng giả thành những kẻ có một tình cảnh bê bát, sau đó trong cơn bí bách muốn tìm lấy cái chết.

Trước đây, đúng thật là từng có một người trong cơn bí bách tìm lấy cái chết mà được giúp đỡ, cho rất nhiều tiền.

Những kẻ lừa đảo cũng từ đó mà học theo.

Nạn nhân chúng nhắm vào không loại trừ một ai, thương nhân, nông dân.....chỉ cần bọn chúng thấy giàu có là lừa.

Thủ đoạn không hề mới, thậm chí nếu Bạch Võ Nam biết hắn cũng chỉ cười khuẩy mà nói một câu: " Quá ấu trĩ "

Nhưng người dân của phiến đại lục này là khá chân chất. Cho nên cũng không thiếu người rủ lòng thương mà móc tiền cho bọn chúng.

Thấy Đinh Bá Long khuôn mặt không biểu tình, người đàn ông lúc này càng khóc to hơn, hắn chạy lại nơi dây thùng, thòng dây vào cổ, điệu bộ giống như thật sự muốn kết thúc cuộc đời.

Hắn không tin Đinh Bá Long không xuất tiền.

Ở hắn xem ra, Đinh Bá Long một thân trang phục sạch sẽ không nhiễm tí hạt bụi, đi đứng nho nhã, nói năng ôn tồn. Đích thị là công tử nhà nào đó ra ngoài du lịch.

Cho nên khi thấy Đinh Bá Long từ đằng xa hắn liền bắt đầu diễn vở kịch này.

Còn việc Đinh Bá Long là tu tiên giả, hắn thật sự nghĩ không tới. Ở đâu có tu tiên giả đi lang thang một mình như vậy chứ.

Trong mắt phàm nhân tu tiên giả mỗi lần xuất động đều là cưỡi phi thuyền, phi kiếm.... bay vèo vèo trên trời, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.

" Được rồi huynh đệ......"

Đinh Bá Long cất tiếng khiến cho người đàn ông mừng húm. Trong bụng hắn như muốn nở hoa " đến rồi, đến rồi. Thần tài đến ...."

Nhưng câu tiếp theo lại khiến hắn lẩy bẩy run rẩy.

" Ta thấy thắt cổ loại việc này cũng quá đau đớn đi.

Ở đây ta có một thước kiếm. Để ta giúp ngươi chặt một cái.

Bảo đảm ngươi sẽ không cảm thấy đau đơn gì.

Yên tâm ta sẽ đắp mộ giúp người, đề phòng thú giữ quanh đây xâu xé thi thể

Để ngươi chết được nguyên vẹn "

Nói rồi từ không giới giới chỉ, Đinh Bá Long lấy ra vũ khí cầm trên tay, tiến gần về phía người đàn ông khiến người kia càng run dữ dội.

Đinh Bá Long không hay biết đây là hình thức lừa đảo. Cũng không ai chỉ hắn giúp người phải giúp thế nào. Sư phụ chỉ nói giúp, còn giúp ra sao hắn tự suy đoán.

Ở Đinh Bá Long suy đoán, giúp người tức là hoàn thành nguyện vọng, công việc của người ta là được.

Cho nên khi người đàn ông muốn chết. Hắn sẵn sang giúp người đó chết một cách nhanh chóng và không đau đớn.

" Ta nói này huynh đệ......" người đàn ông lần này sợ thật rồi. Hắn không nghĩ tới người trước mặt này lại không theo lẽ thường ra bài như thế.

Lại thêm người trước mặt bống nhiên móc kiếm từ đâu ra, hắn biết đụng nhầm tiên nhân rồi.

Không kịp suy nghĩ, hắn vội vàng quỳ xuống, van xin, đầu cúi rất thấp, tư thái rất chân thành.

" Tiên nhân tha......."

Nhưng không kịp đợi hắn nói xong, đầu đã lìa khỏi cổ, một cột máu bắn lên cao. Đinh Bá Long liều vận linh lực làm một tầng ngăn cách bên ngoài, tránh để nhiễm phải quần áo

Trong mắt Đinh Bá Long, điệu bộ người đàn ông trước khi chết rất giống như chấp nhận số phận, quỳ xuống chờ chặt đầu. Cho nên hắn không chút do dự nào mà ra tay.

Một kiếm bay đầu. Nhanh gọn, dứt khoát, không gây đau đớn. Đinh Bá Long gật đầu thỏa mãn.

" Nãy hắn định nói gì nhỉ ? " Đinh Bá Long thắc mắc. Nhưng lại lười suy nghĩ nên thôi.

Hắn thực hẹn đúng hứa hẹn, nhặt nhạnh thi thể người đàn ông, sau đó dùng linh lực tạo lên một hố sâu chừng vài mét, bỏ xác người đàn ông xuống, sau đó đắp đất lên, tạo thành một ngôi mộ đơn sơ.

Đến phần bia mộ hắn có chút bất đắc dĩ. Hồi nãy quên không kịp hỏi tên người đàn ông kia.

Cuối cùng hắn đành phải khắc xuống bia mộ dòng chữ

Mộ người vô danh

Bị vợ con bỏ theo nhân tình.

Văn Lang Tông Đinh Bá Long sáng lập giúp.

" Ừm, tính còn có thể " Đinh Bá Long hài lòng. Chủ yếu bia mộ quá nhỏ hắn cũng chỉ có thể khắc vậy, không có lẽ hắn khắc nguyên câu chuyện bốc phét của người đàn ông kia lên rồi.

Xong xuôi công việc, nhìn sắc trời không còn sớm. Định Bá Long liền quyết định quay về tông môn.

Trên đường về hắn còn không quên chặt một đầu yêu thú Man Ngưu, định bụng tối nay say bét nhè với sư phụ.

Mà Bạch Võ Nam lúc này.

Sau cả một buổi chiều ngâm mình trong dòng suối, hắn thân thể lạnh run. Cũng may nhờ thế mà cơ thể bớt khó chịu, trong bụng cũng bớt đau.

Leo lên bờ, hắn thở hồng hộc, chút bỏ được gánh nặng.

" Tên kia không biết chừng nào về " nhìn sắc trời, Bạch Võ Nam lẩm bẩm. 

" Sư phụ, sư phụ. Đệ tử về rồi đây "

Đúng với câu, vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới. Nhìn Đinh Bá Long tay xách Man Ngưu đi về, trong lòng Bạch Võ Nam có chút cảnh giác. 

" Đồ nhi, Con trâu này không có độc chứ ? "

" Không có á " Đinh Bá Long ngạc nhiên tại sao sư phụ hỏi vậy. Nhưng hắn vẫn thành thật mà trả lời.

Bạch Võ Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm. Có lần thứ nhất kinh nghiệm. Cho nên hắn vẫn phải hỏi cho kỹ vấn đề.

" Được, vậy ngươi nấu nướng đi, sư phụ cần nghỉ ngơi một chút "

Nói rồi Bạch Võ Nam bỏ ra bờ suối gần đó nằm. Cả buổi chiều đau bụng lại ngâm trong nước. Cơ thể hắn có chút mệt mỏi. Mặc kệ Đinh Bá Long gần đó bận rộn cạo lông, mổ xẻ Man Ngưu.

Bạn đang đọc Ta Chém Gió Thành Thần sáng tác bởi HaPhong0909
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaGiaPhong1989
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.