Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

3 Tuổi Luyện Khí, 6 Tuổi Trúc Cơ, 12 Tuổi Kết Đan, 16 Tuổi Nguyên Anh…..Đó Không Phải Ta!

Tiểu thuyết gốc · 1559 chữ

“ À cho tôi xin lỗi, anh có thể gọi tôi là Văn Minh, còn gia sao? Tôi không có gia!” Văn Minh xoa rồi xin lỗi, rồi mới bắt chước tên Tạ Cường hành lễ lại.

“ Người bình thường sao?”

“ Hả tên này không có tu vi sao? “

“ Đúng vậy, ta vừa cảm nhận hơi thở của hắn, hắn ta chỉ là người bình thường!” Tên đăng sau Văn Minh lên tiếng.

“ Khiếp này, người anh em mũi thính thế, ngửi được cả hơi thở của tôi sao?” Văn Minh quay lại nhìn tên nói chuyện với mình.

*, tên người thường, nhà ngươi muốn chết sao? Ở đây ai cũng là tu luyện giả, ngươi không có quyền được lên tiếng!” Tên này bá đạo nói, hắn chỉ có Luyện Khí tầng 2 mà thôi.

Ở đoạn cuối của hàng người đang xảy ra cãi vã, tâm điểm là từ Văn Minh mà ra, nhưng kẻ gây ra chuyện này đã chốn thoát thật xa, ở trên đài cao đám người quan kháo thấy vậy có chút nhíu mày không thích.

“ Hừ! Nơi đây là thánh địa của tu luyện giả, không để mấy tên này làm loạn được!” Đại trưởng lão lên tiếng, chỉ thấy lão phủi nhẹ cánh tay.

Ở đoạn cuối đám người đang cãi vã, bỗng bị luồng sức mạnh nào đó lôi kéo đẩy ra ngoài, trên không trung xuất hiện cánh tay linh khí khổng lồ bắt lấy đám quây rối.

Đại trưởng lão đứng dậy uy nghiêm nói “ Cấm hành vi quây rối, nếu phạm vào loại luôn tư cách dự thi!”

“ Rõ thưa tiên sư!” Đám người ở dưới chấp tay cung kính nói.

“ Tiếp đi Mc!” Đại Trưởng lão, nhìn trưởng lão MC nói.

“ Vâng thưa sếp!”

“ Khục, tiếp tục…. Và cuối cùng là hai vị quản lý đệ tử đến từ nội môn! Xin cho hai vị ấy một tràng vỗ tay!” Hắn ho nhẹ, sau đó nói lại câu vừa nãy.

“ Đó chính là Tiên Minh Tử và Tiên Trí Tử, hai vị tiên tử là đệ tử chân truyền hôm nay được mới tới để làm giảm khảo đặc biệt, nếu ai có thiên phú vượt trội sẽ được đặc cách vào nội môn!” MC trưởng lão nói, không ngừng đảo mắt toàn trưởng.

Hắn đã thấy hai nữ nhân và một nam nhân, có thiên phú rất cao, hắn dám chắc sẽ được đặc cách vào nội môn.

“ Ta sẽ giới thiệu 3 vòng khảo nghiệm, nếu qua 3 vòng đó thì ngươi chắc chắc là đệ tử của Tiên Kiếm Tông!”

“ Vòng thứ nhất là khảo thí linh căn, vào này quan trọng nhất nếu các ngươi không có linh căn sẽ không thể nào tu luyện tới trúc cơ được!” Trưởng lão dùng giọng bình thản nó lên.

“ Ha ha, chắc chắn ta sẽ là đệ tử của Tiên Kiếm Tông!” Tên Phạm Lãng này tự tin nói.

“ Phạm công tử tài giỏi nhất!” Đám thuộc hạ đi theo tên này không ngừng cổ vũ, hò hét.

“ Hừ…” Đặng Linh Nhi không quen cách làm của mấy tên thiếu gia này, liền chướng mắt hừ lạnh.

Văn Minh từ đâu lại chui ra, tiến sát với tên Tạ Cương phiên bản khác của Đen Vâu, “ Này Đen huynh, tên khốn Phạm Lãng kia có phải gia thế khủng không mà ai cũng sợ vậy?”

“ Lại là tên nhà người ai? Đâu tên đó sao, hắn là con trai của Phạm Hồng là một trong tam đại gia tộc lớn ở Quận Bắc Linh này!” Tên Tạ Cường này vẻ mặt khó chịu, nhưng vẫn từ từ giải thích nghi hoặc cho Văn Minh.

“ Ồ vậy sao? Còn hai gia tộc khác thì sao?” Văn Minh hiếu kì hỏi.

“ Hai gia tộc khác là Tạ Gia của ta và Liễu Gia!” Tạ Cường tự hào nói.

Song lúc đấy, cả hai cứ trò chuyện mà quên mất, Trưởng Lão MC đang giới thiệu vòng thứ 2 và 3, sau khi giới thiệu xong hắn liền tuyến bố bắt đầu.

“ Ta tuyến bố, cuộc chiêu thu đệ tử lần thứ 1231 của Tiên Kiêm Tông vòng thứ 1 bắt đầu!”

Tất cả mọi người nhanh chóng chia làm 3 hàng, và người đứng đầu 3 hàng lần lượt là Phạm Lãng, Tạ Cường, Liễu Thiến.

Cứ như là được sắp xếp trước vậy, hàng của tên Phạm Lãng lên trước.

Bước từng bước lên, Trắc Căn Bia, từ từ đặt tay lên, bỗng bia khảo nghiệm sáng lên, màu hoả sắc.

“ Hoả thuộc tính linh căn: trung phẩm. Thực lực Luyện khí tầng 5 Đạt!”

“ Đa tạ trưởng lão!” Phạm Lãng cúi đầu cảm ơn tên trưởng lão này.

“ Được rồi người vào trong đi, tiếp vòng hai!” Lão này gật đầu tỏ ý.

Trên đài cao đám người Đại Trưởng Lão quan khán gật đầu nói “ Tên này thiên phú miễn cưỡng vào nội viện!”

“ Đúng vậy, chúng ta tiếp tục quan khán tiếp xem nhưng tên đằng sau!”

Nhưng đổi lại là thất vọng, cả đám hàng sau của tên Phạm Lãng này, toàn là không có linh căn hoặc chỉ là Hạ Phẩm mà thôi. Điều này khiến cho đám người Tô Chính thất vọng

“ Tiếp hàng tiếp theo!”

Tạ Cường là người bước lên đầu tiên, hắn đặt tay lên tấm bia, chợt màu thổ hoàng sắc phát ra cực mạnh, còn sáng hơn của tên Phạm Lãng kia.

Trên tấm bí hiện lên vài dòng chữ “ Thổ Hoàng Linh Căn: Thượng phẩm!”

Chữ hiện lên đám người Tô Chính đang chán nản, bỗng vọt dậy kinh ngạc nói “ Ha ha cuối cùng mới ra tên gọi là có Thiên Phú một chút!”

“ Đúng vậy, lại còn là Thượng phẩm, thổ sắc linh căn, tiềm năng vô hạn!” Thịnh Trưởng Khanh vuốt râu, ánh mắt sáng loáng nhìn Tạ Cường.

“ Tên này, chỉ cần qua được vòng 2 ta sẽ chấm cho hắn đặc cách vào nội môn!” Tiên Minh Tử, định trước nói, chỉ cần nàng cho tên này vào được nội môn. Thì nàng và Tiên Triết Tử sẽ được thưởng tài nguyên để tu hành.

“ Ách!” Thịnh Thưởng Khánh định nói, nhưng khi bị lời nói của hai vị quản lý nội môn này nói ra làm hắn cứng họng.

“ Tạ Cường được qua, mau đi vào trong để tiếp tục vòng hai!” Trưởng lão quan khảo nói.

“ Hả vòng hai?? Ta tưởng thế này xong rồi!” Vẻ mặt nghi hoặc, đầy đầu chấm hỏi của Tạ Cường.

“ Hừ! Ngươi lại không nghe rõ trưởng lão MC nói rồi, đi vào trong đi!” Trưởng lão liền đẩy xua đuổi hắn vào trong.

Trước khi bước vào bên trong, Tạ Cường quay lại lườm Văn Minh, rồi mới bước vào trong.

“ Khái khái, đừng lườm tôi như vậy chứ, ai bảo ông không nghe!” Gãi đầu từ từ bước lên nói!

“ Hửm? Người bình thường?” Trưởng lão quan khảo nghi hoặc nhìn Văn Minh.

Lão làm công việc này nhiêu năm, cũng đã gặp qua biết bao người, nhưng chưa thấy ai không hề có chút tu vi trong người, không những thế cơ thế lại toàn tạp chất.

Lão đưa ra lời nhắc nhở “ Này tiểu tử, ta khuyên người nên từ bỏ!”

Văn Minh ngẩn người, nghi hoặc nhìn trưởng lão này nói “ Tại sao?”

“ Đơn giản, người là phàm nhân mà lại kinh mạch tắc nghẽn, ta dám chắc là ngươi sẽ không có linh căn!” Lão nhân hùng hồn tung bố.

Lời nói này cũng vang vọng lên, đám người Tô Chính và các người lão khác cũng nhìn về hướng của Văn Minh.

“ Hừm lão đợi đấy!” Văn Minh bị nói vậy liền tức giận. Hắn là người phàm thì sao, chả lẽ lại không có linh căn thật.

Tức giận đặt tay mạnh vào tấm bia, thoáng chốc tấm bia đang tính sáng lên, thì tắt ngỏm, cả toàn trường bỗng lặng im có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

“ Ha ha ha…..”

“ Ha ha đúng là tên không biết lực sức…..”

“ Về đi tên phàm nhân Ha ha ha….”

Toàn trưởng nổ túng, không phải tiếng kinh ngạc, hâm mộ mà là tiếng cười trên nỗi đau kẻ khác.

Văn Minh không căn tâm, liếc nhìn trưởng lão kia có sự tiêu dung trên mặt, trong đầu hắn liền hiện nếu đoạn câu đó là “ 3 Tuổi Luyện Khí, 6 Tuổi Trúc Cơ, 12 Tuổi Kết Đan, 16 Tuổi Nguyên Anh….. “

Khi câu nói đó phát lên, chợt tiếng cười im đi một chút, lắng nghe câu nói này của Văn Minh.

“ Ực…ực..! “

Nhưng tiếng nuốt nước bọt, kinh nghi, nếu thực sự hắn khủng bố như vậy thì tại sao lại không có linh căn. Đang trong nghi hoặc, không xác định lời nói cùa Văn Minh là thật hay giả, thì Văn Minh đã tự xác minh điều đó.

“ Ha ha….Chắc chắn người đó…….. Không Phải Ta!”

……

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Đệ Tử Bình Thường sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.