Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1365 chữ

Thiên cảnh là một trong tứ đại tuyệt địa nơi này nằm sâu dưới lòng biển là nơi kì bí nhất trong ba tuyệt địa còn lại nơi đây ẩn chứa vô số sinh vật lạ cũng như cất giấu nhiều bí ẩn của thế giới mà con người chưa biết đến.

Thiên cảnh chịu sự áp chế của một loại năng lượng thần bí mà ngay cả linh tôn cũng chịu ảnh hưởng trực tiếp giảm xuống cao nhất là hóa thần đỉnh nhưng nếu thiên cảnh chỉ có như vậy thì chẳng thể gọi là tuyệt địa.

Mà điều kì lạ là ở đây những loài sinh vật sinh sống trong nơi này lại không chịu sự áp chế đã từng ghi nhận có một con chim khổng lồ đạt đến linh thánh bay trên bầu trời một cách hiên ngang.

Làm cho người trong nơi này khi ấy đái cả ra quần những có nguy hiểm sẽ có phần thưởng tương ứng đó là tinh huyết, tinh huyết được sinh ra ở mỗi loài quái thú ở đây nó được xem như một loại thuốc nâng cao cảnh giới mà không có tác dụng phụ.

Tinh huyết chia làm năm màu trắng- lục - lam - vàng - đỏ tương ứng với quái thú từ luyện khí đến luyện hư, tiêu diệt quái thú càng cao sẽ nhận được tinh huyết càng quý giá.

Sau khi cuộc chiến đẫm máu kết thúc Phi Long sớm đã tiến vào hắn rất nhanh đã thu gom được những giọt tinh huyết đầu tiên được đựng trong một chiếc bình nhỏ.

Hắn nhấc chiếc bình lên bắt đầu lắc lư cái bình đang chứa khoảng vài chục giọt tinh huyết màu trắng, nhìn dòng tinh huyết đặc sệt hắn cảm giác nó rất giống thứ gì đó nhưng lại lắc đầu không nên nghĩ nhiều.

Phi Long phát hiện thiên cảnh cũng không phải nơi đầy chết tróc như trong tưởng tượng của hắn mà là một khu rừng già ngoài ra hắn đã tiến vào rất lâu cũng không phát hiện có ai có lẽ những người tiến vào đã được chuyển đến một nơi khác.

Vậy cũng tiện cho hắn hành động cất chiếc bình vào trong túi tiếp tục tiến bước hắn cần phải thu thập thật nhiều tinh huyết trước khi thiên cảnh đóng lại trên đường đi Hắn gặp phải khá nhiều quái thú đa phần đều là Luyện khí nên rất dễ dàng để tiêu diệt.

Tại một nơi khác Phong Quân đang đứng trên một ngọn cây phía đối diện là hàng ngàn con ong phải sau khi bước qua cánh cổng hắn đã lạc mất nhóm của mình nhìn vào đàn ong toàn là những Luyện khí cảnh chỉ thấy tay hắn lúc này phong hệ tụ lại tạo thành một thanh kiếm trong suốt lao tới đàn ong.

Hắn khá lo cho mọi người vậy nên phải tiêu diệt lũ này sau đó đi tìm bọn họ mới  được từ phía xa đàn ong cảm thấy bị khiêu khích liền tức giận lao lên tấn công nhưng dù vậy khoảng cách sức mạnh là quá lớn nên rất nhanh cả tổ ong đều bị Phong Quân quét sạch.

Nhìn lượng tinh huyết vừa thu hoạch được Phong Quân mỉm cười sau đó liền rời đi, những không phải ai cũng may mắn như vậy có rất nhiều người đã nằm xuống vì gặp phải những quái thú mạnh và chết một cách bi thảm  sau cùng trở thành thức ăn nuôi dưỡng cho chúng đó chính là một loại quy luật kẻ được kẻ mất để cân bằng thiên cảnh.

Quay trở lại với Phi Long hắn đã đi được nửa ngày trời nhưng cũng chỉ tìm được vài ba con bọ loắt choắt không đủ nhét kẽ răng hắn không biết nên gọi  đây là may hay là đen nữa.

Nhìn lượng Tinh huyết ít ỏi khiến Phi Long ngao ngán hắn ước bơi giờ có thể tìm được ổ của một loại quái thú nào đó chứ  không hắn thật sự sẽ chết đói ở đây mất.

Cầu được ước thấy sao đó liền xuất hiện vài con quái thú hóa thần cảnh lùa hắn chạy té khói khắp cả khu rừng vừa chạy Phi Long không ngừng kêu cứu.

"Mẹ!...ơi cứu con!"

Hắn kêu lên ngay khi con quái thú vồ trượt mông của mình những dù vậy nó không dừng lại mà tiếp tục đuổi theo liên tục nhìn trúng mông hắn mà cắn tới khiến Phi Long lạnh cả sống lưng chạy càng nhanh hơn.

Không biết qua bao lâu thân hình Phi Long te tua ngồi dưới một gốc cổ thụ thở hổn hển vội lấy vài viên thuốc ra cắn để hồi phục sau đó mắng thầm.

"Thiên cảnh chó má!! Sớm biết ngươi không đáng tin rồi mà kiếm thối!.."

"Hừ...ai kêu ngươi ước làm chi đang yên đang lành không muốn cứ thích chơi ngu!"

"Là ngươi lùa ta vào đây chứ nếu không ta đã nằm im tận hưởng cuộc sống trong hang là như thế nào rồi!"

"Ngươi suốt ngày chỉ biết hốc với ngủ thì có ích gì ở thế giới này sức mạnh là tất cả vậy nên bớt than lại đi!"

"Đó là...."

"Khoan! Có người tới mau trốn đi"

Phi Long đang cãi nhau cùng hắc kiếm nghe vậy liền tìm một nơi sau đó trốn đi.

Rất nhanh liền có người tới là một nhóm nhỏ khoảng sáu người ai nấy đều là nguyên anh cảnh, Phi Long núp trong bụi thấy cảnh này liền nghiễn răng đám người này vậy mà lại là long tộc đúng là oan gia ngõ hẹp dù sao hắn đã sớm cay bọn này rồi.

Ngay lúc chuẩn bị lao ra  thì lại bị đoạn kiếm ngăn lại "ngươi bị ngáo à!"

Phi Long tức giận mắng thầm "ai kêu bọn chúng chơi ra trước chết là đáng"

Đoạn kiếm bay cạnh Phi Long ngoe ngẩy "ngươi có thể nào nghĩ xa một chút không ít ra cũng phải xem bọn chúng định làm gì đã"

Phi Long gật gật "nghe cũng có lí"

Tạm thời dừng hành động Phi Long núp trong bụi bắt đầu kiểm tra tình hình chỉ thấy một trong số sáu người bước lên nói.

"Ta tên Long Cu nếu đã may mắn gặp được mọi người ở đây thì cũng không giấu diếm nữa, ta đã may mắn tìm ra một ổ kiến lửa cấp trúc cơ ở gần đây nếu không ngại chúng ta cùng nhau chung sức thế nào"

Lại có tiếng đáp lời "nếu đã là người long tộc thì đương nhiên sẽ giúp sức chỉ là không biết nên chia tinh huyết như thế nào?"

"Haha...điều này đơn giản thôi ai giết nhiều được nhiều giết ít được ít mọi người đã hiểu rồi chứ!"

Năm người lúc này gật đầu quả thực cách thức chia này rất công bằng đúng với  châm ngôn của một vị cao nhân đã dạy "có làm mới có ăn!".

"Nếu vậy chúng ta liền đi thôi!"

"Được"

Chả mấy chốc đám người đã rời đi Phi Long lúc này đứng trong bụi cười thầm cuộc chơi này có lẽ sẽ không vắng mặt hắn rồi, vội vàng đuổi theo đám người đến trước một hang động.

Ngay khi chuẩn bị tiến vào đoạn kiếm lại ngăn hắn lại làm Phi Long khó hiểu.

"Ngươi lại làm sao nữa vậy?"

"Ta chỉ muốn hỏi ngươi chui vào đó làm gì vậy?"

"Hửm..không vào thì đào đâu ra tinh huyết?"

Đoạn kiếm lúc này nham hiểm cười "kaka..đợi bọn chúng lấy dùm không phải hay hơn sao??"

Phi Long như đã hiểu được bèn nhìn đoạn kiếm hắn không ngờ hắc kiếm trông vậy mà cũng bỉ ổi phết không làm nhưng vẫn đòi hốc quả thực khá là hay.

"Nếu vậy ta đi ngủ đây chừng nào bọn họ ra thì gọi ta"

"Ngươi...."

Chả đợi hắc kiếm nói thêm hắn đã bay lên một cái cây nằm trườn ra ngủ.

Bạn đang đọc Ta Chinh Phục Thế Giới Mới sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.