Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có một cái ý tưởng to gan.

Tiểu thuyết gốc · 1094 chữ

Chương 41: Ta có một cái ý tưởng to gan.

Lạc Tình phân tích tinh hình rất nhanh, Tiểu Nhi Quả xuất thế đem đến dị tượng ắt hẳn sẽ gây đến bốn phương chú ý. Đợi đến lúc nhiều người đến, cơ hội lấy thánh quả vào tay sẽ cao hơn.

- Đám linh thú kia đang chờ gì?

Từ Linh nhìn thấy thánh quả đã chín, tại sao những đầu linh thú xung quanh vẫn không có động tĩnh.

- Chừng nào Tiểu Nhi Quả còn ở trên cành, nó là bất khả xâm phạm. Chúng ta chỉ có thể chờ đến lúc nó rụng xuống.

- Vậy là khi nào?

- Khi nó thích.

Từ Linh “...”

Ngươi đang đùa ta?

Nhìn thấy ánh mắt của Từ Linh, Lạc Tình đoán ra hắn không tin mình. Đành giải thích.

- Trái của Kết Nhi Thụ có ý thức, nó có thể hiểu biết thế giới bên ngoài ở mức độ bản năng, nên khi cảm thấy thích hợp sẽ tự rụng xuống.

Nghe vậy, Từ Linh không khỏi trầm trồ. Thế gian có chuyện lạ bậc này. Hắn đảo mắt, đột nhiên nghĩ ra một phương pháp.

- Lạc Tình, ngươi trước nhắm mắt, lại phong bế khứu giác nữa.

- Hửm? Tại sao?

- Ta muốn thử một thứ.

Lạc Tình dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn làm theo lời hắn, nhắm mắt, dùng linh năng phong bế khứu giác lại.

Từ Linh kiểm tra, thấy nàng làm theo đúng như những gì mình nói. Từ trong giới chỉ lấy ra một viên thuốc. Đây là độc đan. Hắn không chút do dự nuốt vào. Sau khi độc dược trôi xuống bụng, Thải Khí Đan Điền phát động.

Pủm Pủm... Phẹt Phẹt Phẹt... Rừm Rừm...

Trong chốc lát, một âm thanh tế nhị vang vọng thiên khung.

Những linh thú gần đó cũng nghe thấy, lần lượt ngẩng đầu lên nhìn đến vị trí hai người. Thấy được nhân loại, hung tính đại phát, muốn khởi động thế công. Nhưng chưa kịp làm gì, tất cả đều như đồng thời trúng độc, ngã lăn ra, mắt trợn ngược trắng dã, miệng không ngừng sùi bọt mép. Cả người co giật như bị động kinh một lúc rồi triệt để bất động.

Nhìn thấy cảnh này, Từ Linh không khỏi cảm thấy run rẩy. Thông thường khi hắn ăn đan dược, Thải Khí Đan Điền lọc tạp chất từ đó đã có thể khiến người khác thối ngất. Bây giờ đổi thành độc dược, 99% là chất có hại cho cơ thể. Uy lực có thể nghĩ, chỉ cần không bịt mũi, đoán chừng Vương cấp cũng phải ôm hận.

Hạ thủ... hạ rắm hoàn tất, hắn quay sang nói.

- Xong rồi, ngươi có thể mở mắt ra.

- Lệ ca, vừa rồi là âm thanh gì...Khặc...

Lạc Tình chưa nói dứt câu, đột nhiên hai mắt trợn ngược lên trắng dã, miệng sùi bọt, cơ thể co giật run rẩy đổ gục. May mà Từ Linh kịp thời đỡ nàng mới tránh khỏi việc ngã từ trên cây xuống. Hắn lắc đầu nhìn tiểu cô nương này.

Nói rõ là ngươi mở mắt ra, đâu có nói là có thể giải phong khứu giác chứ.

Đỡ nàng dựa vào thân cây, hắn dùng linh năng giúp nàng phong bế lại khứu giác, sau đó lại đút thêm một viên giải độc đan, cuối cùng vả vài cái để kích thích ý thức của nàng.

- Ý da ý da... Đau quá... Lệ ca ngươi đang làm gì?

Dưới sự cứu giúp tận tình của Từ Linh, Lạc Tình từ từ tỉnh lại. Nang không khỏi xoa xoa hai bên má, lúc này đã sưng đỏ như hai trái cà chua. Nhìn thấy nàng không bị mất ký ức, hắn tạm thời yên tâm. Xem sức đề kháng của Tướng cấp cũng không phải để chơi.

- Ta nói là mở mắt, ngươi mở cả mũi làm gì? Trong gió có độc a.

- A... Có độc? Ngươi thả?

- Đúng.

Lạc Tình nghi ngờ nhìn hắn, lại dùng linh năng phong bế khứu giác của mình. Từ Linh gật đầu, hướng mắt xuống dưới. Nàng nhìn theo, quả nhiên dưới đất, linh thú trúng độc nằm la liệt như đã chết. Nhưng thật ra chúng vẫn còn sống, chỉ là bị hôn mê sâu.

Cái này cũng không thể trách được, khứu giác của linh thú cực kỳ linh mẫn. Nên giống như bị Debuff nhận thêm sát thương từ Thải Khí Đan Điền vậy.

- Thuốc mê sao? Chúng sẽ ngủ bao lâu?

- Ít nhất một ngày.

Hai người thấy xung quanh không còn nguy hiểm nữa, cũng nhảy xuống, đến gần Kết Nhi Thụ. Từ Linh thử nhảy lên, dễ dàng với tới Tiểu Nhi Quả. Nhưng nó giống như ảo ảnh ba chiều, bàn tay hắn trực tiếp xuyên qua không chút chướng ngại.

- Bây giờ tính sao? Không lẽ cứ chờ như vậy.

- Không còn cách nào khác. Thánh quả vốn là điêu như vậy.

Trực tiếp chạm vào không được, hai người đành ngồi chờ. Được một lúc, Từ Linh tinh ý nhận ra điều bất thường.

- Hừm... là ta bị hoa mắt hay có những quả đang cố gắng lại gần nhau vậy?

- Tiểu Nhi Quả có phân chia đực và cái. Từ trước đến giờ quả đực vẫn luôn bị quả cái thu hút. Quả đực có phần thịt thừa ra, còn quả cái bị khuyết một ít ở góc dưới.

Từ Linh “...”

Tạo hóa thật là...

Hắn thấy Tiểu Nhi Quả đực cái tập kết không đồng đều, có 3some, 4Some, 5some, 7some... Lại chợt nghĩ đến một điều.

- Lạc Tình, từ trước đến nay có phải nữ thường hái được quả đực, còn nam thường hái được quả cái đúng không?

- Ừm... Có vẻ vậy.

Nghe vậy, ánh mắt của Từ Linh nhất chuyển. Trong đầu nảy ra cái chủ ý xấu.

- Ân, ta có một cái ý tưởng to gan.

- Lệ ca ngươi có cách?

Lạc Tình tò mò, từ lúc nàng gặp nam nhân này đến giờ chưa từng thấy hắn lật xe lần nào. Không lẽ thật sự có cách khác để hái.

- Đúng.

- Hay quá, vậy chúng ta cần làm gì?

- Ân, trước tiên... Ngươi có mặc yếm ngực sao?

Đột nhiên bị hỏi như vậy, Lạc Tình cũng có chút bất ngờ. Tuy hơi xấu hổ nhưng vẫn gật đầu.

- Lệ ca ngươi xấu lắm... Ta đương nhiên là có a.

- Tốt, đưa cho ta.

Lạc Tình “???”

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.