Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôn kính cường giả.

Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

Chương 43: Tôn kính cường giả.

Hai người nhanh chóng rời khỏi địa điểm này, hướng đến đích cũ. Trên đường đi, đột nhiên Từ Linh dừng lại. Hắn phát hiện một người bị ngất ở gần đó, trạng thái giống hệt như bị trúng độc. Hai mắt trợn trắng, sùi bọt mép, thân người co giật.

- Người này... Là đệ tử của Bình Thiên Tông.

Lạc Tình căn cứ vào trang phục của người này, phán đoán ra thân phận. Bình Thiên Tông là tông môn bá đạo nhất trong thập tông ở đông vực, đám này một lời không hợp rút kiếm nói chuyện là điều bình thường.

- Xem ra hắn bị trúng độc. Lạc Tình, giúp ta lột trần hắn. Cơ hội liếm bao tốt như này không thể bỏ qua.

Nụ cười của Từ Linh dần trở nên thiếu đạo đức, Lạc Tình nghe thấy vậy mắt mèo cũng sáng lên. Xách ống tay áo lên hăm hở trợ giúp. Chưa đầy nửa phút, đệ tử Bình Thiên Tông tội nghiệp lúc này đã trần như nhộng. Vòi voi nhỏ xinh đung đưa trong gió. Lạc Tình nhìn thấy, không khỏi phì cười.

- Ha ha... vị tiểu ca đó thiên tư không được a. Nhưng chúng ta làm thế này có vẻ hơi quá quắt, dù sao cũng không có tư thù gì với hắn.

Nhưng dù sao nàng vẫn còn chút ít lương tâm, lúc này nghĩ lại không khỏi cảm thấy hơi quá tay rồi.

- Ngươi còn trẻ nên không hiểu. Chúng ta đây là đang bày tỏ lòng tôn kính đối với cường giả.

Lạc Tình “...”

Ngươi đem nhân gia lột đến cái khố cũng không còn.

Cường giả nào nhận được sự tôn trọng của ngươi, tám đời trước hẳn đã không ngừng tạo nghiệt.

Nhìn thấy ánh mắt của nàng, Từ Linh đành thở dài giải thích.

- Ngươi thử nghĩ xem, nếu như đối phương yếu đuối, thì ngươi sẽ sờ bao sao? Đương nhiên là không. Cho nên, chúng ta sờ bao hắn chính là công nhận thực lực của hắn.

Lạc Tình “...”

Cái cảm giác mâu thuẫn này là gì?

Rõ ràng là cưỡng từ đoạt lý, tại sao ta lại cảm thấy hắn nói không sai?

- Lệ ca, có chút lương tâm được không?

Từ Linh không khỏi thở dài. Hắn lấy giấy ra, loáy ngoáy vài chữ rồng rên phượng thét.

‘Bao ngươi rất mập, đa tạ’

Cuối cùng cảm thấy chưa đủ, ký thêm ‘Đinh Lỗi’.

Lạc Tình “...”

Không cứu, tâm gia hỏa này đã quá đen.

Nàng có thể tưởng tượng được tâm tình của gia hỏa tội nghiệp này lúc tỉnh dậy. Nhưng tại sao trong lòng lại có chút hưng phấn đây. Ai da, không lẽ nàng cũng xấu như vậy?

Từ Linh tròng mắt xoay chuyển, gia hỏa này hẳn là trên đường tới đây không có chút phòng bị nên mới dính chiêu ngất đi. Nghĩa là còn có rất nhiều nạn nhân... Phi! Bao mập nữa ở phạm vi xung quanh. Vậy là nhanh chóng làm một vòng càn quét, quả nhiên phát hiện thêm hơn bảy mục tiêu nữa. Nam thì lột sạch, nữ thì tốt hơn, vẫn còn để lại cho một bộ áo choàng kín.

Hai đạo tặc sau khi gây án thì nhanh chóng rời đi với một lượng lớn tiền của phi nghĩa, biến mất ở phía cuối đường chân trời.

Những nạn nhân tội nghiệp sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên là mộng bức, sau đó là xấu hổ, nhục nhã, cuối cùng là vô năng cuồng nộ. Thề rằng đời này sẽ truy sát gia hỏa Đinh Lỗi nào đó đến tận cùng góc bể.

Trong khi đó, thủ phạm đang ngồi trên cây ngắm trăng, cạn ly nước ngọt cho một hành trình đầy thành công.

...

Vài ngày sau khi chạm trán với Kết Nhi Thụ, hai người đã đến được nơi đầu tiên Thiên lão đánh dấu trên bản đồ. Chính xác mà nói, vùng đất được đánh dấu trên bản đồ. Nơi đây là một hoang mạc nóng bỏng, không có bất kỳ dấu vết của sự sống nào. Ngày cũng như đêm, nhiệt độ luôn ở mức cao nhất. Hơn nữa, càng đến gần trung tâm, nhiệt độ càng tăng nhanh.

- Lệ ca, ngươi muốn tìm thứ gì ở giữa cái địa ngục như thế này chứ?

Lạc Tình toàn thân uể oải, nàng đã uống đến chai coca thứ mười ngày trong ngày. Nếu không phải có tiên thiên thuộc tính băng, đoán chừng bây giờ đã ngã gục. Một phần cũng nhờ nguồn cung cấp đan dược tưởng chừng như vô hạn của nam nhân dưới thân nàng.

- Ta cũng không biết, nhưng có vẻ chúng ta vẫn phải đi vào sâu hơn.

- Hông muốn đâu... Ta sắp chảy nước hết rồi...

Từ Linh thì có tiên thiên nhục thân, sức chịu đựng hơn xa nàng. Nhưng không có nghĩa là dễ chịu hơn, hắn cũng phải vừa cõng Lạc Tình vừa di chuyển. Hơi lạnh từ thân thể nàng giống như một cái máy điều hòa giúp hắn giảm nhiệt vậy.

Hai người tốn hơn một ngày mới đi được đến trung tâm sa mạc, lúc này nhiệt độ cát dưới chân đã cực kỳ nóng bỏng. Da thịt thường nhân nếu chạm vào sẽ ngay lập tức bị nướng chín.

- Cái hố to này là gì?

Trước mặt cả hai là một chiếc hố sâu, rộng. Miệng hố chịu nhiệt độ khủng khiếp bị nung đỏ, không ngừng tỏa ra khí nóng khủng khiếp.

- Xem là đây rồi. Lạc Tình, ngươi ở trên này canh chừng. Ta xuống dưới xem xét.

- Ân, Lệ ca ngươi phải cẩn thận.

Từ Linh vặn lưng vài lần, khởi động nhẹ rồi hướng phía miệng hố mà đi. Nhưng được nửa đường thì đột nhiên nhớ ra, quay lại chỗ Lạc Tình. Lấy ra một bao tải lớn cùng một đống nước ngọt đủ loại.

- Suýt thì quên, đây là nước ngọt. Đây là đan dược, nếu bị thương hay thiếu linh năng thì cứ thoải mái sử dụng.

Lạc Tình cực kỳ im lặng, nàng lại một lần nữa bị sự giàu có của hắn làm á khẩu.

Nguyên cả một bao tải đan dược, bên trong đa phần đều là hàng cấp thấp. Nhưng số lượng cực nhiều, gần chục cân.

Hơn nữa phương pháp tinh luyện cực kỳ cao cấp, cơ bản là không có chút tạp chất nào. Cái này ít nhất cũng phải xuất phát từ tay Lục Phẩm luyện đan sư.

Không lẽ Lệ ca chính là luyện đan sư lục phẩm?

Suy nghĩ này làm nàng không khỏi rùng mình, Lục Phẩm đan sư chưa đầy 20 tuổi, này là bực nào đáng sợ thiên tư.

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.