Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi Tông.

Tiểu thuyết gốc · 969 chữ

Chương 63: Hồi Tông.

Bởi vì có một Quân cấp tọa trấn mai phục nên thế lực sau màn có lẽ rất tự tin sẽ bắt được toàn bộ những đệ tử chạy trốn, theo lý thuyết mà nói thì không sai. Nhưng lý thuyết cùng thực hành vĩnh viễn khác xa nhau, như và việc một cái Binh cấp vặt đầu Quân cấp thì không ai có thể tưởng tượng được. Cho nên đoạn đường ngắn ngủi còn lại cơ bản là sẽ an toàn, mọi người đều đã thả lỏng hơn, tốc độ di chuyển cũng chậm lại.

- Từ ca, xốt cuộc ngươi làm sao lại có thể chạy trốn từ tay của Quân cấp cường giả?

Lạc Tình nằm trên lưng của Từ Linh, ghé đầu hỏi. Nàng lúc này đã biết được tên thật của hắn, dù sao thì xung quanh đông người như vậy, chân danh sớm muộn gì cũng lộ. Phải biết lúc đó hai má nhỏ của nàng phùng lên như chú sóc đang dấu hạt trong má vậy, theo lời diễn đạt thì là “ta cùng ngươi ở cạnh nhau lâu như vậy, thế mà đến giờ mới chịu nói thật... Tiểu bảo bảo tổn thương”.

Câu hỏi này có lẽ là chứa nội dung mà hắn đã nghe cả trăm lần trong ngày qua. Là một thanh niên xung phong, cháu ngoan cụ Hồ thì đương nhiên là không thể nói dối.

- Ta giết hắn, tiện thể quét nốt đám truy binh.

- Ngươi hoang ngôn như thế không sợ sét đánh sao?

- Cửu Thiên Thần Lôi cũng không có khả năng chạm đến một sợi lông chân của ta.

- ...Hảo, ta chờ ngày ngươi cùng nó giao tranh.

Lạc Tình lật cho hắn một cái bạch nhãn, ngươi coi mình chạy được khỏi tay Quân cấp là ngưu rồi sao...

Ân, xác thực rất ngưu.

Nhìn nàng không tin một chút nào, hắn đành thở dài. Sinh hoạt thật khó a, đầu năm nay nói thật cũng bị coi là hoang ngôn.

Dần dần, tất cả mọi người đều có thể thấy đích đến hiện ra trong tầm mắt. Những đỉnh sơn phong của Kiếm Môn đã ở ngay trước mặt.

...

Sự kiện lần này đã gây chấn động đông vực, các tông chủ thập đại môn phái bị mai phục, không rõ sống chết. Lòng người bàng hoàng không sao kể xiết, ngoại giới mưa gió nổi lên. Kiếm Môn tình thế cũng không thể nào tốt, Tĩnh Tư Nhai đến giờ vẫn chưa quy tông, ba trong số những đường chủ đi hộ pháp cũng bặt vô âm tín. Chiến lực cao tầng lúc này cơ bản đã bốc hơi một nữa.

Ít nhất đó là cái nhìn của người khác, còn theo Từ Linh thì vấn đề không lớn. Thiên lão cái đầu chân thô này to hơn Tĩnh tông chủ rất nhiều, có hắn tọa trấn ở đây. Kiếm Môn vững như kiềng ba chân.

Nghĩ đến đây, hắn ngáp ngắn ngáp dài, quay người lấy một cái tư thế thoải mái ngủ tiếp. Kinh lịch Giới Uyên bí cảnh, sau đó bị đuổi giết khiến hắn thật sự mệt mỏi. Mặc dù hữu kinh vô hiểm, nhưng mệt mỏi là mệt mỏi.

Lúc này, Thiên lão đi vào. Thấy tư thế nằm của đồ đệ mình, khóe mắt không khỏi co rút.

- Ngươi đang làm gì?

- A... Sư phụ, ta đang ngủ.

- Tại sao trông ngươi lại như thế này?

- Tư thế này rất thoải mái a.

- Nhìn ngươi như vừa ngã từ lầu 17 xuống vậy. Đứng dậy đi...

Nghe vậy, Từ Linh bất đắc dĩ đứng dậy. Thiên lão lúc này mới nhìn kỹ hắn, tu vi không thăng tiến nhiều, không ngoài dự đoán, thân thể tiểu tử này mỗi ngày chỉ có thể hấp thu một lượng nhỏ linh năng. Hỏa chủng viên mãn, xem ra tiềm năng tiểu tử này lớn hơn hắn nghĩ. Tông Sư nhục thân, coi như không tệ. Nhớ hắn năm đó dưỡng hỏa nhảy vọt từ Tiên Thiên nhục thân đỉnh phong đến bán bộ tông sư...

Khoan... Tông Sư nhục thân!?

Vẫn là tiểu thành!?

Thiên lão tràn đầy hoài nghi nhân sinh. Đi một chuyến bí cảnh liền có Tông Sư nhục thân, còn là tiểu thành?

Có thể hiểu vì sao Thiên lão lại rung động như vậy, Tông Sư nhục thân cùng Tiên Thiên nhục thân căn bản không phải cùng một khái niệm.

Tiên Thiên nhục thân cùng lắm chỉ có thể so với Binh cấp, nhưng Tông Sư nhục thân liền không còn giống như vậy. Tuy tiểu tử này mới chỉ có tiểu thành, nhưng giao chiến với Tướng cấp đỉnh phong cũng không vấn đề. Thậm chí hậu kỳ có thể cứng đối cứng với Quân cấp, bằng vào cơ thể va chạm với thiên địa.

Hít sâu một hơi, Thiên lão nén xuống tâm tình. Xem ra hắn có thể đánh lên nước cờ nhanh hơn trước.

- Xem ra ngươi ở trong bí cảnh thu hoạch không tệ.

Từ Linh nghe vậy, nhún vai. Đưa cho Thiên lão một cái giới chỉ.

- Ân, nhiều lắm. Sư phụ ngươi tự xem, ta sợ lấy ra đem cái phòng này đánh sập.

Thiên lão trợn mắt, tiểu tử ngươi đánh giá cao chính mình. Một cái Binh cấp đi bí cảnh dành cho Tướng cấp, còn sống trở về đã không tệ. Thần thức tiện thể quét qua giới chỉ một vòng, Thiên lão lại tiếp tục mộng bức. Lại quét thêm lần nữa...

Sau khi chắc chắn rằng toàn bộ đồ bên trong là thật, hắn không khỏi quái dị nhìn Từ Linh.

- Khai thật, tiểu tử ngươi lúc nào đánh cướp một cái tiểu môn phái?

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.