Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Tin Tưởng Tỷ

Tiểu thuyết gốc · 2638 chữ

Đấy chính là nguyên do hắn không muốn đề nghị truyện kể trước khi ngủ đối với Lưu Long Luyên. Bởi vì nàng ta căn bản không hề nghe lời kiến nghị của hắn! Trước đó, Tiểu Hắc chỉ tưởng là nàng kể cho hắn mấy câu chuyện nhân nghĩa như là ngụ ngôn, hệt như trẻ lên ba mà thôi, nhưng ai ngờ nàng lại kể những quả truyện ngôn tình không thể đỡ nổi.

Nhiều khi nghe xong riết rồi hắn ám ảnh, ngủ cũng mơ thấy bản thân bị nàng chèn ép, trở một tiểu tình nhân, gọi một cái là phải đến. Vô cùng, vô cùng mệt mỏi.

Trở về hắn nằm trên giường, hai tay đắp lên bụng, còn Lưu Long Luyên giở quyển sách kia ra bắt đầu kể tệp hồi thứ chín cho hắn nghe.

Nhưng lúc nàng chuẩn bị kể thì hắn lại hỏi:

- Long Luyên tỷ à, tên Lý Vân Phong kia là ai thế?

- Hửm? Đệ hứng thú với hắn hay sao?

- Vâng, chỉ là từ khi gia nhập môn phái đến giờ, đệ chưa từng gặp tên đó khi nào cả.

- Đệ không biết cũng là tất nhiên, bởi khi đệ đến đây thì hắn đã xuất sơn hành tuần giang hồ, xây dựng danh tiếng cho mình rồi. Dạo gần đây không kèn không trống, tán gi bại sản, nên mới quay về môn phái.

- Mà đệ thấy mối quan hệ của tỷ với hắn có chút phức tạp nhỉ.

Lưu Long Luyên hắn nói xong câu đó cười hì hì, xoa nhẹ đầu hắn nói:

- Sư đệ yên tâm đi, tỷ đối với tên đó không hề có hứng thú nào đâu.

Tiểu Hắc nghe thế thì nhíu mài hỏi:

- Vậy tên đó rốt cuộc là ai thế?

- Hừmmm. Nếu đệ muốn biết thì cũng được thôi. Trước kia Lý Vân Phong cùng với tỷ là đồng môn cùng thế hệ. Tên đó nổi tiếng trăng hoa, thấy nữ nhân nào có chút nhan sắc thì tiến tới mà tán tỉnh. Trước kia cũng từng tán tỉnh tỷ.

- Vậy tỷ với hắn... Quan hệ chính là cái kia?!

Nàng búng nhẹ trán hắn một cái, nói:

- Giời, làm gì có chuyện đấy được cơ chứ. Tên ngốc đần độn không não, tay chân yếu ớt như phụ nữa kia làm gì có cửa với tỷ. So với hắn, đệ càng là hợp với khẩu vị của tỷ hơn đấy.

Dứt lời, nàng thèm thuồng liếm môi một cái. Điều này gợi nhắc đến những mảng ký ức không hay về trước kia, khiến cho da gà da vịt của Tiểu Hắc dựng đứng cảnh lên.

Hắn nói:

- Long Luyên tỷ đừng đùa chứ... Đùa như thế không vui đâu.

Nghe thế Lưu Long Luyên chỉ đáp lại bằng một nụ cười mỉm nói:

- Đệ không tin thì thôi, nhưng nó là sự thật, và hiển nhiên. Mà khi tên Lý Vân Long đó cầu hôn tỷ thì tỷ đã trực tiếp từ chối hắn, dùng một kiếm chắm phăng đi bó hoa trên tay hắn.

- Ha ha, đệ nhất định phải nhìn đấy cảnh đấy. Lý Vân Phong đó đứng dậy, mặc dù tỏa ra là mình ổn nhưng nước mắt thì cứ chảy trên mặt hắn. Khung cảnh lúc ấy thực sự có chút tức cười đấy.

Tiểu Hắc nghe xong, kêu ặc một tiếng, nói:

- Còn có chuyện đó hay sao?

- Đúng vậy. Rồi về sau vì quyết tâm có được tỷ, nên tên đàn bà kia xuất sơn, mới vào giang hồ. Sau đấy tỷ cũng xuất sơn, tìm được đệ đấy.

- ...

Hai người trò chuyện về tên Lý Vân Phong xong, thì Lưu Long Luyên bắt đầu ru ngủ Tiểu Hắc bằng cái truyện ngôn tình kia. Mặc dù nội dung của quyển ngôn tình ấy đối với hắn rất khó nghe, nhưng dưới tông giọng ấm áp, nhẹ nhàng của Lưu Long Luyên nàng, thì chả mấy chốc Tiểu Hắc đã ngáy khò khò.

Sau khi hắn ngủ, nàng đóng nhẹ cuốn sách lại, đặt nó lên đầu giường rồi nắm lấy tay hắn, thì thầm:

- Này... Đệ yêu tỷ, đệ cực kỳ yêu tỷ, trên đời này, chỉ có mình đệ yêu tỷ mà thôi, đệ không yêu ai ngoài tỷ cả. Người đệ yêu nhất chính là tỷ, sư đệ tuyệt vời của ta, chỉ có thể yêu mình tỷ. Đệ rất rất rất yêu tỷ...

Nàng nói những lời ấy như là niệm chú, rót vào tai của Tiểu Hắc hơn một canh giờ, sau đấy mới dừng lại mà thầm nói với bản thân mình:

- Cách này có thực sự có tác dụng hay không đây? Nhưng thôi, dù sao trong sách nói, cách làm liên tục cũng mười mấy tháng mới có thể thấy được kết quả mơ hồ. Mình còn mới làm chưa được một tháng nữa mà. Cũng nên thôi đi.

Thôi miên xong Tiểu Hắc, khiến cho hắn gặp lại ác mộng nhìn thấy Lưu Tiểu Mã, chạy đuổi theo mình, miệng thì liên tục gọi tình yêu ơi, tình yêu ơi, thì Lưu Long Luyên nằm lại bên cạnh hắn, khoác hai tay, ôm lấy thân thể cứng rắn chứa đầy cơ bắp của Tiểu Hắc.

Nàng nhẹ giọng nói:

- Cảm giác này... Thật ấm áp, tỷ không biết tại sao. Nhưng người duy nhất tỷ có thể thoải mái trò chuyện lại chính là đệ. Ở gần đệ, tỷ không hiểu tại sao mình lại co thể tin tưởng được đệ, mà nói ra hết những chuyện bản thân mình ấm ức trong lòng... Kỳ thực, có đệ, cuộc đời của tỷ nhẹ nhỏm hơn biết bao.

- Nên là đệ ĐỪNG BAO GIỜ RỜI XA TỶ ĐƯỢC KHÔNG? Đệ rời xa tỷ, là tỷ buồn lắm đó. Lúc đấy tỷ KHÔNG BIẾT MÌNH SẼ KIỂM SOÁT ĐƯỢC BẢN THÂN MÌNH KHÔNG NỮA.

- Tiểu Hắc à... Tỷ kỳ thực rất thích đệ, cực kỳ thích đệ, thích đệ rất nhiều. Hệt như cái cách mà đệ thích tỷ vậy. Đến một ngày hai chúng ta cùng nhau săn yêu thú, rồi bị yêu thú quay quanh, sau đấy cùng nhau chết đi... Kịch bản như thế, thật khiến cho người khác không kìm lòng được mà sung sướng mà. Hi hi ~~~

Sau đấy Lưu Long Luyên siết chặt người Tiểu Hắc, ngủ đến tận sáng hôm sau.

...

Hôm sau thức dậy, nàng dự định gọi Tiểu Hắc dậy để hai người cùng nhau đi quét sân thì đột nhiên từ bên ngoài vang lên một tiếng gõ cửa.

Lưu Long Luyên không cần bước ra mở cửa, trực tiếp nói vọng ra, hỏi:

- Lý Vân Phong, hôm nay ngươi đến đây làm cái gì mà sớm thế?

Lý Vân Phong bên ngoài cười nhạt nói:

- Lần này ta chinh là muốn giải quyết mâu thuẫn với ngươi. Mấy năm qua ngươi không xuất sơn nữa, hẳn là vì tiểu tử kia sao? Ha ha, thật đáng tiếc thay cho một người được xưng tụng là đệ nhất Lưu Hà phái, mà chỉ trốn chui trốn nhủi trong tông môn mà thôi à?

- Chuyện đấy không đến lượt ngươi, lần này ngươi đến muốn là làm cái gì?

- Như ta nói đấy thôi, ta đến đây là để.... Nói cho ngươi biết một chuyện... Ngươi biết phụ mẫu của mình hình dáng ra sao không>?

Nghe thế thì quả thực Lưu Long Luyên đã trừng mắt nhìn về phía cửa đầy sát ý, như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Vân Phong vậy.

Nàng nói:

- Sao ngươi biết?

- Chuyện đấy không quan trọng. Quan trọng là ngươi phải đáp ứng lời đề nghị của ta. Nếu trận này ta thắng, ngươi hiển nhiên sẽ trở thành nữ nhân của ta, tất nhiên đối với người tài năng như ngươi, ta nhất định sẽ không bạc đãi đâu. Tất nhiên là dù thắng hay thua, thì ta cũng đều nói cho ngươi biết về cái thông tin này, ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

Dứt lời Lý Vân Phong mỉm cười đầy đắc ý rời đi, để lại Lưu Long Luyên đứng thất thần như trời trồng ở trước cửa. Cùng lúc đó Tiểu Hắc cũng tỉnh lại. Hắn dụi dụi hai mắt, đi ra khỏi giường, theo thói quen định bước ra sân cùng với Lưu Long Luyên quét sân.

Nhưng khi bắt gặp nàng đứng lại đấy, thì hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu mà vỗ nhẹ bả vai Lưu Long Luyên, khiến nàng tỉnh khỏi suy nghĩ của mình, nói:

- Chuyện gì thế sư tỷ? Sao tỷ lại đứng đây thế?

Lưu Long Luyên khó xử lắc đầu nói:

- Không... Không có chuyện gì đâu, đúng rồi chúng ta đi quét sân đi.

Thấy nàng lảnh tránh như thế, quả thực không giống như đại sư tỷ bình thường của hắn, nên Tiểu Hắc bám lấy hai vai nàng, nhìn trừng trừng vào mắt Lưu Long Luyên, hỏi:

- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế?

Lần đầu tiên Tiểu Hắc chủ động mắt đối mắt với mình như thế, Lưu Long Luyên chưa kịp chuẩn bị, nên nàng không biến phản ứng như thế nào. Tim nàng cứ như thế đập thình thịnh, cực kỳ nhanh, cả cơ thể cũng ấm lên cảm nhận rõ, hai má ửng hồng hết cả lên.

Nàng tự thầm:

- Bàn tay sư đệ cũng thật to, khuôn mặt cũng thật là đẹp, hệt như là người bước ra từ tượng vậy, uy phong lẫm liệt, tràn dầy chí khí nam nhi... Từng hơi thở của sư đệ cũng tràn đầy sinh khí, nhiệt huyết của tuổi trẻ.

- Sư đệ... Ta còn chưa chuẩn bị gì mà.... Ah ~~~... Sư đệ, đừng nắm lấy bả vai tỷ nữa. Đệ làm như thế thì tỷ không thể nào kiểm soát được thân thể mình mất.

Nhìn thấy khuôn mặt nàng dã ra, cả người nóng rang cả lên, như người mới vừa nhúng người bên trong nước ấm xong thì Tiểu Hắc giật mình, hỏi:

- Sư tỷ... Sư tỷ có bị bệnh gì à?

Lưu Long Luyên nghe câu nói này của hắn, liền tỉnh mộng, lắc đầu bình tĩnh tâm tình của mình, nói:

- Không có gì... Chỉ là đệ có chút đ... À không, không có gì.

Lưu Long Luyên định khen Tiểu Hắc ở góc cận cảnh rất đẹp trai, nhưng nghĩ lại ngữ cảnh có chút không hợp lý, nên rút lại lời nói kia.

Tiểu Hắc cảm thấy khó hiểu khi nhìn thấy Lưu Long Luyên nói như thế, cố gắng gặn hỏi:

- Chuyện gì thực sự xảy ra thế sư tỷ...?

Bình tĩnh lại tâm tình, kiềm chế con thú bên trong không nhảy xổng ra khỏi người thì Lưu Long Luyên lại bày ra một bộ dáng vô cùng khó xử, phân vân không biết có nên nói hay không?

Nàng nhỏ giọng nói:

- Chuyện này... Vẫn là thôi đi.

Nhìn thấy biểu cảm này, Tiểu Hắc đã đoán được có chuyện không hay xảy ra với nàng, nên chạy vội đi đến cái bình nước, rót cho nàng một chút, nói:

- Sư tỷ uống nước đi, uống nước khiến cho tinh thần minh mẫn đấy.

Cầm lấy cốc nước của sư đệ đưa cho mình, Lưu Long Luyên lại bắt đầu tự thầm nói một mình:

- Cốc nước của sư đệ... Ẩn giấu hơi thở của sư đệ bên trong... Mình... Mình.... Mình kỳ thực.... Có thể uống nó sao?

Nhìn cốc nước mà nàng nuốt nhẹ nước bọt, do dự mãi mới có thể đưa nốc một hơi cạn sạch.

Hai mắt nàng nở to, miệng cười toe toét, khuôn mặt ngước lên trời biểu thị cho một việc vô cùng thỏa mãn.

Nàng nói:

- Đã quá.... Sư đệ, đây là thánh thủy gì vậy?

Tiểu Hắc nghe nói như thế thì mặt đần hết cả ra, hắn nói:

- Thì là... Nước bình thường mà thôi. Nước mưa đun lên? Hay là nước lấy từ suối... Chắc là như thế.

Nàng nghe thế thì mỉm cười, bước tớ, nắm lây Tiểu Hắc, nhẹ giọng nói:

- May mốt có thể lấy cho tỷ nước này được không. Do, chính, tay, đệ, lấy, ấy!

Tiểu Hắc giật cốc lại từ trên tay Lưu Long Luyên, nói:

- Long Luyên tỷ hôm nay lạ quá rồi đấy. Rồi rốt cuộc có chuyện gì?

Nghe thế Lưu Long Luyên nhẹ nhàng mỉm cười một cái đầy ẩn ý, ngồi xuống dưới ghế nói:

- Không biết chuyện nay tỷ có nên nói với ai không? Nhưng riêng đệ thì được.

- Hít... Hà.... Đây là chuyện về thân thế của tỷ.

- Thân thế của tỷ? Không phải trước kia tỷ là cô nhi được nhận nuôi hay sao?

Lưu Long Luyên nghe thế thở dài nói:

- Đúng là như vậy, nhưng cũng vì nguyên nhân đó mà khiến tỷ tò mò mãi không thôi. Lần này tên Lý Vân Phong kia biết một chút tin tức về bọn họ... Tỷ kỳ thực không biết phải nên đối phó ra làm sao.

Nghe xong, Tiểu Hắc lại bày ra một bộ dạng cực kỳ đáng tin cậy. Hắn bắt lấy hai tay nàng, siết chặt, niềm nở nói:

- Chuyện tốt như thế thì tỷ phải cố gắng nắm bắt chứ. Dù chưa từng gặp qua, cũng chưa từng biến đến nhau, nhưng bọn họ cũng là máu mủ của tỷ, là đáng sinh thành. Thân là con cái của bọn họ, đệ nghĩ tỷ nên có quyền được biết phụ mẫu thân sinh của mình.

Được lời động viện của sư đệ, hai má nàng thoáng có chút ửng hồn, đôi mắt lại trở nên dịu dàng yểu điệu nhìn hứa một cái, nói:

- Đa tạ... Sư đệ... Đệ quả nhiên là người tỷ có thể tin tưởng được.

Thấy được khuôn mặt an tâm này của Lưu Long Luyên, trong lòng Tiểu Hắc cũng vui vẻ lên không ít. Mặc dù nàng nhiều lúc dọa hắn sợ đái ra trong quần, nhưng kỳ thực sâu trong thâm tâm của Tiểu Hắc đã coi nàng hệt như là một người thân chân chính của mình. Một thứ tình cảm còn vượt xa cả tình cảm máu mủ đơn thuần.

Bất chợt âm thanh hệ thống nặng nề vang lên:

"Xác định tân đồng minh, Lưu Long Luyên. Từ nay về sau, tất cả những đòn đánh của ký chủ đều không thể tổn thương nàng ta được. Và độ tín nhiệm, tin tưởng của Lưu Long Luyên đối với ký chủ đã là cao nhất, hoàn toàn không thể xảy ra chuyện bị phản bội đâm sau lưng"

Không những hệ thống ban cho hắn một điều kinh hỉ, mà Lưu Long Luyên cũng ban cho hắn một cái điều cũng vui không kém. Nàng ôm lấy đầu Tiểu Hắc, kéo xuống, rồi đưa bờ môi đỏ hông mền mại của mình, đặt nhẹ lên trán hắn một cái, để lại một giấu son đỏ, rồi nhìn hắn với ánh mắt đầy trìu mến, ấp áp, nói:

- Cám, ơn, đệ.

Chứng kiến một cảnh này, không hiểu sao tim của Tiểu hắc lại giao động mạnh, rõ ràng là theo nàng mấy năm, cái căn bệnh thấy mỹ nữ của hắn phải được chữa đứt rồi chứ? Sao bây giờ lại phát bện nữa rồi.

Hắn thỏ thẻ nói:

- Không có gì....

Lần đầu tiên thấy hắn ngại ngùng, đến mức cả mặt đỏ chót như quả cà chua, Lưu Long Luyên không thể nhịn được mà cười duyên một cái nói:

- Không ngờ sư đệ tinh nghịch của tỷ cũng có ngày bày ra một bộ dáng như thế này.

Bạn đang đọc Ta Được Vô Số Nữ Yandere Theo Đuổi sáng tác bởi DieuHuynhThitLongNu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DieuHuynhThitLongNu
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.