Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toàn Bộ Chó Chết Sạch

Phiên bản Dịch · 1738 chữ

"Ngươi hấp thụ sức mạnh từ cái chết, đạt được 1 điểm thuộc tính chưa phân phối!"

"Ngươi sẽ được hồi sinh sau 3 giây!"

. . . . . .

Thân thể rách nát của Tống Thạch biến mất, khôi phục thành bộ dáng không hao tổn gì dưới gầm giường.

Tống Thạch mở to mắt, hai tròng mắt sáng ngời, thêm một phần khí chất, thoạt nhìn siêu phàm thoát tục, ẩn chứa biến ảo khôn lường.

Nếu có cường giả ở đây, có thể nhìn ra Tống Thạch đang ở trạng thái đạo tâm trong sáng.

Dưới trạng thái này, đầu óc cực kỳ bình tĩnh, có lối suy nghĩ linh hoạt không bị vây hãm, ý niệm trong sáng, tu luyện làm ít công to.

Trạng thái này cùng thể chất không có quan hệ nhiều, mà cùng với ngộ tính mỗi cá nhân và cảnh giới tâm linh có liên quan, có người do trời sinh, cũng có người đạt tới do thông qua đặc thù tu luyện.

Ở trình độ nào đó, người có đạo tâm trong sáng so với người có linh căn còn đặc biệt hơn, bất kể tu luyện cái gì đều rất lợi hại, mặc dù không có linh căn nhưng trên con đường tu luyện võ đạo cũng sẽ đạt được thành công lớn.

Dưới trạng thái suy nghĩ linh hoạt này, trong đầu Tống Thạch hiện lên ánh sáng hỏa thạch, những nghi hoặc lúc trước nhanh chóng được giải quyết.

"Ta hiểu rồi, công pháp này căn bản không thể vận chuyển chu thiên quá nhanh, nếu không sẽ bị quá tải, kinh mạch khẳng định không chịu nổi!"

Tống Thạch cười nói, hắn cuối cùng đã hiểu được mấu chốt nhất của võ học.

Hắn là kẻ không có nền tảng võ học, đổi mười lần tử vong, đã ngộ ra đạo lý tu luyện.

Tất cả đều là dùng mạng đổi về!

"Thất thiếu gia, người không sao chứ?"

Gia đinh gác đêm hỏi, cùng với tiếng ngáp dài.

Hắn hơi khó hiểu, vị thiếu gia này ban đêm không ngủ được à, sao lại cứ làm ầm ĩ thế.

"Không có việc gì, đụng phải giường ."

Tống Thạch nhìn thoáng qua bên ngoài, trời rất nhanh đã tờ mờ sáng.

Dưới trạng thái tu luyện, thời gian trôi qua thật nhanh.

Hắn vội rèn sắt khi còn nóng, lại ngồi xếp bằng tu luyện.

Hắn cộng mười điểm ngộ tính vào thiên phú Đạo tâm trong sáng, kết hợp với tinh thần lực cường đại, suy nghĩ của hắn cực kỳ minh mẫn, cảm giác chân khí trong cơ thể trở nên dễ dàng sai sử vô cùng.

Lần này hiểu được đạo lý mới, hắn thả chậm tốc độ vận chuyển chân khí, làm đâu chắc đấy.

Luồng khí trắng không ngừng ra vào ở lỗ mũi, trán Tống Thạch đã ướt đẫm nước, thoạt nhìn có chút thần kỳ.

Hai tay của hắn đỏ lên cả mảng, chân khí cương mãnh di chuyển trong đó không ngừng rèn luyện hai tay.

Tình hình tu luyện hoàn toàn ổn định.

Sau khi có thêm nhiều kinh nghiệm, nếu Tống Thạch cảm giác được kinh mạch không chịu nổi, hoặc là chân khí có dấu hiệu không khống chế được liền dừng lại.

Từ lúc đó không phát sinh thêm vấn đề gì.

Theo từng chu thiên vận hành,chân khí trong đan điền của hắn càng ngày càng hùng hậu, hai tay cũng chuyển sang màu đồng cổ.

Đây là dấu hiệu Thiết Sa Chưởng sắp đạt được chút thành tựu.

Nếu Đới Đẩu còn sống, nhìn thấy trạng thái hiện giờ của Tống Thạch chắc chắn phải nghẹn họng nhìn trân trối.

Tiến độ tu luyện của Tống thạch trong một đêm tương đương với sơ kỳ võ giả bình thương tu luyện trong hai tháng, dù thiên phú cao siêu cũng phải một tháng mới được như vậy.

Khi mặt trời lên cao, Tống Thạch cũng chết đủ số lần, hắn đã vận chuyển được sáu mươi tám chu thiên.

Hắn cảm nhận được trong đan điền đã ngưng tụ được một sức mạnh bá đạo, nếu phóng xuất ra, không biết có thể bóp vỡ tảng đá không chứ đánh nát mảnh gỗ hẳn là không thành vấn đề.

Mở to mắt, miệng hắn phun ra một hơi khí nóng, duy trì tận một trượng mới chậm rãi tản đi.

Bên ngoài im lặng khác thường, ánh nắng tươi sáng, làm cho trong lòng Tống Thạch càng thêm yên tĩnh.

Hắn nhìn thoáng qua cây táo trụi lủi trong sân, tinh quang trong mắt lấp lánh.

Đưa tay ra quan sát tỉ mỉ, hắn phát hiện làn da trở nên đỏ hơn một phần, cũng càng thêm tinh tế.

"Thiết Sa Chưởng tu luyện đại thành, có thể tay không tiếp binh khí, lại phối hợp cùng Tiêu Dao thủ, uy lực chắc chắn không tồi."

Hắn lảm nhảm , lực chú ý rời khỏi việc luyện công.

Mở ra giao diện hệ thống xem một chút.

Chủng tộc: nhân tộc

Tinh thần: 28.0

Thể chất: 29.1

Ngộ tính: 21.4

Thiên phú: hỏa linh căn, thần lực trời sinh, đạo tâm trong sáng

Năng lực: Thiết Sa Chưởng ( nhập môn )

Năng lượng: dương khí 37, chân khí 4

Điểm thuộc tính chưa phân phối: 7

Cơ hội rút thưởng: 0

Thể chất lại tăng thêm 0.5 rồi, lần này do chính mình tu luyện ra cảm giác rất là khác biệt.

"A, năng lượng của ta có thêm chân khí rồi, xem ra nó không cùng một loại năng lượng với dương khí."

Hắn phát hiện thêm một số liệu mới, có hơi bất ngờ một chút.

"Có lẽ dương khí này chính là để tu luyện tiên thiên chi khí, có liên quan đến việc tu tiên, ta tu luyện nội công của Thiết Sa Chưởng là luyện hóa tinh khí trong thể chất cơ thể, thuộc loại năng lượng mới."

Tống Thạch có chút đăm chiêu, "Nếu như vậy thì luyện võ cùng tu tiên có thể tiền hành song song, chỉ cần hai lực lượng không ở cùng một đan điền là được."

Hắn lúc trước còn sợ luyện võ sẽ ảnh hưởng đến tiến độ tu tiên, hiện giờ xem ra không phải, có thể đồng thời luyện cả hai, có lẽ còn có thể hỗ trợ cho nhau.

Mới nghĩ đến đây hắn đã bị quỷ đói nhập rồi.

"Chắc chắn là do luyện công tiêu hao quá nhiều tinh khí đấy. . . . . ."

Tống Thạch nói thầm, gọi người ngoài cửa: "Tiểu Mai, chuẩn bị rửa mặt!"

"Vâng, thiếu gia."

Tiểu mai đáp lại giòn tan, rất nhanh bưng một cái chậu bạc tiến vào.

Nha đầu kia mặc váy dài trắng thuần, đang độ tuổi dậy thì, bộ dạng thủy linh, đặc biệt là đôi mắt to ngập nước kia, mang theo một cỗ linh khí, nhìn rất đẹp, nhưng mà mệnh không tốt, từ nhỏ đã bị cha bán vào làm nha hoàn cho Tống gia.

Tống Thạch đối với cỏ non không có hứng thú, sắc mặt bình thản đi qua rửa mặt qua loa, liền bắt đầu ăn điểm tâm.

Mặc dù cố gắng kìm chế sức ăn, hắn vẫn làm cho Tiểu Mai phải mang thêm vài lần thịt lên, khiến nha đầu kia trợn mắt há hốc mồm.

Nàng thỉnh thoảng lén lút nhìn bụng thiếu gia, phát hiện cũng không phồng to lên, càng chẳng hiểu vì sao.

Tống Thạch ho khan một tiếng, phá vỡ im lặng: "Đại Thông Minh đâu, mặt trời lên cao tám sào rồi còn chưa thấy hắn thế?"

Tiểu Mai phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi:"Lưu ca bị kêu đi xử lý công việc rồi ạ , nghe nói tối hôm qua chó trong nhà toàn bộ đều đã chết hết. . . . . ."

"Cái gì!"

Tống Thạch sửng sốt, khó trách buổi sáng im lặng như vậy, một tiếng chó sủa cũng không có.

"Chết toàn bộ thật đấy, ta nhìn lén thấy một con chó thất khiếu đổ máu chết, thật đáng sợ."

Tiểu Mai nói xong còn vô thức nắm thật chặt tay áo.

"chết một con chó thì không sao, đằng này chết nhiều như vậy. . . . . ."

Tống Thạch nghĩ đến tối hôm qua chó sủa điên cuồng, có lẽ là có thứ gì đó không sạch sẽ rồi.

Đầu tiên là bản thân gặp quỷ ngay trên giường, rồi chết một lão gác cổng, ban sáng còn chết một hộ vệ rất có bản lĩnh cùng với một hòa thượng.

Hôm nay lại chết hết chó, kiểu gì cũng thấy trong Tống gia có thứ dơ bẩn gì đó đang quấy phá .

Không, có khi không đơn giản chỉ là thứ dơ bẩn gì đó đâu.

"Cây to đón gió, Tống gia giàu sang phú quý, loạn thế lại sắp buông xuống, e là sẽ đứng mũi chịu sào."

Tống Thạch nhíu mày nghĩ, sinh sống trong gia tộc này, được hưởng thụ mười mấy năm cuộc sống sung sướng giàu sang, cho dù không có cảm tình cũng có cảm kích, hắn tất nhiên không muốn Tống gia bị thứ gì đó làm cho tan cửa nát nhà.

Nhưng mà hiện giờ thực lực của hắn không đủ, ngay cả đối phó với Đới Đẩu – một kẻ vừa mới biến thành cương thi đã rất khó khăn, vẫn nên đi từng bước tính từng bước vậy.

"Đại phòng bên kia vừa mới bị chết nhiều như vậy, nghe nói có nha hoàn còn điên rồi."

Tiểu Mai kể hết những chuyện mình biết cho hắn.

"Hửm? lại là đại phòng."

Tống Thạch không khỏi nhớ tới lời nói của nữ quỷ khi cầu xin hắn tha mạng.

"đúng vậy, thật là tà môn, tối hôm trước cũng là đại phòng gặp chuyện không may."

Tiểu Mai gật đầu, "Nghe nói bọn họ đem tất cả xác chó tập trung ở diễn võ trường, chuẩn bị hỏa thiêu toàn bộ."

"Dẫn ta qua đó xem sao."

Chuyện này có liên quan đến bản thân nên Tống Thạch chuẩn bị điều tra thử một phen.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Cũng có thể an toàn chịu chết một cách khoa học.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.