Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng Lẽ Thiếu Gia Bị Quỷ Ám Sao

Phiên bản Dịch · 1748 chữ

Chó đã chết bỗng dưng sống lại cắn người là chuyện tình lớn nhất Tống phủ, làm lòng người hoang mang sợ hãi, phiền toái nhất là tin tức vẫn bị truyền ra ngoài, khiến cả Cẩm Tú Thành nghị luận sôi nổi.

"Tống gia lần này dính phải phiền toái rồi, có lẽ bị thứ không sạch sẽ gì đó theo dõi đấy."

"Nghe đã thấy sợ rồi, chó đã chết mà còn có thể sống lại cắn chết người."

"Hừ, Tống gia mấy năm nay vi phú bất nhân, ắt phải chịu tai họa này."

"Tống gia sắp sụp rồi!"

Mọi người phần lớn đều mang bộ dáng xem kịch, vui sướng khi người khác gặp họa, chỉ có một bộ phận có quan hệ gần gũi với Tống gia lo lắng mình cũng bị thứ dơ bẩn bám theo, bắt đầu phân rõ giới hạn cùng Tống Gia.

Những nhân vật chủ chốt của Tống gia sứt đầu mẻ trán, bôn tẩu khắp nơi nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.

Mà không quyền thế gì như Tống Thạch thật mừng rỡ thanh nhàn, ngồi trong sân viện của mình điều khí, trong cơ thể khí huyết vững vàng vận hành, yên tĩnh tựa như không có hô hấp.

Trên thực tế, hơi thở của hắn ngân nga vững vàng, tốc độ hô hấp rất chậm mới có trạng thái này.

Đại Thông Minh ngồi một bên ngơ ngác nhìn vị thiếu gia này tiến vào trạng thái cực nhanh.

Hắn vừa nói ra bí quyết, Tống Thạch đã điều chỉnh xong hơi thở, tựa như một vị lão đạo ngồi xếp bằng, cả người mang theo khí chất kỳ ảo xuất trần.

Điều này làm cho người ta có ảo giác rằng Tống Thạch vốn không phải kẻ chơi bời lêu lổng mà là người đã tu luyện thành công, cùng với độ tuổi và thân phận này rất chi là không hợp.

"Làm thế nào vậy, cho dù là ta khi điều khí cũng không thể trơn tru hoàn mỹ như vậy!"

Đại Thông Minh mờ mịt, đây có phải là phương pháp chính hắn dạy không hay vẫn là vị thiếu gia này quá lợi hại?

Trước đây hắn đả tọa điều khí, lúc thì hai chân phát cương, lúc thì suy nghĩ bị loạn, chỗ nào có thể kỳ ảo im lặng đến thế này?

Nghĩ đến Tống Thạch từng nói chính mình được tiên nhân nhìn trúng, hắn cả người run rẩy.

Chẳng lẽ thiếu gia nói thật?

Hay là thiếu gia có tiên căn, được tiên nhân để mắt, tặng cho tiên pháp gì đó?

"Thế nào? Ta điều khí như vậy được chưa?"

Tống Thạch mở to mắt, ánh mắt trong suốt mà sáng ngời, tựa như trẻ con mới sinh.

"Khụ, thiếu gia người chắc chắn là thiên tài tu luyện rồi, đạt tiêu chuẩn dễ như trở bàn tay."

Đại Thông Minh xấu hổ cười, hắn còn tưởng Tống Thạch không ngồi yên được đâu, lúc đó hắn sẽ khuyên đối phương dừng việc tu luyện, xem ra là tính sai rồi!

"Nếu không có vấn đề gì thì dạy ta nội công tâm pháp đi, công phu của ngươi có thể dạy cho ta được không?"

Tống Thạch nghĩ tu luyện một môn công phu mới,lại có thể tẩu hỏa nhập ma, có thể kiếm thêm một ít ngộ tính.

"Có thể chứ."

Đại Thông Minh ngượng ngùng nói: "nhưng mà công phu của ta cũng không dễ tu luyện, phải bảo trì một thân đồng tử, thiếu gia ngươi này. . . . . ."

Tống Thạch hiểu được ý của Đại Thông Minh, đây là nói hắn đã sớm hư thân .

Hắn không để bụng: "Vì sao phải bảo trì thân đồng tử?"

"để duy trì dương khí, đây chính là tiên thiên chi khí, cực kỳ trân quý."

Đại Thông Minh trả lời, thần sắc cảm thán: "Ta vì duy trì thuần dương khí này, đã muốn bảo trì ba mươi sáu năm đồng tử,thủ thân như ngọc, haizz, nói ra liền muốn gớt nước mắt, nếu có thể chọn làm lại, năm đó ta sẽ không tu luyện môn võ công thích hợp với đám hòa thượng như này."

Tống Thạch có chút đăm chiêu, nếu một hơi thuần dương khí là 1, hắn hiện tại có đến mấy chục hơi đấy, theo lý thuyết có thể tu luyện.

"Nếu không còn thân đồng tử thì tu luyện công phu của ngươi như thế nào?"

Tống Thạch tò mò.

"Tốc độ phải chậm rãi, hơn nữa dễ bị dục hỏa đốt người, tẩu hỏa nhập ma!"

Đại Thông Minh thở dài: "Thiếu gia lần sau đi Yêu Nguyệt Lâu, đừng bắt lão Lưu ta tìm cô nương nữa mà, lão Lưu ta không được đâu, vạn nhất thất thân, vài chục năm kiên trì sẽ tan thành mây khói ngay."

Tống Thạch rất chi vừa lòng, dễ bị tẩu hỏa nhập ma là tốt rồi, hắn rất có hứng thú nói: "Ta biết rồi, hiện tại ngươi dạy ta đi."

"(⊙o⊙) gì?"

Đại Thông Minh trừng mắt, vẻ mặt mộng bức, đã hiểu hắn nói gì sao còn muốn học?

"Chậm rãi học không sao cả, về phần dục hỏa đốt người, ta đi tìm Tuyết Nhi giải quyết, tẩu hỏa nhập ma? Không đến mức đó đâu."

Tống Thạch rất muốn nói hắn chính là vì tẩu hỏa nhập ma mà đến.

"Thiếu gia, luyện công này không phải trò đùa đâu, mạng chỉ có một cái, nếu không thì chúng ta đổi môn công phu khác nhé"

"Không, ta học công phu của ngươi!"

Tống Thạch thúc giục: "Đừng lảm nhảm nữa, đem nội công tâm pháp dạy cho ta mau."

"Không dạy đâu!"

Đại Thông Minh nhất quyết xoay đầu đi: "Ta không thể hại thiếu gia."

Tống Thạch lộ ra vẻ thưởng thức, mỉm cười nói: "Ngươi coi như có nguyên tắc, nhưng mà tình trạng của ta là đặc thù, ngươi không cần lo lắng ta xảy ra vấn đề."

"Thiếu gia cũng đừng lừa dối lão Lưu ta, ngươi học công phu khác an toàn hơn thì có thể, Bàn Nhược công của ta nhất quyết không được."

Đại Thông Minh kiên định đến cùng.

Oành!

Giây tiếp theo, hắn bị Tống Thạch một chưởng đánh bay ra ngoài, từ trung tâm đài bay lên không ba trượng, nện vào tường vây, sau đó chậm rãi rơi xuống.

Chỗ ngực hắn có thêm một dấu ấn hình bàn tay, quần áo rách nát.

"Đại Thông Minh, ngươi là một hộ vệ không tồi, cũng là người rất có chính kiến, ta cực kỳ thưởng thức ngươi, nhưng ta hiện tại đã không giống trước kia, đã ở cương vị mới , hôm nay, công phu này của ngươi ta nhất định phải học được."

Tống Thạch chắp tay sau lưng, dường như không có việc gì nhìn Đại Thông Minh: "Hiện tại ngươi thấy ta có đủ tư cách chưa?"

"Thiếu gia. . . . . . Sao ngươi có khí lực lớn đến vậy?"

Trên người Đại Thông Minh hiện lên một dòng khí vô hình, ánh mắt lóe lên, trên lồm cồm bò từ dưới đất dậy, nhìn Tống Thạch như người xa lạ: "Hay là người bị quỷ bám thân?"

Ăn rất nhiều, hành vi quái dị, còn đột nhiên khỏe vô cùng, chắc chắn không phải do hắn nghĩ nhiều đâu?

"Bám cái đầu ngươi, lão tử đã bảo là được tiên nhân coi trọng mà lại, khí lực này là nhờ ăn thuốc tăng lực đấy, tìm ngươi học võ là để khai phá triệt để lực lượng này!"

Tống Thạch tức giận nói: "Nếu mà ngươi không phải cận thân hộ vệ của ta, nhân phẩm cũng không tệ thì ta còn lâu mới nói cho ngươi biết việc này."

Đại Thông Minh cẩn thận đánh giá Tống Thạch, ngữ khí hay tính cách vẫn là Tống Thạch trước kia, cũng không giống quỷ bám thân, thở dài nhẹ nhõm một hơi"À, thiếu gia lại gặp tiên nhân?"

"Nếu không thì ngươi giải thích xem vì sao vừa rồi ta có thể đánh ngươi một chưởng như vậy được?"

Tống Thạch lấy ra một quyển trục ném cho Đại Thông Minh: "Đây là Thiết Sa Chưởng của Đới Đẩu, ngươi hẳn là đã nghe nói rồi nhỉ?"

Đại Thông Minh nhìn thoáng qua, kinh ngạc nói: "Cái gì, truyền thừa của hắn sao lại ở trên người Thiếu gia?"

"Cùng tiên nhân có quan hệ, ngươi không phải nói muốn giết thử người tu tiên sao, có muốn ta giới thiệu giúp ngươi một chút không?"

Tống Thạch chế nhạo.

"Khụ, chúng ta không oán không thù, hắn còn là ân nhân của thiếu gia ngươi, ta sao lại có thể hô đánh hô giết được."

Đại Thông Minh ho khan một tiếng, có thể ngày một ngày hai đã đem vị thiếu gia văn nhược thư sinh này biến thành người có sức lực vô cùng lớn thì vị tiên nhân kia tuyệt đối không đơn giản, chắc chắn không phải người mà hắn có thể tiếp chiêu.

Hắn hiếu kỳ nói: "Chẳng lẽ thiếu gia có tiên căn thật à?"

"Chứ sao nữa?"

"Đúng rồi, không có tiên căn rất khó để lọt vào mắt đám người kia đấy."

Đại Thông Minh hâm mộ nói: "Chúc mừng thiếu gia, có tiên căn, sau này sẽ có cơ may đạt được trường sinh bất lão."

"Tiên nhân chỉ cho ta tiên duyên, lại có việc vội vàng rời đi, cũng không cung cấp tiên pháp, hiện giờ gia tộc gặp phải phiền toái, ta cần công phu hộ thân, nhưng để nhiều người biết không tốt lắm, ngươi chắc sẽ hiểu nhỉ?"

Tống Thạch vắt hết cả não để lừa dối con hàng này, hợp lý hóa mọi thứ xung quanh.

"Thiếu gia đã có tiên duyên, tất nhiên không thể chiếu theo yêu cầu của người bình thường được, Bàn Nhược công có thể dạy cho thiếu gia, nhưng thiếu gia phải cam đoan trong lúc tu luyện để lão Lưu ta canh giữ bên cạnh, tránh cho tu luyện chệch hướng, dù sao tu tiên và luyện võ vẫn không giống nhau."

Đại Thông Minh thức thời thoái nhượng, hắn cũng muốn nhìn xem Tống Thạch đến tột cùng thay đổi lớn như thế nào.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.