Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Luyện Thành Công Dẫn Khí Nhập Thể

Phiên bản Dịch · 1746 chữ

Chờ đã, người tu tiên bây giờ đều low thế này à, chạy tới thanh lâu tiếp khách? Xung quanh người chả có chút tiên khí nào.

Phát hiện Tống Thạch đang dùng ánh mắt như chó Husky nhìn mình, Liễu Như Tuyết tuy rằng không biết chó Husky nhưng cũng hiểu đây là ánh mắt hoài nghi chính mình.

Nàng cười đỏ mặt, phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn Tống Thạch: "Công tử cho là người tu tiên đều tránh ở thâm sơn cùng cốc, thoát ly thế tục sao? Quả thật cũng có một số như vậy, nhưng ta không phải loại này!"

Gió mát tản đi, nàng nhẹ nhàng mềm mại hạ xuống, sáp vào lòng Tống Thạch mị nhãn như tơ nói: "Môn phái của chúng ta là phải xuống hồng trần lịch lãm, tìm kiếm giá trị của bản thân, mà hiện tại ta đã tìm được rồi!"

Tống Thạch giật mình, xem ra chuyện mình có linh căn đã bị Liễu Như Tuyết phát hiện rồi, đây chẳng phải là muốn làm đạo lữ song túc song phi cùng hắn sao?

"Công tử có nguyện ý song tu cùng Tuyết Nhi không?"

Liễu Như Tuyết phả khí như lan, bộ dáng mặc người định đoạt, nam nhân bình thường sao có thể cự tuyệt được.

Càng đừng nói đến Tống Thạch vốn đã nghĩ đến việc tu tiên, hắn ánh mắt lửa nóng nói: "Tuyết Nhi nguyện ý dẫn ta nhập tiên môn, bản công tử tự nhiên vui lòng mà đến!"

"Công tử về sau chính là đạo lữ của Tuyết Nhi từ nay về sau, Tuyết Nhi sẽ không tiếp thu bất kỳ nam tử nào khác."

Liễu Như Tuyết ôn nhu như nước nói xong, trong lòng bổ sung một câu: "Trước khi hút hết được tinh nguyên của ngươi."

"Tốt lắm, nhưng mà ta cũng không cam đoan sẽ không tìm nữ tử khác đâu."

Tống Thạch chế nhạo cười.

"Không được, chúng ta là đạo lữ, không thể có thêm người thứ ba, nếu không sẽ ô nhiễm âm dương khí của chúng ta, làm cho tu vi khó mà tăng lên."

Liễu Như Tuyết lắc đầu, trừ khi tu luyện công pháp đại thành, bọn ta không thể có nhiều lô đỉnh chứ đừng nói là Tống Thạch .

"Theo ý của nàng thì nàng đang tu luyện công pháp thích hợp nam nữ đồng tu?"

Tống Thạch hơi hoài nghi, cảm giác nữ nhân này cùng với tông môn của nàng rất giống Hợp Hoan Tông.

"Đúng vậy, Nhật Nguyệt Đồng Huy đại pháp của tông môn chúng ta chính là tiên pháp song tu nổi danh của tu tiên giới, chúng ta là đệ tử tất nhiên cũng tu luyện công pháp như vậy."

Liễu Như Tuyết ngón tay linh hoạt chạy trên người Tống Thạch: "Chuyện tiếp theo đây chỉ có hai người chúng ta cùng biết thôi, không thích hợp nói cho người thứ ba."

"Nàng nói xem!"

Tống Thạch lộ ra vẻ chờ mong.

"Công tử là con cháu hào môn, hẳn là cũng biết chút ít bối cảnh đằng sau Yêu Nguyệt Lâu không đơn giản rồi đúng không?"

"Phải."

"So với công tử nghĩ còn không đơn giản hơn, ngoại trừ quan to hiển quý của Đại Kiền triều, tam giáo cửu lưu có liên hệ rất sâu, mấu chốt là sau lưng có Yêu Nguyệt Cung môn phái đỉnh cấp của Đại Kiền tu tiên giới, mỗi một thành thị đều có Yêu Nguyệt Lâu, đều là nơi để đệ tử mới nhập môn chúng ta rèn luyện."

Tống Thạch giật mình, thế mà hẳn cả một tông môn lớn,hắn còn tưởng chỉ là một tiểu môn phái đấy.

Hắn nhịn không được hỏi: "Ta đây có thể gia nhập tông môn không?"

Hiện giờ căn bản không tiếp xúc được người tu tiên, Tống Thạch tự nhiên phải nắm bắt được cơ hội này.

"Tạm thời không thể."

Liễu Như Tuyết lắc đầu, "nhưng công tử có thể trở thành đạo lữ của ta, chỉ cần tu vi đủ, lại thông qua khảo hạch của tông môn, ta sẽ giới thiệu để công tử tiến nhập tông môn."

"Nói vậy nghĩa là ta không có cơ hội tu luyện tiên pháp?"

Tống Thạch tiếc nuối, không thể vào tông môn, kế tiếp muốn tiếp xúc với người tu tiên phỏng chừng chỉ có thể thông qua nữ nhân này .

Xem ra vẫn là đi chịu chết, mau chóng rút được công pháp từ hệ thống rút thưởng, không thể trông cậy vào người khác.

"Có Tuyết Nhi ở đây công tử đương nhiên là có cơ hội."

Tuyết Nhi thản nhiên cười, khuynh quốc khuynh thành.

"Ta trả một cái giá rất lớn để đổi cho ngươi một bộ tu tiên công pháp đấy, công tử nên nghĩ biện pháp hồi báo người ta nha."

Nàng đem mình dính sát vào Tống Thạch, mị hoặc nói: "Công tử phải thường xuyên lại đây, để cho nhân gia ta thải bổ tu luyện, nâng cao tu vi mới được, cũng là để phụng dưỡng ngược lại công tử ngươi."

Tống Thạch không chút do dự gật đầu: "Không thành vấn đề, đưa công pháp cho ta, sau này mỗi ngày ta đều đến."

Liễu Như Tuyết cười khanh khách lùi ra, từ trong quần áo mỏng manh xuất ra một quyển sách nhỏ màu vàng, cùng một tờ giấy: "Công tử là hỏa linh căn, công pháp tu tiên này gọi là Luyện Dương Quyết, rất thích hợp với công tử, lại còn dễ học, để thiếp thân chỉ dẫn công tử nhập môn."

Tống Thạch tò mò nhận lấy, lật mở ra xem.

Hắn phát hiện phương pháp vận công của Luyện Dương Quyết với Thiết Sa Chưởng và Bàn Nhược Công có điểm tương đồng nhưng phức tạp hơn mà thôi.

Lộ tuyến vận công của công pháp này cũng từ ngoại đến nội giống như tâm pháp công pháp luyện tinh hóa khí trong võ học.

Trình tự công pháp chia làm chín tầng, chắc là tương đương với luyện khí tầng một tới luyện khí tầng chín.

Hắn trong lòng nở hoa.

Cuối cùng cũng kiếm được tu tiên công pháp , không uổng phí thể lực cùng tinh lực đã tiêu hao trên giường.

"Thế nào, xem có hiểu không, để Tuyết Nhi dạy công tử."

Liễu Như Tuyết dựa sát vào cánh tay Tống Thạch, vươn ngón tay thon dài như bạch ngọc vẽ vòng vòng trên ngực Tống Thạch, xác định kinh mạch cùng huyệt vị giúp hắn.

Tống Thạch hơi khó chịu, nhưng mà tu tiên công pháp ngay trước mặt, liếc qua thôi cũng thấy giá trị rồi, hắn chịu đựng thứ trắng bóng nào đó đong đưa, nghiêm túc học tập.

"Tu sĩ như chúng ta khác với đám thô bỉ vũ phu kia, tuy rằng chúng ta cũng phải luyện tinh hóa khí nhưng mà chú trọng nhất vẫn là luyện hóa thiên địa linh khí, đây là sự khác biệt căn bản nhất với người luyện võ."

Liễu Như Tuyết xem thường người luyện võ một phen rồi mới tiếp tục nói: "Khi chúng ta dẫn linh khí nhập thể, kết hợp cùng tinh khí, có thể ngưng tụ linh lực của chính mình, nếu linh lực đủ cường đại, chúng ta sẽ có thể tu luyện pháp thuật, thúc dục pháp khí, phi thiên độn địa không phải nói chơi!"

" Luyện Dương Quyết này chính là đem thiên địa thành thái dương, hấp thu luyện hóa thiên địa dương khí, lại kết hợp với tinh khí bản thân, sẽ ngưng tụ ra được hỏa linh lực!"

Nói tới đây, nàng ngạc nhiên phát hiện Tống Thạch đã ngồi xếp bằng điều khí, vội vàng nói: "Ta còn chưa cho công tử tu luyện, đừng xằng bậy, linh khí thuộc tính Hỏa uy lực cực kỳ kinh khủng, không cẩn thận là sẽ tẩu hỏa nhập ma ngay."

Nàng có chút nóng nảy, lô đỉnh này còn chưa kịp bồi dưỡng đâu, nếu bởi vì tu luyện tẩu hỏa nhập ma đã chết, ta phải đi đâu khóc đây.

Nhưng Tống Thạch đã tiến vào trạng thái, bụng ẩn ẩn có một ngọn lửa thiêu đốt, linh khí thuộc tính hỏa trong thiên địa chậm rãi hội tụ, rót vào cơ thể.

Nàng cũng chỉ là người mới, tu vi không cao, trong lúc nhất thời chân tay luống cuống.

Nếu mình tùy tiện cắt ngang trạng thái của người này thì hắn sẽ càng chết nhanh hơn.

Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể khẩn trương ngồi nhìn.

Tống Thạch chỉ cảm thấy trong hư không có một cỗ năng lượng lửa nóng thông qua huyệt vị tiến vào kinh mạch, sau đó hội tụ vào bụng hắn.

"Đây là linh khí sao? Chính xác mà nói hẳn là linh khí thuộc tính hỏa!"

Tống Thạch cảm thấy rất mới lạ, đây là năng lượng bên ngoài, hoàn toàn khác với lúc trước tu luyện nội công tâm pháp.

"Luyện võ chủ yếu là luyện tinh hóa khí, tu tiên là luyện khí trường sinh, càng chú trọng điều kiện bên ngoài và cả thiên phú."

Tống Thạch suy tư, bụng hắn tựa như có thứ gì đó hấp dẫn linh khí, chắc là cái gọi là linh căn.

Nếu không có hỏa linh căn này, hắn biết rất khó đem linh khí bên ngoài hấp thụ.

Linh khí theo kinh mạch rót vào đan điền, lập tức ngọn lửa trong bụng càng sáng lên, một tia lửa đỏ năng lượng tinh thuần xuất hiện trong đan điền.

Tống Thạch mừng thầm, đây chính là linh lực đúng không?

Hắn cực kỳ cao hứng, rời khỏi trạng thái tu luyện kỳ ảo linh hoạt này, linh khí bị hấp dẫn đễn xung quanh cũng tiêu tán đi.

Vừa mở mắt hắn liền nhìn thấy ánh mắt u oán của Liễu Như Tuyết.

"Không nghĩ tới công tử có ngộ tính như vậy, lần đầu tiên đã thành công dẫn khí nhập thể, làm người ta sợ đến mức không chịu được."

Thấy Liễu Như Tuyết tự vỗ vỗ ngực, bộ dáng sợ hãi, Tống Thạch nuốt nuốt nước miếng, "Vận khí không tồi, vừa ngồi một chút đã có cảm giác.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.