Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Nhà Miễn Phí Cũng Không Tệ

Phiên bản Dịch · 1777 chữ

"Công tử đúng là người thông minh, lúc trước Tuyết Nhi có trưởng bối hộ pháp, còn phải vào ban ngày mới dám dẫn khí nhập thể đấy."

Liễu Như Tuyết tâm hoa nộ phóng, nàng còn lo lắng Tống Thạch chưa từng tiếp xúc với tu tiên sẽ nhập môn rất chậm, đối phương lại cho nàng một kinh hỉ.

"Xì, bổn thiếu gia có Đạo Tâm Trong Sáng là đùa đấy à?"

Tống Thạch trong lòng cười thầm, linh căn của hắn so ra thì không bằng thiên tài tu tiên, nhưng ngộ tính tuyệt đối có thể vượt qua.

Cảm giác trong cơ thể càng phát ra lửa nóng, hắn chà xoa xoa hai tay: "Chúng ta thư giãn trước một chút rồi lại tu luyện tiếp."

"Nếu công tử muốn thư giãn thì ta phải thải bổ công tử rồi."

Liễu Như Tuyết bỡn cợt cười: "Công tử yên tâm, lần này ta sẽ không khiến ngươi nhũn hết hai chân đi ra ngoài."

Nói tới đây, nàng nghĩ đến chính sự, nói: "Công tử thường xuyên như vậy sẽ tổn thương thân thể, Tuyết Nhi còn có có một phương thuốc dưỡng sinh, công tử mỗi ngày ăn một viên có thể phục hồi trạng thái nguyên bản."

Tống Thạch liếc mắt nhìn tờ giấy mỏng, đoán chừng là thuốc tráng dương, không phục nói: "Ai nhũn chân còn chưa biết đâu!"

Hắn nhanh như hổ đói vồ mồi, đè qua.

"Hì hì hi."

Tuyết Nhi vui cười, tham lam hấp thu dương khí của Tống Thạch.

Lực lượng này tuy không bằng linh lực tinh thuần, nhưng ôn hòa bổ dưỡng, phi thường thích hợp thể chất quá lạnh Băng linh căn của nàng, mà Yêu Nguyệt Công cũng cần lực lượng thuộc tính dương phụ trợ tu luyện mới có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.

"Dương khí của hắn thực sự dư thừa rất nhiều, sao lại như vậy nhỉ, có thể nào là do kích phát tiềm lực của linh căn rồi?"

Liễu Như Tuyết cảm ứng được trong cơ thể Tống Thạch tràn đầy dương khí, mắt đẹp không khỏi mở lớn hơn.

Lúc này đây, nàng tham lam hấp thu, thế nhưng lại không hấp thu hết được, lần đầu tiên cảm giác được nam nhân này không đơn giản.

Cuối cùng, nàng chịu không nổi, cầu xin tha thứ nói: "Mau dừng lại, ta hấp thu dương khí quá nhiều, phải đi tu luyện ."

Tống Thạch tinh lực như trước tràn đầy, cuối cùng tìm lại được mặt mũi, đắc ý nói: "Đi đi."

Liễu Như Tuyết mặc xong quần áo, đỏ mặt mềm nhũn rời đi.

Nhìn đến nữ nhân này cũng nhũn chân, Tống Thạch hãnh diện, ngồi xếp bằng trên giường, mở ra giao diện hệ thống.

37 điểm dương khí chỉ còn lại có 7 điểm, Liễu Như Tuyết chắc là hút mất 30 điểm rồi.

"Có phải sức mạnh trong cơ thể nàng cũng chỉ tương đương với 30 điểm dương khí này không?"

Tống Thạch có chút đăm chiêu, tiếp tục vận chuyển Luyện Dương Quyết.

Hắn nhắm mắt lại, qua mấy hơi thở liền dễ dàng tiến vào trạng thái biến ảo khôn lường mà tu luyện giả bình thường tha thiết mơ ước.

Sau đó hắn cảm nhận được rõ ràng quanh thân tồn tại từng đợt từng đợt ánh lửa rực rỡ.

Ngoài ánh lửa hắn còn cảm nhận được những điểm sáng, màu sắc bất đồng, phi thường ảm đạm, không ăn khớp cùng với hắn.

"Xem ra, đây là hỏa linh khí."

Ý niệm trong đầu vừa động, theo công pháp vận chuyển, hào quang này chậm rãi vọt vào trong cơ thể hắn, bị hấp thu luyện hóa.

Ngoại trừ linh khí này, trong cơ thể hắn cũng bắt đầu có ngọn lửa năng lượng hướng đan điền hội tụ, nhanh chóng chuyển hóa hỏa linh lực, so với hỏa linh khí bên ngoài chuyển hóa còn nhanh chóng dễ dàng hơn.

"Quả nhiên, dương khí này đối với tu luyện rất có lợi, cho nên Đại Thông Minh đánh chết cũng không phá thân."

Tống Thạch phát hiện được điểm khác nhau, dương khí này không bá đạo như hỏa linh lực, cũng rất dễ dàng luyện hóa, khiến cho tu vi của hắn đang tăng dần lên.

Khi tu luyện, vốn dĩ đan điền đang có sẵn chân khí của Bàn Nhược công, lại bị linh lực hấp thu luôn, biến thành chất dinh dưỡng của Luyện Dương Công.

Phát hiện luyện hóa dương khí đúng là thứ tốt, Tống Thạch không hề do dự, toàn lực đi luyện hóa dương khí trong cơ thể.

Có dương khí xem như tài nguyên tu luyện, linh lực của Tống Thạch tăng trưởng rất nhanh,

Từng đợt từng đợt linh lực tinh thuần xuất hiện, đương luyện hóa xong khi, Một khối khí có hình dạng ngọn lửa lớn bằng nắm tay xuất hiện trong đan điền.

"Đây là linh lực, ta chắc là đã đạt tới luyện khí tầng một."

Tống Thạch lại mở ra giao diện hệ thống xem xét tình hình của bản thân.

Chủng tộc: nhân tộc

Tinh thần: 28.1

Thể chất: 40.5

Ngộ tính: 21.4

Thiên phú: hỏa chi căn, thần lực trời sinh, đạo tâm trong sáng, kim cương bất hoại,

Năng lực: Thiết Sa Chưởng ( nhập môn ), Bàn Nhược công ( nhập môn ), Luyện Dương Quyết ( tầng thứ nhất )

Năng lượng: chân khí 4, hỏa linh lực 3

Điểm thuộc tính chưa phân phối: 18

Cơ hội rút thưởng: 0

"Không còn dương khí nữa, chết một lần lại có nữa không? Nếu mà có lại lấy ra tu luyện tiếp, tốc độ sẽ nhanh hơn nhiều."

Tống Thạch có chút tò mò, đồng thời hiểu được dương khí với linh khí, chân khí không phải cùng một loại lực lượng.

Chính là cái gọi là tiên thiên chi khí!

Liên quan tới căn bản của sinh mệnh!

Hiện giờ kết hợp cùng linh khí, hình thành hỏa linh lực rất cao cấp, liền dung nhập lẫn nhau.

"Người bình thường thì loại căn nguyên này hẳn không thể tùy tiện khôi phục, ta bị Liễu Như Tuyết hút vài lần, mệt như chó, nhưng nàng cho ta công pháp tu tiên nên tạm thời chưa động đến nàng, để xem nàng ta đến tột cùng muốn làm gì."

Tống Thạch lắc đầu, nhìn nắng sớm bên ngoài, cảm thán.

Không nghĩ tới, mình sẽ lấy phương thức này tiếp xúc với người tu tiên, trừ việc dựa vào hệ thống rút thưởng, hắn còn muốn được lão đạo nào đó nhìn trúng đấy, hoặc là nhặt được tu tiên công pháp nào đấy để tiến vào tu tiên giới.

Thậm chí nghĩ tới việc giết chết kẻ đang âm thầm quấy phá Tống Gia, xem có thể vớt được tu tiên công pháp không.

"Thôi đi về đã, buổi tối lại đến."

Tống Thạch chuẩn bị ăn gì đó, trở về lại bảo Đại Thông Minh dạy hắn luyện võ.

Đang muốn gọi thị nữ bê đồ ăn lên lại ngạc nhiên phát hiện chính mình mệt mỏi cả đêm mà bây giờ vẫn không thấy đói mấy.

"Ồ, tu tiên quả nhiên không có nhu cầu ăn uống, nếu mà luyện võ, ta đã sớm đói không chịu nổi rồi."

Tống Thạch lại thêm cảm nhận được luyện võ cùng tu tiên khác nhau.

Cái trước chủ yếu luyện tinh khí có sẵn trong cơ thể mình, cái sau lại trọng luyện linh khí bên ngoài.

Năng lượng của một người làm sao có thể so sánh với linh khí của thiên địa rộng lớn bên ngoài?

Nếu là người bình thường, giờ phút này khẳng định sẽ vứt bỏ luyện võ, chuyên tâm tu tiên, Tống Thạch thì không phải vậy.

Thêm một đạo, có thể thêm rất nhiều con đường tìm chết, không thể lãng phí.

"Ta nếu đem Bàn Nhược công tu luyện cùng Luyện Dương Quyết thì sẽ thế nào nhỉ?"

Tống Thạch đột nhiên nghĩ, sau đó đồng thời vận chuyển hai môn công pháp.

Không lâu sau, Tống Thạch kinh mạch đứt đoạn, linh lực cùng chân khí loạn xuyến, bị chết cực kỳ thuận lợi.

"Đinh, chúc mừng ngươi tẩu hỏa nhập ma mà chết, ngộ tính +1!"

" Đinh, chúc mừng ngươi tu luyện công pháp mới mà chết, phù hợp điều kiện khích lệ của hệ thống, nếu trong thời gian quy định tu luyện Bàn Nhược Công đến viên mãn, thưởng cho một cơ hội rút thưởng."

. . . . . .

Sau đó, Tống Thạch xuất hiện ở gầm giường nhà mình.

Tống Thạch bò ra, cười hắc hắc: "Về nhà miễn phí, cũng không tệ lắm!"

Hắn không khỏi nghĩ đến kiếp trước rất thích một trò chơi điện tử cũng sau khi tử vong vài giây liền trở về thành, cùng chính mình hiện giờ y chang nhau.

Hắn cảm giác trạng thái của mình có chút bất đồng, vội vàng mở ra giao diện hệ thống, dương khí vẫn không có, nhưng hỏa linh lực từ 3 điểm trực tiếp biến thành 18 điểm.

Đại khái một linh lực tương đương với 2 điểm dương khí.

Linh lực trong đan điền lớn hơn một vòng, theo như miêu tả trong công pháp, hắn đã đạt tới luyện khí tầng hai!

"Xem ra dưới mười điểm linh lực chính là cảnh giới luyện khí tầng một."

Tống Thạch biết rõ ràng tiêu chuẩn số liệu sau này, quen thuộc gọi: "Tiểu Mai, chuẩn bị rửa mặt."

Bên ngoài một mảnh im lặng, không có ai đáp lại.

Tống Thạch nhíu mày, Tiểu Mai là nha hoàn bên người, hẳn là đứng bên ngoài chờ hầu hạ hắn.

"Đại Thông Minh?"

Hắn lại gọi một tiếng, vẫn là không có ai trả lời.

Trong lòng hắn cảm thấy bất an, cả bên trong lẫn bên ngoài đều im lặng đến đáng sợ.

Cho dù chó đã chết sạch, thì cũng phải có tiếng hít thở của con người, tiếng bước chân, đàm luận gì đó chứ.

Hiện giờ lấy thính lực cường đại của hắn để nghe ngóng, thì trừ tiếng gió ra không còn một âm thanh gì nữa.

Mà mũi hắn mơ hồ ngửi được một cỗ huyết tinh cùng hương vị tanh tưởi đặc thù, không khỏi sắc mặt đại biến, bước nhanh ra ngoài.

Đẩy cửa ra.

Đập vào mắt chính là hai cỗ thi thể chết không nhắm mắt.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.