Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Tin

Tiểu thuyết gốc · 2153 chữ

Chương 22: Truyền Tin

Qua được trạm kiểm soát, xe tiếp tục đi hướng vào sâu trong thành phố.

Tuy tình cảnh này hắn đã biết trước, nhưng lại không giống như những người khác bình thản, mà trong lòng hắn có hơi chút lo lắng, nhất là lúc robot cảnh vệ bao vây xe lại, tim hắn lúc nãy thật nhảy, tí thì bị hù sợ.

“Phù, may mà ta gặp được nhóm người này, nếu mà lúc đó vẫn kiên trì tìm đường ra một mình thì cho dù có ra được nhưng ta cũng không có thông tin, quyền hạn sống ở đây, lại còn nếu tự tiện đi vào thành phố một mình thì kiểu gì ta cũng bị tóm, còn đưa đi đâu thì chịu, haiz vận khí của ta vẫn khá cao” Long đang trong lòng thầm nhủ.

Cùng lúc đó, tại trụ sở chính của tập đoạn CVN, chủ tịch tập đoàn đang huấn luyện cho các thư ký của mình. Thiếu niên chủ tịch đang tận tình hướng dẫn cho một nữ siêu chiến binh thì đột nhiên một màn hình điện tử xuất hiện trước mặt hắn.

Một đầu robot đáng yêu hiện ở trên màn hình, âm thanh hơi cơ giới cũng từ đấy truyền ra.

- Chủ tịch, đối tượng ngài tìm kiếm đã xuất hiện!

- Hắn xuất hiện ở đâu?

- Theo thông tin mới gửi về, đối tượng hiện đang ở trong thành phố Bình Minh, đi cùng với đối tượng là một nhóm học viên tinh anh của học viện Sao Hoàng....

Hửm? Nghe vậy thiếu niên chủ tịch hơi kinh ngạc, hắn không ngờ tới tên kia mới tới thế giới này mà đã quen được một nhóm người như vậy.

Tuy trong đó là có mấy người thuộc gia tộc tu chân nhưng đối với hắn cũng không ảnh hưởng gì, chỉ cần tên kia về quyền sở hữu của hắn là được.

Thiếu niên chủ tịch nhẹ nhàng nói:

- Cơ sở chi nhánh của chúng ta ở thành phố Bình Minh bao giờ thì bắt đầu tuyển thành viên mới.

-Tút...~~ Theo sơ bộ tính toán, chi nhánh ở thành phố Bình Minh mười năm tổ chức chiêu mộ thành viên một lần, cho đến nay thì còn bốn năm nữa sẽ diễn ra chiêu mộ thành viên mới.

Nghe vậy thiếu niên chủ tịch hơi lắc đầu không hài lòng nói:

- Vậy thì thông báo cho chi nhánh trưởng ở đó, ba ngày sau lập tức tổ chức chiêu mộ thành viên mới.

Thấy chủ tịch nói như vậy, xung quanh thư ký rất kinh ngạc, các nàng thật hiếu kỳ không biết nhân vật nào xuất hiện mà lại khiến cho chủ tịch thay đổi ngày chiêu mộ nhân viên mới như vậy, phải biết rằng, vị chủ tịch này rất ít can dự đến quy tắc của tập đoàn, nếu có cơ hội thật mong một lần gặp được người kia.

- Tít! Tít! Lệnh đã được chuyển đạt đến chi nhánh trưởng thành phố Bình Minh.

- Mon, lập tức liên lạc ngay với tiến sĩ Nguyễn Đoàn Quân, ta cần gặp mặt ngay.

- Rõ!

- Kết nối tín hiệu với tiến sĩ Nguyễn Đoàn Quân… Kết nối thành công!

Ngay lập tức màn hình điện tử lập tức chuyển đổi, từ đầu robot đổi thành hình ảnh một người đàn ông trung niên nhìn vào khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi, người đàn ông này đang say mê nghiên cứu trên bàn khoa học.

Thấy cuộc gọi đến từ chủ tịch, người đàn ông kinh ngạc a một cái, hướng phía chủ tịch cười nói:

- A! Chủ tịch, ngài tìm ta có chuyện gì, nếu là về chuyện nghiên cứu thứ đó thì ta đã gửi báo cáo cho ngài rồi, lần này thất bại cũng không phải là lỗi nghiên cứu của nhóm ta, ngài đừng có tìm ta truy cứu trách nhiệm.

Nhìn dáng vẻ giả nai ngây thơ vô tội của người đàn ông chủ tịch chỉ có biết lắc đầu cười, tuy so về tuổi tác thì hắn đúng thật tuổi cách xa người đàn ông này, nhưng mà người đàn ông này cũng đâu còn niên thiếu nữa, mé nó cũng đã sống hơn năm nghìn năm thế mà vẫn không thành thục được, mà không chỉ có một mình hắn thôi đâu, đa phần dưới trăm nghìn tuổi đều có tính cánh như vậy, không biết có phải do bọn này não khác người hay không mà toàn như vậy.

Tuy tu luyện là không coi trọng tuổi tác, nhưng ít nhất sống lâu như vậy thì cũng phải có tí thành thục lên chí. Trông dáng vẻ kia thật sự là mất mặt.

Không chú ý đến vấn đề này nữa, thiếu niên chủ tịch đi vào vấn đề chính với Nguyễn Đoàn Quân.

- Việc đấy ta đã biết, chuyện ta muốn nói không phải chuyện đấy.

- Con của ngươi đang đi cùng nhóm học viên của Học viện Sao Hoàng ra ngoài đi săn phải không?

Nghe thấy chủ tịch hỏi vậy, Nguyên Đoàn Quân kinh ngạc, sao chủ tịch lại hỏi con trai của ta, chẳng lẽ thằng bé lại làm điều gì khiến chủ tịch không vui, muốn tìm nó để sử tội? Thế thì không được, ta có mỗi một ngụm con duy nhất, chủ tịch xử nó rồi thì sau này ai đến kế thừa hương hỏa nhà ta, nhất định phải nghĩ cánh vãn hồi.

Nguyên Đoàn Quân khuôn mặt lập tức trở lên nghiêm túc, giọng đanh thép nói:

- Chủ tịch, thằng con ta nếu có làm gì đắc tội với người thì không cần người phải tự mình ra tay xử lý đâu, ta với cương vị cha nó, sẽ đích thân nhịn đau cắt thịt mà xử nó, chắc chắn sẽ cho chủ tịch hài lòng.

Thiếu niên chủ tịch nghe xong cũng ngơ ngác, đầu đầy dấu hỏi chấm.

- Hiểu nhầm rồi? Ý ta không phải vậy.

Nguyễn Đoàn Quân nghe vậy nhẹ nhàng thở ra một hơi, phù may chủ tịch không phải tìm người hỏi tội. Gánh nặng đã rũ bỏ hắn lại trở về với bộ dạng ban đầu, lôi thôi lếch thếch hướng chủ tịch hỏi:

- A, vậy chủ tịch, ngài tìm con ta để làm gì?

- À, việc này cũng không có gì lớn, ngươi chỉ cần bảo con của ngươi chú ý tới cơ sở chi nhánh ở thành phố Bình Minh tuyển thành viên mới, bảo hắn dẫn đám bạn qua đó tham quan.

Cơ sở chi nhánh ở thành phố Bình minh?

Tuyển thành viên mới?

“Quái lạ, ta tưởng còn bốn năm nữa mới tổ chức mà, hay chủ tịch nhớ nhầm, phải hỏi lại cho chắc.” Nguyễn Đoàn Quân trong lòng thầm suy đoán.

- Chủ tịch, ngài có nhớ nộn không, cơ sở chi nhánh ở thành phố bình minh phải bốn năm nữa mới tổ chức mà.

Thiếu niên chủ tịch ngứa mắt nhìn Nguyễn Đoàn Quân, hăng giọng nói:

- Đó không phải là việc của ngươi, làm tốt những gì được giao là được.

- Tút!~~

Tín hiệu ngắt kết nối, Nguyễn Đoàn Quân vẫn còn hơi ngơ ngác, nhưng được một hồi hắn cũng bỏ sau đầu không quan tâm, “Ui kệ, chủ tịch mà, thích làm gì cũng được, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc nghiên cứu, ta cứ làm theo là được.”

Thế là hắn khởi động màn hình điện tử, gửi một đạo tin nhắn cho con trai hắn, nội dung như sau: “Chú ý tới cơ sở chi nhánh ở thành phố Bình Minh tuyển thành viên mới, bảo hắn dẫn đám bạn qua đó tham quan.”

- Tút!

Y như lời chủ tịch rặn rò đã được truyền đi, an tâm nhiệm vụ được giao đã hoàn thành, hắn lại bỏ mặc sự đời tiếp tục chuyên tâm vào việc nghiên cứu của mình.

Trở lại thành phố BÌnh Minh, nhóm người của Long đang dẫn hắn đi mua đồ, tuốt lại một lần nhan sắc. Long với trạng thái là người mới nên hắn nhìn xung quanh cái gì cũng hiếu kỳ, mới lạ, ngắm lên sờ xuống cái gì hắn cũng tấm tắc khen hay.

- Oa! Không hổ là công nghệ hiện đại!

Hắn cứ treo câu đó ở cửa miệng trên suốt đường đi, mới đầu mọi người không thấy phiền vì biết hắn là “nhà quê mới lên phố” cho nên cũng chẳng để trong lòng, nhất là Ngọc Anh, cô nàng này năng động hoạt bát còn hướng hắn chơi đùa giới thiệu cùng nữa.

Nhưng mà một vài cái thôi thì không sao, đằng này hắn cứ hỏi nên hỏi xuống, ngạc nhiên lên ngạc nhiên xuống, làm riết mọi người cũng phiền theo.

Cũng không thể trách hắn được, ai bảo hắn là người “Nông thôn” đâu, mới đầu trước khi vào thành phố trong lòng hắn còn hơi bất an ở khâu an ninh nên cũng không có tâm trạng đâu mà hiếu kỳ, thời gian ít ỏi hắn cũng không tìm hiểu được nhiều thông tin như vậy, bây giờ an tâm có nhóm “bạn” bảo kê, chính vì thế nên thấy cái nào lạ là hắn hỏi.

Cuối cùng mọi người cũng không chịu nổi nhưng vì ngại nên không có nói, riêng chỉ có cô nàng Ngọc Anh hoạt bát, không tim không phổi đứng ra nói hắn:

- Long! Ngươi không tự tìm hiểu được à? Tự lên mạng mà tra cứu đi, đừng hỏi nữa, phiền chết bổn cô nương.

Nghe thấy vậy Long hơi sững người, bây giờ hắn mới ý thức được tính hiếu kỳ của mình hơi quá, mặt quê không chịu được, hắn ngượng ngùng gãi gãi đầu cười nói:

- A! Thật xin lỗi mọi người, tại nơi đây không hề giống thế giới mà ta tưởng tượng nên tính hiếu kỳ bộc phát hơi mạnh, ha ha, ta về sau sẽ chuyên tâm tìm hiểu thêm vậy.

- Ừm! Biết thế là tốt, tí đến tiệm làm tóc ta sẽ giúp người trả tiền.

Nghe vậy Long ngượng cười hai tiếng, gật gù.

Cuối cùng cũng đến tiệm Spa, làm tóc, mọi người cùng nhau xuống xe vào tiệm.

Con gái mà, ai mà chẳng thích làm đẹp cho nên cũng không ngoại trừ ba cô nàng này, sau chiến đấu vài ngày dài bừa bộn nên bọn họ cũng phải chỉnh chu lại nhan sắc của mình, tuy nhiên với ánh mắt của Long nhìn thì bọn họ không cần làm đẹp thì vẫn đẹp sẵn rồi, làm cũng chỉ là thừa thêm ra thôi, không có câu nào để nói, thật không hổ là thế giới huyền huyễn.

Bỏ lại Long cùng với ba cô gái ở lại quán Spa, hai thanh niên Hải và Việt Ca lại lái xe đi nơi khác, họ là nam tử hán đại trượng phu nên không muốn đến mấy nơi thùy mị này, không cần tân trang họ cũng tự tin với nhan sắc của mình rồi.

Thế là hai thanh niên vì không muốn chờ đợi nên đã lái xe về phía đấu trường trong thành phố. Đấu trường nha, đây mới là nơi cánh đàn ông mạnh mẽ lên tới.

Vào trong quán, Long khá là ngạc nhiên với nơi đây, phục vụ không phải là robot như bao cửa hàng khác, mà nơi đây phục vụ là nhân loại, không những vậy mà còn là tu sĩ, đúng vậy nhân loại chứ không phải nhân tộc.

Vì sao lại nói như vậy, bởi vì đây là thế giới huyền huyễn, nhân tộc ở đây hay giả dụ là “người” đều không nhất định là “người”, vì ở đây có rất nhiều chủng tộc, chẳng hạn như tộc elf họ là elf nhưng cũng được gọi là nhân tộc. Tại sao lại phân chia như vậy, cái này thì hắn cũng không biết, thế giới này đã phân loại như thế rồi.

Thấy Long vẻ mặt ngạc nhiên như vậy, Như Mai cũng biết hắn ngạc nhiên về điều gì nên cô nàng mới lại gần giải thích cho hắn. Qua một lúc được khai thông, cuối cùng Long cũng hiểu vì sao nơi nhân viên lại là tu sĩ mà không phải robot, hóa ra là việc này chỉ có tu sĩ mới làm được, nhất là phải các tu sĩ cấp cao, vì công việc tu bổ nhan sắc này cần có linh lực phối hợp thì mới đạt hiệu quả cao nhất, mà chỉ có tu sĩ mới tu luyện ra linh lực.

Ui mỏi quá, chắc tác lại nặn tiếp đây. Cầu gạch, cầu hoa, cầu nhà, cầu xe để tác lấy động lực ra tiếp nào mọi người.
Bạn đang đọc Hoá Ra Ta Không Phải Phàm Nhân sáng tác bởi dkaizz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dkaizz
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.