Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máu Chảy Khắp Kim Sơn

Phiên bản Dịch · 1547 chữ

"Cái kỹ năng gì thế này?"

Nếu như trong hệ thống có một cái kỹ năng khiến người khác quỳ xuống, Giang Tiểu Bạch còn có thể hiểu.

Dù sao sau khi trải qua cuộc thăm dò thứ nguyên không gian lần trước, Giang Tiểu Bạch đã nhận thức được sự cường đại của cái kỹ năng này.

Nhưng bây giờ lại có thêm cái kỹ năng "Thống khổ của việc trưởng thành", là cái khỉ gì?

Đọc thật kĩ giới thiệu kỹ năng, biết được sau khi sử dụng kỹ năng, có vẻ như sẽ công kích một bộ phận nhạy cảm nào đó của mục tiêu, cái này khiến Giang Tiểu Bạch có chút mờ mịt.

Cái bộ phận nào đó, là chỉ một vị trí cố định hay ngẫu nhiên?

Nghĩ nghĩ một hồi, Giang Tiểu Bạch vẫn quyết định tìm một đối tượng để thí nghiệm qua cái kỹ năng này.

Chợt, ánh mắt đảo một vòng trong lớp học.

Lúc ánh mắt quét qua Ngụy Nguyên Long, Giang Tiểu Bạch dừng lại một chút, lâm vào trầm tư.

Rất muốn thả kỹ năng ngay lập tức, nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, Giang Tiểu Bạch lại lắc đầu.

Lần trước đã lấy Ngụy Nguyên Long làm đối tượng thí nghiệm cái kỹ năng đầu tiên tận ba lần, hiện tại hắn cũng đã hối lỗi, Giang Tiểu Bạch cũng không nên chỉ nhắm lấy một người mà hố.

Cùng lúc đó, Ngụy Nguyên Long đang ngồi bình thường tại chỗ, không biết sao tim bỗng nhiên đập nhanh, trong lòng có cảm giác căng thẳng.

Giống như sẽ có chuyện gì không hay xảy ra, khiến Ngụy Nguyên Long run run, liếc ngang liếc dọc khắp phòng, một lúc sau mới thấy bình thường trở lại.

Cũng may trong một lớp học, kẻ làm cho người khác thấy ngứa mắt tuyệt đối không chỉ có một.

Giống như hiện tại, sau khi quét qua một vòng, ánh mắt Giang Tiểu Bạch nhanh chóng khóa chặt một tên nam sinh trên mặt đầy mụn trứng cá, tóc nhuộm màu nâu sẫm ngồi hàng thứ hai từ trên xuống trong lớp học.

Hắn tên là Lý Tử Hiên, học sinh duy nhất trong lớp khiến cho Giang Tiểu Bạch chỉ cần nhìn qua là đã cảm thấy chán ghét, ngoại trừ Ngụy Nguyên Long.

Khác với Ngụy Nguyên Long ngày thường công khai làm xằng làm bậy, tên Lý Tử Hiên này nổi danh ác miệng và ghen tị.

Chỉ cần cảm thấy bất kì cái gì không vừa mắt mình, sẽ lập tức châm chọc khiêu khích.

Bởi vì Giang Tiểu Bạch đã đoạt ngôi đầu bảng của Lý Tử Hiên trong kì kiểm tra văn hóa vào đầu năm lớp mười, khiến cho bắt đầu từ lúc đó, Lý Tử Hiên không có việc gì cũng chạy đến trước mặt Giang Tiểu Bạch, lấy việc Giang Tiểu Bạch còn chưa thức tỉnh để trào phúng.

Thậm chí có một lần Lý Tử Hiên nói chuyện cực kì quá đáng, làm cho Viên Dương không chịu được định động thủ, mới khiến cho đối phương thu liễm lại.

Đúng vậy, có thù mà không báo thì không phải là quân tử, ta, mang thù nhỏ nhưng tích lũy lâu dài, thù sẽ chỉ càng ngày càng sâu, một ngày không ngắn, một năm không dài, tốt nhất là trả càng nhanh càng tốt.

Sau khi xác định mục tiêu, Giang Tiểu Bạch tĩnh tâm ngưng thần, điều động một chút tinh lực, trong lòng mặc niệm một cái, rồi phóng kỹ năng về phía Lý Tử Hiên.

Cùng lúc đó, tại một vị trí trên hàng thứ hai, Lý Tử Hiên đang cầm bút không ngừng ghi chép kiến thức trên bảng, bỗng nhiên cảm giác một bộ phận nào đó ở phần dưới cơ thể mình như bị quất một cái.

Bởi vì quá bất ngờ khiến cho đôi tay cầm bút đi chệch một đường dài.

"Đinh, chúc mừng túc chủ thành tựu điểm +5 "

Một bên khác, sau khi sử dụng kỹ năng, trong đầu Giang Tiểu Bạch vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở.

"Ừm? Thành công rồi sao? Nhưng còn chưa thấy có gì khác thường mà?"

Tiếp thu hệ thống nhắc nhở, Giang Tiểu Bạch hơi kinh ngạc.

Không giống với trước kia, sau khi sử dụng kỹ năng, Giang Tiểu Bạch có thể cảm nhận rõ ràng một tia tinh lực mà mình vừa mới điều động đã hoàn toàn tiêu tán, trong toàn bộ quá trình không có một chút dấu hiệu nào cho thấy thực hiện thành công.

Ngay cả Viên Dương ngồi một bên cũng không cảm giác được một chút gì khác thường, vẫn như cũ tay chống đỡ mặt, khuôn mặt đờ đẫn như mất đi hi vọng với cuộc sống nhìn chằm chằm vào lão sư trung niên hói đầu trên bục giảng.

Một màn này cũng khiến Giang Tiểu Bạch không hiểu.

Bất quá đã không rõ ràng, vậy thì tiếp tục, thực hành mới là phương pháp kiểm nghiệm nhanh nhất, đáng tin cậy nhất.

Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch lại lần nữa điều động tinh lực, nếu như coi tinh lực đã sử dụng trước đó là một tia, như vậy hiện tại Giang Tiểu Bạch điều động tới năm tia tinh lực.

Lần sử dụng kỹ năng này khiến cho Lý Tử Hiên nguyên bản đang xem xét lại trang vở bị hỏng bỗng nhiên cảm giác được từng cơn đau đớn truyền đến.

Cái loại cảm giác này, giống như là có người dùng một cây búa nhỏ gõ vào bộ phận kia, cảm giác rõ ràng hơn rất nhiều.

Mặc dù có chút đau nhức, nhưng không biết vì sao, cảm nhận được sự đau đớn còn khiến hắn vui vẻ một chút.

"Ư!"

Dưới cảm giác này, Lý Tử Hiên bỗng nhiên rên một tiếng, hai cánh tay bắt lấy cái bàn, cơ thể run run, bắp thịt toàn thân căng cứng.

Giờ phút này trong lớp học đang cực kì yên tĩnh, đúng lúc lão sư trên bục giảng ngừng giảng bài, lật trang sách tiếp theo.

Vì thế tiếng rên của Lý Tử Hiên dễ dàng truyền vào trong tai mọi người, khiến cho học sinh xung quanh nhao nhao quay đầu lại nhìn chằm chằm.

Thấy phản ứng của học sinh chung quanh, sắc mặt Lý Tử Hiên bỗng nhiên đỏ lên, ho nhẹ một tiếng, xem như cái gì cũng không biết, cúi đầu xuống nhìn quyển sách trong tay.

Thấy thế mọi người cũng nhanh chóng bỏ qua, không tiếp tục để ý.

Mặc dù mặt dày như thế, nhưng Lý Tử Hiên lại cực kì xấu hổ.

"Đinh, chúc mừng túc chủ điểm thành tựu + 20 "

"Ha ha, thật sự có hiệu quả." Nhìn thấy phản ứng vừa rồi của Lý Tử Hiên, Giang Tiểu Bạch từ nhíu mày chuyển thành mỉm cười hào hứng.

Lần nữa không ngừng tăng lượng tinh lực sau đó sử dụng lên kỹ năng.

Giang Tiểu Bạch càng ngày càng háo hức, Lý Tử Hiên bên kia lại phản ứng hoàn toàn khác biệt, thật giống như cực kì bồn chồn.

Cái vị trí kia liên tiếp truyền đến cảm giác đau nhức không ngừng, khiến cho Lý Tử Hiên cắn chặt hàm răng, hai chân kẹp chặt, cơ mông căng cứng.

Đồng thời, cái mông cũng không ngừng vặn vẹo, chà đi chà lại trên ghế, khuôn mặt tràn đầy khó chịu.

Khiến cho bạn cùng bàn ngồi bên cạnh chú ý tới Lý Tử Hiên, tò mò nhìn hắn nhấp nhô khó chịu.

"Ta hỏi này, ngươi bị tái phát bệnh trĩ à?"

Vốn chỉ là tùy ý trêu chọc một câu, lại khiến trong lòng Lý Tử Hiên nghi hoặc tự hỏi.

"Chẳng lẽ thật sự là do bệnh trĩ di truyền của gia tộc tái phát ư? Nhưng trước kia cảm giác cũng không giống thế này mà."

Theo thời gian trôi qua, loại cảm giác này không những không biến mất, ngược lại ngày càng nghiêm trọng thêm.

Chú ý tới phản ứng của Lý Tử Hiên, Giang Tiểu Bạch cười lạnh một tiếng "A ha, còn tính hưởng thụ?"

Lập tức, ngưng tụ một đống tinh lực làm lại.

"A!"

Cùng lúc đó, Lý Tử Hiên cũng cảm nhận được đau đớn mãnh liệt truyền từ bộ phận kia giống như bỗng nhiên bị người khác thọc một dao, cảm giác khó hiểu, Lý Tử Hiên trực tiếp kêu đau một tiếng, nhảy dựng khỏi chỗ ngồi.

Bạn học bên cạnh bị Lý Tử Hiên làm giật nảy mình, theo bản năng quay đầu lại nhìn, thì thấy trong tầm mắt, phía trên cái quần đồng phục màu tối, đã tràn ra một đống máu tươi.

"Cái quái gì, máu chảy khắp Kim Sơn?" Thấy cảnh này, trong đầu bạn ngồi cùng bàn Lý Tử Hiên trong nháy mắt tung ra ý nghĩ này.

PS: có thể gọi tắt tên cái kỹ năng mới này là thông đ*t, tác vì một số lý do mới đặt tên như thế

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachuthegioi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật huybuilding
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.