Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Cái Kỹ Năng Tàn Nhẫn Mà Có Hương Vị

Phiên bản Dịch · 1111 chữ

Không chỉ bạn ngồi cùng bàn Lý Tử Hiên, giây phút này, dường như ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.

Mà sau khi những ánh mắt này lạc trên người Lý Tử Hiên, đều là không hẹn mà cùng dời xuống, đặt vào phần mông của hắn.

Chỉ cần nhìn qua ai cũng phải giật mình mà hít nhẹ một hơi.

Nhất là mấy nữ sinh trong lớp, sau khi dùng ánh mắt tính toán lượng máu chảy ra một cái, không biết vì sao khó chịu trong nháy mắt biến mất, trong lòng thăng bằng không ít.

"Cái gia hỏa này tới tháng à, sao máu chảy nhiều như vậy?" Nhìn thấy Lý Tử Hiên trước mặt, thân thể Viên Dương chấn động, lẩm bẩm một tiếng.

Nghe lời nói của Viên Dương bên kia, kịp phản ứng, sắc mặt Lý Tử Hiên đại biến.

Nhanh chóng dùng tay mò một cái, nhìn thấy máu đỏ tươi trong tay mình, sắc mặt Lý Tử Hiên hơi tái nhợt, trong lòng và trên mặt đều biểu hiện một dạng cảm xúc ”thế éo nào”.

"Chẳng. .. chẳng lẽ thật sự tái phát bệnh trĩ sao?"

Cho tới bây giờ, Lý Tử Hiên thật sự cho rằng mình hiện tại đang tai phát bệnh trĩ di truyền của gia tộc.

Lại nghĩ tới việc mình ngay trước mặt nhiều bạn học như vậy mà bạo trĩ, còn giống như nữ sinh đến tháng xuất huyết nhiều, trong lòng Lý Tử Hiên xấu hổ, giận dữ đến cực điểm.

Quét qua phòng học một vòng, nhìn từng gương mặt kinh ngạc, tò mò, Lý Tử Hiên hét lớn một tiếng, muốn thoát khỏi chỗ ngồi ngay lập tức.

Mà giờ phút này Lý Tử Hiên thì đang đứng, còn người bên cạnh lại đang ngồi.

Cộng thêm không gian quá nhỏ, động tác Lý Tử Hiên lại rất gấp, bối rối một hồi, Lý Tử Hiên hoàn toàn cưỡng ép gạt tên bên cạnh ra cho dù vẫn đang ngồi, chưa kịp xoay sở.

Đợi đến khi Lý Tử Hiên thoát khỏi chỗ ngồi, tên ngồi cùng bàn Lý Tử Hiên đã bị quẹt một mặt máu.

"A ~~~~~~ "

Nhìn thấy mặt mũi tên ngồi cùng bàn Lý Tử Hiên tràn đầy máu tươi, lại nghĩ tới vị trí chảy máu, học sinh chung quanh không khỏi ghê tởm, ánh mắt xua đuổi nhìn hắn.

"Ọe. . ."

Mà tên ngồi cùng bàn Lý Tử Hiên còn chưa lấy lại tinh thần, sau khi kịp phản ứng, cũng là buồn nôn tại chỗ, ọe ọe.

Vừa nôn khan vừa chửi rủa Lý Tử Hiên.

Cái sắc mặt phẫn nộ kia không chút nghi ngờ nếu như nhìn thấy Lý Tử Hiên, hắn tuyệt đối sẽ nhảy vào liều mạng.

Lúc này, Giang Tiểu Bạch ngồi tại chỗ sau khi trải qua thí nghiệm kỹ năng mới, góc miệng đã kéo ra, sắc mặt cổ quái.

Tới bây giờ, Giang Tiểu Bạch sao còn không biết cái bộ phận nhạy cảm mà kỹ năng này miêu tả là nơi nào?

Nhưng rất nhanh, sau khi kịp phản ứng, lại nghĩ tới tên kỹ năng này "Thống khổ của việc trưởng thành", mí mắt Giang Tiểu Bạch càng giật liên hồi.

Cái gọi là trưởng thành, chính là cái bộ phận kia thu được xung kích sao? Cái này chẳng lẽ còn có nghĩa khác.

Tại sao yêu cầu của trưởng thành lại là đau nhức vị trí kia? Hệ thống này sợ là có hiểu lầm gì đó đối với việc trưởng thành rồi?

Sau khi trầm ngâm một chút, trong lòng Giang Tiểu Bạch đưa ra một đánh giá về kỹ năng này.

"Một cái kỹ năng tàn nhẫn mà có hương vị."

Không nói người khác, ngay cả chính bản thân Giang Tiểu Bạch cũng là cảm giác có chút ghê tởm, không tự chủ run run.

Bất quá so sánh với thời điểm chủ động thả ra cái kỹ năng thứ nhất, cái kỹ năng thứ hai hoàn toàn không để lại một chút dấu vết nào, khiến cho người khác không thể nào phát hiện được.

Chính sự bí ẩn này đã biến tướng tăng giá trị kỹ năng này lên.

Chỉ bất quá cái kỹ năng thứ nhất là khiến người khác quỳ xuống, cái kỹ năng thứ hai lại là xung kích vị trí yếu ớt của người khác.

Mà lại so với cái kỹ năng thứ nhất mà nói, cái vị trí kỹ năng này công kích mặc dù có chút khốn nạn, nhưng dù sao cũng có thể tạo thành tổn thương mạnh mẽ?

Mặc dù nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Giang Tiểu Bạch không thể không thừa nhận, từng cái kỹ năng của mình, so sánh với những giác tỉnh giả khác, đã dần dần bắt đầu đi lạc hướng.

Trên con đường hung tàn mà cường đại này, chỉ một mình từng bước đi.

Trong lúc nhất thời, thu hoạch được kĩ năng thiên phú mới làm cho Giang Tiểu Bạch không biết mình nên cao hứng hay phiền muộn.

Dù sao kỹ năng này có chút tàn bạo, nhưng tốt xấu gì cũng dễ dàng thu hoạch điểm thành tựu hơn nhiều.

Tựa như trước đó, đối với Lý Tử Hiên thả kỹ năng một hồi, vụn vặt lẻ tẻ cộng lại, cũng đạt được gần sáu trăm điểm thành tựu, điển hình góp gió thành bão

"A, không đúng."

Bỗng nhiên, trong đầu Giang Tiểu Bạch lóe lên, ẩn ẩn bắt được một chút gí đó.

Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên nghĩ đến thần sắc trước đó của Lý Tử Hiên, thời điểm tiếp nhận kỹ năng của mình, nhìn hình như là rất đau khổ bất quá kèm theo một chút vui vẻ.

Nếu như có thể nắm giữ uy lực kỹ năng phóng thích, sau đó tìm đối tượng sử dụng, tỉ như Chu Giai.

Đến thời điểm đó, hình ảnh kia thật sự. . ..

Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Tiểu Bạch rung động, mỉm cười sâu xa.

"Cho nên nói, không phải là kỹ năng này không tốt, mà là đối tượng sử dụng xảy ra vấn đề."

Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch cảm thấy kỹ năng này cũng không phải khiến người khác không thể tiếp nhận như trong tưởng tượng.

Cùng một thời gian, trong lớp một, đang buồn bực ngán ngẩm nhìn ngắm cảnh sắc ngoài cửa sổ, Chu Giai không biết vì sao bỗng nhiên cảm giác toàn thân rét run đồng thời còn hắt xì một cái.

...

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachuthegioi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật huybuilding
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.