Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một vùng đất bí ẩn

Tiểu thuyết gốc · 2127 chữ

Một con đường màu vàng ánh kim được diễn hóa ra phía trong thế giới thiền định của nàng, nó tên là [Thông Thiên chi lộ], nó sẽ dẫn tới khu vực tràn đầy năng lượng tinh thần. Giúp nâng cao tinh thần bao gồm: 3 hồn, 7 phách; năng lượng tinh thần; linh hồn.

Các cấp bậc linh hồn của một phàm nhân gồm các cấp bậc:

- Hư : Linh hồn vẫn còn bị xiềng xích với nhục thể nhưng năng lượng tinh thần mạnh hơn người bình thường. Cảnh giới thường đạt được ( Trúc cơ trở lên).

- Thực Hóa: Có thể tách linh hồn ra khỏi cơ thể để di chuyển đến mọi nơi, có đủ năng lượng tinh thần để đánh tan linh hồn kẻ khác. Cảnh giới thường đạt được ( Nguyên Anh trở lên).

- Tôn Chi: Sức mạnh linh hồn hiện lúc này có một nửa sức mạnh từ nhục thể, còn có khả năng miễn nhiễm mọi loại sát thương vật lý và thuật pháp thông thường. Cảnh giới thường đạt được (Phản Hư cảnh).

Nhưng nếu ở tỏng một nơi vô cùng thuận lợi cho việc tăng cường năng lượng tinh thần thì việc đạt đến bậc Tôn Chi cùng là điều dễ hiểu nhưng vấn đề ở đây là, cần cực kì nhiều năng lượng tinh thần cho việc đó. Và phương pháp tu luyện không đúng còn có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

Có vài quy tắc mà khi tu luyện linh hồn không được phạm phải:

Đầu tiên là cảnh giới không đủ, mà năng lượng tinh thần lại quá lớn sẽ có thể hủy diệt nhục thân và hồn phi phách tán, không được siêu sinh.

Khi tu luyện linh hồn cần để tâm tính giữ ở trạng thái hài hòa gồm: điều chỉnh cảm xúc, dòng chảy linh khí và phải luôn thoải mái. Nếu chỉ cần làm lệch trạng thái ấy sẽ làm cho linh hồn dao động cho tới khi chỉ còn cái xác không hồn.

Cuối cùng, nơi tu luyện phải tràn đầy năng lượng tinh thần sẽ giúp an toàn hơn trong việc hấp thụ và sản sinh ra thêm thứ năng lượng đó. Một khi có sự xuất hiện của oán khí thì nên lập tức cưỡng ép dừng tu luyện lại ngay lập tức còn không sẽ.......

Dòng chữ ấy dần mờ đi và tan biến vào không gian, chỉ còn Tư Hạ đang bình tĩnh ngồi thiền trầm tư ở một nơi nào đó mà [Thiên Hoàng chi lộ] đưa tới. Cây cỏ xung quanh đều có ý chí riêng của chúng, linh hồn đạt đến cấp bậc bán Thực Hóa. Có rất nhiều chủng loại thảo dược gần như hoặc đã tuyệt chủng mọc dày đặc ở nơi này, linh khí và năng lượng tinh thần bao phủ khắp mọi ngõ ngách của nó. Đích thực là nơi mà mọi Luyện Đan sư xem là thiên đàng thực thụ. Chí ít tất cả những tảng đá, cây cối và động vật khu vực này sắp bước vào Nguyên anh cảnh cả rồi, mà ở đại lục địa thì Nguyên Anh cảnh cũng chưa đến 400 người trên Hóa thần lại càng khó kiếm như mò kim đáy bể vậy.

Tu luyện một lúc thì Tư Hạ bước vào được cấp bậc đầu tiên bậc "Hư" của linh hồn. Nàng mở đôi mắt ra và nhìn xem cảnh vật xung quanh.

"Nơi này chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết thôi chứ nhỉ? Sao mà sức cuốn hút của nó lại lớn đến vậy, bất cứ thứ gì của nơi này đều là cực phẩm."

"Cái gọi là [Thiên Hoàng chi lộ] đó không biết đưa mình đi tới đâu nữa..."

Bỗng từ trên không trung có thứ gì đó lao thẳng xuống, nó đối mặt với Tư Hạ liền cất tiếng.

"Ngươi là con ngươi!? Hahaha, ta ở đây gần vạn năm rồi mới thấy sự xuất hiện của một con người bằng da bằng thịt đến được nơi này."

Thân hình nó cao to, có thể cao gần 5m. Nhìn nhục thể nó có thể được cấu tạo từ gỗ Hắc Long, loại gỗ này rất hiếm chỉ có thể tìm ở những hòn đo đầy sương mù hoặc là chi khoản tiền lên đến 6000 linh thạch trung phẩm. Ít nhất cũng bằng lượng thu nhập của những tông môn trên cấp bậc "Địa Phẩm"(Tông môn được chia thành các bậc : Cửu phẩm -> Nhất phẩm -> Địa Phẩm -> Tử Phẩm -> Trung phẩm -> Hắc Liên phẩm -> Lãnh Vũ phẩm -> Tỏa Diệp phẩm -> Thiên phẩm;...). Nó có hai cái sừng lớn, đôi mắt xanh lục mang theo sự vui mừng chưa từng có, hai đôi cánh đang dang rộng ra thể hiện sự uy nghiêm.

"Ta quên giới thiệu mất rồi, ta tên Mộc Diệp thuộc chủng tộc Cự long, họ hành xa với Chân long có điều ta hiện giờ cũng được tính là Chân Long rồi"

"Bái kiến Mộc Diệp Chân Long, vãn bối là Tư Hạ một người sống ở Đại Minh."

"Đại Minh? Nếu ta nhớ không lầm thì nơi đó từng được gọi là Minh quốc nhỉ?"

"Vâng thưa ngài, có điều năm tháng trôi qua nó đã phát triển mạnh mẽ trở thành cường quốc trong Thập đại đế quốc hùng mạnh nhất đại lục địa."

"Thì ra là vậy, ngươi có quen biết với Hà gia hay không ? Đó là gia tộc mà ta chúc phúc cách đây 3 vạn năm" Đôi mắt trông chờ đợi chờ câu trả lời của Tư Hạ

"Vâng có thưa ngài, hiện giờ Hà gia cũng trở thành một trong những gia tộc có tầm ảnh hưởng lớn đối với Đại Minh ạ"

"Ta tưởng họ sẽ trở thành Hoàng Đế chứ... thật thất vọng làm sao vì với chúc phúc đó thì cho dù là người có tư chất Thiên mệnh chi tử cũng sẽ không thể tranh giành được"

Với sự thất vọng đấy nhưng cảm xúc trên mặt ông ta vẫn không xoay chuyển dù chỉ một tí nào, chắc là so với dự kiến ban đầu thì chuyện như hiện tại đã không lệch đi quá nhiều rồi.

"Thật ra, Hà gia đã từng có người trở thành Hoàng đế và cai trị được hơn 800 năm ạ theo sử sách cách đây gần 2 vạn năm trước. Đáng tiếc là người đó chỉ đột phá đến Nguyên Anh cảnh và không thể đột phá tiếp nữa."

"Sau đó, vị vua ấp bị đầu độc chết, hưởng thọ gần 900 năm. Rồi nhiều người nổi dậy lật đổ Hoàng Thất và kẻ đứng sau chủ mưu tất là là vị Lão tổ của Hoàng thất hiện tại."

"Được rồi, nếu mọi chuyện đã qua thì cứ cho nó quá đi dù gì ta cũng chẳng thể quay ngược thời gian lại được."

"Ta sẽ đưa ngươi tới nơi mà các sinh vật cổ đại sống ở đây, nơi đó sẽ dày đặc linh khí hơn giúp ngươi sớm ngày đạt Nguyên Anh cảnh"

Con rồng ấy vụt cấy bay lên bầu trời, Tư Hạ dùng [Cực Thủy] hóa mãng xà khổng lồ bay theo.

"Mà ngài hiện giờ là cảnh giới gì vậy ạ?"

"Ta đột phát đến Phản Hư cảnh rồi, vì mỗi con Chân Long sống hơn 5 vạn năm thì sức mạnh phải đạt đến ngưỡng đó. Chỉ có Chân Long mới sống bất tử, càng già càng mạnh mẽ hơn; còn chủng loại khác hay họ hàng xa, gần sẽ có tuổi thọ cao nhất là 10 vạn năm là cùng, có điều mỗi loài lại có đặc điểm và lợi thế của riêng mình mà chủng tộc khác không có."

...

Tư Hạ nhìn thấy là một thung lũng lớn, còn có những đỉnh núi cao ngăn cách họ với phần bên kia của các ngọn núi. Nàng có thể cảm nhận được có rất nhiều cường giả tụ họp tại đây, có nhiều loại chủng tộc thượng cổ nữa, ví dụ có thể nói đến như Giao long, Chân Long, Cự Long,... ; Thạch nhân, Cự nhân, Sơn nhân, Bàn Kim,... ; Phượng Hoàng, phụng, công,...; rất nhiều loại chủng tộc gần như đã không còn xuất hiện trên khắp đại lục địa trong hơn 9000 năm trở lại đây. Với lại họ không tranh đấu với nhau mà sống rất hòa thuận là đằng khác.

"Đây là vùng đất yên bình dành cho những ai không muốn nhìn thấy chiến tranh xảy ra hay việc đánh đánh giết giết" Mộc Diệp nói.

"Nhưng mà nơi này là ở đâu vậy thưa ngài Mộc Diệp?" Tư Hạ băn khoăn hỏi.

"À, nơi này nằm cách xa đại lục địa hàng trăm triệu dặm, hình như ngươi dùng cách đặc biệt gì để tới đây đúng không?"

"Vâng ạ, vãn bối đi qua [Thiên Hoàng chi lộ] để đến được nơi này"

"Ồ, trường hợp này khá đặc biệt vì bình thường đi qua thứ đó thì chỉ có linh hồn qua được mà đằng này ngươi lại có nhục thể bằng xương bằng thịt, chắc là thứ đó đã đem cả cơ thể ngươi cùng linh hồn qua kiểu như truyền tống trận pháp cao cấp ấy."

Sau đó, họ đáp xuống ngôi làng nhỏ nào đó của tộc Chân Long. Hầu hết người dân của làng đều có cảnh giới ít nhất là trên Hóa Thần cảnh, dù mỗi làng có dân số khá ít nhưng nếu cộng tất cả lại có thể đủ sức để hủy diệt cả một vương triều.

Một con rồng già bước tới gần và nói:

"Diệp nhi à, cháu mang loài người tới đây để thăm thú nơi này à?"

"Bái kiến trưởng làng, đây là loài người duy nhất mà cháu đã gặp trên hòn đảo này ạ, cô bé này là vô tình đến được nơi này thôi ạ"

Với vẻ mặt tôn kính và lời nói có thể vị này là trưởng làng khu vực này, cũng có thể là con rồng già nhất nơi này khi có đủ sức để trở thành người cai trị làng của Chân Long.

"Bái kiến ngài trưởng làng ạ"

"Được rồi nếu đã vô tình bước chân lên hòn đảo này thì đưa cô bé này nghỉ ngơi trước đi, một nơi thật thoải mái và cách biệt linh khí hòn đảo nhé Mộc Diệp"

Ông ta nhanh chóng rời đi...

"Theo ta tới phong nghỉ chân dành cho khách ngoài đảo nào."

.

.

.

Đúng là căn phòng tuyệt vời làm sao, dù trong này không có linh khí thực sự của hòn đảo nhưng ít nhất vẫn có luồng năng lượng tinh thần dày đặc cỡ này. Rất có thể thứ này không thể ngăn cách bằng bất cứ phương pháp nào, có điều tại sao họ lại phải cách biệt linh khí khỏi căn phòng này nhỉ? Thôi để mai rồi tính tiếp giờ phải thưởng thức bữa ăn mà họ đã chuẩn bị đã.

Mấy món này khá đặc biệt, gần như mình chưa thấy chúng bao giờ và tên gọi mà họ nói cũng quá lạ lẫm. Nào là món [Cóc mực chiên], nghe tên thấy lạ rồi đã vậy nhìn cũng không ổn lắm, hay món [Nấm Than] này màu của nó đen xì không biết ngon hay không nữa.

Ăn hết luôn không cần suy diễn nhiều thứ làm gì, họ tiếp đãi khách như vậy thì mình đành nhận tấm lòng này vậy. Mùi vị cũng ổn, không như suy nghĩ của mình là được...

Tư Hạ nhảy thẳng vào chiếc giường ấm áp, lăn đùng ra ngủ ngay lập tức mà còn chưa đến 5 giây. Khi nàng ngủ bỗng linh khí trong người nàng dao động liên tục tỏa ra khắp phòng.

...

Một nơi nào đó, bên trong xiềng xích một con quái vật, dây xích mục nát và quá lỏng lẻo có điều mỗi lần định thoát ra nó lại bị dây xích quấn chặt hơn nữa. Nó đã kiên trì gần 300 năm sau khi biết được điểm yếu của phong ấn này, cứ đến đợt trăng tròn hằng năm, thời gian đó là lúc sợi xích yếu nhất, lần nào cũng vậy cứ kéo dây xích tới cực hạn rồi đứt dần. Và giờ đây sắp thoát khỏi được ngục tù nhốt bản thân hơn 3000 năm, nó vui sướng đến chảy cả nước mắt. Nỗi đáng sợ của hòn đảo sắp lặp lại một lần nữa và sẽ còn kinh khủng hơn!

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.