Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nằm ngoài dự tính

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

Ánh nắng ban mai rọi thẳng vào căn phòng nhỏ, khiến nàng tỉnh giấc. Tư Hạ chậm rãi bước xuống giường ngủ rồi tiến đến mở cánh cửa ra. Hiện lên trước mắt là một rừng cây rậm rạp, khi đi xuyên qua những lùm cây thì nàng thấy được khung cảnh tuyệt đẹp của một ngôi làng bình yên.

"Ngươi đã dậy rồi sao? Mau theo ta tới chào hỏi mọi người trong ngôi làng nào"

Ông ta bay thẳng tới căn nhà lớn phía trước, tôi cũng nhanh đi tới nơi đó. Ở đây có phong cảnh tuyệt vời, linh thảo tỏa hương thơm ngát, màu sắc của từng loài hoa rực rỡ dưới ánh nắng của Mặt Trời.

Lúc đến nơi, thì ai nấy đã ngồi sẵn trên chiếc ghế với dạng "bán long". Căn nhà này được lắp khá nhiều kính để ánh sáng bên ngoài có thể chiếu thẳng vào đây thay thế cho đèn dầu,...

"Thưa các vị trưởng lão, đây là vị khách nhân loại bằng xương bằng thịt, vô tình đặt chân lên hòn đảo này mà nãy giờ cháu đang kể ạ"

"Bái kiến các vị trưởng lão, vãn bối tên là Tư Hạ vô tình đặt chân lên hòn đảo này cách đây 1 ngày trước ạ"

Một vị trưởng lão trong số đó, ngoại hình có 1 chiếc sừng dài, da màu nâu sẫm rất có thể là thuộc nhánh [Cự Thổ Long] rồi sau này mới thành [Chân Long] như bây giờ.

"Không biết, vị tiểu thư này nếu đã là khách của đảo [Huyền Bí] thì liệu có muốn ở lại đây chơi vài ngày được không?"

"Dạ, có thể là như vậy vì vãn bối vẫn chưa biết cách để quay về ạ"

"Tốt, tốt. Vậy cứ ở đây tu luyện cho đến lúc đạt Nguyên Anh cảnh đi rồi hẵng về cũng không muộn, vì gần 6000 năm rồi chưa có khách nào đến đây chơi."

"Điệp nhi mau đưa cô bé này đi thăm quan và nói chi tiết hơn về ngôi làng này đi, bọn ta còn bận bàn bạc vài thứ"

"Vâng ạ."

Cứ như thế nàng và Mộc Điệp rời đi nhanh chóng, còn lại các vị trưởng lão và trưởng làng còn ngồi trên ghế không động đậy tựa như những ngọn núi lớn sừng sững, cứng rắn.

"Lâu lắm rồi mới có một vị khách đặc biệt như thế đặt chân lên hòn đảo này, hãy đối xử thật đặc biệt với cô bé đó; ta cảm giác rằng trong tương lai chúng ta sẽ có mối quan hệ giao hữu với nó". Trưởng làng nói

"Nhã Hưng, ông cũng biết đấy chúng ta đã bảo vệ và trấn giữ hòn đảo này hàng nghìn thiên niên kỷ rồi thì màn bảo vệ của nơi này mạnh đến nỗi dù cho có dùng bất cứ cách gì cũng chả thể tiến vào được."

"Nếu theo ý của Trùng Sa thì có khả năng màn chắn đang bắt đầu yếu dần đi rồi." Một vị trưởng lão nói.

"Huyền Trang bà bà, năm xưa chính chúng ta cùng các bộ tộc khác dựng lên màn chắn này mà đã tiêu tốn gần hết linh lực của từng người để dựng lên nó, được tạo nên để vừa là màn bảo vệ vừa là phong ấn vĩnh cửu dành cho [Yêu Vương]."

"Hừ, nhắc đến thứ con quái vật đó mà khiến tôi sởn cả gai ốc, vì để phong ấn triệt để nó mà nguyên hòn đảo này đã phải trả giá quá đắt rồi. Bây giờ phong ấn yếu đi thì hắn ta rất có thể sẽ trở lại."

"Được rồi, chuyện này ta sẽ cùng hội họp với các tộc khác để tìm cách xử lí nhanh nhất có thể, còn giờ hãy tiếp khách thật chu đáo. Cuộc họp hôm nay giải tán!" Nhã Hưng cất tiếng.

Các vị trưởng lão trong phòng rời đi nhanh chóng, chỉ còn Trưởng làng ngồi chễm chệ trên chiếc ghế hình long phụng đó, vẻ mặt đầy u sầu và mệt mỏi. Chuyện này là một chuyện hệ trọng hết mức, để xử lí được nó thì ông bắt buộc phải hành động ngay tức khắc thôi.

.

.

.

Trong khi đó Tư Hạ được Mộc Điệp dẫn đi tham quan vẻ đẹp của ngôi làng này. Mùi thơm ngào ngạt luôn hiện diện ở đây, còn có sự lung linh huyền ảo đến từ linh thảo và linh dược. Họ cùng đi với nhau đến điểm cực Tây của ngôi làng.

Có một hồ nước trong veo tràn trề Thủy linh lực, khu vực này dùng để thư giãn và giảm căng thẳng cho dân làng. Đặc biệt được sử dụng để thông thoáng kinh mạch, tăng tốc độ dòng chảy linh lực trong cơ thể nên được họ sử dụng rất thường xuyên.

Sau đó họ lại đi tới khu rừng cách nơi đó không xa, cây cỏ um tùm, dồi dào Mộc linh khí thích hợp cho người chuyên về Mộc linh pháp tu luyện. Càng đi sâu thì Tư Hạ cảm giác có gì đó không ổn ở nơi này, chả có bất kì yêu thú hay linh thú nào xuất hiện từ lúc bước vào đây tới giờ. Chẳng lẽ chúng đều không sống ở khu rừng này.

"Thật là kì quái, làm thế nào mà nãy giờ vẫn không thấy bất kì sinh vật sống nào hết!?" Mộc Điệp lên tiếng.

"Vãn bối cũng thấy như vậy, với lại dao động linh lực của khu rừng đang dao động bất thường nữa."

Vừa mới dứt lời, phía trước của Tư Hạ có một sinh vật to lớn nhảy ra thì nàng nhảy ra khỏi chỗ đó ngay tức khắc.

"Đây là yêu thú gì thế này!?" Tư Hạ hoảng hốt hỏi Mộc Điệp.

Sau màn khói đó là một con yêu thú cảnh giới trên Nguyên Anh cảnh. Thuộc chủng loài [Hoang Cẩu] một trong những loài yêu thú có sức mạnh khủng khiếp nhất cùng cảnh giới.

"Tư Hạ cẩn thận vào, đây là [Hoang Cẩu] cảnh giới chí ít phải Nguyên Anh cảnh sơ kỳ. Cô gần như không phải là đối thủ của nó".

"Vậy nó có linh căn thuộc hệ gì ?"

"Hỏa linh căn"

"Vừa hay, tôi có thể khắc chế nó một chút. Coi như là thử thách khó nhằn để tôi rèn luyện kĩ năng là được rồi."

Mới nói xong, nàng tụ linh lực kết hợp với [Cực Thủy] tạo ra màn chắn Thủy linh lực, phóng đại nó to tới mức bao trùm toàn bộ trong bán kính 1 dặm. Mọi năng lực hay bất cứ thứ gì liên quan đến việc khắc chế hoặc áp chế được Thủy linh lực đều sẽ giảm hơn phân nửa.

"Ngươi đây là đang làm ra loại chuyện gì!?" Mộc Điệp kinh ngạc với nguồn linh lực khủng khiếp tỏa ra từ thân thể của Kim Đan kỳ.

Không có thời gian trả lời cho Mộc Điệp. Mình phải áp chế thứ đó càng nhanh càng tốt, vấn đề là nó mạnh hơn nhiều so với Nhu Tuyết yêu bà. Khi đó áp chế bà ta cũng phải dàn trận rất kỹ lượng, còn yêu thú này không nằm trong dự tính của mình nên chưa kịp chuẩn bị gì được; chỉ có thể cược một trận thôi.

Thủy linh lực hóa thành những sợi xích trói chặt [Hoang Cẩu] khiến nó bị khóa chặt, cùng lúc đó nàng lấy ra pháp bảo mà An Phong đưa trước đó, đó là một cái quạt [Huyền Khí]. Nàng đưa Thủy linh lực vào đó, ra sức quạt thật mạnh về phía của nó.

Mỗi lần quạt thì sóng xung kích bao gồm Thủy linh lực đánh thẳng vào nhục thể [Hoàng Cẩu], vì không gây ra quá nhiều lực sát thương lên nhục thể của nó. Tư Hạ quyết định dùng toàn lực, cầm chiếc quạt lên rồi tích tụ một tầng sức mạnh khủng khiếp phía dưới.

"Nếu cần giúp gì thì cứ nói với ta nhé, với Nguyên Anh cảnh nhỏ nhoi này thì ta giải quyết rất nhẹ nhàng!" Ông ta hét lớn để cho Tư Hạ có thể nghe được.

Nó vùng vẫy suốt từ này giờ rồi phá hủy dây xích, lập tức lao thẳng tới chỗ của nàng. Không chần chừ thêm nữa, cả hai bắt đầu khơi mào một cuộc chiến khốc liệt.

Con chó lửa ấy ngậm một miệng toàn lửa rồi phun thẳng về phía trước, nàng quạt một phát thì hình thành cả dòng nước chặn lại đòn lửa quyết liệt đó. Thêm lần nữa liền khiến cả nhục thể của nó ướt sũng, giảm sức mạnh đi kha khá.

Nó đang bắt đầu tức giận rồi, phải nhanh chóng chiến thắng thôi, lỡ như nó còn chiêu trò gì đó thì chỉ có mình chịu thiệt mà thôi.

Nàng liên tiếp tung ra những sóng xung kích khủng khiếp đến từ chiếc quạt ấy. Bất ngờ hơn nữa là con chó lửa ấy dựng lên lớp lá chắn dày đặc đã chặn lại đa số năng lượng của Tư Hạ. Hóa từ hư không ra những vũ khí khác nhau rồi cô làm chúng phóng tới chỗ của tên đó. Thật kinh ngạc khi nhục thể ấy lại chẳng bị gì trước những vũ khí đó.

Vì không để cho nó phản ứng kịp mà Tư Hạ dùng tầng thứ nhất của [Cực Thủy], hóa thân thành Thủy Long lao tới với tốc độ khủng khiếp, ngậm nó vào trong miệng bay thẳng lên giữa không trung, sau đó dùng năng lượng của [Cực Thủy] gây ra vụ nổ linh lực lớn. Khói trắng bao trùm cả khoảng không ấy, ai sẽ là người thoát ra đây...

Từ lúc mà Tư Hạ bắt đầu đánh nhau với [Hoang Cẩu] cho đến giờ đã khiến Mộc Điệp kinh ngạc không thôi. Chỉ với việc tu sĩ Kim Đan cảnh cầm cự vài giây với đối thủ Nguyên Anh cảnh đã rất xuất sắc rồi, đằng này lại đánh ngang cơ với Nguyên Anh là điều tưởng chừng như không thể. Gặp qua bao nhiêu thiên tài kể từ lúc sinh ra đến giờ thì đây là lần đầu tiên hắn gặp kẻ hơn cả "người đó".

Trong làn khói trắng mù mịt, Tư Hạ vẫn lành lặn giữa không trung, còn [Hoang Cẩu] thương tích đầy mình vì vừa bị áp chế của trận pháp đè nén vừa bị Thủy linh lực cường độ cao làm cho nhục thể chịu tổn thương nặng nề.

Để dứt điểm nó, Tư Hạ làm cái cách mà đã từng làm với Phàn Như hóa Thủy linh lực thành một thanh kiếm rồi lao thẳng chém xuyên qua người của tên đó. Vì để chắc chắn hơn nên nàng nhốt thứ đó vào bong bóng nước, cho nó cuộn trào thật mạnh và truyền thẳng linh lực vào đó để đảm bảo nó sẽ chết ngạt mà không cần động tay nữa.

"Mộc Điệp, ngài mau lại đây xem đi vãn bối đã đánh bại được nó rồi đây nè"

Tư Hạ giơ tay ra vẩy vẩy trước mặt hắn, có thể ông ta đã quá kinh ngạc với sức mạnh của một tu sĩ Kim Đan kỳ chiến thắng được yêu thú Nguyên Anh cảnh nên vẫn còn chìm đắm trong sự kinh ngạc ấy.

"Ông có sao không thế?"

"Ta không sao, màn chiến đấu của cô lúc nãy rất tuyệt đó Tư Hạ" Mộc Điệp bừng tỉnh và trả lời.

"Vậy chúng ta cùng tới những ngôi làng tiếp theo nào".

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.