Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu Mới.

2197 chữ

An Lạc thành.

Trong một toà cung điện nào đó.

“Đức vua, bữa ăn của ngài đã chuẩn bị xong”.

Cung điện xa hoa cùng với đủ loại ánh đèn lung linh đập vào mắt khiến Trần Hiểu thoáng đờ đẫn.

Hắn vốn chỉ là một sinh viên đại học nghèo, chẳng biết lý chỉ sau một giấc ngủ lại bị chuyển sinh tới dị giới hai ngày trước.

Gương mặt này, thân xác này, quả thực là của hắn đúng năm 16 tuổi, chỉ có điều đứa nhóc mà hắn xuyên tới dường như là một thằng nhóc khiếm khuyết về mặt đầu óc từ nhỏ, tuy vậy vẫn là tiêu ký của hoàng tộc.

Theo như hắn hỏi thăm qua được thì, nơi hắn ở gọi là An Lạc quốc. Hắn sinh ra trong hoàng tộc. Cha mẹ đã mất từ sớm, ngôi vị này cũng hoàn toàn là được tiếp nhận từ nhỏ. Từ nhỏ đã phải gánh chịu vận mệnh của một quốc gia, đáng tiếc, lại bị người hãm hại, trở thành kẻ ngu si.

Tay nắm vương quyền mà không có đầu óc dùng, bị thao túng, lợi dụng.

Cứ việc hắn tỏ ra ngẩn ngơ như đứa mất trí suốt hai ngày nay mà chẳng ai hay. Một đứa nhóc sung sướng, có lẽ cũng càng là một đứa trẻ đáng thương. Ra đi

như vậy toán là một loại giải thoát.

Chuyện mà dường như chỉ phát sinh trong các cuốn tiểu thuyết nay lại phát sinh chân thật trên người hắn.

Đến tận lúc này, hắn vẫn còn đắm chìm trong vô tận bồi hồi với những này mình đang trải nghiệm.

“Là thật?”

“Có thể nào đang bị đùa một cách quái ác... “

“Có lẽ...”

Cứ việc lặp đi lặp lại một cách vô nghĩa đi nữa thì hắn cũng chưa thể thích nghi được sự thật.

“Đức vua, ngươi nên dùng bữa ăn trước khi chúng lạnh.” Âm điệu lạnh lùng của thị nữ bên cạnh vang lên bên tai hắn,tạm thời đánh thức hắn trong cơn mê man.

Người nói chuyện là một nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp, nàng mặc một thân hầu gái. Ánh mắt sắc bén, giọng nói băng lãnh cùng tướng mạo không biểu cảm khiến cho nàng nổi chội lên các nữ hầu khác.

Thật cũng không có gì lạ, như hắn, một kẻ ngu si từ nhỏ, đến thị nữ cũng chẳng thèm để ý, cứ việc hắn ngồi trên ngai vàng nhưng đã sao, còn không phải dạng trông mong được gì nhiều?

Đồng hồ cổ trên tường vẫn tích tắc tiếng vang dài một hồi....

“L-Laura ?”

“Đúng vậy, đức vua, ngài có gì cần phân phó sao?”

“A, đây là trò đùa không phải?”

“Đức vua, người đang nói gì, ta không sao hiểu?” Laura hoài nghi.

Làm hầu cận nhất thị nữ, nàng tự nhiên thấy được, có nét gì đó là lạ.

“Chẳng lẽ quốc vương khai khiếu rồi?” Laura trong lòng nổi lên nghi vấn nho nhỏ, nhưng mà lại bị nàng phản bác ngay sau đó, quốc vương là bị thương tật đầu óc từ nhỏ, y sư đã chuẩn rằng hắn vĩnh viễn sẽ khiếm khuyết, điều đó là hoàn toàn không có khả năng.

“A, ý của ta là... không có gì”. Hắn đang muốn thắc mắc sâu hơn một vài vấn đề thì đột nhiên từ bỏ. Lý do?, chính là lúc hắn đang nói chuyện, có một thanh thông báo hiện lên trước mắt.

“Hắc ám đại lục, sinh linh ai oán, vạn vật điêu linh, chiến hoả đem bùng cháy vạn năm lâu, thần linh chiến tử vô số...

Ngươi thân là xuyên việt giả, được lời kêu gọi của hắc ám đại lục tới cứu vớt thế giới.

Dũng sĩ ngươi đem tiếp nhận lấy vận mệnh ?

(( TIẾP NHẬN // TỪ BỎ ))

.............

“Ha ha ha...” Trần Hiểu cười lớn, tiếng cười hắn vong vọng khắp cung điện.

Laura không hiểu lắc đầu...

Những này đột nhiên xuất hiện khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.

Quả nhiên là đứa con của vận mệnh a!

Chuyển sinh giả không phải đều như vậy sao? Tới một cái dị giới, sau đó được phân phó cho ngón tay vàng đánh đâu thắng đó, chuẩn phong phạm của một main trong các bộ tiểu thuyết hắn thường theo dõi.

Cơ mà hai ngày trước vẫn còn u ám, một cánh cửa mới mở ra trước mắt khiến hắn vui phát điên, cái gì hốt hoảng cái gì ám ảnh trong lòng giờ như gió cuốn mây bay.

Nhanh tay kết thúc bữa ăn, hắn trở lại gian phòng riêng của mình.

Trở lại giao diện trên, hắn kick chọn TIẾP NHẬN, một giọng nói âm lãnh vang lên:

”Chào mừng người chơi tiến nhập hệ thống, mời người chơi chuẩn bị trạng thái tốt nhất sau 10 giây.”

“10”

“9”

...

“3”

“2”

“1”

Trần Hiểu thoáng chốc bị lôi kéo tới một không gian ảo nhỏ, hắn để ý xung quanh, rốt cục chỉ thấy một màu lam sắc.

Âm thanh máy móc lại vang lên: “ Chào mừng người chơi Trần Anh tiến nhập thứ nguyên mô phỏng.”

“Ngươi là ai?” Trần Hiểu lên tiếng hỏi.

“Ta chỉ là một loại nhỏ pháp tắc cấu thành, hoàn toàn không tính là sinh mạng thể, ta chỉ đóng vai trò như một cỗ máy quản lý này giao diện.” Âm thanh máy móc đáp lại.

“Ngươi đến từ đâu?” Trần Hiểu lại tiếp tục hỏi.

“Ngươi có thể coi như một tạo vật của chúng thần để lại, để trợ giúp thao tác cho người chơi, những thứ khác chưa thể trả lời ngươi”. Âm thanh máy móc vang lên.

Trần Hiểu lâm vào suy tư, cứ việc còn rất nhiều nghi vấn đi nữa nhưng lúc này chỉ có thể dò đến đây, cũng không còn cách nào khác. Tìm hiểu sau, tạm thời vẫn còn thời gian.

“Xét thấy người chơi đạt đủ các loại điều kiện yêu cầu, hệ thống đem kích hoạt hoàn tất. Bắt đầu khởi động”.

Trong tầm mắt của Trần Hiểu hiện lên các loại hình ảnh lướt qua, cảnh tượng biến ảo không ngừng tới một thời khắc nhất định.

Màn hình trạng thái của hắn xuất hiện. Ngoài tên nhân vật và chủng tộc ra thì không còn thông tin gì khác!

Người chơi: Trần Hiểu.

HP: 15/15

MP: 10/10 (1mp/30s)

Lever: 0 (0/5)

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp giả: Không

Trang bị: Không

Kỹ năng: Không

Thiên phú: Không.

———————

“Mời người chơi bắt đầu lựa chọn chức nghiệp”. Âm thanh máy móc vang lên.

Chỉ thấy bắt đầu có vô số cột sáng nổi lên trước mặt Trần Hiểu, mỗi cột sáng lại đại diện cho một chức nghiệp.

Chức nghiệp có vô số kể, cũng phân ra được rất nhiều nhánh khác nhau, nhưng đối với tân thủ như Trần Hiểu, tạm thời có thể phân ra làm 8 loại chính: assassin, pháp sư, cung tiễn thủ, ma pháp sư, druid, chiến sỹ, thánh kỵ sĩ, mục sư.

“Hệ thống, chức nghiệp nào mạnh nhất”. Trần Hiểu nghi vấn.

“Các loại chức nghiệp đều có ưu nhược điểm riêng, bổn hệ thống không cách nào trả lời câu hỏi của người chơi”. Âm thanh hệ thống.

“Quả nhiên, không có chức nghiệp hơn chức nghiệp, đơn giản khác nhau ở người dùng mà thôi”. Trần Anh thầm nghĩ.

“Vậy cứ chọn cái mình thích nhất liền tốt”. Hắn âm thầm quyết định.

“Ta chọn ma pháp sư”.

“Người chơi lựa chọn ma pháp sư, đang tiến hành đồng bộ.”

Người chơi: Trần Hiểu.

HP: 15/15

MP: 10/10 (1mp/28,5s)

Lever: 0 (0/5)

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp giả: Ma pháp sư

Trang bị: Không

Kỹ năng: Không

Thiên phú chức nghiệp: MP nhân vật đem hồi phục tốc độ (+5%)

“Người chơi sắp tiến vào Hắc Ám đại lục trong...”

“3”

“2”

“1”

Ầm.

Trời đất tối sầm trong thoáng chốc.

Không biết qua bao lâu, Trần Hiểu mở mắt. Đập vào mặt hắn lúc này là một vùng đất hoang tàn, u ám. Cứ việc còn đang là ban ngày nhưng chỉ là ánh sáng mờ mịt. Bầu trời dường như bị một bàn tay lớn bao phủ. Thực vật xung quanh khô héo, kết hợp mùi hôi thối xác chết thoang thoảng đâu đây khiến cả tràng lầm vào một màn kinh dị khiến cho người ta phải rùng mình.

“Người chơi nhận được món quà tân thủ, mờ gói quà?”

“Xác nhận?”

“Xác nhận.” Trần Hiểu đáp.

Trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm gỉ cùng với một bộ giáp da cùng với 10 bình huyết, 10bình lam. Không hổ là gói quà tân thủ, cũng không hơn gì nhiều cái này.

Trường kiếm.

Phẩm chất: (Xám)

Tấn công: +5

Độ bền: 75%.

Ghi chú: đây là trang bị tân thủ.

—————

Giáp da.

Phẩm chất: (Xám)

Phòng thủ: +10.

Độ bền: 100%.

—————-

Cực tiểu huyết thuỷ

+5 HP

Cực tiểu lam thuỷ

+3 MP

Còn tưởng là chọn chức nghiệp ma pháp sư xong thì sẽ còn được một chút trang bị hệ thống ma pháp, không ngờ cũng đều là này như vậy.

Có lẽ thanh MP so với các chức nghiệp khác nhiều một chút.

Trần Hiểu nguyên tại chỗ vốn được bao bọc trong một vòng tròn sáng, có vẻ như đây là khởi bước nho nhỏ tân thủ. Bước ra khỏi vòng có lẽ sẽ bắt đầu gặp quái nhỏ.

“Người chơi tiến nhập ngoại vi hoang dã.”

Nương theo bước tiến của Trần Hiểu là một thông báo nhỏ.

“Hệ thống, gần đây không có khiến trúc nhân loại sao?”

“Đi 5 dặm về phía đông, người chơi sẽ đem tiếp nhập lãnh địa nhân loại”.

5 dặm? Có lẽ đây là thử thách đầu tiên cho game thủ, cuộc hành hương đầu tiên của người chơi chính thức bắt đầu.

Không để hắn chờ lâu, một con sói nhỏ xuất hiện trước mắt hắn.

Chỉ thấy con sói này lông xám màu, phần bụng giống như bị mở, lộ ra sương cốt, mắt hoăm đỏ,mắt trợn trừng, hàm răng đầy máu nhe ra cho người nhìn đầy một cảm giác ghê tởm.

Quái vật: Hắc độc lang

Lever: 1 (phổ thông quái vật)

HP: 15/15

Công kích: 2

Ghi chú: Sinh vật tân thủ bị hắc ám thôn phệ, tử vong tôi tớ.

Con quái đầu tiên đã xuất hiện, chiến đấu, hoặc bị thôn phệ. Cứ việc chết trong thế giới này có ảnh hưởng đến hắn không nhưng cũng không nên khinh xuất.

Đời trước hắn đã chán nải vì cuộc sống thường ngày nhiều lắm. Một nghèo, hai dốt, ba xấu, trong cái xã hội đó, ải cũng đủ hiểu, tại sao cuộc sống lại bất công như vậy. Ngày ngày làm lụng vất vả khiến hắn đã không còn chút lưu luyến nào với thế giới cũ nữa.

Quả nhiên, ông trời cũng không có bất công, khi khiến hắn có được thân phận người xuyên việt.

Đã vậy, mình nhất định không được cô phụ thiên ý.

“QUYẾT PHẢI LÀM LẠI TỪ ĐẦU”. Trần Hiểu nghĩ nghĩ.

——————

Cùng lúc đó...

Bên ngoài An Lạc thành.

“Thống lĩnh, tiểu nhân đã thăm dò tới, phía trước là một toà tiểu thành trì, gọi An Lạc thành, địa thế vô cùng hiểm, dễ thủ khó công. Nhân khẩu không nhiều chỉ khoảng vài trăm ngàn tả hữu, cao nhất cường giả cũng chỉ là tam tinh tinh cấp...” Tiểu nhân bên dưới báo lại.

Chỉ thấy trước mặt hắn là nam trang bao trong hắc sắc giáp trụ, toạ trên một con hắc mã cường tráng, khí vũ hiên ngang. Nhưng mà khuôn mặt hắn nhỏ dài, răng cửa sắc bén hình răng cưa, cái lưỡi nhọn thỉnh thoảng chìa ra ngoài ngoe nguẩy ngoe nguẩy chỉ thuần tuý tao cho người ta một cảm giác quỷ dị đến khó tả.

“Thật là mỹ lệ một hoàng hôn bức hoạ.”

Hắn le cái lưỡi cảm khái.

“Bắt đầu đi thôi.” Hắc giáp thống lĩnh nói.

“Tiểu nhân phục mệnh.” Tiểu nhân đáp lại.

Hắn lên ngựa, cùng theo mấy tên cận vệ tiếp cận An Lạc thành.

Vượt qua con cầu đá tới bờ bên là rộng lớn bình nguyên, một đoàn nhỏ hắc giáp kỵ sỹ nổi bật lên trên hết đối với chúng thủ vệ thành.

Chẳng mấy chốc, âm thanh vang vọng môn thành An Lạc thành.

“Người trong An Lạc thành nghe rõ, thống lĩnh có lệnh, An Lạc thành đầu hàng, miễn chết dân chúng cùng quý tộc, hoàng tộc đem chém đầu, nếu không, chiến tranh, tất cả đem GIẾT KHÔNG THA.”

“Toàn thành đã phong toả. Hạn, sáng ngày mai, hàng hoặc chiến, là lựa chọn các ngươi.”

—————

Truyện cho những bạn yêu thích ma huyễn phương tây phong cách anime, chán nản với các bộ tiên hiệp đầy chợ nhé!

Bạn đang đọc Ta Là Vạn Tộc Vương Giả Chi Vong Linh Quốc Vương của Bích Thuỷ

Truyện Ta Là Vạn Tộc Vương Giả Chi Vong Linh Quốc Vương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lu.b
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.