Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Linh

Tiểu thuyết gốc · 1602 chữ

Không khí yên tĩnh

Kiều Nguyệt Nga trố mắt ra nhìn hắn, tên này quả thật là tiện quá mà.

Sau vài giây thì toàn trường lập tức bùng nổ, người người đều tranh nhau bàn tán, có người cười cợt chế giễu, có người bội phục dũng khí của chưởng môn Ma Sát phái

"Nguyễn chưởng môn, nếu đã vậy thì ta sẽ đặt một vạn lượng bạc cho Quỷ Diện phái"

Người đầu tiên tiến lên chính là một trung niên nhân thân hình vạm vỡ, thân trên cởi trần lộ ra một hình xăm kỳ dị.

"Được, Bùi Kiệm, lo việc cá cược đi"

Hắn nói xong quay qua Kiều Nguyệt Nga nói:

"Ngươi giúp đỡ hắn ổn định trật tự một chút"

Kiều Nguyệt Nga tuy không còn sức lực nhưng được nghỉ ngơi nãy giờ thì đã khôi phục phần nào, nàng không đồng tình với chưởng môn mình nhưng không tiện cãi lại mà chỉ lạnh lùng đi ra phía sau Bùi Kiệm.

Lúc này, Bạch Sát quay qua Phú Quốc cười lạnh:

"Nếu đã cá cược thì chúng ta phải tham dự cho vui. Nếu ngươi thua ta chỉ cần ngươi trần truồng bò một vòng quanh đây xong liếm sạch giày cho ta là được, xong phải tự nhận chưởng môn Ma Sát Phái là con chó theo đuôi Quỷ Diện Tông"

Hắc Sát hừ một tiếng:

"Thế thì có lợi cho hắn quá, đâu phải ai muốn làm chó của ngũ lưu môn phái như chúng ta đều được"

Xung quanh lại vang lên một trận cười to.

Ngay cả Kiều Nguyệt Nga và Bùi Kiệm đang bận việc bên kia mà nghe nói vậy thì cũng rung lên giận dữ,

Chỉ có con mèo Lụa là thở ơ nằm trên vai Phú Quốc là vẫn bình thản.

Thế mà hắn đối với chuyện này vô cùng bình tĩnh. Hắn vẫn bảo trì im lặng, mặt không đổi sắc

Trong đầu thì nghĩ:

"Con bà nó, ba cái sáo lộ đặt tiền cược này nghe quen thuộc kinh. Nếu chúng nó thua rồi thế nào cũng kiếm đủ đường để trốn, thế nào cũng sáo lộ nói cái gì mà [ to gan, chúng ta như vậy là nể mặt ngươi rồi ] hoặc kiểu như [ Huynh đệ, làm gì cũng không nên quá tuyệt tình, núi xanh còn đó các kiểu ]"

Ngoài mặt hắn nở nụ cười nói:

"Được, đó là phần của ngươi muốn đặt cược nhưng ta thì vẫn là cần vật chất hơn, nếu đã cá cược thì phải có linh thạch hay pháp khí các loại, đừng để người ta nói ngũ lưu môn phái chỉ được cái miệng, không có tí vật chất nào"

Hắc Sát phá lên cười:

"Chúng ta mà không có tiền sao. Được , nếu ngươi đã muốn thì chúng ta chơi với ngươi, chỉ sợ ngươi không có tiền mà trả"

"Bao nhiêu ta cũng có, không có thì lấy mạng ra mà đổi" - Phú Quốc hờ hững đáp.

Bạch Sát từ trong người đem ra một cái nhẫn trữ vật, đặt lên bàn nói:

"Đây chính là một vạn khoả hạ phẩm thiên nhiên linh thạch và một kiện thượng phẩm pháp khí"

Hắc Sát hừ lạnh, rồi cùng đặt một cái nhẫn trữ vật lên bàn, nói:

"Trong đây có ba vạn khoả nhân công linh thạch và một viên Âm Linh đan, là đan dược cấp bốn"

"Bùi Kiệm đâu, thu tiền, ghi giấy cho hai vị đại gia này, nhớ ghi thêm cái điều lệ mà hai vị ban nãy nói nữa, bên nào thua thì phải trần truồng bò một vòng quanh đây xong liếm sạch giày cho cho đối phương"

"Tỉ lệ là một ăn ba, nếu thua thì chưởng môn phải trần truồng mà chạy ba vòng rồi, đã vậy phải liếm sáu chiếc giày, thôi đi, đến lúc đó cùng lắm thì ta lên làm chưởng môn, người đi lánh đời một chút"

Kiều Nguyệt Nga bình thản nói, tựa như đã giúp hắn sắp xếp hậu sự.

Cô nàng này

Hắn hận không thể đè nàng xuống mà hung hắn quất cho nàng mấy roi.

"Được, nếu đã vậy thì trong vòng một ngày, chúng ta hẹn nhau tại nơi này, ta hy vọng ngươi đừng có sợ quá mà tự vẫn. Cho dù có tự vẫn thì chúng ta vẫn có hơn mười ngàn cách làm cho ngươi sống không bằng chết"

Hắc Sát hừ lạnh, sau đó cả hai người hoá thành một luồng khói đen biến mất.

"Bổn toạ còn yêu đời, chỉ hy vọng các người lúc đó đừng có đưa ra mấy sáo lộ để quịt nợ là được"

Phú Quốc nói vọng ra.

Mà sau khi hai người Hắc Bạch Song Sát đi, Bùi Kiệm đã khoá sổ, kết quả là tất cả đều đặt cược cho Quỷ Diện phái, tiền cược có thể nói là lên đến con số khủng khiếp. Nếu quả thật hắn thua thì đúng là chỉ còn cách tự sát hoặc ôm đồ lánh đời như Nguyệt Nga nói.

Bùi Kiệm nói:

"Chưởng môn, có một người đặt cho chúng ta thắng. Đặt một viên thiên nhiên linh thạch"

"Là ai ?" - Hắn tò mò hỏi.

"Chính là Lê Ngọc Long" - Bùi Kiệm đáp.

"Ha ha ha phải chăng là nàng ta đã thấy được uy lực của phái ta rồi" - Hắn tự sướng trong lòng, ngoài miệng cười vui vẻ.

Kiều Nguyệt Nga thấy hắn vênh váo như thế thì hờ hững nói:

"Nàng ta nói là ai cũng đặt cho Quỷ Diện phái, ngược lại nàng muốn thử vận may, dù gì thi chỉ có một viên linh thạch"

Thôi, không quan tâm nàng ta.

Hắn đau đầu suy nghĩ kế sách làm sao để bắt được Âm Linh, dù gì thì hắn chỉ nghe nói qua chứ có biết cái gì đâu.

Đẳng cấp tu vi thì hắn không sợ. Đây cũng không phải là quyết đấu gì nên không bị hạn chế chưởng môn không được ra tay. Vấn đề nan giải là hình như đây là một loại âm hồn, làm sao bắt được.

Trước không nói đến chuyện làm sao mà bắt, chỉ mỗi việc đi đâu mà kiếm nó mới là vấn đề.

Làm sao để dụ nó ra được, âm linh thích cái gì ?

Rất may mắn Bùi Kiệm có một số kiến thức nên đã giải thích:

"Chưởng môn, âm linh là tồn tại đặc thù thì ngài đã biết. Còn về nó thích cái gì, dĩ nhiên là linh hồn những tu sĩ cấp thấp, khi hút đủ linh hồn thì hắn sẽ đủ lực lượng để tiến hành đoạt xá, còn về việc có thể tự ngưng tụ ra nhục thân thì hoàn toàn là viễn vông."

"Vì sao ?" - Phú Quốc hỏi.

"Đơn giản là tài liệu luyện chế là thứ ở trên trời, có thể ngộ chứ không thể cầu. Nào là phải tìm được một quả Tu La, sau đó nghe nói phải tẩy rửa với suối nước nóng tại Hoả Diệm sơn, lại phải tìm được một ma thể, thử hỏi công sức đi tìm đầy đủ thì còn không bằng đoạt xá cho nó nhanh"

Bùi Kiệm trả lời như một cái máy.

"Không phải trong truyện Lục Vân Tiên cái gã Bùi Kiệm học ngu lắm sao? Sao ở đây khôn giàn trời vậy?" - Phú Quốc nghĩ thầm.

"Ngươi có cách nào bắt được nó không"

Phú Quốc hỏi.

"Ta nghĩ chưởng môn ngươi nên nhân lúc mọi người không để ý thì ôm đồ trốn vào núi làm đại vương mới là vương đạo. Bây giờ mà còn hỏi những điểu cơ bản này. Cũng may ta không có đặt cược"

Kiều Nguyệt Nga lên tiếng, đả kích hắn cực độ

Hắn lườm nàng một cái, lại nghe Bùi Kiệm nói:

"Âm Linh thường thì cũng như bao âm hồn khác, chỉ khi bộc lộ thực lực mới biết được, nhưng bảo đảm một trăm phần trăm là trong bãi tha ma này đầu Âm Linh đó vẫn còn lởn quởn nơi đây. Lý do là vì âm khí ở đây vẫn còn rất nồng nặc."

"Có đạo lý, giỏi lắm, ngươi nói tiếp"

Bùi Kiệm mừng rỡ tiếp lời:

"Âm Linh bình thường lẫn trốn sẽ có thể lựa chọn ẩn nấp vào bất cứ vật gì, ngọn cây, ngọn cỏ, cục đá hay ngay cả cái ly nước trên bàn này cũng rất có khả năng đã bị Âm Linh nhập vào, nhưng ẩn nấp trong vật chết thì rất dễ bị nhận ra. Vì chưởng môn có thấy một vật chết nào mà phát ra âm khí không? Những cao tầng các môn phái luôn có công pháp hoặc pháp bảo chuyên dùng phát hiện âm khí, nên tỉ lệ âm linh nhập thể vật chết là vô cùng thấp"

"Trường hợp có khả năng nhất chính là Âm Linh sẽ ẩn nấp vào người sống. Có thể là hắn đã tạm thời dụ được một tên ma tu nào đó, cho hắn lợi ích ví như các loại cơ duyên hay công pháp hoặc giúp người đó tăng lên thực lực, sau khi được lợi ích thì hắn sẽ lợi dụng tên đó đi hút các âm hồn hoặc tiêu diệt cường giả cấp cao. Nhưng Âm Linh không thể trực tiếp đoạt xá hay chiếm cứ thân thể người đó, nếu cường hoành sẽ bị thần hồn câu diệt."

Bạn đang đọc Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới sáng tác bởi yugikaiba123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yugikaiba123
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.