Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong ba cá cược

Tiểu thuyết gốc · 2002 chữ

Hai người Hắc Bạch Song sát phát ra cỗ khí tức âm u đáng sợ. Một số tu sĩ tu vi hơi thấp một chút thì không chịu nổi áp lực mà trực tiếp quỳ rạp xuống đất, đầu váng mắt hoa.

Cả hai người không để ý đến Nguyễn Phú Quốc mà trực tiếp đi đến trước mặt Lê Ngọc Long, vô cùng hoà nhã nói:

“Tiểu huynh đệ, ta là Hắc quỷ, đại đệ tử của Hắc Ám đường Quỷ Diện tông. Ngươi có nguyện ý gia nhập tông phái chúng ta không. Với linh căn thượng phẩm của ngươi thì tương lai không xa sẽ vang danh thiên hạ. Ngươi sẽ được làm nội môn đệ tử của Quỷ Diện tông”

Môn phái ngũ lưu đưa ra lời mời lập tức chấn kinh tất cả ma tu ở đây. Phải biết là U Linh thành môn phái cao nhất chính là ngũ lưu rồi.

Mà vốn ma tu không phải như chính đạo, ngũ lưu môn phái trong ma đạo vô cùng kỳ bí khó lường, lại nói Quỷ Diện tông đã từng diệt đi một danh môn chính phái đồng cấp nên trong ma giới Quỷ Diện tông thanh danh vô cùng hiển hách.

Hai người Hắc Bạch Song Sát thì lại càng lợi hại, tính tình cổ quái nhưng hành sự vô cùng dứt khoác và tàn ác. Chủ tu của Quỷ Diện tông lại là bùa chú vô cùng khó đối phó. Cả hai người đều thể hiện ra cỗ khí thế của tu sĩ trúc cơ tầng năm vô cùng lợi hại.

Có thể nói tại nơi này hai người họ có tu vi cao nhất. Lại là địa mạch trúc cơ, chuyên được tông môn bồi dưỡng đặc thù, lại có địa vị cao quý nên những lời bọn họ nói nhất định là sự thật. Có thể nói nếu Lê Ngọc Long gật đầu một cái thì tiền đồ vô lượng, gần như sẽ là hạch tâm của Quỷ Diện tông.

Lê Ngọc Long có chút động lòng.

Lê Ngọc Long quả thật là gái giả trai. Nàng dùng một bí pháp đặc biệt của cha nàng là vị thành chủ U Linh Thành Lê Văn Minh để che giấu thân phận là nữ vì cha nàng không có con trai, nên từ nhỏ nàng luôn phải sống cuộc đời như một nam nhi vậy

Lần này nàng có mặt ở đây không ngoài dự định là gia nhập một môn phái cường đại, từ đó nàng có thể thoát khỏi trói buộc mà trở về chính mình. Một khi có thực lực cường đại thì ai mà quan tâm đến việc nàng là phụ nữ kia chứ, lúc đó chỉ cần nàng xuất hiện thì nam giới phải quỳ lạy nàng thôi.

Nàng cũng không ngờ là tại nơi này có thể xuất hiện một môn phái ngũ lưu. Sở dĩ nàng còn phân vân vì công pháp của nàng chủ tu là U Minh công pháp, phải cần Linh Quỷ hoặc thậm chí là Âm Linh để trợ giúp.

Mà Quỷ Diện Tông lại chủ tu bùa ngải cùng độc dược, nếu nàng gia nhập thì phải theo tông môn luyện tập.

Như nhìn thấu được ý nghĩ của nàng, Bạch Sát tiến lại gần nói:

"Ta biết ngươi đang tu luyện là U Minh Công Pháp còn chúng ta lại chủ tu bùa ngải và độc dược nhưng những năm gần đây, tông chủ đã mở ra Quỷ Phù đường chủ tu là Âm Hồn cùng Linh Quỷ. Mà ta chính là đại đệ tử của Quỷ Phù đường. Ngươi hãy xem đây"

Nói rồi Bạch Sát khẽ động dung, sau lưng lập tức xuất hiện hình bóng một con quỷ với nét mặt dữ tợn, trên tay ngạo nghễ cầm một cây thương dài.

"Đây là trung phẩm Linh Quỷ đã luyện tới cấp bậc Quỷ Sai, thực lực có thể ngang bằng một tu sĩ trúc cơ đỉnh phong" - Bạch Sát âm trầm nói.

"Trời, cả đời ta con chưa bao giờ thấy Linh Quỷ, đây lại là một đầu trung phẩm Quỷ Sai, có phải không vậy" - Một tên ma tu nể phục thốt lên

"Đã nghe qua đại danh của Bạch Sát, không ngờ hắn lại có một đầu Quỷ Sai, quá ngưu rồi"

Nguyễn Phú Quốc vốn có biết cái gì về hai người này đâu, mà nếu có biết hắn cũng chả để trong lòng, vạn năm qua bao nhiêu gã ngưu bức trước mặt hắn cuối cùng cũng chỉ một đòn là nằm, hắn đã ngán lắm rồi.

Có điều là người tên là Lê Ngọc Long trước mắt cần phải được chiêu mộ.

Hắn thấy nhiều người như vậy thì vốn hắn định bỏ qua nhưng nhiệm vụ phụ lại phát động, yêu cầu chiêu mộ Lê Ngọc Long và tìm được đầu Âm Linh ở đây .

Hắn khẽ truyền âm cho mèo Lụa:

"Bây giờ làm sao chiêu được người này đây, có kế sách gì không?"

Mèo Lụa truyền âm qua nói:

"Dễ thôi, ngươi thổi ngưu bức lên, xong ra kế sách cá cược tìm được đầu Âm Linh, một công hai việc, xong ngươi lại tặng cho nàng làm quà gặp mặt. Hà hà hà"

"Ây, có lý lắm" - Hắn cười lên hả hả

Nhưng một giây sau hắn lại nhận ra làm sao để tìm được con Âm Linh kia. Nhưng tình thế không cho hắn suy nghĩ lâu quá, hắn bước đến trước mặt Lê Ngọc Long, hừ lạnh nhìn hai người Hắc Bạch Song Sát:

"Một môn phái ngũ lưu rác rưởi mà thôi có gì mà hay chứ. Hắc Bạch Song Sát cái giề, ra đường ăn mặc trắng đen vậy đi đóng tuồng cải lương à. Không có thực lực thì bớt chém gió chém bão lại cho thế giới bình yên dùm đê"

"Hỗn láo, ngươi muốn chết phải không" - Gã trung niên người hầu của hai người Hắc Bạch Song Sát quát lên một tiếng, xông tới đứng trước người Nguyễn Phú Quốc.

Lúc này Kiều Nguyệt Nga ở phía sau hừ lạnh:

"Các người muốn làm cái gì, ở đây muốn đánh nhau sao. Từ bao giờ mà U Linh thành lại không có tí trật tự gì thế"

Nguyễn Phú Quốc âm thầm đưa ngón cái ra khen nàng, sau lại nghe nàng nói:

"Tuy chưởng môn chúng ta thực lực không cao nhưng các ngươi dám động thủ ở U Linh thành liền đi tìm chết đi"

Phú Quốc như muốn ngã nhào. Cô gái này không chém ta một đao thì không được sao.

Tuy vậy nhưng hắn vẫn ưỡn ngực thẳng lưng, lại nói:

"Các người thanh danh như thế nào ta đếch cần biết nhé, ông đây chỉ biết nói đến thực lực. Tiểu huynh đệ này cần một môn phái có đầy đủ thực lực như chúng ta"

Hắc Sát nghe vậy thì cười lớn:

"Ha ha ha, khẩu khí thật là lớn, một môn phái bất nhập lưu vừa mới bị diệt môn thì ai cho ngươi cái gan đứng ra nói thực lực vậy."

Người một câu ta một câu, hai bên thi đấu võ mồm chí choé chứ không ai thật sự động thủ.

Đúng như Kiều Nguyệt Nga nói, ở U Linh thành mà dám động thủ thì coi như tự tìm đường chết, huống hồ thì U Linh Vệ Quân sớm đã chú ý phía bên này rồi.

Lê Ngọc Long thì hơi kinh ngạc nhìn qua phía nam tử trọc đầu tự xưng là chưởng môn Ma Sát phái này.

Trong thâm tâm nàng cảm thấy người này hơi kỳ quái nhưng thế nào nàng lại nhìn thế nào cũng thấy hắn chỉ có thực lực hơn nàng một cảnh giới thôi. Nàng là Luyện Khí tầng năm còn hắn là Luyện Khí tầng sáu.

Thực lực của Nguyễn Phú Quốc là vô cùng ảo diệu. Đây là một loại pháp môn hắn học được dùng để che giấu đi thực lực. Tuỳ vào người nhìn và suy nghĩ của người đó mà thực lực của hắn thể hiện ra theo như vậy.

Ví dụ như Kiều Nguyệt Nga nhận định hắn là chỉ hơn nàng một chút thì hắn chỉ có thực lực hơn nàng một chút.

Hay như Hắc Bạch Song Sát chỉ coi hắn như một gã Luyện Khí tầng năm thì hắn chính là luyện khí tầng năm.

Pháp môn này của hắn gọi là Giả mà thật, thật mà giả.

Như thế thì theo Lê Ngọc Long thì Phú Quốc quả thật quá mạnh miệng, đứng trước Hắc Bạch Song Sát mà không hề nao núng, đây chính là hai tiền bối trúc cơ trung kỳ vô cùng lợi hại, một cái nhấc tay có thể đem hắn diệt sát.

Nguyễn Phú Quốc lại tiếp:

"Nói nhiều cũng vô dụng. Theo ngươi nói chủ tu của người này chính là quỷ tu, cần có linh quỷ hay âm hồn hoặc tốt hơn là âm linh để luyện chế. Như vậy đi, ở đây dù sao cũng đang có một đầu Âm Linh, chúng ta làm ra cá cược đi"

Người hầu trung niên liền hỏi:

"Cá cược cái gì?"

Nguyễn Phú Quốc nói:

"Rất đơn giản, hễ ai mà bắt được đầu Âm Linh kia thì có thể thu người này làm đệ tử, dám chơi không? Nhưng đầu tiên là phải hỏi vị huynh đệ này có đồng ý hay không"

Không gian yên tĩnh

Sau đó một tràng cười phát ra bốn phía:

"Ha ha ha tức cười chết ta"

"Còn nói bắt Âm Linh, tức cười chết ta, chỉ sợ hắn vừa gặp thôi thì đã bị hút hồn thành cái thây khô"

"Đã nghe nói Ma Sát phái không ra gì, còn chưởng môn thì bị ngu, không ngờ bây giờ mới nghe nói tất cả đều là sự thật"

Những tiếng châm chọc vang lên từ khắp các ma tu ở đây.

Hắc Sát đang muốn lên tiếng mắng chửi thì Bạch Sát đã vỗ nhẹ lên vai hắn, âm trầm tiến lên đối mặt với Nguyễn Phú Quốc, thanh âm nhàn nhạt:

"Ngươi đã muốn cá cược thì chúng ta theo. Sau đó lại nhìn qua Lê Ngọc Long"

Lê Ngọc Long nghe như vậy thì thoáng suy nghĩ một chút xong liền nói:

"Thế cũng rất hợp ý ta. Ta đồng ý".

Nghe Lê Ngọc Long nói như vậy, mọi người liền trở nên hưng phấn, tu tiên nhàm chán, tràng diện đánh cá thế này thì đúng là hiếm thấy, mà lại xảy giữa một ngũ lưu môn phái với một môn phái vừa mới bị diệt môn, ai nấy đều tạm bỏ qua tu luyện mà tập trung xung quanh lều của Ma Sát phái.

Nhận được sự đồng ý của chính chủ, lúc này Nguyễn Phú Quốc bún tay một cái, miệng hô:

"Bùi Kiệm, lên đây"

Bùi Kiệm từ phía sau tiến tới, sau đó Nguyễn Phú Quốc từ đâu lấy ra một cái khăn đen quấn lên đầu, sau đó bày một cái bàn dài trước mặt, lại trải lên đó một tờ giấy, sau đó bắt tay vào miệng làm loa, dùng khí lực hô lớn:

"Loa loa loa, đã có đông đủ anh tài tại đây, ngươi mau mau làm ngay một bàn cá cược cho chúng tu sĩ cùng nhau tham dự nào. Chúng ta là cái, bắt Ma Sát phái thắng thì một ăn mười, còn bắt Hắc Bạch Song Sát thắng thì một ăn ba, mại dô mại dô, bất kể đặt cược bao nhiêu chúng ta đều tiếp. Nào các vị, gặp nhau là hữu duyên, đi đâu mà vội mà vàng, mà vấp phải đá mà quàng phải dây, dừng chân ở lại nơi đây, cùng nhau đặt cược cho mình thêm vui... "

Bạn đang đọc Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới sáng tác bởi yugikaiba123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yugikaiba123
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.