Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Thanh Ngọc

Tiểu thuyết gốc · 1180 chữ

Hắn kéo tay ngọc nàng lên, một đường kéo ra thư viện, kỳ lạ là Trần Thanh Ngọc không hề tức giận mà chỉ bình tĩnh đi theo hắn, trong con ngươi lộ ra một tia kỳ dị.

Nàng không ngờ kẻ này lại gan lớn như vậy, có lẽ hắn không sợ chết thật, hoặc có lẽ hắn đã nghĩ đến cái chết từ khi quyết định lẻn vào phòng nàng.

Người không biết thì không sợ, người không biết lại không sợ chết mới đáng sợ nhất.

Trong lòng thầm nghĩ thôi thì chiều theo ý hắn, nàng cũng phải suy nghĩ làm sao kết hôn với Nguyễn Phàm mà không cần chiếc nhẫn, sự việc đã loạn thành một đống, muốn mưu tính lần nữa là chuyện không dễ chút nào nhưng ban đầu buộc phải dùng kẻ này làm vật thế thân vì hắn đã cầm chiếc nhẫn.

Nguyễn Thành bỏ tay nàng ra rồi chậm rãi bước đi, Trần Thanh Ngọc cũng đi theo, hai người tiến tới một căn phòng trống nằm ở một góc vắng vẻ nhất của học viện.

Vừa vào phòng Nguyễn Thành nhanh chóng đóng cửa lại rồi tiến tới hôn vào môi anh đào nhỏ nhắn của nàng.

Hắn muốn làm điều này lâu lắm rồi, cái gì chiếc nhẫn cái gì Nguyễn Phàm vào giờ phút này cũng không quan trọng nữa.

Có chỉ là tình yêu mãnh liệt của hắn với nàng, mãnh liệt đến nỗi Nguyễn Thành hoài nghi liệu có một ngày nàng chợt biến mất hắn có thể sống tiếp không.

Bao ngày ngóng trông, bao ngày thầm rơi nước mắt, bao ngày tự trách mình vô dụng không dám theo đuổi nàng.

Vào hôm nay, rốt cuộc hắn cũng có được nàng, dù chỉ là thể xác hắn cũng nguyện ý, hắn tin tưởng lâu ngày sinh tình, nàng cũng sẽ theo hắn mà bỏ tên Nguyễn Phàm kia thôi.

Trần Thanh Ngọc bị tập kích bất ngờ, nàng kinh ngạc muốn giãy dụa thoát khỏi bàn tay ăn mặn của hắn nhưng sức thiếu nữ yếu ớt làm sao bằng hắn?

Chỉ thoáng chốc nàng đã không vùng vẫy nữa, khí tức nam nhân huyết khí tràn đầy đập vào mặt khiến nàng hít thở không thông, gò má hiện lên vệt đỏ bừng.

"Hừ, mau buông ra". Nàng nhỏ giọng mắng.

"Ha ha, làm sao có thể buông ra? Hôm nay anh phải ăn em mới được, ăn cho no mới thôi". Nguyễn Thành cười ha hả, hắn chờ ngày này rất rất lâu rồi, làm sao có thể từ bỏ?

Hắn kéo vạt áo nàng xuống lộ ra chiếc áo lót nhỏ màu trắng xinh xắn, lại kéo lần nữa, lần này cặp vú trắng mướp hiện ra trong không khí, hai đầu ti hơi đỏ lên.

"Cực hạn Cup D, gần tới cup E". Nguyễn Thành lập tức đánh giá, nhìn mặt nàng, quả nhiên nghe vậy nàng hơi đỏ mặt, miệng hơi cong lên vì tự hào có cặp ngực khủng nhưng bề ngoài vẫn mắng:"Vô sỉ, hạ lưu, tên khốn kiếp!".

Trần Thanh Ngọc không biết vì sao nàng mở miệng ra là muốn mắng hắn nhưng nhìn vẻ mặt sắc lang này nàng không nhịn nổi muốn mắng người.

Nguyễn Thành cười không nói, khẽ cúi người vươn đầu lưỡi liếm láp, chiếc lưỡi thô dùng cách uyển chuyển liếm từ trên xuống từ trái qua phải không bỏ sót hai đầu ti từ bất cứ góc độ nào.

Thoáng chốc hai đầu ti ướt đẫm nước miếng của hắn, gò má Trần Thanh Ngọc đỏ bừng, cố nén xúc động muốn đẩy hắn ra, trong lòng nàng tự nhủ:"Dù sao mình cũng muốn viên thuốc, thôi vậy!".

Thở dài, Trần Thanh Ngọc bình tĩnh nói:"Nguyễn Thành, chúng ta làm một giao dịch nhé!".

"Giao dịch gì?". Nguyễn Thành sững sờ hỏi.

"Sau này ta cần viên thuốc, chỉ cần ngươi đồng ý lúc đó đưa thuốc cho ta thì ngươi muốn làm gì ta cũng được trừ việc động vào tiểu huyệt của ta!".

Nhìn sắc mặt nàng bình tĩnh nói ra từ dâm tục, Nguyễn Thành hơi sững sốt, không nghĩ tới một thiếu nữ như nàng lại mở miệng ra nói câu thô tục như thế, xem ra mình nhìn lầm nàng, nàng cũng không phải ngu xuẩn không kinh nghiệm như thiếu nữ mới lớn, vậy tại sao nàng lại yêu Nguyễn Phàm?

Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, hắn gật đầu, nói:"Chỉ cần không động vào tiểu huyệt đúng không? Được ta đáp ứng giao dịch này!"

Dù giao dịch này là dùng mạng của hắn đổi lấy hắn cũng không do dự chút nào đáp ứng nàng vì hắn biết hắn đã yêu nàng.

Dù không có kết quả, dù sau này hắn chết đi vì nàng hắn cũng không hối hận không tiếc nuối!

Trần Thanh Ngọc hơi sững sờ, không nghĩ tới Nguyễn Thành đáp ứng dễ như vậy, nàng nhìn đồng hồ, đã 2h30, vội nói:"3h ta có hẹn với Nguyễn Phàm, chúng ta làm nhanh đi".

"Được, ngươi BJ cho ta". Nguyễn Thành ấn nàng xuống, không cho nàng từ chối.

"Mở khoá quần của ta ra!". Nếu đây đã là giao dịch hắn cũng không khách khí, nàng không cần tốn gì hết, cả trinh tiết cũng không cho hắn chạm thì nàng phải dùng cái miệng nhỏ nhắn hầu hạ hắn.

Trần Thanh Ngọc mở khoá quần hắn xong tuột cả quần lót cùng quần dài xuống, một cây cự côn 17cm đằng đằng sát khí bung ra chĩa vào mũi nàng khiến nàng hơi giật mình, gò má thoáng chốc đỏ bừng.

Nàng không nghĩ tới côn thịt hắn bự như vậy, phía trên còn có một chùm lông đen rối như tơ vò, quy đầu tròn trịa tựa như trứng vịt, thân côn thịt có một cọng gân xanh, quy đầu sớm đã lột bao từ lâu nên nhìn bề ngoài nó hơi chút buồn cười nhưng đầy khí chất nam nhân.

Trần Thanh Ngọc tim đập thình thịch, không nghĩ tới lần đầu BJ của nàng dành cho nam nhân này, lúc trước nằm mơ nàng cũng không nghĩ tới.

Thoáng thở dài, nàng một tay nắm côn thịt xốc lên xốc xuống, một tay mềm mại nhu hoà vuốt ve hai quả trứng căng tròn dưới côn thịt, chọc cho Nguyễn Thành khẽ rên một tiếng, thở một hơi thoả mãn.

Cánh tay nàng rất mềm, tựa như làm từ bông gòn vậy, vuốt ve lên xuống vài lần đã khiến côn thịt hơi bành trướng vì hưng phấn, dù Trần Thanh Ngọc không có kinh nghiệm nhưng những bộ phim AV cũng không phải xem cho có, rất nhanh nàng đã quen nhịp điệu này, động tác hơi nhanh dần, có đôi lúc nàng cố ý dùng ngón trỏ đâm vào lỗ đái của hắn, chọc vài phát thật sâu vào như muốn đâm xuyên qua nó vậy.

Bạn đang đọc Ta Mở Hậu Cung Tại Đô Thị sáng tác bởi daihuynhjuka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 431

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.