Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưỡng long phục mệnh đan

Tiểu thuyết gốc · 1592 chữ

Sáng sớm, diễn võ trường ngoại môn viện, các đệ tự ngoại môn chăm chỉ đều là dậy sớm tranh thủ rèn luyện thời gian tốt nhất của một ngày.

Mấy cái ngoại môn đệ tử tụm lại một chỗ xôn xao bàn luận

-Ta là hoa mắt a, cái kia ướp muối truyền kì Trần Gia Bảo là đang đánh quyền a. Thật con mẹ nó đi quyền.

-Hắn và ta nhập môn có cùng một lần, ta là lần thứ nhất thấy hắn sáng sớm luyện quyền a. Bất quá hắn là cái võ gia nhất phẩm mà thôi, bài quyền này cũng đánh cũng là quá tốt, cái này có chút tà môn.

-Ngây ngây ngốc ngốc ở Ngoại môn viện hơn hai năm có lẻ, bất quá vì thân thế mà sinh hoạt ở biệt viện lại vì làm người không va chạm ai nên ít người biết hắn ta sâu cạn a. Nhưng Vương Khang vẫn bảo hắn ta là cái ướp muối cá, nhất phẩm võ giả xem ra cái này Vương Khang là che giấu là có âm mưu a.

-Hắn ta là định một tiếng hót làm nên mùa xuân a. Kẻ này không đơn giản.

Các ngoại môn đệ tử giờ này tập trung rèn luyện đều là những kẻ có ý chí, đều khao khát đạt thành tựu, đa phần đều là nhị phẩm võ giả, có vài kẻ còn là trước khảo hạch ba năm tiến vào tam phẩm được sư huynh đệ thán phục. Bây giờ trước khảo hạch mấy tháng bỗng dưng xuất hiện đối thủ cạnh tranh nên tâm lí ai nấy đều đề phòng.

Mà ở bên này Trần Gia Bảo thì nội tâm gào thét, hắn liên tục chửi tổ tông mười tám đời công pháp.

-Ngươi con mẹ nó có nói lý hay không, ta không rèn luyện bởi vì ta ghét rèn luyện, cái gì mà tự trưởng thành kĩ năng hệ thống a.

Ta bây giờ lập tức chăm chỉ rèn luyện, mỗi ngày đều rèn luyện ngươi lập tức lùi về nhất phẩm cho ta a.

Chỉ tiếc là mặc kệ hắn ta chửi bới thế nào hệ thống cùng công pháp vẫn là bặt vô âm tín, cứ như chưa từng xuất hiện.

-Cái này hệ thống chắc chắn là ta uống quá nhiều rượu nằm mộng, ta bởi vì dược lực các thứ phụ mẫu cho dùng quá mạnh, một đêm bộc phát mà nhảy cấp nghịch thiên. Bất quá lão cha làm thế là trái với thoả thuận a, ta mặc dù nhảy cấp vẫn sẽ trở về a. Lần sau mỗi tháng phụ cấp dược tài tốt nhất vẫn là đem tặng đi tất cả , hạn chế sử dụng a.

Nghĩ đến đây hắn thấy bản thân mình thật vất vả a, khó khăn này đến khó khăn khác dồn lên, có còn muốn cho người ta sống nữa hay không.

"Kí chủ sau tháng ngày bỏ bên rèn luyện, nay thức tỉnh nhân tâm mà dậy sớm rèn luyện cảm động sâu sắc đến Tẩy tủy công pháp, công pháp tu luyện đạt 100% tiến độ. Kí chủ tăng cấp ngũ phẩm Võ Giả"

-Ngươi giết ta a

Mấy đồ đệ đang bàn tán xôn xao giật mình thon thót vì nghe Trần Gia Bảo hét lên.

Lại thấy hắn ta ngửa đầu lên trời lẩm bẩm gì đấy, rồi lại vò đầu bứt tai xem chừng đang dày vò vô cùng.

Mấy cái nữ tử là tay nắm vào nhau miệng xì xào

-Không phải là tẩu hoả nhập ma a, đây là dấu hiệu của phát điên a

-Ta xem cái này là vì áp lực khảo hạch, cảm thấy bản thân làm ko được nên dằn vặt a. Vẫn rất là đáng thương người, ai lên an ủi hắn mấy câu a.

Cái nữ tử vừa dứt lời chỉ thấy Gia Bảo bên này gào lên

-Ta con mẹ nó không cần ngươi a.

Đáng thương nữ tử vừa giật mình lại vừa bực mình, ngươi không cần chăm sóc cũng thôi. Sao còn hét lên với ta, ta lúc nào bảo ta giúp đỡ ngươi.

Nếu nàng biết hắn ta thật không nói tới nàng mà là nói không cần hệ thống tự đông tu luyện không chừng lao lên cho hắn một đao dành lấy.

Tẩy tủy công pháp là nhập môn cơ sở công pháp của võ đạo giới. Ngoài mục đích chính là tẩy gân phạt cốt, rèn luyện khí lực cho võ gia bên trong mỗi tầng công pháp còn mang một bài quyền pháp. Quyền pháp đi kèm vừa là để bổ trợ cho thân thể, vừa thể hiện ra sức mạnh mỗi tầng công pháp, chỉ khi nào lên đúng phẩm cấp mới thể hiện hết tinh hoa của bài quyền.

Trần Gia Bảo vừa rồi đi nhị phẩm quyền pháp trong chín bài quyền, hắn là cảm thấy cơ thể thi triển mây trôi nước chảy, bản thân và võ công như hoà làm một, moi thứ như tự hành.

Càng như thế hắn càng nhàm chán, ước mơ của hắn là làm một cái yên ổn rong chơi công tử ca. Hắn từng nghĩ qua, dù luyện võ cả đời cũng không thể bằng lão cha hắn, xem lão cha hắn một thân công phu, mấy trăm dặm quanh vẫn coi như là hiển hách vẫn không thoát được nhân sinh chi phối mà buồn rầu. Vậy thì hắn còn luyện cái rắm, dành thời gian ngắm hoa thưởng nguyệt vui thú gấp vạn lần.

Đời là bể khổ, ta nhân sinh coi như hủy a.

Lần này khảo thí nếu như bị phát hiện võ công thăng tiến theo như giao kèo với mẫu thân phải khổ luyện bản thân để phát dương quang đại, kế thừa Trần gia. Ta hơn hai năm qua chịu khổ vì cái gì a.

Hắn đầu óc bây giờ chỉ còn nghĩ đến làm sao đưa bản thân về lại như cũ, suy đi nghĩ lại một đêm, cũng chỉ nghĩ ra vì bản thân lười biếng mà kích phát bàn tay vàng liền sáng sớm dậy luyện quyền và thổ nạp, mong rằng có thể xoá đi cái hệ thống chết tiệt nhưng xem ra là mất cả chì lẫn chài, đã không lùi lại còn tiến lên ngũ phẩm.

Dù sao cũng là gần tới giờ nghe giảng, hắn cũng lười trở lại biệt viện,liền lập tức lên lớp.

Thiên Sơn Phái là một cái môn phái, bất quá cũng có chút giống một cái học viện, các ngoại môn đệ tử là các học sinh a, một khoá học chia thành nhiều lớp, mỗi lớp một lão sư phụ trách, hàng năm đều có học sinh đổi lớp theo thành tích cá nhân. Trần Gia Bảo sở dĩ vì quan hệ của phụ thân mà hơn hai năm qua vẫn được lão sư ban hai Diêp Chân o bế giữ lại, bất quá chỉ là giữ lại mà thôi, tuyệt không có buff bẩn gì. Hắn cũng vì là một cái làm người không tệ, lại ít va chạm xung quanh mà yên yên ổn ổn hơn hai năm.

Diệp Chân lão sư vốn là cái tán tu, sinh tử nhiều lần được Trần gia Trần Thiên Vân giúp đỡ nên mang ơn Trần gia rất nặng, bất quá hắn vẫn là cái công bằng lão sư, sau nhiều lần khuyên bảo Gia Bảo không thành đành bỏ mặc hắn tu luyện, chỉ giữ lại bên mình vì sợ hắn bị người khác khinh bạc mà có lỗi với ân nhân. Hôm nay là khảo hạch hàng tháng, hắn là tới sớm hơn để chuẩn bị cho khảo hạch, rồi dựa vào đó xếp lại thứ hạng trong ban hai.

Chỉ là vừa đến lớp thì đã thấy Trần Gia Bảo chễnh ềnh trước cửa, tâm trang lo lắng chán chường, chốc chốc lại thở dài suy tư. Hắn liền lấy làm kì lạ, cái này công tử ca vốn dĩ là cơm no áo ấm, sinh ra vốn đã vô ưu vô lo, thậm chí vì quá vô tư mà biến thành kẻ vô tâm người, chỉ mong yên ổn vui chơi mà không thèm rèn luyện kế nghiệp gia tộc nay lại thở dài lo nghĩ, biến a, có biến.

Nếu bên kia ân nhân có gì tai hoạ, ta phải xuống núi giúp một tay a.

Vừa nghĩ lão nhân gia vừa tiến đến Trần Gia Bảo.

-Sáng sớm đã ở đây thở dài than ngắn, ngươi là có...

Còn chưa nói hết câu Diệp Chân liền ngẩn người, mắt lồi như mắt ốc nhìn vào Trần Gia Bảo

Con hàng này quanh năm nhơn nhở lười nhác, lại không thấy rèn luyện bao giờ, mấy hôm trước còn là cái võ giả nhất phẩm hôm nay đã thăng vào ngũ phẩm. Tinh khí thần tràn đầy, lão lại còn cảm thấy được sinh lực tràn trề toát ra từ hắn, cũng phải là cái ngũ phẩm võ giả bình thường có được. Sáng nay gặp mặt các đồng học vì đẳng cấp cùi bắp còn không nhận ra, bất quá Diêp Chân đã là cửu phẩm Võ sư, lại là cái tán tu trải nghiệm cực kì nhiều, hắn nhìn thấy Trần Gia Bảo liền biết hàng a.

-Ngươi là ăn trộm bổn môn Lưỡng long phục mệnh đan a

-...

Bạn đang đọc Ta nuôi một đống skill đến thảm sáng tác bởi mocmacca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocmacca
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.