Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên việt giả đồng liêu năm giây GG!

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Nghe vậy, Trần Khang nghẹn lời không nói. Vương Bình thì lẩm bẩm rằng hệ thống này thật đáng sợ!

Lúc trước, hắn còn ngây thơ cho rằng nhóm chat này cùng lắm là lừa đảo. Hóa ra không phải lừa đảo, mà là đòi mạng! Nếu có thể chọn lại, hắn rất muốn rút lui về thế giới thật của hắn, ở đó, ít ra hắn còn có thể bình bình mà sống qua ngày.

Lưu Mai nói tiếp:

"Ngươi cho rằng đó đã là nguy hiểm nhất? No, điều nguy hiểm nhất chính là thời gian và không gian xuyên qua hoàn toàn ngẫu nhiên. Ngươi có thể xuất hiện ở trên không, giữa đại dương hay trong rừng thẳm. Xác suất gặp trúng thị trấn là rất thấp. Mà kể có được như vậy thì cũng chưa ổn, bởi nếu ngươi bất thình lình hiện ra từ hư không, người ta có thể cho rằng ngươi là yêu quái. Đương nhiên, số ít may mắn có thể làm tiên thần, nhưng sau đó có thể sống tiếp hay không vẫn phải dựa vào vận khí và IQ của ngươi."

Đầu óc Vương Bình càng lúc càng tê rần. Lúc trước xem tiểu thuyết thì thấy việc xuyên qua thực mơ mông, nhưng hiện thực thì luôn tàn khốc. Nghe Lưu Mai nói, Vương Bình đã hiểu tại sao tỉ lệ tử vong lại cao như vậy rồi.

Ngô Quân chợt nói:

"Lưu Mai à, ngươi đừng dọa bọn họ nữa! Thực ra những người mới xuyên sẽ tùy cơ mà thu được ngón tay vàng, tuy không phải Long Ngạo Thiên nhưng cũng có ích mà."

"Có thật không?"

Trần Khang kinh hỉ hỏi. Vương Bình nhìn y kích động, bản thân lại không lạc quan được như vậy. Tỉ lệ tử vong cao, chứng tỏ ngón tay vàng đâu có ích như lời Lưu Mai nói.

Lưu Mai nói:

"An ủi họ cũng có tác dụng gì đâu! Dù bọn họ may mắn vớ được ngón tay vàng, nhưng vận số không tốt thì cũng ngỏm củ tỏi thôi. Cái gì nên nói ta đều nói rồi, giờ thời gian không còn nhiều nữa, ta khuyên các ngươi nên tìm trang phục với giày dép thuận tiện vận động mà mặc, rồi mua thêm áp súc, bánh trái, nước uống... các kiểu đi!"

"Đúng đấy!" Lưu Mai tiếp lời. "Có điều kiện chuẩn bị thêm đồ bảo hộ, súng ống nữa thì tốt."

Trần Khang:

"Cảm tạ các vị tiền bối đã nhắc nhở. Ta lập tức đi chuẩn bị đồ ăn thức uống đây."

Vương Bình cũng nói tương tự, sau đó vội vã thay quần áo, kéo vali xuống cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới, mua sắm điên cuồng. Hắn nhét đồ đầy vali khiến mọi người ở cửa hàng tiện lợi đều phải trố mắt nhìn.

Về đến nhà, hắn thu dọn quần áo tư trang, nhét vào balo sau lưng, nhưng vẫn tiếc rẻ vì thời gian hạn hẹp, không kịp chuẩn bị nhiều.

"Keng, đã đến giờ, bắt đầu xuyên qua."

Một âm thanh lạnh lẽo vang lên. Sau đó, một tia sáng trắng bao quanh người Vương Bình, trong chớp mắt đã kéo hắn biến mất.

Khi Vương Bình mở mắt ra, hắn thấy mình đang nằm trên một con đường lầy lội, xung quanh cây cối um tùm, còn có tiếng chim chóc ríu rít kêu. Xa xa trước mặt có một thôn làng, đầu nhà còn vương khói bếp. Hắn định thần lại, hít một hơi sâu, vậy là đã xuyên qua thật rồi.

Có điều hắn cũng coi như may mắn, không xuyên vào đại dương, rừng thẳm hay thành trấn, mà xuyên vào một thôn làng hẻo lánh, cho nên không ai biết việc hắn thình lình xuất hiện. Cũng coi như khởi đầu tốt đẹp.

Đúng lúc Vương Bình đang suy nghĩ có nên đi tiếp không, thì hệ thống chợt vang lên thông báo khiến hắn ngây người.

"Keng, thành viên Trần Khang đã chết."

Ban đầu Vương Bình còn tưởng mình nghe nhầm. Trần Khang tham gia cùng hắn, nói cách khác, mới xuyên được năm giây mà y đã chết rồi?

Chuyện này quá bất thường!

Thoáng chốc, màn hình nhóm chat giả lập xuất hiện trước mặt Vương Bình. Trong đó đang nhốn nháo cả lên. Lưu Mai vẫn là kẻ mở đầu:

"Tuy từ đầu ta đã cảm thấy kẻ mới kia rất khó sống sót, nhưng không nghĩ mới năm giây hắn đã chết, đã phá kỉ lục rồi."

"Tội nghiệp hắn, quá thảm." Là Ngô Quân nói.

"Không biết hắn xuyên qua vào chỗ nào mà chết nhanh như vậy nhỉ?" Trương Hổ thắc mắc.

'Điều này chờ lúc chiếu lại tình trạng tử vong là biết liền. À, còn tân binh kia sao rồi nhỉ?"

Vương Bình nhìn nhóm chat, trong lòng trầm mặc. Rồi hắn đáp:

"Ta xuyên vào một rừng cây nhỏ, phía trước còn có một ngôi làng."

Phương Vân ồ lên, khen vận khí hắn không tệ. Ngô Quân cũng nói, vận khí khởi đầu này của Vương Bình đã có thể đứng top mười rồi. Lưu Mai dặn dò thêm:

"Người mới này, tuy rằng ngươi khởi đầu tốt, nhưng tuyệt đối không được chủ quan, bằng không cũng sẽ chết. Đã từng có hội viên giống như ngươi, bất cẩn chạy ngay vào thôn làng, cuối cùng gặp phải một làng yêu tinh, đem hắn lên bếp nướng luôn đó!"

Vương Bình đơ tiếp. Thực thảm vậy sao?

Ngô Quân hưởng ứng:

"Lão Lưu nói đúng đó. Sau khi xuyên qua phải thật cẩn thận. Đừng nói là yêu tinh, dù gặp phải người giống chúng ta cũng không được lơ là. Rốt cuộc dã nhân giống người phàm cũng không ít. Dù là thôn trang bình thường, họ cũng có thể rất bài xích người ngoại lai, chứ đừng nói đến đối với kẻ mới xuyên qua."

"Đúng là họ rất bài xích. Mấy kẻ mới xuyên qua thường bị đánh đập túi bụi đó."

Vương Bình thắc mắc:

"Nguy hiểm như thế, bảo sao ít người sống sót. Các vị tiền bối à, các vị làm cách nào mà sống sót đến bây giờ vậy?"

Đích thực Vương Bình rất ngạc nhiên, năm người họ làm thế nào để sinh tồn ở trò chơi khốc liệt cỡ này.

Bạn đang đọc Ta Ở Group Chat Mô Phỏng Trường Sinh Lộ (Bản dịch) của Nộn Lăng Như Mộng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThạchPhật
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.