Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kí ức bị chôn vùi

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Chương 6

Lấy chủ thành làm trung tâm, thành phố Flary có năm đạo phòng vệ vòng, Minh Tu tiếp thu thuê là bảo vệ thứ hai từ phòng vệ bên trong ra, đây là dù sao an toàn nhất thuê nhiệm vụ, nhiệm vụ của hắn có bảo vệ máy bay do thám, bảo vệ bầu trời không phận, nhanh chóng tiếp viện bộ đội vân vân.

Flary thành phố bố trí rất nhiều phòng vệ biện pháp, đem chủ thành làm hạch tâm, Flary thành phố cũng không phải một khối tử địa, dưới nền đất có đường hầm đào mạng, nếu như Flary thành bảo vệ có bị công phá khuynh hướng, đem trước thời hạn di chuyển người dân, từ dưới nền đất hoặc là trên trời di tản, vì lẽ đó chủ thành cũng không phải là không có thất thủ độ khả thi. Dưới nền đất cùng trên trời cũng có mạnh mẽ dã thú, nếu như ở hai địa phương này tao ngộ không thể chống cự tập kích, đều sẽ bị đánh tan, chôn sống, vì lẽ đó hai nơi này là cuối cùng thủ đoạn.

Nguy hiểm nhất hai loại công tác phân biệt là dã ngoại trinh sát cùng dã ngoại bộ đội tác chiến, Flary thành phố bên ngoài không có quá nhiều cây cối bao phủ, nhưng nếu như trinh sát trên không chắc chắn sẽ bị yêu thú trên trời tấn công gây thiệt hại, vì lẽ đó dã ngoại trinh sát ắt không thể thiếu, thú triều trong lúc ở dã ngoại chấp hành nhiệm vụ, độ nguy hiểm có thể tưởng tượng được. Nếu như phát hiện quá mức nguy hiểm yêu thú hướng về thành phố mà đi, liền muốn dã ngoại bộ đội tác chiến ra tay, đem yêu thú trước đến khi thành phố đánh giết, hoặc là đánh lạc hướng, sống tỉ suất cực thấp.

Vì lẽ đó này hai loại công tác chưa từng có lính đánh thuê xin, tất cả đều là chính binh sĩ Flary thành phố đảm nhiệm.

Không giống cương vị lính đánh thuê từng người bị một tên quan quân dẫn dắt đi tới vị trí của chính mình, Atrox mang theo Minh Tu vị trí một nhóm lính đánh thuê xa lạ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sắc trời tối lại.

Trong một căn lêu riêng, Minh Tu ngồi khoanh chân nhìn lấy trên tay mảnh thủy tinh. Mảnh này thủy tinh không gì khác là Mảnh Vỡ Kí Ức!

Thứ này Mảnh Vở Kí Ức là Minh Tu thu được sau khi hoàn thanh nhiệm vụ [Chinh Phục].

Vấn đề là Mảnh Vỡ Ki Ức này không có ghi kí ức của ai cả!

Nhìn ngắm hồi lâu Minh Tu đành câu thông với hệ thống hỏi:

"Hệ thống! Mảnh Vỡ Kí Ức này là của ai? Tại sao lại không có tên thế này?"

"Đinh: thưa kí chủ, Mảnh Vở Kí Ức này chính là kí ức của kí chủ, một loại kí ức thiếu sót mà kí chủ chưa có!"

"Kí ức mà bản thân ta chưa có?" Minh Tu giật mình giây lát rồi thầm đồng ý với hệ thống. Minh Tu hắn hiện tại chỉ là một kẻ ngoại lại may mắn đoạt xá được cơ thể này, rất có thể có một vài loại kí ức mà chủ nhân của cơ thể củ đã chôn vui thật sâu trong tiềm thức khiến hắn không thể sở hữu được.

Loại kí ức này có thể là kí ức không tốt đẹp gì, cũng có thể là kí ức tốt đẹp mà chủ nhân củ đã giấu chỉ để bản thân biết mà thôi.

"Hệ thống cho ta sử dụng Mảnh Vỡ Kí Ức này đi!" Nghĩ là làm, Minh Tu ngay lập tức yêu cầu với hệ thống.

"Đinh: đang tiến hành, xin kí chủ chờ trong giây lát."

Sau vài giây khi hệ thống kích hoạt Mảnh Vỡ Kí Ức, Minh Tu lại tiếp tục chìm vào khoảng không 3D như khi hắn kích hoạt Mảnh Vỡ Kí Ức của Olivia.

Lần này quang cảnh là một thành phố đang hỗn loạn, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng súng đạn đi kèm với các vụ nổ làm rung chuyển cả mặt đất.

Khói lửa nghi ngút khắp nơi, người dân di tản một cách vô tổ chức khiến không ít người bị hỗn loạn dẫm chết.

Nhìn rõ một chút Minh Tu nhìn ngay lập tức phát hiện ra hắn hiện tại đang là một đứa nhóc khoảng sáu, nói đúng hơn là cơ thể này khi chỉ mới sáu tuổi.

Bên cạnh Minh Tu hiện tại là một thiếu niên giống hắn đến tám phần không ai khác chính là anh trai của hắn: Minh Long!

Minh Long hiện tại chỉ khoảng mười hai tuổi gương mặt vô cùng non nớt. Nhưng gương mặt non nớt đó lại đang hiện rõ sự sợ hãi cùng lo lắng.

Gào!!!

Bỗng xa xa phía sau lưng đoàn người đang di tản cất lên thanh âm của một con yêu thú. Không chờ đoàn người di tản kịp phản ứng một đầu yêu thú loại sói từ phía sau vồ đến phía sau đoàn người!

"A...yêu..yêu thú đến...mau chạy!"

"Ai đó cứu...cứu ta với!"

"A...khốn khiếp lão tử liều với ngươi!"

Ngay khi sói yêu thú vồ lấy những kẻ chậm nhất của đoàn người, ngay lập tức tiếng kêu là vang lên. Có người sợ quá ngồi bệt xuống đất không chút sức lực di chuyển, có người lại điên cuồng quay đầu dùng gậy gộc tấn công con sói yêu thú.

Nhưng trước sức mạnh thể chất kinh khủng của yêu thú, mấy cái gậy gộc vung lên vung xuống không thể làm cho nó bị thương dù chỉ là một chút. Giống như là muỗi chích inot.

Điều gì kinh khủng hơn một con sói yêu thú?

Đúng vậy!

Chính là một đàn sói yêu thú!

Ngay khi đoàn người di tản vẫn còn hỗn loạn, bất chợt xung quanh lại xuất hiện thêm bốn con sói khác, chúng lao vào tấn công những người di tản. Sự khác biệt giữa người bình thường với yêu thú ngay lập tức xuất hiện.

Người di tản hoàn toàn chỉ là những con người bình thường không có chút sức lực phản kháng bị bốn con sói yêu thú thoải mái đồ sát.

Ngay lúc những người này tuyệt vọng nhất, bất chợt trên không trung xuất hiện từng loạt đạn tấn công lấy năm con sói. Vì chỉ là cấp 6, 7 yêu thú nên ngay lập tức năm con sói nằm trong vũng máu.

Mọi người còn chưa hết bàng hoàng thì trên bầu trời xuất hiện một chiếc trực thăng hạ đến một độ cao nhất định, chiếc loa gắn ngay dưới trực thăng phát ra âm thanh to lớn:

"Người di tản nghe rõ, hiện tại quân đội đã thành công tái chiếm lại được cổng phía Đông. Những ai muốn tị nạn hãy mau đến cổng phía Đông, xin hết!"

Ngay khi thanh âm kết thúc, trên bầu trời chiếc trực thăng ngay lập tức bay lên cao rồi biến mất khỏi tầm mắt của những người đang di tản.

May mắn thay, lần này không ai bảo ai đoàn người di tản vô cùng trật tự hướng về phía cổng Đông mà đi.

Vì chỉ là kí ức nên Minh Tu chỉ có thể quan sát chứ không có quyền kiểm soát cơ thể, Minh Tu tay trái được Minh Long nắm chặt không buông dắt đi.

Đi bộ khoảng hai tiếng đồng hồ, xuất hiện trong tầm mắt của người di tản là một căn cứ quân sự tạm thời được xây lên ở cổng Đông. Vì bận bịu chiến đấu nên tất cả người di tản chỉ cần khai báo tên tuổi, quên quán là đã được cho vào.

Cũng không ngoài dự đoán của Minh Tu, ngay khi nghe đến cái tên của Minh Long và Minh Tu. Tên tiểu binh đang ghi chép tên ngay lập tức mở to mắt ra quan sát từ trên xuống dưới hai anh em nhà hắn hỏi:

"Hai đứa có phải là đại thiếu gia và nhị thiếu gia của Minh gia?"

"Đúng vậy!" Minh Long ngay lập tức đáp mà không có chút do dự.

"Vậy xin hai người đợi một chút!" Tên tiểu binh liếc nhìn hai anh em nhà hắn thêm một lần rồi quay người vội vã tìm đến một tên đang ngồi hút thuốc lá gần đó nói:

"Lão đại! Lão đại!

"Có chuyện gì?" Tên được gọi là lão đại thấy tên tiểu binh làm phiền có chút khó chịu nhưng vẫn đáp lại.

"Chúng ta nắm trúng túi vàng rồi!" Tên tiểu binh ngay lập tức đáp.

"Túi vàng? Nói rõ sự tình cho ta nghe nào!" Nghe thấy ám hiệu này tên lão đại hai mắt sáng lên ngay lập tức bỏ qua điếu thuốc lá đang hút dỡ mà hấp tấp hỏi tên tiểu binh.

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.