Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐÀO GIA HUYNH ĐỆ

Tiểu thuyết gốc · 1762 chữ

Trong thành Hợp Phố, sinh sống đủ các sắc tộc người người của các tộc bách việt, thậm chí còn có không ít thương nhân người Hán, thậm chí cả thương nhân của các khu vực châu Á, khởi nghĩa thành công thì dân chúng cũng cần làm ăn buôn bán nên chả ai cấm được. Thanh tra theo thủ tục rồi cũng trở lại đời sống bình thường, mà hai năm nay được miễn thuế nên dân tình cũng có chút khởi sắc. Phòng nghị sự tại quận trị, đứng bên tấm địa đồ bằng da thú là ba chàng trai việt khôi ngô, ai ai cũng cường tráng vạm vỡ, đó là ba huynh đệ họ Đào, Đào Chiêu Hiển, Đào Đô Thống và Đào kỳ (tam lang).

Đào Chiêu Hiển cau mày nói:

"Các em, giặc Hán ồ ạt kéo xuống, Nam Hải công chúa và Đô tướng quân đã về với đức Lạc Long Quân, nhờ lũ phản bội dẫn đường nên chúng tiến quá nhanh, các doanh, đồn từ Khúc Giang tới Thương Ngô đều đã mất. Đô tướng quân và Nam Hải công chúa đã hy sinh vì nước. Giờ Hợp Phố là cửa ngõ để đánh sâu vào Lĩnh Nam ta, các đệ có kế sách gì không?"

Chàng trai Đào kỳ cau mày một lát rồi chắp tay thưa: "Sở dĩ địch tiến quân quá mau như vậy vì dải đất này quân ta vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát, các bộ lạc mông lung chưa tin phục còn nhiều, vả lại quân Hán trang bị tốt, lại chiến theo đội hình, quân ta lực lượng mỏng. Với chỉ vẹn vẹn gần ba ngàn quân còn lại này, ta chỉ có thể kéo chân chúng một thời gian, để vương có thêm thời gian chuẩn bị".

Đào Đô Thống nghe thế thì bực bội, hai vị kia vốn từng cùng chàng chiến đấu, chàng vô cùng nể phục họ. Núi thây biển máu chẳng sờn, vậy mà lại bị kẻ gian hãm hại, chàng sút thẳng chân cái ghế bay vào cột nhà vỡ tan:

"Mẹ kiếp, bọn chó, năm kia quân ta đến, thì chúng reo hò ủng hộ, giờ thấy Hán quân mạnh, lại vẫy đuôi theo giặc"

Rồi ông quay sang hỏi Đào Kỳ: "Chả lẽ chúng ta phải bỏ thành hay sao, chưa đánh được Hán cẩu trận nào mà đã chạy, ta thật không nuốt nổi".

Đào Kỳ vẫn giữ khuôn mặt kiên định chắp tay: Huynh hãy an lòng, Hợp Phố này dù là cái bánh, thì Hán quân muốn ăn cũng phải gãy vài răng, nhưng trước tiên hãy cữ bình tĩnh quan sát đã ".

Đúng lúc này thì một vị nữ tướng đẩy cửa bước vào, nàng da trắng như trứng gà bóc, khuôn mặt trái xoan thanh tú, nàng là Nguyễn Phương Dung người huyện Lang Tài vợ của Đào Kỳ.

Nàng nhìn Đào kỳ rồi chắp tay nói:" Phu quân, thám mã báo về, tiên phong của Địch đã tới, khoảng chừng hai ba ngàn, hạ trại cách đây mười dặm, cờ hiệu có một chữ Hàn ".

Đào Đô Thống vung tay:" Địch quân mới tới, nhân lúc chúng đang mỏi mệt, để ta ra thành khiêu chiến ".

Đào kỳ đáp:" Có thể, nhưng Hán quân tinh nhuệ, vả lại chúng tiến quân nhanh, đệ đoán trung quân của chúng cũng cách không xa, ta nghĩ huynh nên thử thách đấu tướng, rồi ta tiện thể quan sát địch quân, nếu không ổn, lập tức lui về Hợp Phố ".

Lại quay về phía Đào Chiêu Hiển mà nói:" Đệ nghĩ ngoài ra ta nên củng cố lại phòng tuyến ở thủy trại và đồn Phổ kỳ, ngoài ra nên mộ thêm các chiến binh người Mân, Chiêm Việt.. ".

Rồi lại quay sang nàng Dung mà nói:" Còn nàng hãy đích thân trở về xin tiếp viện từ Khúc Dương, Lê Chân công chúa cùng Thục tướng quân cũng đang đóng quân tại đó ".

Sau khi được tin Hán quân chuẩn bị xâm lược, Đào Kỳ cùng vợ đã từ Bắc Đuống xin lên đầu này chiến tuyến, tới Hợp Phố thì chàng cho tu sửa lại thành, chuyển quận trị từ Từ Văn qua hẳn thành cảng hợp phố, lập thêm trại Phổ Kỳ trú đóng năm trăm quân, lại củng cố phòng tuyến thủy trại, tạo thành một tam giác phòng thủ hỗ trợ lẫn nhau. Nếu có một vạn quân thì Đào Kỳ có tự tin giữ chân Mã Viện, ít nhất là tới khi hai vương chỉnh đốn xong quân đội, nhưng với số binh lực ít ỏi này đành liệu cơm gắp mắm vậy.

Khoảng chừng một canh giờ sau, Đào Đô Thống cùng Đào Kỳ cùng với một ngàn binh sĩ Lĩnh Nam đã trông thấy bản doanh của quân tiên phong của Hàn Vũ. Hàn Vũ cũng nhận được tin thám báo và bố trí xong trận trước đại doanh.

Một gã tướng Hán chăp tay nói: Tướng quân, lũ nam man này không rúc đầu trong thành mà chạy tới tìm chết, sao không xuất kích? Một hơi làm cỏ lũ giặc này".

Hàn Vũ nhàn nhạt đáp lại: "Lý đô úy chớ vội, chúng ta mới dừng chân chưa nắm được tình hình, địch quân tuy trang bị thô sơ nhưng trận hình sâm nghiêm, ắt kẻ cầm quân không tầm thường, hơn nữa đã là buổi chiều vội vàng truy kích mà gặp trời tối thì quân ta bất lợi".

Lý Bá nghĩ tới ngay cả hắn cũng quáng gà huống hồ là binh sĩ thì thôi không hỏi nữa. Lúc này từ phía trận thế Lĩnh Nam, Đào Đô Thống giục ngựa tiến lên quát lớn.

"Hán chó, dám cả gan xâm phạm Lĩnh Nam ta, kẻ nào dám bước lên chịu chết ".

Hàn Vũ tự tin cười cười mà chỉ tay: " vị nào có thể thay bản tướng giáo hóa lũ man dân này?'.

" Mạt tướng xin đánh trận này ".

Một gã Hán tướng to lớn chắp tay, nói rồi gã giục ngựa phi lên trước quát lớn:" Ta là đại Hán quân tư mã Hoắc Thiên, lũ man dân các người được hoàng triều ban ơn, mà gian xảo dám âm mưu chống lại. Nay đại quân hoàng triều đã tới, quỳ xuống xin tha có lẽ sẽ giữ được mạng sống. Đại hán ta thiên uy cuồn cuộn, giáp sĩ trăm vạn chiến tướng ngàn viên.. ".

Nghe hắn lảm nhảm Đào Đô Thống nghĩ thầm để thằng này nói nữa chắc ăn hết bữa cơm. Chàng chẳng nói gì mà giơ cao đại phủ, giục ngựa phóng lên trước. Vó ngựa tung bay, áo choàng đỏ phấp phới theo gió, chàng như một vị thiên thần hạ phàm xông tới tên Hán tướng.

Hoắc thiên lại chỉ đao nói:" đao của ta không giết kẻ vô danh, man tướng hãy xưng tên họ ".

Đáp lại lời hắn chẳng có gì ngoài sự yên lặng và tiếng vó ngựa ngày càng dồn dập, ba mươi bước, hai mươi bước.. Keng, tiếng binh khí vang lên chát chúa, Hoắc Thiên lúc này mới thấy cổ tay tê rần và cảm giác tức ngực. Kẻ này chiêu thức không xảo nhưng sức thật lớn, hắn suýt chút nữa làm rơi cả binh khí, Đào Đô Thống lại tới, Hoắc Thiên chỉ biết giáng sức chống đỡ trong cảm giác cay đắng. Hắn đường đường là đại hán đô úy, mà lại bị tên man di này đánh cho tim đập chân run. Thoắt cái đã hơn chục hiệp, mắt thấy địch tướng đã sắp chống không nổi, Đô Thống khẽ nhếch mép, đại phủ đâm thẳng, rồi chàng ơi xoay người đảo ngược đầu lưỡi búa móc vào thân đao, hất văng thanh đao lên trời trong sự kinh hoàng của Hoắc Thiên. Nếu lưỡi phủ này theo thế mà hạ xuống, hắn sẽ bị chẻ làm đôi. Đúng lúc này Đào Đô Thống chợt khựng lại, khẽ lách tay đẩy lên cán phủ, keng, mũi tên bị chàng gạt bay.

Hàn Vũ đương nhiên không thể để Hoắc Thiên chết, mũi tên bắn ra, đồng thời cũng có ba, bốn gã Hán tướng thúc ngựa phi lên tiếp ứng. Tụi này cũng chả ham công, chỉ qua lại một lát rồi kẻng thu binh vang lên, trường thương dựng chéo, cung thủ bước đều về sau theo hai cánh. Quân lĩnh nam thì hô hào ầm ĩ, có người còn rú lên những Đào Kỳ quan sát quân Hán cũng tặc lưỡi, chúng rất có kỷ luật. Với lực lượng lúc này thì chẳng thể làm gì khác ngoài chờ đợi thời cơ. Tiếng tù và vang lên, đoàn quân của Lĩnh Nam cũng quay bước trở về thành Hợp phố, ánh chiều ảm đạm phủ lên đoàn người. Trong đại doanh quân tiên phong.

Hàn vũ nhìn lên bầu trời rồi tự nói." Đất Lĩnh Nam, thú vị hơn ta tưởng, các người có thể bắt đầu được rồi ".

Phía sau lưng hắn, một gã hán quân trong trang phục thám báo chắp tay:" Tuân lệnh".

Phía sau đó chừng năm, sáu mươi dặm, Hán quân vẫn chậm rãi di chuyển. Đoàn quân như một con sâu hút máu khổng lồ mà xúc tu của chúng chính là những đơn vị nhỏ tầm một, hai trăm người đang tỏa ra mà tiến về các bộ lạc, bộ tộc nhỏ hay cả những ngôi làng hẻo lánh trong rừng. Những tộc sắc dân lớn hoặc những tộc đã hàng Hán quân thì không sao. Nhưng những nơi có người chống cự hoặc từng tham gia chống cự Hán quân thì quả là thảm họa. Khắp nơi chúng đi qua là cảnh tượng những nóc nhà bốc cháy, những tiếng kêu thảm và những ánh mắt kinh hoàng. Những người còn sống bị xích lại mà kéo đi, nam bị đánh đập thậm tệ rồi đưa đi lao động, nữ thì bị nhốt vào một chiếc cũi trên xe ngựa để đưa về doanh trại làm nô, ai chống cự thì sẽ bị chặt đầu. Họ bước đi trong nước mắt và máu chan hòa, những ngôi làng họ từng sống giờ đang trong biển lửa, chỉ còn lác đác vài người già và lũ trẻ con đang ôm nhau mà khóc dưới đầy những chiếc cọc đang cắm đầu người.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 370

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.