Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm trận đốn ngộ

Phiên bản Dịch · 1833 chữ

Uy thế một quyền này của Huyết Tam Thập Lục thoạt nhìn dường như cũng không mạnh như lần trước, nhưng lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm hơn nhiều, giống như là ngưng tụ toàn bộ sức mạnh để bộc phát ra ngoài.

Ngay cả bản thân Huyết Tam Thập Lục cũng không nghĩ đến, dưới tình huống như vậy, Hổ Khiếu Quyền của y vậy mà lại đột phá đến cảnh giới đại thành!

Lãnh Thập Thất quả thật không ngờ rằng sẽ gặp phải đối thủ như vậy, ý định muốn lấy cứng chọi cứng đã bị dập tắt.

Cái gọi là “nhân ngoại hữu nhân” chính là đây, trước kia có Cốt Tam với thiên phú tu luyện khủng bố, hiện tại có Huyết Tam Thập Lục với bản năng chiến đấu và kỹ thuật siêu việt.

Dù cho hắn có Hệ Thống trong tay, nhưng chỉ cần bất cẩn một chút thôi cũng đủ để đánh mất cái mạng nhỏ!

Cưỡng ép đè xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, Lãnh Thập Thất chẳng những không lùi bước, ngược lại còn bị kích thích hung tính.

Càng rơi vào thời khắc nguy cấp, đầu óc của Lãnh Thập Thất càng trở nên tỉnh táo, giống như một mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng.

Tay phải Lãnh Thập Thất rút kiếm ra, linh lực vận chuyển, linh quang chớp động trên lưỡi kiếm.

Hắn bắt đầu thi triển Phù Phong Xuy Liễu vừa mới nắm vững cách đây không lâu, Tinh Thiết Kiếm nhất thời trở nên mơ hồ, như là nhành liễu bị gió thổi phất phơ giữa không trung.

Kiếm thức thoạt nhìn có vẻ mềm mại, nhưng Huyết Tam Thập Lục không dám khinh thường dù chỉ một chút.

Y biết sở trường mạnh nhất của Lãnh Thập Thất là chưởng pháp, nhưng lúc này lại vừa dùng chưởng lẫn kiếm, ở đây chắc chắn có điểm bất thường.

Lúc này y đã hoàn toàn xốc lại tinh thần, Hổ Khiếu Quyền cũng mơ hồ mạnh hơn một phần.

Một kiếm một quyền nhanh chóng tiếp cận.

Trong khoảnh khắc cực kì ngắn ngủi này, trong đầu Lãnh Thập Thất bỗng loé lên một suy nghĩ vô cùng táo bạo.

Suy nghĩ trong đầu này rất điên cuồng, có lẽ hắn không thể thực hiện được, nhưng nếu thành công, đối thủ chắc chắn sẽ phải chết!

Vẻ điên cuồng tràn ngập trong đôi mắt Lãnh Thập Thất, toàn thân hắn rơi vào trong một loại trạng thái rất kì lạ.

Tại thời điểm hai người sắp va chạm, thân hình Lãnh Thập Thất đột nhiên biến mất!

Ngay sau đó, hắn bất chợt xuất hiện sau lưng Huyết Tam Thập Lục, vẫn duy trì tư thế như ban đầu, nhưng bây giờ đã ở hướng ngược lại.

Mà thân thể của Huyết Tam Thập Lục vẫn lao về phía trước, sau đó chậm dần, rồi cứ bước từng bước như vậy, cho đến khi bước chân đã trở nên xiêu vẹo, hai cánh tay và đầu của y đồng thời rơi xuống, máu bắn tung toé.

“Phụt!”

Lãnh Thập Thất phun ra một búng máu, hắn dĩ nhiên cũng bị nội thương.

Vừa nãy, Lãnh Thập Thất đã đồng thời thi triển Phù Phong Xuy Liễu và ba lần Mê Loạn Bộ Pháp với tốc độ cực hạn. Gần như trong nháy mắt đã chém đứt hai cánh tay cùng với đầu của Huyết Tam Thập Lục!

Trên lý thuyết là vậy, nhưng thực tế thì khả năng để thực hiện được điều đó là xấp xỉ bằng không.

Phải biết rằng, ở thời kì Tụ Linh cảnh, linh khí trong cơ thể luôn không ngừng vận chuyển tán loạn, và cũng không dễ dàng để điều động.

Tại thời điểm thi triển linh kỹ, hầu như tất cả linh khí đều sẽ tập trung vào một bộ phận nào đó, ví dụ như tay chân hoặc truyền vào vũ khí. Nhưng vừa rồi, Lãnh Thập Thất lại đồng thời thi triển hai loại linh kỹ, và cả Linh Khí.

Đừng nói là Tụ Linh cảnh, cho dù là Tuý Linh cảnh có muốn cũng không làm được.

Sở dĩ Lãnh Thập Thất có thể thành công thực hiện, tất cả công lao đều thuộc về Mê Loạn Bộ Pháp và Cơ Sở Kiếm Pháp đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

Trong cảnh giới này, lý giải của hắn đối với Mê Loạn Bộ Pháp đã đến cực hạn, biết rõ như thế nào để dùng linh lực ít nhất nhưng vẫn thu được hiệu quả cao nhất. Phất Liễu Kiếm Thức tuy rằng chưa đạt tới đại viên mãn, nhưng ưu thế của Cơ Sở Kiếm Pháp đại viên mãn đã được thể hiện xuất sắc.

Bản thân Lãnh Thập Thất tu luyện Cơ Sở Kiếm Pháp cũng là vì muốn đặt nền móng vững chắc cho việc luyện kiếm, tầm quan trọng của cái gọi là “nền móng” không cần nói cũng biết, chính là nhờ vào nền móng cực kì vững chắc này mà hắn mới có thể duy trì kiếm thức Phù Phong Xuy Liễu ở nhiều hướng khác nhau.

Đương nhiên, Lãnh Thập Thất cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn, hắn đã cưỡng ép nghịch chuyển linh khí mới có thể thực hiện được đòn này. Điều đó dẫn đến kinh mạch trong cơ thể hắn bị tổn hại, lại còn chịu nội thương, linh khí trong cơ thể gần như cạn kiệt.

Lãnh Thập Thất không nhịn được mà thở hồng hộc, cảnh giác nhìn bốn phía, nhổ ngân châm trên người xuống, lê lết đến nấp sau một gốc cây.

Hắn biết đối phương vẫn còn một người nữa.

Với tình trạng của hắn hiện giờ, đừng nói Tụ Linh cảnh tầng tám, bất kì một tên linh tu giả nào đến đây cũng đều có thể lấy mạng hắn.

Lãnh Thập Thất đương nhiên không ngồi chờ chết, hắn móc ra một cái gói nhỏ, bên trong là ít bột phấn, sau đó trực tiếp đổ vào miệng.

Đây chính là đan dược mà Hệ Thống đã tặng, Hồi Linh Tán.

Cảm nhận được linh lực trong cơ thể đang không ngừng hồi phục, trong mắt Lãnh Thập Thất bùng lên sát khí, hắn nhất định phải giết tên Nhạn Cửu này!

Trong thời gian một chén trà sau khi Lãnh Thập Thất trốn đi, từ xa quả nhiên có tiếng bước chân vang lên.

Hoa Tứ Thập Tam có chút buồn bực.

Y phụ trách đuổi theo Đồ Thập Nhị, không bao lâu đã đuổi kịp, cũng không nghĩ rằng tiểu tử kia lại dám phản kháng.

Vấn đề là Hoa Tứ Thập Tam cần phải bắt sống, không thể giết chết Đồ Thập Nhị, vì thế cả hai liền chiến đấu dây dưa một hồi.

Khi y nghe thấy tín hiệu của Huyết Tam Thập Lục, biết đã tìm được Lãnh Thập Thất, như vậy cũng không cần thiết phải bắt sống Đồ Thập Nhị nữa, bèn nổi lên sát ý, giết chết Đồ Thập Nhị ngay tại chỗ, vì vậy mà bị chậm trễ chút thời gian.

Hoa Tứ Thập Tam buồn bực cũng không phải vì điều gì khác, mà là vì sợ rằng Lãnh Thập Thất đã bị hai người kia giết, cuối cùng lại tranh công trước mặt đội trưởng, còn y lại chẳng xơ múi được gì.

Nhưng khi Hoa Tứ Thập Tam chạy đến hiện trưởng, đập vào mắt là cảnh tượng Huyết Tam Thập Lục chết không toàn thây, và một thi thể bị lá cây phủ kín, y nhìn thấy thanh cự phủ này liền hiểu ra thi thể đó là ai.

Hoa Tứ Thập Tam nhất thời cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, trong mắt lộ vẻ khó tin, sau lưng bắt đầu túa ra mồ hôi lạnh, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề.

“Không có khả năng, chuyện này không có khả năng! Lãnh Thập Thất? Một tên Tụ Linh cảnh tầng bảy làm sao có thể giết chết cả Hận Thập Cửu và Huyết Tam Thập Lục trong khoảng thời gian chóng vánh như vậy được? Đây chính là Huyết Tam Thập Lục đó! Là người mà ngay cả đội trưởng cũng phải kiêng kỵ! Chẳng lẽ… Lãnh Thập Thất còn có chi viện? Kia…”

Hoa Tứ Thập Tam sửng sốt thấp giọng nói, đột nhiên y dường như đã nhận ra được điều gì đó, đồng thời có một loại cảm giác cực kì nguy hiểm bao trùm toàn thân!

“Bỏ mẹ rồi!”

Hoa Tứ Thập Tam có hối hận cũng đã muộn.

Y chỉ có thể lách mình tránh sang một bên theo bản năng, ngay sau đó, một thanh lợi kiếm đã đâm xuyên qua vai phải của y. Thời điểm Hoa Tứ Thập Tam vừa mới nghiêng người né tránh, một chưởng đã đánh vào sau lưng y, ba cỗ linh lực điên cuồng tràn vào trong cơ thể, phá nát toàn nội tạng, trực tiếp giết chết y.

Ở đằng sau Hoa Tứ Thập Tam, Lãnh Thập Thất vừa thở hổn hển vừa rút Tinh Thiết Kiếm, một cước sút y bay sang một bên, lắc lư đầu.

Sau trận chiến với Huyết Tam Thập Lục, Lãnh Thập Thất đánh giá khá cao về tình đồng đội của y.

Người này vậy mà lại trở nên sa sút tinh thần khi chứng kiến cảnh tượng đồng đội ngã xuống, phạm phải một sai lầm trí mạng như thế.

Lãnh Thập Thất đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, liên tục thi triển Mê Loạn Bộ Pháp cùng Phù Phong Xuy Liễu và Thủy Ba Tam Điệp Chưởng, trong nháy mắt đã giết chết Huyết Tam Thập Lục.

Nhưng một chút linh khí vừa mới vất vả hồi phục lại lần nữa tiêu hao gần hết.

Sau đó, hắn nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm, gom lại toàn bộ túi nước túi đồ và vũ khí của ba người kia, đặc biệt là số ngân châm của Huyết Tam Thập Lục không chỉ thu về ba cây, mà còn có thêm hai cây ở trên người hắn.

Về phần thanh cự phủ của Hận Thập Cửu nếu mang theo thì sẽ rất phiền phức, trực tiếp bán cho Hệ Thống thu về 9 Hệ Thống Tệ.

Còn chiếc hắc bào của Hoa Tứ Thập Tam cũng được Lãnh Thập Thất thu lại, hắn lau sơ qua vết máu dính trên mặt áo, cũng chẳng để tâm đến vết kiếm trên áo, trực tiếp khoác lên người.

Dù thế nào thì cũng là một bộ quần áo, vẫn tốt hơn so với quấn lá cây vỏ cây.

Cẩn thận quan sát xung quanh, khi đã xác định không có người, Lãnh Thập Thất liền lặng lẽ rời đi.

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.