Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Chấn Ba

Phiên bản Dịch · 1730 chữ

Lãnh Thập Thất một người một kiếm đứng giữa vòng vây mười người, nhưng hắn không hề ngao ngán chút nào, ngược lại còn giương kiếm nói: “Nếu tất cả các ngươi đồng loạt xông lên, ta chết là điều chắc chắn. Nhưng ít nhất sẽ có một nửa trong số các ngươi sẽ phải theo ta đi chầu Diêm Vương. Là ngươi, là ngươi, hay là ngươi?”

Lãnh Thập Thất vừa nói vừa dùng kiếm chỉ thẳng mặt từng người.

Hắn chỉ đến ai, người đó liền hoảng hốt tránh né.

“Hơn nữa, đám người Ngọc Thụ Bang vừa rời đi không lâu, lại nghe nói còn có người của Mặc Môn ở gần đây. Đến lúc đó, các ngươi nghĩ xem bọn họ sẽ làm gì?”

Lãnh Thập Thất tiếp tục nói.

Sắc mặt Bách Lý Thanh lúc này đã trở nên âm trầm, nhưng nhất thời lại không có biện pháp giải quyết.

“Grào! Grào!”

Ngay khi gã còn đang lúng túng, từ xa liên tục truyền tới vài tiếng rống rất lớn. Hơn nữa, âm thanh này dường như cũng cách bọn họ không xa lắm.

Mọi người nghe thấy âm thanh này thì biến sắc, bởi vì chỉ có nhất giai yêu thú mới có thể phát ra loại âm thanh như vậy.

Lúc này, một bóng người vội vã chạy vào đám người.

“Xảy ra chuyện gì??

Bách Lý Thanh quát hỏi.

“Là… là Mặc Môn! Người của bọn họ đụng phải nhất giai yêu thú! Họ đang chạy về hướng này!”

Người kia thở hổn hển nói.

Bách Lý Thanh làm ra vẻ kinh ngạc, trong lòng có chút mừng thầm.

Thứ nhất, nếu Mặc Môn đụng phải nhất giai yêu thú, nhất định sẽ có tổn thương.

Thứ hai, chính là tạo cho gã một cái cớ hoàn hảo để rút lui.

“Hừ! Lãnh Thập Thất, hôm nay gặp trúng nhất giai yêu thú cũng coi như ngươi may mắn. Món nợ này, đợi Bách Lý Thanh ta ngày sau ổn thoả sẽ đòi lại gấp bội, các huynh đệ, rút!”

Bách Lý Thanh vung tay lên, dẫn theo mọi người nhanh chóng chuồn đi.

Tốc độ đánh bài chuồn thực sự rất nhanh.

Trong khi rút lui, Bách Lý Thanh đột nhiên nhận ra, tên Lãnh Thập Thất này sao lại giống nhất giai yêu thú đến như vậy?

Đánh tay đôi thì không lại. Đánh hội đồng đương nhiên sẽ ăn, nhưng lại phải trả giá bằng rất nhiều mạng người.

Đây quả thực là một con yêu thú đội lốt người!

Ở bên này, Lãnh Thập Thất cười thầm một tiếng, nhanh chóng chạy về một hướng khác. Kết quả như thế xem ra cũng khá ổn, đỡ cho hắn phải liều mạng với Bách Lý Đoàn.

Nhưng Lãnh Thập Thất chưa chạy được bao lâu thì đã ngừng lại.

Bởi vì trước mặt hắn là một con yêu thú đang lững thững bước tới.

Con yêu thú giống như viên hầu, thân hình cũng không cao lớn cho lắm, trên hai cánh tay thật dài lại mọc đầy ngạnh sắc nhọn, thoạt nhìn đã khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.

Yêu thú kia vừa nhìn thấy Lãnh Thập Thất, trong mắt nhất thời tràn ngập huyết quang, trực tiếp lao tới!

Lãnh Thập Thất thầm than trong lòng, đồng thời cũng cảm thấy bó tay.

Hôm nay đồng thời xuất hiện hai con nhất giai yêu thú ở cùng một vùng đã đành, nhưng thế quái nào mà hắn đi bậy đi bạ cũng có thể đụng mặt một con, vận khí của hắn thật sự có vấn đề!

Lãnh Thập Thất bất đắc dĩ thở dài một hơi, hết cách rồi, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.

Lại nói, nếu Lãnh Thập Thất dốc toàn lực thì vẫn có cơ hội để làm thịt con yêu thú này, nhưng không cần thiết phải làm vậy.

Mặc dù có thể giết chết được nó nhưng hắn cũng sẽ bị thương, hơn nữa còn phải tiêu hao một lượng lớn linh khí.

Phải biết rằng, bây giờ có đến ba thế lực phân bố ở gần đây.

Bách Lý Đoàn cùng hắn đã là tử địch, Ngọc Thụ Bang cũng kết thù, nếu xui xẻo gặp phải người của hai thế lực này trong trạng thái trọng thương, Bách Lý Thanh và Ngọc Thập Tứ đương nhiên sẽ không ngại tiễn hắn về chầu Diêm Vương.

Cho dù Lãnh Thập Thấp chưa từng tiếp xúc qua Mặc Môn kia, nhưng họ vẫn sẽ coi hắn như một mối hiểm hoạ tiềm tàng và ra sức diệt trừ.

Chỉ có thể chạy trốn.

Một người một thú cứ như vậy mà chạy.

Lãnh Thập Thất nhận thấy tốc độ của con yêu thú này không nhanh cũng không chậm, nhưng vẫn gắt gao bám sát hắn.

Thậm chí, cho dù trên đường có gặp qua vài người, nó cũng chẳng thèm nhìn tới, cứ đuổi theo hắn mãi không dứt.

Lãnh Thập Thất cũng bó tay.

Đuổi theo linh tu giả Tụ Linh cảnh không phải sẽ ngon hơn sao? Vì cớ gì cứ bám đuôi một Tuý Linh cảnh như hắn? Mà đã lâu như vậy nhưng vẫn không đuổi kịp, chẳng phải nó nên bỏ cuộc đi cho rồi?

Đương nhiên, hắn không thể nào đọc được suy nghĩ của yêu thú, chỉ có thể cắm đầu chạy về phía trước.

Dần dần, địa hình bắt đầu trở nên xa lạ.

Hắn đã chạy ra khỏi phạm vi quen thuộc, linh khí cũng dần tiêu hao, tình hình ngày càng bất lợi.

Trong lòng Lãnh Thập Thất lúc này đã nổi lên sát ý.

Từ nãy đến giờ hắn cũng không gặp được ai khác, chứng tỏ vùng đất này rất hiếm có người đặt chân tới, cho dù bị thương thì cũng an toàn hơn.

Bịch. Bịch. Bịch.

Tay chân của yêu thú lướt nhanh qua mặt đất ẩm ướt, vẫn bám sát Lãnh Thập Thất.

Lãnh Thập Thất kiểm tra sơ qua linh khí trong người, lúc trước liên tiếp giao thủ cùng Ngọc Thập Tứ và Bách Lý Thanh, lại sử dụng thêm Loạn Hoa Tiệm Dục Mê Nhân Nhãn, linh khí bây giờ chỉ còn sót lại khoảng năm thành.

“Hừ!”

Máu nóng của Lãnh Thập Thất bắt đầu dâng trào, hắn lấy từ trong áo ra một gói Hồi Linh Tán nuốt vào, lợi kiếm đột nhiên rời vỏ, loé lên một đạo kiếm quang lạnh lẽo.

Yêu thú kia vẫn đuổi theo, Lãnh Thập Thất đột nhiên quay người chém một nhát kiếm bất ngờ, kiếm quang chém vào cánh tay trái của yêu thú.

Tam giai Linh Khí vô cùng sắc bén, nhưng dù vậy, một kiếm này chỉ có thể để lại một vết máu thật sâu trên cánh tay trái của nó.

“Grào! Grào! Grào!”

Yêu thú bị thương, thú tính bộc phát, hai tay điên cuồng vung vẩy về phía trước.

Lãnh Thập Thất vừa tránh né vừa thất kinh.

Một kiếm vừa rồi chính là vận dụng toàn bộ sức mạnh của hắn!

Vốn tưởng rằng có thể lợi dụng độ sắc bén của tam giai Linh Khí để trực tiếp chặt đứt một cánh tay của yêu thú, nhưng đáng tiếc là thất bại.

Những chỗ khác trên người con yêu thú này cũng không có gì quá đặc biệt, chỉ có hai cẳng tay là khác thường, nếu có thể chặt đứt một bên, tất nhiên sẽ gây tổn thất lớn đến chiến lực của nó, nhưng thật không ngờ cánh tay kia lại cứng đến như vậy.

Sau đó, một người một thú bắt đầu giao phong kịch liệt.

Tốc độ tấn công của con yêu thú kia cũng không quá nhanh, nhưng lại cực kì linh hoạt trong chiến đấu. Nhất là hai cánh tay liên tục múa may, không hề để dư ra khoảng trống để hắn áp sát tấn công, Hổ Khiếu Quyền và Quỷ Ngọc Trảo chờ mãi không dùng được.

Lãnh Thập Thất nhờ vào Mê Loạn Bộ Pháp cảnh giới đại viên mãn nên cũng chẳng kém cạnh về mặt tốc độ, thậm chí còn nhanh hơn một chút, nhưng chỉ có thể sử dụng kiếm pháp để tấn công.

Vết kiếm trên người yêu thú ngày càng nhiều, máu không ngừng chảy ra.

Mà tình hình của Lãnh Thập Thất cũng không dễ chịu hơn bao nhiêu.

Mặc dù lúc này hắn chưa bị thương, nhưng linh khí trong cơ thể lại đang nhanh chóng cạn kiệt, một khi hắn đã tiêu hao hết linh khí, không còn kết cục nào khác ngoài cái chết!

“Grào!”

Yêu thú không ngừng giận dữ rống to, hung hăng vung vẩy hai cánh tay, trên người nó hiện tại có không ít vết thương, nhưng cũng chưa gây nguy hiểm đến tính mạng, ngược lại còn kích thích hung tính của nó.

Uỳnh!

Hai tay của yêu thú bỗng nhiên đập xuống, nhưng lần này Lãnh Thập Thất không lựa chọn né tránh, mà xoay ngang trường kiếm, cứng đối cứng cùng một đòn này.

Thân kiếm va chạm cùng cánh tay của yêu thú, bắn ra hàng loạt những tia lửa chói mắt.

Cú va chạm khiến hai chân Lãnh Thập Thất lún sâu xuống bùn đất, mà hai cánh tay đầy ngạnh sắc nhọn của yêu thú chỉ còn cách mặt hắn một tấc!

Trong mắt Lãnh Thập Thất loé lên tinh quang, đột nhiên há miệng hét to một tiếng.

Tiếng hét thậm chí còn cuốn theo không khí, hình thành một cỗ khí lãng vô hình khuếch tán ra ngoài.

Đích thị là Âm Chấn Ba cảnh giới đại viên mãn!

Từ khi luyện thành Âm Chấn Ba cho đến nay, Lãnh Thập Thất còn chưa từng dùng đến, cho dù là lúc giao thủ cùng Ngọc Thập Tứ và Bách Lý Thanh cũng vậy.

Đây là lá bài tẩy của hắn, có thể bất ngờ giành lấy chiến thắng nhờ vào lá bài tẩy này!

P/S: Đây sẽ là chương cuối mà Vô Sỉ Tiên Tôn ta edit, những chương sau sẽ do đệ tử của ta phụ trách, nếu có gì sai sót, mong chư vị đạo hữu chỉ điểm một hai.

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.