Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn chiến

Phiên bản Dịch · 1871 chữ

Đối mặt với thế giáp công của hai người, Lãnh Thập Thất không hề ngao ngán, ngược lại còn chủ động tấn công.

Thủy Ba Tam Điệp Chưởng đánh ra, va chạm với Phiên Thạch Chưởng của Cốt Nhị Thập Thất, lúc này hắn vô cùng tự tin vào uy lực của Thuỷ Ba Tam Điệp Chưởng đại viên mãn.

Hai chưởng giao nhau, phát ra tiếng nổ lớn.

Cốt Nhị Thập Thất ngay sau đó hét thảm một tiếng, bởi vì cánh tay của gã cũng chung số phận với cánh tay của Nhạn Cửu, thậm chí còn thảm hơn so với Nhạn Cửu, cả cánh tay lúc này đều bị vặn xoắn lại như bánh quai chèo!

Đánh trọng thương Cốt Nhị Thập Thất nhưng Lãnh Thập Thất lại không kịp tránh Tà Phong Thối của Mặc Ngũ Thập.

Một cước này đã xé gió lao đến trước người hắn, không còn tránh kịp nữa rồi!

"Ầm!"

Một cước của Mặc Ngũ Thập đâm thẳng vào vùng thắt lưng Lãnh Thập Thất, mặc dù hắn đã sớm vận linh khí để ngăn cản, nhưng rốt cuộc vẫn bị đá bay ra ngoài, lăn mấy vòng trên đất.

"Nhạn Tam Thập Lục! Ngươi là người thông minh, còn chưa động thủ!"

Lãnh Thập Thất vất vả lắm mới ổn định lại thân hình, bỗng nhiên hô to một câu.

Ở bên kia, Nhạn Tam Thập Lục đang chuẩn bị thừa dịp đánh bài chuồn thì bỗng giật mình, trong lòng thầm chửi Lãnh Thập Thất.

Vừa rồi tuy là y bị hai người vây giết, nhưng bản thân y am hiểu tốc độ, hơn nữa, thời gian chỉ mới trôi qua mười mấy tức mà thôi, y cũng không bị thương gì mấy, chỉ có linh lực là tiêu hao khá nhiều.

Hiện tại, hai người kia bị cuốn vào Lãnh Thập Thất, đây đúng là cơ hội tốt cho y rời khỏi nơi này.

Nhưng y lại do dự, giống như lời Lãnh Thập Thất nói, y là một người thông minh.

Nhạn Cửu nếu đã quyết định giết hắn, cho dù hôm nay có thoát, nhưng sau này vẫn phải chịu sự truy sát của Nhạn Cửu.

Nhưng nếu như Nhạn Cửu chết ở chỗ này, tiểu đội của y sẽ rơi vào nội loạn, nói không chừng sẽ bỏ qua việc truy sát Nhạn Tam Thập Lục.

Vạn nhất, cả ba người này đều chết ở chỗ này, bọn họ sẽ càng không biết đến chuyện xảy ra hôm nay!

Nghĩ tới đây, Nhạn Tam Thập Lục ngắm nghía thanh chuỷ thủ trong tay, hung hăng đâm về phía Cốt Nhị Thập Thất đã bị Lãnh Thập Thất đánh trọng thương.

Chiến cuộc lập tức xảy ra biến hoá kì diệu, Nhạn Cửu mạnh nhất lại bị phế hai tay, Cốt Nhị Thập Thất quần đấu cùng Nhạn Tam Thập Lục.

Người duy nhất vẫn còn dư sức chính là Mặc Ngũ Thập, nhưng hắn đã bị Lãnh Thập Thất doạ sợ vỡ mật.

“Đó là thứ chưởng pháp quỷ quái gì vậy, chạm vào một cái là trọng thương, nếu như ta bị dính chưởng thì sẽ hẹo mất!”

Vì lẽ đó, mặc dù gã đá trúng Lãnh Thập Thất, nhưng trong lòng đã có thoái ý, mà một khi đã có thoái ý, sức chiến đấu lập tức yếu đi mấy phần.

Lãnh Thập Thất đâm kiếm ra, chỉ dùng Cơ Sở Kiếm Pháp, trong vài chiêu đã lưu lại trên người gã hàng tá nhát chém.

Nhạn Cửu đứng một bên càng nhìn càng kinh hãi, tu vi của Lãnh Thập Thất không cao, nhưng linh kỹ thật sự rất tinh diệu. Hai tay y hiện giờ đã phế, cơ bản là không còn sức chiến đấu, nhìn thấy hai tên thủ hạ cũng sắp chịu hết nổi.

Vì thế Nhạn Cửu quyết định trốn!

Hai tay bị phế nhưng hai chân không phế. Nhạn Cửu vận toàn bộ linh lực Tụ Linh cảnh tầng chín truyền vào hai chân, xoay người bỏ trốn.

Mắt thấy Nhạn Cửu sắp chui vào rừng, trong lòng Lãnh Thập Thất quýnh lên, hôm nay để y trốn thoát chẳng khác nào thả hổ về rừng. Hắn không thể nào trực diện đối đầu với toàn bộ lực lượng tiểu đội của Nhạn Cửu.

Càng mấu chốt hơn, lần này sở dĩ có thể đánh Nhạn Cửu trọng thương, nguyên nhân lớn nhất cũng là vì y quá khinh địch, Lãnh Thập Thất chơi đòn bất ngờ mới có hiệu quả như vậy.

Lần sau nếu lại chạm mặt quyết đấu, Nhạn Cửu đã có phòng bị, chỉ cần tiêu hao chiến với Lãnh Thập Thất, chậm rãi bào mòn linh lực, cuối cùng Lãnh Thập Thất chắc chắn sẽ chết!

“Chủ tử đã vứt bỏ ngươi mà đi, ngươi còn muốn ở đây chịu chết sao?”

Lãnh Thập Thất vội vàng đánh lạc hướng Mặc Ngũ Thập đang dây dưa với mình, gã vẫn quay lưng về phía Nhạn Cửu nên chưa biết Nhạn Cửu đã đào tẩu.

"Cái gì?" Mặc Ngũ Thập quay đầu nhìn lại, quả nhiên, phía sau đã không còn nhìn thấy bóng dáng Nhạn Cửu.

“Nhạn Cửu! Ngươi hại ta!”

Khoảnh khắc Mặc Ngũ Thập quay đầu, gã lập tức nhận ra mình tiêu đời rồi, tự nhiên lại phạm phải một sai lầm ngớ ngẩn như vậy.

Thật ra, cho dù Nhạn Cửu có trốn hay không trốn, Mặc Ngũ Thập cũng không nên quay đầu, bởi vì một khi quay đầu sẽ bị lộ ra sơ hở trí mạng.

Lãnh Thập Thất đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, Thủy Ba Tam Điệp Chưởng lập tức đánh vào lồng ngực Mặc Ngũ Thập!

"Hự!"

Mặc Ngũ Thập há hốc mồm, phun ra máu tươi sền sệt cùng chút vụn nội tạng, văng hết lên người Lãnh Thập Thất.

Lãnh Thập Thất bất chấp điều này, lập tức lao vào rừng đuổi theo, nhưng mới đuổi được vài bước thì đã dừng lại.

Không phải hắn không muốn đuổi theo, mà là hắn đã không còn nhìn thấy bóng dáng Nhạn Cửu nữa, chỉ có thể thấy được vài tán cây khẽ lắc lư từ xa. Khu rừng này quá rậm rạp, nếu muốn lần theo dấu vết để truy đuổi thì lại quá chậm, dù sao đối phương cũng là Tụ Linh cảnh tầng chín. Muốn đuổi cũng đuổi không kịp.

Lãnh Thập Thất nghiến chặt răng, cuối cùng lại đành phải từ bỏ, xem ra chỉ có thể chờ đợi cơ hội lần sau.

“Bây giờ nếu đã không đuổi kịp, vậy thì đành thu gom chiến lợi phẩm ở đây vậy.”

Lãnh Thập Thất quay đầu nhìn về phía Nhạn Tam Thập Lục cùng Cốt Nhị Thập Thất, mắt loé lên một tia lạnh lẽo.

Hai người lúc này vẫn còn đang chiến đấu kịch liệt.

Cánh tay phải của Cốt Nhị Thập Thất bị phế, dù tu vi cao hơn một tầng so với Nhạn Tam Thập Lục nhưng cũng chỉ có thể vất vả chống đỡ, vết thương trên người gã ngày càng chồng chất, có lẽ chỉ giãy dụa thêm được chút nữa thì hẹo.

Nội tâm Cốt Nhị Thập Thất cũng sụp đổ, tận mắt nhìn thấy đội trưởng bỏ mình lại mà chạy, huynh đệ bị giết, bây giờ lại nhìn thấy Lãnh Thập Thất cầm kiếm đến gần, gã cũng vô cùng tuyệt vọng.

Trong chốc lát, Cốt Nhị Thập Thất đã biến thành một bộ thi thể, nhưng sát ý của Lãnh Thập Thất vẫn không giảm.

Nhạn Tam Thập Lục nhất thời giật nảy mình.

Chớp mắt một cái, lưỡi kiếm lạnh như băng đã đặt trên cổ y.

"Lãnh Thập Thất, ngươi và ta không thù không oán, ta còn giúp ngươi kèm một người, tất cả mọi thứ ở đây đều là của ngươi, ta không muốn gì khác ngoài cái mạng nhỏ của mình.”

Nhạn Tam Thập Lục ngoài cười nhưng trong không cười, miệng nói một lèo.

Lãnh Thập Thất hơi nghiêng đầu, nhìn y tủm tỉm cười, hành động này khiến trong lòng Nhạn Tam Thập Lục cảm thấy rét lạnh.

“Ta thấy, ngươi liên tục chiến đấu, linh lực còn lại không nhiều lắm. Loại linh kỹ thân pháp này của ngươi cũng tiêu hao không ít linh lực, không biết ngươi còn có thể thi triển được mấy lần nữa?”

Tinh Thiết Kiếm trong tay Lãnh Thập Thất khẽ động, để lại một cái lỗ nho nhỏ trên cổ Nhạn Tam Thập Lục.

"Huynh đệ! Chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ hẵng nói."

Nhạn Tam Thập Lục la lớn.

Có điều, y cũng nhận ra Lãnh Thập Thất chưa muốn giết mình, ít nhất không phải là bây giờ.

“Nói thật, có giết ngươi hay không cũng chẳng sao, dù gì ta đã kết thù với Nhạn Cửu, nhưng mà ngươi cũng có khác gì.”

“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta bây giờ là châu chấu buộc chung trên một sợi dây, khi Nhạn Cửu dưỡng thương xong chắc chắn sẽ truy sát chúng ta. Không bằng hai ta liên thủ, thuộc hạ của ta cũng có ba người, tuy tu vi không cao nhưng vẫn có chút tác dụng. Thậm chí ta có thể giao Mê Loạn Bộ Pháp cho ngươi.”

Nhạn Tam Thập Lục dường như thấy được con đường sống, vội vàng thể hiện giá trị của bản thân.

"Mê Loạn Bộ Pháp? Chính là loại linh kỹ thân pháp này của ngươi?”

Lãnh Thập Thất hơi nhíu mày, trong lòng đồng thời thầm nghĩ: “Rốt cuộc cũng mắc câu.”

Hiện tại, Cơ Sở Kiếm Pháp và Thuỷ Ba Tam Điệp Chưởng của hắn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

Nhưng về cơ bản, Cơ Sở Kiếm Pháp vẫn không phải là linh kỹ, Thuỷ Ba Tam Điệp Chưởng nhìn thì thấy uy lực mạnh mẽ vậy thôi, nhưng hiệu quả lập tức sẽ suy giảm khi đối phương đã có phòng bị.

Nhưng nếu phối hợp với thân pháp thì lại là một câu chuyện khác.

"Không sai, chỉ cần ngươi không giết ta, ta sẽ dạy cho ngươi!"

“Không cần thiết, ngươi viết linh kỹ xuống đây cho ta.”

Lãnh Thập Thất xé lấy một mảng quần áo trên người Cốt Nhị Thập Thất xuống đưa qua.

Sở dĩ phải làm như vậy, bởi vì bất cứ ai cũng đều đã tiêu huỷ linh kỹ sau khi học được, nếu có nguyên nhân đặc thù muốn truyền lại cho người khác, chỉ còn cách truyền miệng hoặc chép lại.

Sắc mặt Nhạn Tam Thập Lục trầm xuống, nói: "Lãnh Thập Thất, nếu ta truyền linh kỹ cho ngươi, ngươi thật sự sẽ tha cho ta?”

“Tốt nhất ngươi nên hiểu rõ, hiện tại ngươi không có tư cách đặt điều kiện, giao linh kỹ ra đây hoặc chết, tuỳ ngươi lựa chọn. Đương nhiên, ngươi có thể thử chạy trốn.”

Lãnh Thập Thất lạnh lùng nói, Tinh Thiết Kiếm trong tay lại đè mạnh xuống thêm một chút.

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.