Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy lực đại viên mãn

Phiên bản Dịch · 2302 chữ

Ở Huyết Vụ Đảo, đánh giết Yêu Thú là một hành động vô ích.

Nếu là ở ngoại giới, trên người Cốt Giác Thú cũng có chút vật đáng tiền, đặc biệt là cái sừng kia, tuyệt đối là tài liệu luyện khí rất tốt.

Đáng tiếc, nơi này là Huyết Vụ Đảo, toàn là một đám con nít chừng mười tuổi, làm sao có thể luyện đan hay luyện khí?

Cho dù là thật sự có, thì cũng là không bột đố gột nên hồ.

Trả giá hai mạng người đổi lấy một đầu yêu thú, nhưng lại tương đương với chẳng thu hoạch được gì, vụ “mua bán” này nhìn kiểu nào cũng thấy thiệt thòi.

"Ôi." Nhạn Tam Thập Lục thở dài một hơi, cũng biết rõ nơi đây không thể ở lâu, lập tức vơ vét tất cả chiến lợi phẩm rồi chuồn khỏi đây.

Đúng lúc này, dị biến nổi lên!

“Bộp, bộp, bộp.”

Từ trong rừng cây bước ra ba người, người cầm đầu khoé miệng nhếch lên, vỗ tay với vẻ mặt đầy chế giễu.

Nhạn Tam Thập Lục nhìn thấy người vừa tới thì sắc mặt trầm xuống.

"Nhạn Cửu!"

"Nhạn Tam Thập Lục, thủ đoạn thật là hay, chờ ngươi trở về, chức đội trưởng sẽ là của ngươi rồi.”

Nhạn Cửu mỉm cười tà dị.

"Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì, hiện tại rơi vào tay ngươi cũng không có gì đáng nói, nể tình quen biết, tất cả chiến lợi phẩm ở đây đều thuộc về ngươi, thả cho ta một con đường sống.”

Sắc mặt Tiểu Lục khẽ biến, dứt khoát buông túi đồ và túi đựng nước trên người xuống.

Nhạn Cửu lắc đầu, khẽ cười nói: "Thật không ngờ, Nhạn Tam Thập Lục ngày đó chỉ dám núp sau lưng ta, bây giờ lại biến thành bộ dạng này. Kỳ thực, ngươi đã sớm phát hiện ra Cốt Giác Thú, nhưng lại chờ nó đến gần đầm nước mới chịu phát tín hiệu. Bây giờ hai người bọn hắn đều đã chết, sau khi trở về, toàn bộ tiểu đội cũng chỉ có thể do ngươi đứng đầu, ta nói có đúng không?”

Sắc mặt Nhạn Tam Thập Lục lại càng biến đổi, mở miệng như muốn nói gì đó thì lại bị Nhạn Cửu chặn họng.

"Được rồi, không cần nhiều lời, chờ ngươi chết rồi, tất cả những thứ này hiển nhiên đều là của ta."

Dứt lời, Nhạn Cửu khoát tay, hai người ở phía sau lập tức nhảy lên, lao thẳng về phía Nhạn Tam Thập Lục.

Nhạn Cửu đứng liếc mắt nhìn quanh bốn phía, cuối cùng dừng mắt ở một hướng.

Lãnh Thập Thất trong lòng trầm xuống, bởi vì Nhạn Cửu đang nhìn về vị trí của hắn.

"Bị phát hiện rồi!"

Lãnh Thập Thất thầm nói: "Không ngờ rằng hôm nay lại có ba phe người đồng thời đến lấy nước, chuyện này cũng thật ít thấy.”

Huyết Vụ Đảo nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, trường hợp ba phe đụng độ với nhau quả thực rất hiếm.

Nếu đã bị phát hiện, Lãnh Thập Thất cũng lười trốn, hắn nắm chặt Tinh Thiết Kiếm, ung dung bước ra.

Nhạn Cửu này là người hắn từng nghe nói qua, y nằm trong một nhóm mạnh nhất ở vùng lân cận, tu vi đã bước vào hàng “cao thủ” Tụ Linh cảnh tầng chín. Bị một linh tu giả Tụ Linh cảnh tầng chín nhắm vào, cơ bản là không thể chạy thoát nổi.

Nói như vậy, nhân số của một tiểu đội nằm trong khoảng từ năm đến mười người, tu vi đội viên thông thường là Tụ Linh cảnh tầng năm đến tầng sáu, đội trưởng là tầng bảy hoặc tầng tám.

Về phần những người có tu vi dưới tầng năm, e rằng chỉ có thể tự sinh tự diệt, không có bất kì một tiểu đội nào sẽ thu nhận và chiếu cố cho người có tu vi quá yếu.

Mà đội ngũ thành viên của Nhạn Cửu có đến chín người, tu vi của đội viên kém nhất cũng là Tụ Linh cảnh tầng bảy. Mỗi một thành viên tách ra ngoài đều có thể tự mình gồng gánh một chi tiểu đội!

Với thực lực như vậy, ở xung quanh vùng này cũng đủ để xếp vào vị trí ba đội đứng đầu.

"Tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào?"

Nhạn Cửu vừa gặp đã thân thiết chào hỏi, khiến người ta cảm giác giống như là ca ca của hàng xóm nhà bên.

"Lãnh Thập Thất."

Hắn cũng không cố che giấu làm gì, bởi vì trên cổ tay của mọi người đều có khắc biệt hiệu của mình, chỉ cần nhìn kĩ là sẽ thấy.

“Lãnh huynh đệ, thanh kiếm này của ngươi thoạt nhìn không tồi, có thể cho ta mượn xem một chút được không? Yên tâm, chắc ngươi cũng từng nghe nói qua Nhạn Cửu ta, cũng biết ta từ trước đến giờ không chiếm tiện nghi của ai.”

Nhạn Cửu mỉm cười nói.

Lãnh Thập Thất trong lòng cười lạnh: "Hừ, những kẻ nhìn thấy ngươi gây khó dễ người khác chỉ sợ là bị thủ tiêu hết rồi.”

Hắn biết Nhạn Cửu nhìn trúng thanh Tinh Thiết Kiếm của mình, thanh kiếm này là của Hệ Thống tặng cho, tên gọi tuy có chút quê mùa, nhưng thân kiếm thon dài, lưỡi kiếm ánh lên vẻ sắc bén lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.

Ở Huyết Vụ Đảo mà sở hữu một món binh khí phổ thông thì coi như không tệ lắm rồi, đằng này lại còn là Linh Khí, ngay cả Nhạn Cửu cũng thèm đến chảy dãi.

"Nhiều lời vô ích."

Lãnh Thập Thất lắc đầu, chẳng muốn phí nước bọt với Nhạn Cửu, thanh kiếm này hắn chắc chắn sẽ không giao ra. Kỳ thực, cho dù có giao ra hay không thì bọn chúng cũng sẽ chẳng buông tha cho hắn.

Lúc này chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực mà thôi!

Lãnh Thập Thất tiên phát chế nhân, xuất ra một kiếm.

Nhạn Cửu khinh miệt cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ không biết tự lượng sức mình.

Tay phải y run lên, trong tay áo trượt ra một thanh đoản đao, trên lưỡi đao đã bị sứt mẻ khá nhiều, trách không được y lại thèm muốn thanh Tinh Thiết Kiếm của Lãnh Thập Thất đến thế.

Ngay từ đầu, Nhạn Cửu đã tỏ ra khinh bỉ trước một kiếm này của Lãnh Thập Thất, bởi vì một kiếm này không hề có chút kiếm chiêu nào đáng nói, thậm chí y còn có hẳn mười phương pháp để né tránh một kiếm này.

Nhưng sau khi rút ngắn khoảng cách, Nhạn Cửu mới nhận ra được điều không đúng.

Một kiếm này rõ ràng nhắm thẳng vào chỗ yếu hại của y, nhưng y lại không biết là chỗ yếu hại nào. Một kiếm này giống như là đồng thời khoá vào nhiều chỗ yếu hại trên người, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi hướng kiếm, khiến người ta khó lòng mà nắm bắt.

"Quái lạ!"

Nhạn Cửu thầm nghĩ trong lòng, nhưng y lại ỷ vào tu vi của mình cao hơn đối phương, trong lòng dự định trực tiếp cường công.

Linh lực toàn thân truyền vào đoản đao, khiến linh quang lập loè trên lưỡi đao.

Nhưng mà chỉ nghe "phập" một tiếng.

Nhạn Cửu ngây ngẩn cả người.

Y không ngờ được, một kiếm của Lãnh Thập Thất không biết từ khi nào đã nhẹ nhàng chuyển hướng, mũi kiếm đâm chính xác vào cổ tay của y.

Tục ngữ nói, dài một tấc mạnh một tấc, đoản đao của Nhạn Cửu cũng đã dừng ngay trước người Lãnh Thập Thất, chỉ kém vài tấc nữa là sẽ có thể đâm vào.

Nhưng vài tấc này lại giống như là xa tận chân trời góc biển.

Ngay sau đó, Lãnh Thập Thất tiếp tục khoét sâu vào, trực tiếp cắt đứt gân tay Nhạn Cửu.

"Aaaaaaa!"

Nhạn Cửu hét thảm một tiếng, đoản đao trong tay cũng rớt xuống.

Trên người Lãnh Thập Thất cũng không có linh kỹ kiếm pháp gì, chỉ có Cơ Sở Kiếm Pháp, nhưng Cơ Sở Kiếm Pháp của hắn đã luyện đến đại viên mãn! Tuy rằng hắn không có kiếm chiêu, nhưng lại có thể thấu hiểu toàn bộ kiếm thức căn bản, dùng kiếm như dùng tay, linh hoạt lạ thường!

Khiến cho một linh tu giả Tụ Linh cảnh tầng chín như Nhạn Cửu trong nháy mắt đã bị Lãnh Thập Thất phế một cánh tay.

Nhưng dù sao Nhạn Cửu cũng là Tụ Linh cảnh tầng chín, lại thân kinh bách chiến, cánh tay phải bị phế cũng chẳng sao. Lúc này tay trái đánh ra một quyền, quyền thức vô cùng hung mãnh, phảng phất như nghe thấy tiếng hổ gầm.

Trong mắt Lãnh Thập Thất loé lên tia điên cuồng, cũng không thèm né tránh, tiến lên nghênh đón, tả chưởng đánh ra, Thuỷ Ba Tam Điệp Chưởng!

Thủy Ba Tam Điệp Chưởng đại viên mãn đánh ra nhìn như vô hại, nhưng một khi đánh trúng, chưởng lực sẽ liên miên không dứt, ba cỗ linh lực liên tiếp phá hoại bên trong cơ thể địch nhân, một đợt lại một đợt, mỗi đợt như vậy đều mạnh hơn ba phần so với đợt trước.

Quyền và chưởng giao nhau, phát ra tiếng vang nặng nề, cả hai lập tức văng ra ngoài!

Lãnh Thập Thất trực tiếp lui ra mười mấy bước, khóe miệng trào ra một dòng máu tươi.

Quyền kình một quyền kia của Nhạn Cửu đã chui vào cơ thể, nhưng hắn sớm có đề phòng, vội vàng vận linh lực để triệt tiêu, vẫn không tránh được có chút nội thương.

Giờ phút này, Lãnh Thập Thất chỉ cảm thấy toàn bộ cánh tay trái tê rần, kinh mạch run rẩy, hắn thầm nghĩ, linh lực của Tụ Linh cảnh tầng chín quả nhiên là mạnh hơn rất nhiều so với hắn.

Thế nhưng Nhạn Cửu lại càng thảm hại hơn!

Toàn bộ cánh tay trái của Nhạn Cửu lúc này đong đưa kì lạ, giống như là bị trật khớp xương, nhìn rất thê thảm.

Thuỷ Ba Tam Điệp Chưởng cảnh giới đại viên mãn này của Lãnh Thập Thất chính là hoá chưởng lực thành ba đạo ám kình đánh vào trong cơ thể đối phương, trực tiếp phá hoại từ bên trong.

Ba đạo ám kình đánh vào tay trái Nhạn Cửu, tàn phá kinh mạch và xương cốt, hiện giờ toàn bộ cánh tay đều đã bị phế.

Nói thì dài, nhưng thật ra từ lúc hai người giao thủ đến giờ cũng mới trôi qua gần mười tức, vậy mà một Tụ Linh cảnh tầng chín như Nhạn Cửu lại bị phế hết hai tay!

Thừa dịp hắn bệnh, đòi mạng hắn!

Lãnh Thập Thất đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, cưỡng ép dằn xuống đau đớn trong cơ thể.

Chỉ cần giết được Nhạn Cửu, hai người còn lại đều là Tụ Linh Cảnh tầng bảy, chưa nói đến việc có thể đánh hay không, nhưng ít nhất hắn tự tin mình vẫn có thể chạy thoát.

"Cứu ta!"

Nhạn Cửu mắt thấy Lãnh Thập Thất xông đến, cao giọng hô to một tiếng, sau đó cong đít bỏ chạy về phía hai người kia.

Hai người đang vây giết Nhạn Tam Thập Lục lúc này mới hoảng sợ phát hiện, chỉ trong nháy mắt mà lão đại nhà mình lại bại dưới tay một Tụ Linh cảnh tầng bảy?

Hơn nữa lại còn bị đánh cho tơi tả! Điều này làm sao có thể xảy ra?

Tâm tư hai người nhất thời lung lay.

Bọn họ đã quá hiểu rõ thực lực của Nhạn Cửu, nhưng đối phương lại có thể dễ dàng đánh bại đội trưởng, vậy chẳng phải chính mình đi qua để chịu chết hay sao?

Nhưng nếu không cứu, đội trưởng thường ngày quả thực cũng đối xử với bọn họ không tồi. Hơn nữa, vạn nhất đội trưởng thành công chạy thoát, sau này làm sao có thể chịu đựng được lửa giận của đội trưởng?

“Ngươi đi giúp đội trưởng, để ta giải quyết tên này!”

Hai người do dự một chút nhưng cuối cùng lại đồng thanh nói ra cùng một câu.

Bầu không khí lập tức trở nên khó xử.

Có điều, Lãnh Thập Thất cũng mặc kệ những người này, thừa dịp hai người do dự đã sắp đuổi kịp đến.

Nhạn Cửu nhìn thấy hai người lưỡng lự, trong lòng vừa hận lại vừa sợ, y sợ rằng hai tên này sẽ bỏ mình mà đi, đành phải dùng lời dụ dỗ: “Cốt Nhị Thập Thất, Mặc Ngũ Thập, hắn đã trọng thương, ngăn hắn lại, ta truyền cho các ngươi Hổ Khiếu Quyền!"

Hổ Khiếu Quyền?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bừng lên phấn khởi, đây chính là nhất giai linh kỹ! Cũng là linh kỹ mạnh nhất của Nhạn Cửu, uy lực vô cùng kinh khủng.

Linh kỹ như vậy thì ai mà không muốn? Hai người lập tức bỏ qua Nhạn Tam Thập Lục, chạy tới bảo vệ cho phía sau Nhạn Cửu.

"Cút ngay!"

Trong mắt Lãnh Thập Thất bùng lên sát ý, Nhạn Cửu nhất định phải chết!

"Phiên Thạch Chưởng."

"Tà Phong Thối."

Hai người một chưởng một chân, mạnh mẽ giáp công tại đây.

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.