Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ Nhân Kế

Phiên bản Dịch · 1816 chữ

Chương 02: Mỹ Nhân kế

Tô Đát Kỷ thuận miệng nói:

“Biệt phủ ca ca ta không chỉ có cây hòe này mà những cây cối khác đều nở đầy hoa tươi, rễ lá xum xuê bốn mùa đều không héo tàn.”

“Hít..Hít~”

Khi đứng dưới cây hòe, Bích Tiêu hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên cả kinh nói:

“Làm sao có thể như thế được, cây hòe này dĩ nhiên còn có thể giúp ngưng thần tĩnh khí!”

Nhị vị tiên tử còn lại lúc đầu không để ý bất quá được nàng nhắc nhở, cũng phát hiện chỗ bất phàm của cây hòe này, hai người không khỏi tò mò cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng, các nàng bây giờ đã tu luyện đến Đại La Kim Tiên, coi như Tiên Thiên Linh Quả đối với các nàng cũng chỉ như trái cây thường ngày, không có tác dụng gì ngoài việc ăn ngon, nhưng hoa của cây hòe này dĩ nhiên lại khiến các nàng có thể ngưng thần tĩnh khí? “

Tô Đát Kỷ không để ý nói:

“Đừng đặt quá nhiều chú ý vào cây hòe này, các sư tỷ mau nghĩ cách giúp ta khai sáng tên ca ca lười nhác của ta ! Đầu hắn so với đá ngũ sắc Nữ Oa còn cứng hơn nha .”

Ba vị tiên tử nghe thế, tạm thời không chú ý đến cây hòe nữa.

Quỳnh Tiêu vẻ mặt tự tin vỗ ngực một cái, nói:

“Yên tâm đi, có chúng ta tự thân xuất mã, còn sợ không giải quyết được tên ca ca người? Đến lúc đó ta sẽ khiến hắn từ bỏ sinh hoạt phàm trần, quyết chí tu luyện, nỗ lực phấn đấu !”

Tô Đát Kỷ nhắc nhở:

“Sư tỷ đừng quá lơ là, nếu như có bảng xếp hạng lười biếng, ca ca ta có thể đè lên đầu bọn hắn đứng top đỉnh cấp.”

Quỳnh Tiêu cao ngạo ngẩng đầu lên như một con Khổng Tước, nàng nói:

“Hừ, coi như hắn có vượt ra khỏi cảnh giới đó, bản tiểu thư cũng có thể khiến hắn hồi tâm chuyển ý, quỳ gối dưới váy ta mặc sức nghe ta sai bảo.?

“Hắc hắc, Tam muội chuẩn bị thi triển mĩ nhân kế với hắn sao?” Vân Tiêu trêu ghẹo nói.

“Ta không nghĩ trình độ hắn cần ta thi triển đến Sát chiêu cuối cùng này a.” Quỳnh Tiêu tự tin vỗ ngực.

Két!

Trong lúc bốn người các nàng còn đang lăn tăn, cửa lớn phủ đệ đột nhiên mở ra.

Tiếng cửa mở dĩ nhiên dường như từ thời hồng hoang truyền đến, ẩn chứa vô tận âm thanh Đại Đạo, khiến cho ba vị Tam Tiêu không tự chủ được mà đắm chìm trong đó, tựa như đang nghe Thông Thiên Thánh nhân vừa đánh DJ vừa giảng đạo giống nhau vậy.

Bên trong cánh cửa có một bà lão thấy Tô Đát Kỷ, nhất thời lộ ra vẻ mặt vui vẻ hiền lành:

“Tiểu thư, người đã trở về!”

Nghe tiếng của bà, Tam Tiêu bỗng nhiên hồi phục tinh thần lại, nghĩ đến dị thường ban nãy, ba nàng vừa khiếp sợ lại vừa nghi hoặc.

Vừa rồi làm sao giống như ta lâm vào trạng thái đốn ngộ?

Nhưng điều này quá bất khả thi rồi!!

Đát Kỷ không nhận ra bất thường từ ba vị tiên tử, nàng cao hứng hỏi lão tẩu:

“Dương tẩu, ca ca ta có ở nhà không?”

Dương Hòe cung kính nói:

“Công tử đang ở hậu viện câu cá.”

Tô Đát Kỷ hưng phấn đến mức vỗ tay nói:

“Tốt quá, ca ca thúi lần này nhất định phải theo ý ta”

Vừa nói xong, nàng liền kéo Tam Tiêu nói đuôi nhau đi vào phủ đêj.

Vân Tiêu đi ngang qua Dương Hòe, trong lúc lơ đảng bắt gặp ánh mắt Dương Hòe, trong lòng như nhất lên kinh hãi.

Nàng phát hiện trong mắt của đối phương dĩ nhiên thâm thúy không gì sánh được, trong con mắt dường như thu cả Ngân Hà đang chuyển động bên trong, mênh mông pháp tắc, khí tức dĩ nhiên so với Thiên Thiên Giáo chủ chỉ hơn chứ không hề kém.

“Làm sao trong biệt phủ này lại xảy ra nhiều chuyện lạ như thế được?”

Nàng đi nhanh đến Tô Đát Kỷ, thấp giọng hỏi:

“Đát Kỷ, vị Dương Tẩu mà ngươi nói vừa rồi có thận phận gì thế?”

“Nàng là quản gia của chúng ta nha.”

Thì ra là một quản gia!

Vân Tiêu cảm giác mình hình như còn chưa tỉnh ngủ, một ánh mắt của quản gia so với Giáo chủ còn muốn thâm thúy hơn!

Phủ đệ này phi thường to lớn, xây theo lối kiến trúc Tứ Hợp viện, tổng cộng có chín lối vào (Từ bên ngoài đến bên trong có chín cái tứ hợp viện), mỗi một lối vào đều được trang trí bởi thủy tạ, hành lang, định viện, phi thường tráng lệ.

Lối thứ nhất trong viện tử trồng đầy cái loại kỳ hoa trân thảo.

Có cây dâm bụt, phù dung, hoa cúc, hoa Babe, hoa mai, Diên vĩ, mẫu đơn và nhiều loại hoa khác, không khác gì một biển hoa rực rỡ.

Trong biển hoa, làm người ta chú ý nhất chính là một gốc cây thược nằm giữa.

Bụi cây này không biết bao nhiêu tuổi, lại mở ra rực rỡ chín màu sắc, mỗi màu sắc đại diện cho một đóa hoa, dị thường kiều diễm cùng bắt mắt.

Tam Tiêu đi ở trong biển hoa, nhìn những bông hoa tranh nhau nở, ba người không tự chử được nghĩ tới câu nói” Mỗi một bông hoa là một thế giới, mỗi thân cây là một kiếp phù sinh” của đức Phật, ba nàng không ngừng cảm khái.

Dường như những đóa hoa này, tựa hồ không phải là một đóa hoa mà là từng cái thế giới, khiến người ta cảm thấy vô cùng có dư vị khó quên.

Cảm nhận được Thần Vận từ biển hoa, Vân Tiêu Đại La Kim Tiên trung kỳ tu vi, không khỏi xuất hiện một tia thả lỏng, lại có dấu hiệu đột phá.

Bất quá ngay lúc này, Quỳnh Tiêu đột nhiên kêu to lên, cắt đứt đốn ngộ của Vân Tiêu.

“Trời ạ, những đóa hoa này đều là hoa của ca ca người sao?”

“Dĩ nhiên so với Bích Du Cung còn đẹp hơn cả vạn lần, ta đã si tình nơi này rồi..”

..

Bích Tiêu công nhận gật đầu:

“Bích Du Cung tuy là chịu Tiên Thiên Linh Khí cũng âm thành Thánh Nhân uẩn dưỡng quanh năm, nhưng lại không có bực này diễm lệ, càng không có hương thơm quyến rũ nhân tâm như nơi này, nơi này khiến ta vô cùng dễ chịu,”

Vân Tiêu bị cắt đứt đốn ngộ, trong lòng không khỏi sinh ra tiếc nuổi vô cùng, nàng còn muốn tìm về cảm giác khi nãy, nhưng lại không làm sao tìm về được.

Vân Tiêu không khỏi cảm khái nói:

“Thật đáng tiếc, ta còn kém một tia nữa là có thể đột phá rồi,”

Đát Kỷ xem thường nói:

“Ca ca ta liền chỉ chơi đùa cùng những thứ hoa cỏ chim chóc này, nếu như hắn có thể đem tinh lực vào phương diện tu luyện thì tốt biết mấy!”

Nàng thấy Tam Tiêu say mê nơi này, liền nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở:

“Ba vị sư tỷ, các người là tới khuyên ca ca ta sao lại mê muội mất hết ý chí ở nơi này nha, biển hoa này có gì khiến các người không dời nổi bước chân thế?”

Ba nàng đỏ mặt lên, vội vã đi theo Tô Đát Kỷ tới một đình viện.

Sau biển hoa, là một mảng rừng đá.

Bên trong bố cục vô số những tảng đá có hình thù kỳ quái, có một dòng suối nhỏ từ trong núi đá chảy ra vờn quanh.

Trên cùng tòa giả sơn, có một cái thác nước đổ xuống, vô cùng đồ sộ.

Những hòn giả sơn này, có lung linh, có hùng vĩ, có tú lệ, có tinh xảo. Mỗi cái đề là phi thường diễm lệ, khiến người ta cảm nhận được cảnh đẹp ý vui.

“Di, người không phát giác ra, tảng đá này làm sao có điểm giống Hỗn Độn Huyền Thiết?”. Đột nhiên, Bích Tiêu ở một tòa giả sơn cao tầm mười mét, vẻ mặt kinh ngạc kêu lên.

“Có phải người hoa mắt rồi không?” nơi đây tại sao lại tồn tại Hỗn Động Huyền Thiết được?” Quỳnh Tiêu bất giác cười nói.

Hỗn Độn Huyền Thiết là một tài liệu luyện chế thần bình vô cùng quý hiếm, chỉ tồn tại bên trong Hỗn Độn, vô cùng trân quý, coi như Thánh Nhân chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Tại sao lại có người đem Hỗn Độn Thần Thiết đi làm hòn giả sơn được chứ?

Lại nói thêm, chỉ vẻn vẹn một khối Hỗn Độn Huyền Thiết lại nặng ngang với trọng lượng một Đại Thiên Thế giới nha.

Nếu cái tòa giả sơn cao mười mét này là nó, thì thật đáng sợ, đến cả Đại La Kim Tiên còn không xê dịch được vẻn vẹn dù chỉ 1 tấc, người bình thường làm sao có thể đem nó làm hòn giả sơn được.

Bích Tiêu không nói gì, chỉ thấy nàng giơ một ngón tay thon dài, điểm ra một đạo Tử Bạch hỏa diễm, “ĐI!”

Theo hướng ngón tay của nàng, hỏa diễm bay đến tòa giả sơn và bốc cháy.

Khiến cho Tam Tiêu cùng Tô Đát Kỷ trợn mắt há miệng là, mặc dù hỏa diễm kia có thiêu đốt thế nào, giả sơn đều khôgn chút này lay động hay xảy ra bất kỳ phản ứng nào.

“Lẽ nào đây thực sự là Hỗn Độn Huyền Thiết?” Quỳnh Tiêu nuốt một ngụm trọc khí, khiếp sợ kêu lên.

Vân Tiêu cũng không nhịn được hai mắt tỏa ra ánh sáng:

“Không phải giả, ngoại trừ Hỗn Độn Huyền Thiết ra, không có thứ gì có thể chịu được Nhị Muội Cửu Thiên Ly Hỏa đốt cháy được!”

“Phát tài, phát tài rồi, Khối này lớn như vậy, có thể luyện chế ra bao nhiêu Cực Phẩm Linh Bảo nhaa!!” Quỳnh Tiêu cố gắng không để nước miếng chảy ròng ròng, dáng vẻ mười phần mê tiền.

Bích Tiêu đau lòng nhức óc nói với Đát Kỷ:

“Hắn dĩ nhiên lại đêm Hỗn Độn Huyền Thiết đem đặt ở đây chỉ để làm cảnh? Để đám Thần tiên ngoài kia biết sẽ tức đến phun cả Tiên Huyết mất…”

Bạn đang đọc Ta tu thành đại đạo lại bị Đát Kỷ muội muội công khai! (Bản dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Giabao0097
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.