Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Hoa cung chủ

Phiên bản Dịch · 4195 chữ

Được dịch bởi: Thiên Bì Lão Ma, Mời các đồng đạo yêu thích TSF, genben, nam biến nữ gia nhập discord: discord.gg/vhRNDmr3Zp hoặc discord.gg/mhJCGQuu9T

Đêm, tinh hà mênh mông, trăng sáng treo cao.

Vô Hoa Sơn trên Vô Hoa Cung, lâu ảnh lung linh, như có tiên nữ đốt đèn ghé qua. Bên dưới Vô Hoa Sơn là Vô Quả Miếu, đèn đuốc sáng trưng, lại có rất nhiều hảo hán tụ lại ồn ào.

Sở Phi hiếu kỳ, đến gần Vô Quả Miếu kia, xâm nhập vào giữa đám người quan sát, chỉ thấy bốn vách tường châm bó đuốc chiếu sáng bên trong miếu như ban ngày. Ở giữa đất trống bày biện ra năm cái lôi đài, bảy tám vị hảo hán đang ở trên lôi đài đấu đá. Đối diện lại là năm vị tuyệt sắc mỹ nữ phong tình khác nhau ngồi trên ghế quan sát, đang hò hét cổ vũ cho các hảo hán trong võ đài.

Một cái tráng kiện đại hán đối Sở Phi quát: "Tiểu tử, muốn lên đánh lôi đài thì ra phía sau xếp hàng đi" .

Sở Phi hỏi: "Đánh lôi đài? Vì chuyện gì?"

Một cái gầy gò(1) hán tử bên cạnh nói: "Xem ra các hạ còn không biết quy củ của nơi này, cái lôi đài này là Vô Hoa Cung thiết hạ (bố trí), mỗi đêm sẽ phái ra năm tiên nữ đệ tử, làm tặng thưởng cho việc tranh tài. Trước tiên phải giao một trăm lạng bạc ròng, mới có được tư cách lên đài. Chỉ cần ngươi trên đài đứng đến sau nhất (đứng thứ nhất), liền có thể mang một vị tiên nữ trong đó về trong phủ một đêm cùng chung đêm xuân, hắc hắc "

Tráng kiện đại hán nói: "Cũng không nhất định là một trăm lượng, có một lần Vô Hoa Cung lại phái ra đại đệ tử mỹ nhân tuyệt thế Tâm Lan, đêm đó bảng giá của tư cách để lên lôi đài là một ngàn lượng! Ngay cả như vậy, mọi người vẫn trên đài đấu đầu rơi máu chảy" .

Gầy gò hán tử lại nói: "Có thể ở trong lôi đài thủ thắng thì nói rõ võ nghệ chắc chắc siêu quần, tất cả mọi người đều đem chuyện có thể ngủ cùng nữ đệ tử Vô Hoa Cung coi là một loại vinh quang, ngươi nhìn trên đài vị công tử nhà họ Lý kia, đã liên tục một tuần đoạt được tặng thưởng, thân thể chịu nổi sao "

Mỹ lệ thiếu nữ ngồi trên ghế đối diện đối giữa sân hô: "Lý công tử đánh thật hay, đêm nay Phỉ Nhi chính là của ngươi người rồi", dứt lời vừa ngượng ngùng quay mặt đi.

Trên đài Lý công tử tim đập thình thịch, hào khí càng hơn, đứng trên đài hô lớn: "Còn có ai!"

Sở Phi tính toán một chút, trong miếu này nói ít thì cũng khoảng trăm người, vậy thì doanh thu một đêm của Vô Hoa Cung liền được hơn vạn hai, nói: "Vậy trong này mà bán thân thì lợi nhuận muốn vượt qua Bách Hoa lâu ở kinh thành mấy lần a" .

Hai cái hán tử kia nghe vậy thì giận tím mặt, gầy gò hán tử nói: "Vô Hoa Cung đệ tử người ta rõ ràng là lâm phàm tiên nữ, là nhục (thịt) bố thí Bồ Tát, ngươi sao dám đem phong trần nữ tử tới đánh đồng?"

Kia tráng kiện đại hán thấy có người dám can đảm vũ nhục tiên tử trong lòng mình, trực tiếp huy quyền đánh tới Sở Phi.

Sở Phi không muốn gặp rắc rối, lách mình chạy đi, chỉ lưu hai cái hán tử kia vẫn không ngừng chửi rủa.

Đi tới bên dưới tường viện Vô Hoa Cung, Sở Phi cởi trường sam, bên trong lộ ra dạ hành y, lấy ra khăn lụa che mặt, lặng lẽ vượt qua tường, bắt đầu hồi tưởng lại địa đồ mà tiểu Thanh cùng tiểu Bạch vẽ vì hắn.

Buổi sáng hôm trước, tiểu Bạch cùng tiểu Thanh ra vẻ son phấn tiểu thương, mang theo từ Vạn Hương Trai ở kinh thành mua được son phấn bột nước mới nhất, rồi liên hệ với người của Vô Hoa Cung. Hai người được đưa vào trong cung, trên đường đi chú ý ghi nhớ. Sau khi trở về vẽ ra địa đồ, khố phòng, hành cung, tẩm cung, lâm viên, ao nước, đường cầu, vị trí đều từng cái vẽ lại.

Sở Phi nói: "Khố phòng là chỗ ít người, ta có thể từ nơi này chui vào. Đi xuyên qua lâm viên, vòng qua hành cung, lặng lẽ đánh ngất xỉu thủ vệ tẩm cung, lẻn vào trong điều tra, bí tịch kia có lẽ giấu ở trong phòng ngủ của Minh Nguyệt cung chủ, chỉ cần trước khi người tới đổi cương vị (đổi ca) rút lui là được. "

Tiểu Thanh nói: "Phải biết trước Minh Nguyệt cung chủ ở chỗ nào, mới thuận tiện tránh đi hành động của nàng , đến lúc đó Sở huynh nếu có thể bắt lấy một cái lạc đàn Vô Hoa Cung đệ tử, có thể ép hỏi ra hành động, thói quen của Minh Nguyệt cung chủ là tốt nhất. "

Tiểu Bạch nhắc nhở: “Người bên trong Vô Hoa Cung rất xảo trá, công tử cần phải cẩn thận phân biệt, cô gái càng xinh đẹp, thì càng sẽ gạt người" .

Theo kế hoạch hành động, Sở Phi từ trong lâm viên im lặng đi xuyên qua. Bỗng nhiên gặp được một mảnh đất trống, giữa đất trống ngồi xếp bằng một thiếu nữ, tựa hồ đang nhắm mắt vận công tu luyện. (TBLM-người dịch:...không lẽ là con nhỏ cung chủ :) )

Sở Phi nhớ tới đề nghị của tiểu Thanh, có thể bắt lấy nàng ép hỏi một chút tình huống trong Minh Nguyệt cung.

Sở Phi lặng lẽ đi ra phía trước, bắt được bả vai thiếu nữ, thấp giọng nói: "Giờ phút này mạng ngươi ở tay ta, không được la lên"

Thiếu nữ mở to mắt, một đôi mỹ lệ ánh mắt sáng ngời thoáng hiện vẻ bối rối, run giọng nói: "Đừng có giết ta, ta còn nhỏ, ta còn chưa muốn chết", nói xong lại ô ô khóc lên.

Sở Phi thấy thiếu nữ đáng yêu bối rối thì có chút buồn cười, hỏi: "Lại nói ngươi nói ngươi tên là gì?"

Thiếu nữ nghẹn tiếng nói: "Ta gọi Tinh Nhi, từ nhỏ bị bắt vào trong cung của cung chủ làm thiếp thân thị nữ, chi mấy lần trước (ta) muốn chạy trốn đều bị (bọn họ) phát hiện bắt về (rồi) ra sức đánh một trận, đành phải ở chỗ này này lén lút luyện công, sau này các nàng sẽ không thể bắt nạt ta lần nữa"

Sở Phi nói: "Vậy chúng ta làm một cái giao dịch như thế nào, chỉ cần ngươi trả lời ta mấy vấn đề, ta liền dẫn ngươi thoát khỏi nơi này "

Thiếu nữ ngừng khóc thút thít, hỏi: "Có phải ngươi muốn hỏi chỗ cất Dịch Hình Quyết?"

Sở Phi kinh ngạc nói: "Làm sao ngươi biết ta là vì cuốn sách này mà đến?"

Thiếu nữ nói: "Mấy tháng trước, Đạo Thánh Bạch Ngọc Đường đến Vô Hoa Cung trộm lấy Dịch Hình Quyết, nhưng không tìm được chỗ cất sách, chỉ trộm đi được một cơ thiếp (dạng như phi tần, thê thiếp) của cung chủ, để cung chủ phát hỏa vài ngày. "

Thiếu nữ chỉ vào Sở Phi nói: "Lại dám can đảm đến Vô Hoa Cung trộm cắp, không phải ngươi là Đạo Thánh thì là ai? Lần này ngươi “trộm” ta đi được chứ?"

Sở Phi thấy thiếu nữ hóa ra là đã nhận sai bản thân mình thành Đạo Thánh Bạch Ngọc Đường, đơn giản liền ngầm (mặc định) thừa nhận, đối với thiếu nữ nói: "Tinh Nhi, xem ra chúng ta giao dịch đã thành "

Thiếu nữ mỉm cười nói: "Ta ở bên cạnh hầu hạ cung chủ một thời gian, từng trong lúc vô tình thấy được chỗ cất sách của nàng. Bạch thiếu hiệp mà đi theo ta, thì ta có cách mang ngươi đi vô."

Thiếu nữ dẫn Sở Phi đến khố phòng phụ cận, nói với Sở Phi: "Ta đi đến khố phòng trước để xua hết người ở bên trong đi , chờ ta ngoắc ngươi lại đi vào "

Thiếu nữ vào vào trong khố phòng, Sở Phi ở sau cây chờ, đột nhiên nhớ tới lúc tiểu Bạch từng nói với hắn: "Càng là cô gái xinh đẹp, thì càng sẽ gạt người", trong lòng hắn thầm kêu không tốt, lỡ như thiếu nữ mới vừa rồi mặc dù đối với mình hư dữ ủy xà, hiện tại cùng những đệ tử Vô Hoa Cung kia chung hô bắt tặc, bản thân coi như khó chạy thoát.

Nhưng rất nhanh từ trong khố phòng có nữ đệ tử đẩy cửa đi ra ngoài, yên lặng rời đi, cũng không có động tĩnh ngoài ý muốn phát ra, sau đó Tinh Nhi nhướng thân ra ngoài ngoắc chỗ Sở Phi ẩn thân, gọi hắn đi vào.

Sở Phi tiến vào trong phòng, Tinh nhi nói: "Ta nói là cung chủ muốn nhìn số tơ lụa năm ngoái, để nàng ta tới thương khố lấy chúng. Giờ ngươi cải trang thành cách ăn mặc này xong, thì theo ta lẫn vào đi."

Trong lòng Sở Phi an tâm một chút, thầm nghĩ bản thân rằng đã quá lo lắng, nhớ tới Tiểu Bạch cô nương cũng là một cô gái xinh đẹp, nói lời kia của nàng lúc tự nhiên cũng có thể là đang lừa người.

Chỉ thấy Tinh Nhi tìm ra một bộ váy dài màu trắng mà nữ đệ tử Vô Hoa Cung thường mặc, rồi nàng nói với Sở Phi: "Chính là món này".

Sở Phi ngạc nhiên.

Trước bàn trang điểm, Tinh Nhi một bên vừa giúp Sở Phi chải vuốt búi tóc, xử lý trang dung, vừa nói: "Bên trong Vô Hoa Cung là không thể nhìn thấy nam tử, đành phải tạm thời ủy khuất Bạch công tử. Lại nói Bạch công tử dung mạo anh tuấn, trang điểm làm nữ tử lại cũng xinh đẹp phi phàm, nguyên (ban đầu) còn muốn để công tử đeo mạng che mặt để che giấu, bây giờ nhìn là không cần rồi "

"Vì để thắng được Đạo Thánh tỷ thí, ta đành phải để da mặt dày thêm một khúc", Sở Phi cười khổ, đối diện trong gương đồng là một người thân mặc váy dài màu trắng, hình thể thon thả mỹ mạo nữ tử, cũng cười khổ theo một cái.

Tinh Nhi đi ở phía trước, Sở Phi tay nâng hộp son phấn theo phía sau, lấy cớ cung chủ muốn nhìn xem đám son phấn bột nước vừa mới mua làm lý do, nên trên đường đi mấy chỗ trạm gác đều thuận lợi cho qua.

"Nơi giấu sách của Minh Nguyệt cung chủ không phải ở tẩm cung của nàng sao? Chúng ta tại sao lại đi đến hành cung rồi?", Sở Phi nhỏ giọng hỏi Tinh Nhi .

Tinh nhi nói: "Người khác đều nghĩ là cung chủ sẽ để sách ở phòng ngủ, nhưng nàng hết lần này tới lần khác đem bí tịch để ở trên chiếc ghế dài mà nàng ở hành cung, hắc hắc, cái này gọi là binh bất yếm trá" .

Hai người tiến vào hành cung, hướng chiếc ghế dài lục lọi trong bóng tối.

Bỗng nhiên, sảnh trong điện được thắp sáng, một giọng nữ vũ mị truyền đến: "Tư thông ngoại địch, dẫn tặc nhập thất, trộm ta bí tịch, phải bị tội gì?"

Sở Phi cùng Tinh Nhi theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử chậm rãi đi ra, dung mạo tuyệt mỹ, thần thái uy nghi.

Sở Phi thầm nghĩ nữ tử này hẳn là Vô Hoa Cung cung chủ Minh Nguyệt, hiện đang hành động đã bại lộ, bản thân chỉ sợ lành ít dữ nhiều, chỉ là phải liên lụy vô tội thiếu nữ bên cạnh này. Thế là hắn đối Tinh Nhi nói: "Tinh Nhi cô nương, tại hạ liều mạng cũng phải bảo hộ ngươi chu toàn. "

Trong mắt Tinh nhi lệ quang chớp động, nhào thân ôm vào trong ngực Sở Phi, Sở Phi chỉ cảm thấy mùi thơm nức mũi, sau đó ngực truyền đến đau đớn một hồi, tiếp theo thấy nàng quay ngược lại đi về sau rồi ngồi lên cái ghế.

Tinh Nhi thấy Sở Phi bị bản thân điểm trúng huyệt đạo, không nhúc nhích được, trên mặt lộ ra khoái ý tiếu dung, quay người ngồi lên trên ghế nằm chính giữa điện, phủi tay, giữa hành cung đèn đuốc tất cả đều được đốt lên, hơn mười tên nữ đệ tử xếp hàng tả hữu, có nữ tử quần áo trần trụi quỳ ở trước ghế nằm, xoa bóp chân cho Tinh Nhi.

Vị tuyệt mỹ nữ tử trước kia đi lên trước, hướng Tinh Nhi thi lễ, Tinh Nhi đưa tay đem nàng kéo vào trong ghế nằm, rồi đem đầu thoải mái tựa vào phía trên thỏ ngọc đầy đặn của nữ tử,sau đó nói với Sở Phi: "Bạch công tử, chúng ta vì ngươi chuẩn bị tuồng vui này, ngươi thấy hài lòng không?"

Sở Phi đã hiểu rõ mọi chuyện vừa mới phát sinh, Tinh Nhi chính là Minh Nguyệt cung chủ, từ thời điểm nàng làm bộ bị bản thân hắn bắt được, tuồng vui này đã ở trong lòng bàn tay của nàng. Hiện tại thân nhập hang hổ, đành phải kéo chút thời gian, tìm kiếm cơ hội bỏ trốn.

Sở Phi cười nói: "Nếu sớm biết Minh Nguyệt cung chủ là mỹ nhân như vậy, tại hạ muốn trộm đi liền không phải cái gì bí tịch, mà là cung chủ ngươi "

Minh Nguyệt cũng cười nói: "Nếu sớm biết Đạo Thánh Bạch công tử là tuấn mỹ như thế, mà lại có tình có nghĩa nam tử, ta chỉ sợ phải ngay cả bản thân mang lên bí tịch cùng một chỗ dâng lên "

Sở Phi cười nói: "Hiện tại cung chủ đã biết rồi"

Minh Nguyệt nói: "Nhưng là ta sợ công tử lấy được bí tịch, liền vứt bỏ ta mà đi nữa nha "

Sở Phi nói: "Vậy muốn ta làm thế nào cam đoan đây "

Minh Nguyệt nói: "Có ba loại phương pháp "

Sở Phi nói: "Tại hạ rửa tai lắng nghe "

Minh Nguyệt nói: "Loại biện pháp thứ nhất, chính là chết "

Sở Phi cười nói: "Hoàn toàn chính xác, người chết là không sẽ phản bội người khác, chỉ là ta hiện tại còn chưa muốn chết "

Minh Nguyệt nói: "Loại biện pháp thứ hai kia, chính là làm cơ thiếp của ta "

Sở Phi nhìn về phía nữ tử quần áo trần trụi đang ở trước người Minh Nguyệt nói: "Cái nữ tử phục thị (hầu hạ) ngươi này chính là cơ thiếp của ngươi?"

Minh Nguyệt cười nói: "Là cơ thiếp của ta thì không sai, nhưng nàng cũng không phải là nữ tử", dứt lời đem thiếu nữ đang xoa chân cho nàng ôm vào trong ngực, thiếu nữ a một tiếng kinh hô, Minh Nguyệt đã đưa tay xốc lên thiếu nữ váy áo, chỉ thấy một cây màu đen xấu xí dương vật rủ xuống giữa hai chân của thiếu nữ.

Nhìn thấy Sở Phi có chút thần thái giật mình, Minh Nguyệt cười nói: "Bạch công tử hiện đang trang điểm không chính như ta cơ thiếp?"

Sở Phi nghĩ đến bản thân nam nhi chi thân nhưng giả bộ làm nữ tử bộ dáng, cùng cơ thiếp kia thật có rất nhiều tương tự, âm thầm xấu hổ, vẫn trấn định hỏi: "Loại biện pháp thứ ba thì sao? "

Minh Nguyệt nói: "Loại thứ ba biện pháp, chính là bái nhập môn hạ của ta, trở thành ta nữ đồ đệ "

Sở Phi nói: "Cung chủ nói giỡn, tại hạ đường đường nam tử, sao có thể làm nữ đồ đệ của cung chủ? Hay là như nữ đồ đệ dưới háng ngươi kia, cũng rủ xuống một cây dương vật?"

Minh Nguyệt nói: "Có hay không, Bạch công tử xem xét liền biết, Tâm Lan, ngươi biểu diễn cho Bạch công tử xem Dịch Hình Quyết ảo diệu của Vô Hoa Cung chúng ta"

Mỹ nhân tuyệt sắc mà Minh Nguyệt Cung chủ gối lên nằm đứng dậy, chậm rãi cởi sạch quần áo, đem trần trụi thân thể bại lộ ở trước mặt Sở Phi.

Đùi ngọc thon dài, bờ mông đĩnh kiều, eo thon tinh tế, hai vú tròn trịa, trơn bóng như son, trắng nõn như tuyết, thật một bộ tuyệt diệu nữ thể, giữa hai chân đó tự nhiên là làm người say mê um tùm khe rãnh.

Tâm Lan vũ cười quyến rũ nói: "Công tử nhưng nhìn thiệt kĩ nhe" .

Sở Phi đem vưu vật trước mặt nhìn rõ ràng, không khỏi miệng đắng lưỡi khô, nhưng chỉ cảm giác Tâm Lan da thịt một cơn chấn động, bắt đầu biến hóa vi diệu.

Tâm Lan cao thẳng thỏ ngọc dần dần biến mất, tứ chi trở nên thô kệch, nguyên bản dưới bụng của bằng phẳng lại chậm rãi mọc ra một cây thô to đen nhánh long căn, Sở Phi lại nhìn mặt nàng đi, nữ tử mỹ mạo đã không còn tồn tại, ngược lại là một bộ âm tàn nam tử khuôn mặt.

Ở trước mắt Sở Phi, Tâm Lan lại từ tuyệt sắc nữ tử, biến đổi thành trần trụi cường tráng nam tử thân thể.

Càng làm cho Sở Phi khiếp sợ là, nam tử này hắn từng thấy qua chân dung ở trên bảng danh sách treo thưởng, năm đó đang là giết người cướp của giang dương đại đạo Lâm Lan.

Tâm Lan nhìn ra trong mắt Sở Phi chấn kinh chi sắc, mỉm cười, bắt đầu mặc niệm tâm quyết.

Thỏ ngọc lại từ trên lồng ngực của nam tử bằng phẳng mọc ra, tứ chi thân thể trở nên tinh tế trắng nõn, hạ thể "súc dương nhập phúc" dần dần biến thành nữ tử âm hộ bộ dáng, nhìn lại dung mạo, dung nhan tuyệt mỹ của Tâm Lan lại một lần xuất hiện ở trước mặt Sở Phi.

Tâm Lan chậm rãi mặc váy áo vào, cử chỉ ôn nhu, phảng phất như vừa rồi thân thể biến hóa chưa từng xảy ra.

Minh Nguyệt cười nói: "Công pháp Dịch Hình Quyết của Vô Hoa Cung chúng ta, Bạch công tử nghĩ như thế nào?"

Sở Phi vẫn ở trong kinh ngạc, nói: "Thần hồ kỳ kỹ, Minh Nguyệt cung chủ có thể sáng tạo ra thuật này, đương nhiên là võ công kỳ tài "

Minh Nguyệt nói: "Không nói gạt ngươi, này thuật cũng không phải là ta sáng tạo, mà là một phen kỳ ngộ đoạt được "

Sở Phi nói: "Ồ? Là như thế nào kỳ ngộ "

Minh Nguyệt nói: "Nhiều năm trước, ta bị cừu gia truy sát, may mắn đào thoát, được một nữ tử tựa thiên tiên cứu. Nữ tử kia muốn dùng một bộ công pháp nàng tự sáng tạo, đến trao đổi với sở hội của ta là Thải m Bổ Dương chi thuật. "

Sở Phi nghe được nghi hoặc, Minh Nguyệt cung chủ làm sao lại làm nam tử mới dùng Thải m Bổ Dương chi thuật, nữ tử kia cầu được này thuật thì có ích lợi gì.

Lại nghe Minh Nguyệt nói: "Ta lúc ấy nghi hoặc vì sao nàng lại muốn học thuật này, nàng kể với ta nguyên do: Nguyên lai nàng vốn là một tăng nhân trong Thiếu Lâm tự, từ nhỏ ở trong chùa miếu lớn lên, lúc đang quét dọn Tàng Kinh Các thì vô ý phát hiện một bản bí tịch võ công tên là Dịch Cân Kinh. Hắn vụng trộm tự học nhưng không được pháp, nguyên bản tu tập Dịch Cân Kinh là cải biến thân thể gân mạch tăng cường công lực, nhưng sau khi hắn tu tập lung tung thì không thể tăng trưởng công lực, ngược lại phát hiện cải biến bên ngoài da thịt quyết khiếu"

"Hắn bởi vì vậy nên tự sáng tạo võ công có thể biến hóa thân thể hình thể, tên là Dịch Hình Kinh, về sau theo hắn hoàn tục thì đổi lại gọi là Dịch Hình Quyết. Mới ban đầu hắn dựa vào trình độ của mình để lừa gạt tiền tài trong giang hồ, về sau phát hiện nếu đem bản thân mình biến thành tuyệt sắc mỹ nhân, liền sẽ có rất nhiều nam tử tranh nhau chen lấn đem vàng bạc bảo vật chắp tay dâng lên, không chỉ có không có hiểm nguy bị bắt khi lừa tiền, còn có thể hưởng thụ chúng tinh phủng nguyệt(2) khoái cảm. "

"Nhưng Dịch Hình Quyết mà hắn sáng lập ra có cái khuyết điểm chính là duy trì biến hóa cần tiêu hao nội lực cực lớn, hắn lại không muốn tốn thời gian đi tăng cường công lực, nên liền muốn phải học được hái dương bổ âm chi thuật, từ những nam tử theo đuổi hắn kia hấp thụ nội lực trên thân họ. "

"Ta liền đem Thải m Bổ Dương chi thuật trao đổi với hắn, mà hắn đúng là thiên tài luyện lệch ra võ công, nghịch luyện Thải m Bổ Dương chi thuật không có mấy ngày, thì liền sáng tạo ra một bộ Thái Dương Bổ m chi thuật, cũng thuận tiện truyền lại cho ta, trước khi chia tay hắn hướng ta khuyên bảo, khiến ta thay tên đổi họ quy ẩn tha hương, đừng lại gây họa cho nữ tử để rồi gây chuyện. "

"Nhưng ta không cam lòng biến mất, liền sáng lập ra Vô Hoa Cung này, lại thu nhận giúp đỡ đạo phỉ trọng phạm bị treo thưởng truy nã trong chốn võ lâm, để bọn hắn thay hình đổi dạng biến thành nữ tử chi thân, đi gieo họa mấy người nam tử phóng đãng, Bạch công tử ngươi nói thủ đoạn này của ta có thú vị không?"

Sở Phi cười nói: "Minh Nguyệt cung chủ hảo thủ đoạn, cái này thiệt là cực kỳ thú vị "

Minh Nguyệt nói: "Nói nhiều như vậy, Bạch công tử đã lựa chọn được biện pháp nào tốt nhất chưa? Nhìn dung mạo tuấn mỹ của công tử, nếu như hóa thân thành nữ tử càng sẽ là quốc sắc thiên hương, ngươi liền không cần phải vì trốn tránh truy nã mà phải trốn đông trốn tây, càng không cần lại hao tổn tâm cơ trộm lấy bảo vật. Đến lúc đó ngươi cho dù là muốn tâm can của nam nhân, cũng sẽ có nam tử si tình tự móc ra cho ngươi. Chỉ cần ngươi đáp ứng làm nữ đồ đệ của ta, chuyện ngươi bắt đi cơ thiếp của ta lúc trước liền không truy cứu nữa. "

Sở Phi nói: "Nhưng ta còn muốn thử một lần loại biện pháp thứ tư "

Minh Nguyệt nói: "Ồ? Là biện pháp gì "

Sở Phi nói: "Ta muốn cùng Minh Nguyệt cung chủ đấu võ công một trận, nếu như Minh Nguyệt cung chủ thắng ta, ta tự nhiên sẽ hoàn toàn nghe ngươi "

Minh Nguyệt cười nói: "Bạch công tử giờ phút này đã bị ta điểm trúng huyệt đạo, ta nghĩ tới Đạo Thánh chi danh mới không giết ngươi, ngươi có tư cách gì cùng ta ra điều kiện?"

Sở Phi xoa ngực, đứng dậy, một khối ngọc bích từ trong váy trượt xuống, đúng là miếng ngọc mà hắn trộm ra từ trong Triệu phủ, vừa rồi lại bị Tinh Nhi kia vốn là muốn đâm vào huyệt đạo ở ngực của Sở Phi nên chỉ tay điểm vào, hiện tại bể ra rơi xuống đất.

Minh Nguyệt nhìn thấy ngọc bể, hiểu rõ nguyên nhân vừa rồi đánh lén thất bại, nói với Sở Phi: "Tốt, ta đang muốn nghiệm chứng hạ bản thân gần nhất công lực tiến bộ như thế nào "

Chú thích

(1):(nguyên văn chỗ này tác giả viết sai thành tinh sưu, không có nghĩa)

(2):sao quanh trăng sánh, ý nói sẽ có nhiều người quay quanh người đẹp. Tham khảo tại đây:https://baike.baidu.com/item/%E4%BC%97%E6%98%9F%E6%8D%A7%E6%9C%88/1648204

Được dịch bởi: Thiên Bì Lão Ma, Mời các đồng đạo yêu thích TSF, genben, nam biến nữ gia nhập discord: discord.gg/vhRNDmr3Zp hoặc discord.gg/mhJCGQuu9T

Bạn đang đọc Tại hạ Đạo Thánh, có gì muốn làm của Vân Phá Nguyệt Lai Hoa Lộng Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienbilaoma
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.