Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 50

Phiên bản Dịch · 959 chữ

Viên thuốc kia đã phát tác rồi, thân thể Minh Vũ bắt đầu bốc cháy lên. Vân Hương vội chạy đến bên cạnh, vươn tay sờ lên trán anh, lo lắng nói

-Bị làm sao vậy? Tớ… tớ ra ngoài gọi người vào giúp cậu

Đương nhiên cô đâu thể tùy tiện sử dụng phép thuật trước mặt Minh Vũ! Không ngờ đột nhiên anh kéo tay cô lại, thống khổ phun ra mấy chữ

-Đừng… bỏ tôi lại… mà

Vân Hương chưa định thần lại thì anh đã nhanh như chớp dùng sức đè người cô xuống. Giật mình, cô vội đẩy anh ra, biết có điều bất thường nên muốn nhanh chân chạy ra ngoài gọi ai đó vào giúp

-Tôi nói cho em biết, hôm nay em không thoát khỏi tay tôi đâu

Minh Vũ nắm chặt tay Vân Hương, dồn thân hình mảnh mai ấy vào góc tường. Cơ thể anh bị thiêu đốt đến sắp điên mất rồi, cúi mắt nhìn người con gái trước mặt: mái tóc đen dài mượt mà, nước da trắng như bông tuyết, khuôn mặt có một nét đẹp ngọt ngào cuốn hút, đôi mắt màu trà đầm ấm khiến lòng anh thổn thức

Nhìn cô chăm chú, con tim bất chợt nổi lên khát vọng nào đó… Anh tiến lại gần khuôn mặt xinh đẹp của cô, đặt môi mình lên cánh hồng mềm mại nhỏ nhắn kia

-Tôi yêu em

Anh hôn cô, thật mãnh liệt, thật say đắm. Lần đầu anh hôn, lần đầu anh cư xử một cách không suy nghĩ. Ngô Minh Vũ chưa từng quan tâm một nữ nhi nào sâu sắc đến như vậy, cũng chưa từng phải chịu đựng sự nhạt lạnh thờ ơ đến mức đó… nhưng anh vẫn không thể chối bỏ cảm giác yêu thương dành cho cô

Bị nụ hôn ngọt ngào như vậy quấn lấy, thân thể Vân Hương chẳng còn chút sức lực, đôi chân cũng không đứng vững nữa

-Tôi… thật rất yêu em…

Anh bế cô lên giường, Vân Hương muốn nói cái gì đó nhưng lại bị một nụ hôn nữa nhanh chóng ập đến, quả thật không thể phản kháng mà. Minh Vũ thông minh đem 2 cổ tay cô kéo lên đỉnh đầu, một tay ngăn chặn không cho cô thoát, tay còn lại kéo chiếc nơ bằng lụa phía trước ngực cô…

Cảm xúc tê dại lấn chiếm đầu óc, mùi hương toát ra trên thân thể kia khiến anh mụ mị. Nụ hôn của Minh Vũ không dán lên môi cô nữa mà dời về phía sau sườn gáy cô, ở bên tai cô ma sát… từ từ nhẹ nhàng kéo xuống phía dưới

Vân Hương nhắm mắt lại, cảm nhận sự ướt át trên gò má và cổ mình

Hồi tưởng quá khứ

Phòng tân hôn trang trí thật là đẹp, những ngọn nến sáng lấp lánh nhìn rất thích mắt. Phi Tuyết một mình ngồi trên chiếc giường rộng lớn, tâm trạng cứ hồi hộp không yên. Một lúc sau, tân lang từ tốn bước vào bên trong, lòng nàng càng thấp thỏm, một chút đợi chờ xen vào một chút lo lắng…

Chấn Vũ nhẹ nhàng tháo mũ phượng kiêu sa trên đầu nàng xuống, sau đó không nói gì cả, chỉ ngồi yên lặng ngắm nhìn tân nương tử suốt nửa canh giờ

-Ngày mai ta phải ra đi rồi, rời xa nơi này vĩnh viễn… Dù là yêu nhưng ta không thể ích kỷ như vậy chiếm đoạt sự thanh bạch của nàng. Ta chỉ cần… được ngắm Tuyết Nhi trọn đêm nay cũng quá đủ - Như một bức tượng được chạm từ bạch ngọc, vừa đẹp vừa thanh khiết, y dịu dàng lên tiếng phá tan sự lo lắng bất an của Phi Tuyết

Nàng nhìn ngắm rất lâu khuôn mặt kia… cố lưu giữ lại chút ký ức về y. Một con người ngông cuồng, ngang ngược, tính tình rất khó nắm bắt, quan trọng là Chấn Vũ có thể mạnh mẽ đối mặt với cái chết mà không chút do dự hay sợ hãi

Phi Tuyết từ từ, chậm rãi cởi bỏ y phục trên người mình xuống

-Là thiếp cam tâm tình nguyện

Chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào, sự tiếp xúc mãnh liệt của da thịt, Vân Hương thất thần nhớ lại quá khứ, để rồi không khống chế được cảm xúc, một giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má…

Điều này làm cho nụ hôn của Minh Vũ bị gián đoạn

Cô ấy khóc sao?

Là vì mình nên mới khóc… là vì hành vi tồi tệ đó của mình

Quá yêu mà muốn chiếm hữu… mình đã sai thật rồi

Da thịt cháy bỏng hay là đầu óc mụ mị ngây dại đều bị giọt lệ từ khóe mắt kia xua đi mất

-Xin lỗi. Tôi không… kềm chế được

Tay anh run run, lau đi những dấu hôn nơi cổ cô. Vân Hương nhất thời không biết phản ứng thế nào, chỉ có thể nằm yên bất động trên chiếc giường màu xanh dịu

Nhưng anh vẫn nóng lắm, vẫn khó chịu lắm… Minh Vũ cố sức khống chế dục vọng của bản thân, kéo chăn đắp lên người Vân Hương, sau đó vội chạy vào nhà tắm, dùng cả gáo nước lạnh tạt lên thân thể mình

Lạnh… thật sự rất lạnh… nhưng chính cái lạnh đó mới giúp anh dập tắt khát khao đang cháy bỏng trong lòng

Cửa phòng tắm được mở ra nhẹ nhàng mà không một dấu hiệu báo trước. Vân Hương đến bên cạnh Minh Vũ, dịu dàng đặt tay mình lên gò má anh

Bạn đang đọc Tái sinh của Hoa Thuỷ Tinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.