Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 51

Phiên bản Dịch · 1027 chữ

Cửa phòng tắm được mở ra nhẹ nhàng mà không một dấu hiệu báo trước. Vân Hương đến bên cạnh Minh Vũ, dịu dàng đặt tay mình lên gò má anh

-Sẽ bị cảm đó, đem khăn đến cho cậu nha

-Đối xử với em như vậy mà vẫn nhận được sự quan tâm ư? - Anh càng cảm thấy bản thân mình tồi tệ, xấu xa

Vân Hương mỉm cười ấm áp, vươn tay ra muốn đỡ Minh Vũ đứng dậy. Phải, cô không chút bận lòng về hành vi vừa nãy, nói đúng ra cô và anh đã một lần động phòng rồi, có gì để phải oán trách?

Nhưng sự độ lượng và nụ cười chân thành đó càng làm cho Minh Vũ hối hận, dằn vặt

-Xin lỗi… anh xin lỗi… anh thật sự xin lỗi

Minh Vũ cúi mặt xuống, dùng sức nắm chặt 2 tay mình lại, không có can đảm đối diện với cô

-Anh sai rồi, anh sai. Tha thứ cho anh

-Em yêu người khác cũng không sao. Không sao hết! Anh hứa, anh hứa sau này sẽ không hành động ngu ngốc như vậy

-Chỉ cần… cho phép anh ở cạnh em là được rồi

-Em không thuộc về anh cũng không sao

-Anh… anh sẽ chúc phúc cho em mà

Cay đắng, đau đớn thế nào anh cũng phải nói ra câu này. Từ bây giờ anh sẽ chấp nhận là một kẻ đơn phương yêu thích Vân Hương, không đòi hỏi bất cứ điều gì nữa

-Minh Vũ à… anh thật ngốc

Cô ôm lấy bờ vai anh, những giọt nước lạnh giá còn thấm trên da thịt kia, không lâu sau thì tặng anh một nụ hôn “cam tâm tình nguyện”

-Thương hại anh? - Minh Vũ bị hành động của cô làm cho hạnh phúc đến tận cùng, nhưng vẫn đủ lý trí lên tiếng hỏi

Câu hỏi này… hệt như lúc đó… “Công chúa là thương hại thuộc hạ nên mới chấp nhận…?”

Vân Hương lắc đầu phủ nhận, sau đó nhẹ nhàng tháo bỏ chiếc áo sơ mi của Minh Vũ ra, hôn lên bờ vai trắng trẻo ấy

Đối với Vân Hương, giờ phút này cô chỉ có yêu, không còn bận thâm thêm điều gì nữa

Ừ, cô ích kỷ, cô đã quên mất Tử Quỳnh rồi, cô chỉ muốn toàn tâm toàn ý ở bên Minh Vũ, hãy cho cô ích kỷ đêm nay thôi…

Minh Vũ từ từ đáp lại, chậm rãi, từng chút một, mơn trớn trên làn da non mịn… Sau đó bế cô lên giường, thoát tất cả y phục trên người…

-Vân Hương… người kia không phải bạn trai em đúng không?

-(Khẽ gật đầu)

-Em có quan tâm anh mà, đúng không?

-(Lại gật đầu)

-Em không hối hận chứ?

Cô không trả lời, mà lần nữa chủ động hôn anh. Những ngón tay của Minh Vũ theo bản năng mân mê trước ngực cô, cảm nhập sự tiếp xúc da thịt thật mãnh liệt

Hôn khắp người Vân Hương, không chừa một chỗ nào, đem tình yêu trong lòng đốt cháy thành dục vọng, có thể không kìm chế không che đậy mà thể hiện một lần sự mãnh liệt đó trước mặt người anh yêu thương…

Minh Vũ cuối cùng không thể nhịn được thêm được nữa, đem dương vật sớm đã chướng lên nhẹ nhàng dời vào trong cơ thể nàng

Dị vật to lớn ấy làm cho cả người Vân Hương run lên… cô bám lấy vai anh, tìm nơi dựa vào để xua tan cảm giác đau rát bên dưới

Nhìn thấy như vậy, Minh Vũ quyết định tốc chiến tốc thắng, ôm chặt thân mình mảnh mai của cô… sau đó rướn người đẩy sâu vào bên trong…

Tuyến phòng thủ cuối cùng đã vỡ, một giọt máu màu đỏ tươi như đóa hoa hồng nổi bật giữa màu xanh dịu dàng của tấm ra giường

Đau… cô muốn cử động một chút cũng không được, toàn thân tựa như bị xé rách đi

-Không sao đâu, tin tưởng anh. Thoải mái đi, ngoan…

Anh không di chuyển thêm bước vào nữa, chỉ dùng làn môi ấm áp của mình trượt dài trên khuôn mặt và bờ vai cô. Vân Hương cũng vì vậy mà có thể bắt đầu thả lỏng toàn thân, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt anh, để những sợi tóc trước trán kia rũ vào cổ mình.

Tình cảm này cô thật đã dồn nén quá lâu rồi

Anh đùa nghịch như đứa trẻ nhỏ trên thân thể cô, làm cho cảm giác đau đớn nhanh chóng tan biến

-Vân Hương…

Cảm nhận được sự đồng ý của cô, anh hơi chút thối lui, sau đó lần nữa lại tiến vào… Cứ như vậy một nhịp lại một nhịp… không ngừng không nghĩ

-Ưm…

Cảm giác kỳ diệu từ đâu hiện ra, Vân Hương nhất thời xấu hổ đưa tay che miệng lại. Minh Vũ thấy thế cười cười (tên này thật bỉ ổi a ~) trong lòng hoàn toàn không cấp tốc muốn hù dọa cô, thật mong có thể cho Vân Hương từ từ cảm nhận hết thảy điều tốt đẹp kia (tốt đẹp ạ? Với huynh thôi Ngô thiếu gia)

Minh Vũ như nhạc công mang theo người mình yêu vào bên trong giai điệu ngọt ngào, sau đó dần dần trở thành không chút quy tắc, lúc lên cao lúc hạ xuống… Vân Hương nhất thời không biết thế nào cho phải, hai tay vòng bên cổ Minh Vũ, đong đưa theo eo của anh

Được sự đáp lại tự nhiên như thế, Minh Vũ cao hứng… xúc cảm điên cuồng bốc lên, tuyệt không ngừng lại được

Anh bây giờ thật mạnh mẽ, thật táo bạo, trong hơi thở gấp gáp có cả tiếng kêu lên khe khẽ… Cô càng bám chặt anh hơn, sợ buông ra sẽ mất đi tình yêu này vĩnh viễn

Hai trái tim hòa cùng một nhịp đập, không còn chút khoảng cách nào, cùng nhau chạm đến phía cuối con đường

Bạn đang đọc Tái sinh của Hoa Thuỷ Tinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.