Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giá Trị Hơn Vàng

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Con đường trở thành Trúc Cơ kỳ gian nan phải biết. Trước sáu mươi tuổi cần đem công pháp cơ bản luyện đến Luyện khí viên mãn chỉ là yêu cầu cơ sở nhất. Ngoài ra còn có ba cửa ải lớn khác nữa.

Cửa thứ nhất là Khí huyết quan. Thời điểm tiến nhập Trúc Cơ kỳ, tu sĩ phải có thể phách tráng kiện, khí huyết tràn đầy, không thể có ám thương. Tu tiên giới phổ biến rằng tu sĩ sau sáu mươi tuổi dù là tu luyện tới cảnh giới Luyện khí viên mãn thì cũng khó có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ được liền cùng cửa ải này có quan hệ vô cùng quan trọng.

Cửa thứ hai là Linh lực quan. Linh lực phải đủ độ hùng hậu, cho dù hơi thiếu một chút cũng đều khó có thể ngưng tụ linh dịch thành công.

Cửa ải cuối cùng là phải sinh ra thần thức. Tu sĩ luyện khí kỳ chỉ có linh thức của bản thân, chỉ có thể tự nội thị cơ thể hoặc thông qua ngọc giản thì khó có thể phóng ra ngoài.

Mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ có được thần thức nên có thể quét xa mấy chục trượng, trong việc sử dụng đấu pháp cùng với tu hành sẽ có tác dụng cực lớn.

Bất kỳ đan dược và vật phẩm nào có thể hữu dụng với ba cửa ải này thì đều có thể gọi là Trúc Cơ linh vật!

"Đối với di tích thượng cổ ứng đối với Trúc Cơ kỳ, người đi vào đều phải phân biệt mà tìm kiếm ra linh vật thích hợp để đột phá tam quan.

Ví dụ như thiên địa sát khí có thể tôi luyện thể phách tu sĩ, cùng với đó có thể có đan dược tăng cường khí huyết giúp đột phá Khí huyết quan.

"Nhưng thiên địa linh vật chung quy là cực kỳ thưa thớt, hơn nửa phần lớn chỉ có tác dụng với tu sĩ Kim Đan kỳ, còn về phần Trúc Cơ kỳ thì quá mức thiệt thòi."

"May thay từ ngàn năm trước đã có một vị đan đạo đại tông sư tên là Thúc Thông Chân Quân đã nghiên cứu ra một tấm đan phương gọi là 'Trúc Cơ Đan'. Loại đan này sau khi phục dụng sẽ giúp tu sĩ vừa vững chắc khí huyết kinh mạch, lại còn giúp linh lực bạo tăng, thúc đẩy thần thức. Chỉ một viên mà khiến xác suất tiến vào Trúc Cơ kỳ gia tăng ba thành, hơn nửa nếu Trúc Cơ thất bại thì cũng sẽ không bị gân mạch đứt đoạn mà chết."

"Phải biết rằng, dù là tu sĩ thượng cổ nhưng khi tiến nhập Trúc Cơ kỳ cũng chính là chuyện cửu tử nhất sinh, hơn nữa ngoại trừ may mắn gặp được thiên tài địa bảo chứ bằng không nếu chỉ dùng dược vật bình thường thì cũng chỉ gia tăng lên được hai, ba thành xác suất mà thôi."

"Có thể nói Thúc Thông đại sư đã tạo phúc cho tu tiên giới trường tồn phát triển vạn năm, và cũng là điển hình của tre già măng mọc, người sau hơn người trước."

Khóe miệng Phương Tịch hơi co giật, nghĩ đến tin đồn Nguyên Anh Chân Quân thọ hơn ngàn năm thì còn măng mọc cái gì nữa, nhưng cẩn thận ngẫm lại vẫn cảm thấy rất hợp lý.

Nói không chừng người ta còn chưa chết thì sao không thể tính được chứ?

……

Trong rừng trúc, từng chiếc lá trúc như ngọc bích rơi xuống được Phương Tịch cẩn thận thu lại.

Lá của loại trúc Bích Ngọc Thúy này tuy không có tác dụng gì lớn nhưng bộ dạng rất đẹp mắt, trông như ngọc thạch. Linh nông bình thường đều trực tiếp vứt bỏ, nhưng Phương Tịch lại có thể cầm nó đến thế giới Đại Lương để bán vì nó so với vàng lá còn có giá trị hơn nhiều.

Dù sao ở phường thị khi đổi lấy vàng bạc phàm tục thì còn phải dùng linh thạch.

Phương Tịch lại dò xét linh điền một vòng, khi đi tới trước một cây ngọc trúc xanh biếc thì hắn đánh ra một chưởng.

Bốp!

Một cây trúc cứ thế mà ngã xuống, hai tay Phương Tịch tách vỏ trúc ra và liền thấy được bên trong là Linh Mễ giòn tan.

Loại gạo Ngọc Trúc này sinh trưởng bên trong ống trúc khi đông tàng xuân thu, hiện giờ nó còn thập phần non nớt.

Phương Tịch cầm lấy mấy hạt gạo nhét vào trong miệng, phảng phất như nông dân bình thường đang nhấm nháp rồi gật đầu nói: "Khi đưa vào miệng vô cùng ngọt ngào, linh lực dư thừa. Nếu không có sâu hại thì đầu xuân năm sau hẳn là có thể xứng với thiên hạ đệ nhất lương thực."

Đây chính là gốc rễ lập thân của hắn nên không thể qua loa.

Sau khi tuần tra linh điền một vòng, Phương Tịch bỗng nhiên hứng thú mà hít sâu một hơi rồi vỗ hai tay liên hoàn.

Bành bành bành!

Trong hư không phát ra từng tiếng giòn vang.

Trong tuyết chỉ có chưởng ảnh bay tán loạn.

Đột nhiên Phương Tịch biến chưởng thành thối, thân hình hắn giống như quỷ mị mà tựa như tiềm long trở mình ở trên tuyết trắng, sau đó hắn đi tới trước một gốc cây tùng bách.

Bốp!

Chân phải của hắn giơ lên thật cao rồi uyển chuyển như rắn không xương mà mãnh liệt đập xuống.

Bề mặt vỏ cây tùng bách rạn nứt, vụn gỗ bay ra mãnh liệt làm hiện ra một dấu vết to lớn.

Đây là...... Khí huyết chi lực sao?

Thật lâu sau, Phương Tịch dừng lại và phun ra một ngụm khí trắng.

Hắn hứng thú ở trong tuyết diễn luyện võ công một phen, tựa như trong vô thức mà nắm giữ được khí huyết lưu động trong thân thể.

Đây chính là nhập môn của khí huyết võ đạo. Chỉ cần kiên trì bền bỉ thì Phương Tịch có thể vững vàng nắm chắc mà tiến vào cảnh giới khí huyết biến.

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.